Chương 2141 Đại Thế Đã Thành, Chỉ Có Tiến Không Thể Lùi (1)
Cự Linh Đại Thánh, Hắc Vân Đại Thánh lập tức mang theo một đám Đạo Cảnh truy giết tới đây.
Nhưng cũng vào lúc này, Tử Tu Đại Thánh mang theo tinh anh thân tín dưới trướng hắn từ trên trời giáng xuống, ngăn ở trước mặt Cự Linh Đại Thánh đang dẫn đầu.
Một thanh cự phủ rộng chừng trăm mét toàn thân hiện ra duệ kim, đánh xuống một búa hướng về phía Cự Linh Đại Thánh.
- Đây là tẩm cung của Hắc Hổ Vương, kẻ tự tiện xông vào phải chết!
Thân tín Hổ Các của Tử Tu Đại Thánh rống giận, một búa bổ về phía Cự Linh Đại Thánh đang điên cuồng xông lại.
Chiến hỏa nháy mắt bị dẫn nổ.
Song quyền nắp chặt, một mặt thạch chùy đột ngột từ trong tay Cự Linh Đại Thánh bay ra, hư ảnh thạch chùy nhoáng một cái lập tức hóa thành một thanh cự chùy, chỉ riêng đầu búa đã dài mấy trăm mét, phát ra một tiếng rít xé rách không khí, đón lấy chuôi cự phủ bạch quang bắn ra bốn phía này!
- Cút ngay cho ta!
Oanh!
m thanh giống như thiên băng địa liệt vang lên, Cự Linh Đại Thánh thế đi chưa đổi, nhưng thân hình của Đạo Cảnh Hổ Các dưới trướng Tử Tu Đại Thánh đã bị một chùy này đập bay lên, trong miệng cuồng phun máu tươi.
Cùng lúc đó, Cự Linh Đại Thánh bước ra một bước dài mười dặm, lập tức đuổi theo hướng về phía bốn mắt huyết quang trùng hợp chỉ về hướng trong Hắc Hổ Vương Cung.
- Lão tam, ngươi làm gì đấy? Đây là tẩm cung của phụ vương, ngươi lại mang nhiều người ngoài như vậy mạnh mẽ xông tới, ngươi dự định tạo phản sao?
Tiếng rống giận dữ của Tử Tu Đại Thánh giống như tiếng sấm vang vọng.
m thanh giận dữ này làm cho Hắc Vân Đại Thánh ngẩn ngơ, mồ hôi lạnh lập tức tràn trề rơi xuống, trường mi của Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt cũng không nhịn được run mạnh.
Không có dấu hiệu nào, một đạo Cửu Tiêu Thần Lôi màu tím đen lớn cỡ thùng nước nổ hiện trên bầu trời, mạnh mẽ đánh về phía cửa chính của Hắc Hổ Vương Cung.
Hắc Hổ Vương Cung, ở trong Hổ tộc có thể nói là tồn tại như thánh địa, càng bởi vì trong Bạch Hổ Sơn Mạch, đừng nói ngoại tộc, cho dù người bản tộc cũng không dám tự tiện xông vào.
Xưa nay càng có Hổ tộc Đại Thánh dẫn người phòng thủ, có thể nói vững như thành đồng, ai dám xông vào?
Ai có thể xông vào?
Cho nên, mặc dù Hắc Hổ Vương Cung có trận pháp phòng ngự mạnh mẽ, nhưng đại đa số đều ở trạng thái chưa mở ra, chỉ mở ra trận pháp cảnh giới.
Nhưng không ai từng nghĩ tới lại có người dám chọc cho thiên hạ khiển trách dùng lôi pháp oanh kích Hắc Hổ Vương Cung, điểm này, cho dù Hổ Nha Đại Thánh đang phòng thủ cũng không ngờ.
Ngay khi đạo Cửu Tiêu Thần Lôi cỡ thùng nước đánh xuống thì con mắt của Hổ Nha Đại Thánh lập tức biến thành màu máu.
Nếu trong lúc hắn phòng thủ, lại để cho đạo Cửu Tiêu Thần Lôi này quấy nhiễu đến Hắc Hổ Vương, vậy thì thật sự sẽ là tội lớn.
Nhất là Hổ Nha Đại Thánh rất rõ ràng, bây giờ chính là thời khắc mấu chốt của Hắc Hổ Vương.
Hắc Hổ Vương đang toàn lực luyện hóa dược lực của mấy quả Long Tiên Bàn Đào kia, đây là Hắc Hổ Vương đang tục mệnh.
Nếu ai dám vào lúc này quấy rầy Hắc Hổ Vương, đó không có gì khác biệt với muốn giết Hắc Hổ Vương.
Không chút do dự, Hổ Nha Đại Thánh nổi giận gầm lên một tiếng, đón lấy đạo Cửu Tiêu Thần Lôi kia.
Đáng tiếc là Cửu Tiêu Thần Lôi xuất hiện quá đột ngột, tốc độ đánh xuống lại quá nhanh, Hổ Nha Đại Thánh phản ứng hơi chậm một chút.
Còn không đợi Hổ Nha Đại Thánh bổ nhào qua, đạo Cửu Tiêu Thần Lôi cỡ thùng nước này đã đánh vào trên cửa cung của Hắc Hổ Vương Cung.
