← Quay lại trang sách

Chương 2130 Đại Thánh Lệnh

Ngươi lại nói tất cả bọn hắn đều biến mất không thấy gì nữa? Chấp Sự Yêu Soái dưới trướng bản Thánh, tổng cộng chỉ có hai mươi bốn người, bây giờ lại hư không tiêu thất mười bảy vị!

- Là bản Thánh ngốc, hay là ngươi ngu xuẩn, dùng cớ biến mất như vậy để lừa gạt bản Thánh?

Trên mặt Hắc Vân Đại Thánh khói đen mờ mịt, hận không thể một chưởng đánh chết Yêu Soái trước mắt này.

- Đại Thánh, là thật, ngươi có thể hỏi một chút bọn hắn!

Trong mắt túc vệ Yêu Soái tràn đầy vẻ sợ hãi.

Tám tên Yêu Soái đang quỳ, sau đó hai mặt nhìn nhau, nhao nhao mở miệng cầu tình.

- Đại Thánh, chuyện này có kỳ quặc, còn xin Đại Thánh cho chúng ta thời gian điều tra!

- Đợi các ngươi điều tra?

- Các ngươi muốn bản Thánh ném mặt đến trước mặt phụ vương sao?

Hắc Vân Đại Thánh gầm hét:

- Trong vòng một đêm biến mất mười bảy vị Yêu Soái, nếu để chuyện này cho phụ vương biết, ngươi nói phụ vương sẽ nhìn ta như thế nào?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện chỉ còn lại tiếng gầm gừ của Hắc Vân Đại Thánh, nhưng tiếng gầm gừ này lại càng ngày càng thấp, cuối cùng hóa thành từng đạo mệnh lệnh bất đắc dĩ.

- Tra!

- Cầm thủ lệnh của ta, mời mấy vị Đạo Cảnh tới hỗ trợ điều tra!

- Mặt khác, các ngươi lập tức tìm một chút danh sách các nhân tuyển thích hợp đưa đến đây cho ta! Phụ trách chuyện mười bảy vị Chấp Sự Yêu Soái vừa biến mất, trước khi tìm thấy bọn hắn, những chuyện này phải có người quản.

Trong lúc nhất thời, Hắc Vân Đại Thánh có một loại cảm giác sứt đầu mẻ trán.

Nhưng càng quan trọng là, mười bảy vị Chấp Sự Yêu Soái biến mất này có thể tìm trở về sao?

Đối với chuyện này, Hắc Vân Đại Thánh cũng không có lòng tin.

Ròng rã một ngày, Hắc Vân Đại Thánh không thể yên tĩnh chút nào, các loại tin tức và các loại bởi vì Chấp Sự Yêu Soái biến mất đưa đến hỗn loạn, làm cho hắn một ngày bận bịu hoa mắt váng đầu.

Mà tin tức điều tra được đến lại làm cho trái tim của hắn hung hăng chìm xuống dưới.

Quân sư và mười bảy vị Chấp Sự Yêu Soái biến mất, đều cho thấy bọn hắn là quay lại đến trong phủ hoặc là biệt viện của mình, sau đó hư không tiêu thất, không có một chút vết tích.

Loại cảm giác bất lực này làm cho trong lòng Hắc Vân Đại Thánh nghẹn một cỗ tà hỏa.

Một ngày này, thị nữ và hạ nhân bị Hắc Vân Đại Thánh tiện tay xử tử đã cao hơn mười người!

Màn đêm lần nữa buông xuống.

Bên ngoài năm trăm ngàn dặm, một hạt bụi giữa ẩn tàng trong lòng đất, trong không gian Thận Long Châu, toàn thân Diệp Chân phích lịch bạo hưởng một trận, duỗi cái lưng mệt mỏi.

Tu luyện ở trong thời tự không gian của Thận Long Châu nửa ngày, tương đương với tu luyện ở bên ngoài năm ngày.

Trong năm ngày này, Diệp Chân hấp thu luyện hóa tất cả Linh Lực lưu lạc đến huyết mạch gân cốt trong cơ thể, làm cho hình thể khôi phục bình thường.

Tu vi của Diệp Chân cũng từ Giới Vương Cảnh ngũ trọng đỉnh phong đột phá đến Giới Vương Cảnh lục trọng.

Mà quá trình này chỉ tốn thời gian một ngày một đêm mà thôi.

Truyền đi, tuyệt đối nghe rợn cả người.

Càng nghe rợn cả người là thực lực của Diệp Chân.

Huyền Cung của Diệp Chân vào lúc đột phá Giới Vương nhất trọng, là gấp mười cường giả Giới Vương Cảnh nhất trọng bình thường, sau khi mỗi một lần đột phá, kích thước Huyền Cung của Diệp Chân đều sẽ tăng lên gấp đôi bình thường, nhưng cơ số lại là gấp mười cường giả Giới Vương Cảnh bình thường.

Cái này giống như cơ số của cường giả Giới Vương Cảnh nhất trọng bình thường là một, cơ số của Diệp Chân ở Giới Vương Cảnh nhất trọng lại là mười.

Sau đó, Giới Vương Cảnh nhị trọng thì mọi người cùng nhau gia tăng gấp đôi, cơ số một gia tăng thành hai, cơ số mười gia tăng thành hai mươi.

Tiếp tục gia tăng gấp bội, lúc võ giả bình thường ở Giới Vương Cảnh lục trọng thì trị số này là ba mươi hai, nhưng Diệp Chân lại là ba trăm hai mươi.

Nói cách khác, võ giả Giới Vương Cảnh lục trọng bình thường là gấp ba mươi hai lần cường giả Giới Vương Cảnh nhất trọng, nhưng sau khi Diệp Chân đột phá đến Giới Vương Cảnh lục trọng, tu vi lại gấp ba trăm hai mươi lần cường giả Giới Vương Cảnh nhất trọng bình thường!

Ba trăm hai mươi lần!

Cho dù tu vi của cường giả Giới Vương Cảnh cửu trọng, cũng chỉ là gấp hai trăm năm mươi sáu lần cường giả Giới Vương Cảnh nhất trọng bình thường mà thôi.

Nói cách khác, so với cường giả Giới Vương Cảnh, tu vi trước mắt của Diệp Chân đã tương đương với cường giả Giới Vương Cảnh cửu trọng sơ trung kỳ.

Bội số đột phá này thật sự quá kinh người.

Mặc dù đây chỉ là tu vi tăng lên, chiến lực của Diệp Chân đồng thời không tăng lên ba trăm hai mươi lần, nhưng tối nay, Diệp Chân còn muốn tiếp tục cho Hắc Vân Đại Thánh một chút kinh hỉ.

Nếu nói Diệp Chân đang trả thù thì không bằng nói Diệp Chân bùng lên thực lực đã cho hắn vô cùng tự tin.

Không cho Hắc Vân Đại Thánh một ký ức cả đời khó quên thì Diệp Chân cũng không muốn rời khỏi Bạch Hổ thành.

Muốn bắt nữ nhân của mình, lại cầm tù tổn thương huynh đệ của mình, một đao này của Diệp Chân, trảm nhẹ cũng không thể đối mặt chính mình.

Xung quanh Bạch Hổ Sơn Mạch, Yêu Soái và mấy vị cường giả Đạo Cảnh dưới trướng Hắc Vân Đại Thánh vẫn như cũ đều đang đau khổ tìm kiếm manh mối khả nghi ở từng phủ đệ, tìm kiếm trong phủ đệ của những Yêu Soái biến mất, dù một sợi tóc cũng không nguyện ý bỏ qua.

Toàn bộ Bạch Hổ thành cũng tràn ngập một loại không khí khẩn trương.

Mười bảy Yêu Soái hư không tiêu thất, chuyện lớn như vậy đương nhiên không gạt được.

Mà cũng bởi vì nguyên nhân này, hôm nay, những Yêu Soái dưới tay Hắc Vân Đại Thánh làm việc càng thêm cẩn thận.

Ít nhất đều là hai người một đội làm việc, thậm chí là ba người bốn người một đột làm việc.

Trong tầng mây ở vạn mét trên bầu trời năm trăm dặm ngoài Bạch Hổ thành, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh cưỡi trên người Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, lỗ tai to lớn không ngừng run run, cung cấp tình báo cho Diệp Chân.

- Đại nhân, mười dặm phía đông của ngươi, có hai vị Yêu Soái dưới tay Hắc Vân Đại Thánh đang đặt ra câu hỏi cho mấy người đêm qua từng thấy Chấp Sự Yêu Soái mất tích.

- Nơi đó tất cả có bảy người, thực lực không có Đạo Cảnh! Đạo Cảnh cách ngươi gần nhất ở ngoài trăm dặm. Đại nhân muốn động thủ, có thời gian một hơi thở!

- Tốt!

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân như quỷ mị ngang qua trong lòng đất, rất nhanh đã đến mục đích.

Hai vị Yêu Soái dưới tay Hắc Vân Đại Thánh, đang nghiêm nghị chất vấn một vị Yêu Tướng từng uống rượu với Yêu Soái mất tích.

- Nói, tối hôm qua, sau khi uống rượu xong, ngươi đã đi nơi nào? Còn có, mấy ngày nay ngươi đã gặp những người nào?

- Tốt nhất ngươi nên thành thật một chút, bằng không…

Yêu Soái đang đặt ra câu hỏi thì đột nhiên vẻ mặt cảnh giác, bỗng nhiên nhìn về phía mặt đất.

Nhưng ngay khi ánh mắt của hắn nhìn sang thì kiếm quang chói mắt đột ngột từ lòng đất phóng lên tận trời.

Ngay khi kiếm quang đâm ra, lập tức một phân thành hai, vô cùng nhanh chóng từ đâm vào hạ bộ của hai người, gần như cùng một lúc, tử sắc kiếm quang chói mắt xông ra khỏi đỉnh đầu của hai người, từng bó lớn lục sắc đằng mạn giống như mũi khoan tiến vào thân thể của hai vị Hổ tộc Yêu Soái này.

Ngay khi tiếng kinh hô của mọi người vang lên, hai vị Yêu Soái bị một kiếm xuyên não, mông máu tươi và Linh Lực, khí tức sinh mệnh trong cơ thể, biến mất không còn một mảnh, trong chớp mắt đã biến thành hai bộ xương bọc da.

Ngay khi ngã xuống đất đã vỡ vụn thành vô số bạch cốt mục nát không biết bao nhiêu năm.

Kiếm quang, lục sắc dây leo đều ở trong nháy mắt này biến mất không còn một mảnh.

Lúc này, một đám Yêu Tướng bị thẩm vấn, mới vang lên tiếng la hoảng lên, vô số phù tấn cảnh báo phóng lên tận trời, làm cho bầu trời ban đêm của Bạch Hổ thành và Bạch Hổ Sơn Mạch đang bình tĩnh đột nhiên náo nhiệt lên.

Năm hơi sau, Hắc Vân Đại Thánh nhận được tin tức mang theo một nhóm nhân mã từ trên trời hạ xuống, sắc mặt âm trầm có thể chảy ra nước.

Mộc yêu và kiếm quang, đây là đầu mối duy nhất của bọn hắn.

Nhưng còn không đợi Hắc Vân Đại Thánh cẩn thận xem xương vỡ của hai vị Yêu Soái dưới trướng hắn chết thảm lưu lại thì ngoài trăm dặm đã có vô số báo động phù lần nữa phóng lên tận trời.

Trong đó hơn phân nửa báo động phù đều rơi xuống trong tay Hắc Vân Đại Thánh.

Chỉ nhìn thoáng qua, khóe mắt Hắc Vân Đại Thánh đã lập tức nổ tung bay máu.

- Lại là ba Yêu Soái!

- Là ai, ai đang đối đầu với ta!

Trong nháy mắt tiếp theo, một lệnh bài có khắc họa vân văn mãnh hổ màu đen lộng lẫy phóng lên tận trời.

- Truyền Đại Thánh Lệnh của bản Thánh, phong tỏa xung quanh Bạch Hổ thành, phàm tất cả nhân viên dưới trướng bản Thánh, lập tức tiến vào trạng thái chiến tranh!