Trong âm thanh ầm ầm vang rền, cửa cung của Hắc Hổ Vương Cung nháy mắt bị oanh thành phế tích!
Nhìn một màn này, trên trán Hắc Vân Đại Thánh đột nhiên toát ra một tia mồ hôi lạnh.
Cũng ở trong nháy mắt này, một đạo sương mù mang một tia huyễn tượng hư thực như có như không, đột nhiên từ phía sau Hắc Vân Đại Thánh dâng lên, trong chớp mắt đã phủ kín người Hắc Vân Đại Thánh.
Nói cho đúng, là huyễn hóa ra bộ dáng một Hắc Vân Đại Thánh khác.
- Đã rất nhiều năm rồi bản đại gia không làm qua loại chuyện lén lút này, nhưng loại chuyện này, rất thoải mái!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu tự lẩm bẩm, trong mắt một đám Đạo Cảnh, vẻ mặt Hắc Vân Đại Thánh đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, vẫy tay hướng về phía Tử Tu Đại Thánh gầm hét lên.
- Phụ vương bệnh nặng không còn sống lâu nữa, vốn muốn truyền vị cho bản Thánh nhưng bị đại ca cưỡng ép, chư vị, theo bản Thánh cùng nhau giết vào Hổ Vương Cung, giải cứu phụ vương ta, tiếp nhận đại vị!
- Cửa cung đã phá, giết cho ta!
Trong chớp mắt, gần trăm Đạo Cảnh theo Hắc Vân Đại Thánh xung kích tới, nháy mắt có chút trợn tròn mắt!
Tất cả mọi người, cho dù thuộc hạ thân tín của Hắc Vân Đại Thánh, hay là một đoàn người Đồ Triệt, Thạch Hầu Đại Thánh, Thanh Nhãn Đại Thánh và Huyết Ảnh Đại Thánh cũng không ngờ sẽ xuất hiện tình huống như vậy.
Hắc Vân Đại Thánh lại thật muốn tấn công Hắc Hổ Vương Cung, chuyện này chuyển hướng quá đột ngột.
Nhưng lí do thoái thác của Hắc Vân Đại Thánh lại làm cho trong lòng một đám Đạo Cảnh lo sợ.
Hắc Hổ Vương bệnh nặng!
Tử Tu Đại Thánh cưỡng ép Hắc Hổ Vương!
Mà Hắc Hổ Vương vốn muốn truyền vị cho Hắc Vân Đại Thánh!
Trong này ẩn chứa quá nhiều tin tức phức tạp.
Nhưng mấu chốt nhất là, tất cả người của Hắc Hổ nhất mạch đều biết, Hắc Hổ Vương đúng là thọ nguyên không nhiều, hiện tại bệnh nặng suy yếu, đây cũng là chuyện vô cùng có khả năng.
Có cơ sở này, như vậy một đám Đại Thánh Đạo Cảnh sau lưng Hắc Vân Đại Thánh lập tức ý nghĩ xôn xao.
Mặc dù những người này thông minh có hạn, nhưng sống hơn mấy ngàn vạn năm nên kiến thức cũng không kém.
Lúc này, Hắc Vân Đại Thánh tuyên chiến đại biểu cho Hắc Hổ nhất mạch đứng đội đã bắt đầu.
Là đứng ở sau lưng Tử Tu Đại Thánh hay đứng ở sau lưng Hắc Vân Đại Thánh đây?
Đây là một vấn đề!
Quyết định này có thể đủ ảnh hưởng đến vận mệnh nửa đời sau của bọn hắn!
Là vấn đề không cách nào lập tức là có thể quyết định ra được!
Nhưng cục diện lại không cho bọn hắn thời gian suy nghĩ, dù là nhiều một hơi!
Bởi vì gần như là ngay khi Hắc Vân Đại Thánh gầm thét trùng sát, thân tín Hổ Mạc của Hắc Vân Đại Thánh đã ngay lập tức phát ra tiếng gầm gừ trùng thiên.
- Sở thuộc Hắc Vân, theo ta giết vào!
Huyết lượng đao quang giống như một đạo kinh hồng bổ về phía mấy vị thân vệ đang phòng thủ cửa cung.
Hổ Mạc là đệ nhất trí tướng dưới trướng Hắc Vân Đại Thánh, tâm tư tuyệt đối không kém.
Sở dĩ hắn làm ra quyết định như vậy, thật ra là quyết định sáng suốt nhất.
Làm thân tín của Hắc Vân Đại Thánh, vận mệnh của Hổ Mạc bọn hắn chính là cột vào Hắc Vân Đại Thánh.
Hắc Vân Đại Thánh thành công thì bọn hắn phong hầu bái tướng, Hắc Vân Đại Thánh thất bại thì bọn hắn sẽ bị Hắc Hổ Vương hoặc Tử Tu Đại Thánh xoá bỏ hoặc phong cấm thần hồn thành nô!
Ngay khi Hắc Vân Đại Thánh gầm thét phá cung, bọn hắn làm thân tín của Hắc Vân Đại Thánh, vận mệnh đã chú định.
Chỉ có thể là một trong hai.
Thành công, vinh hoa phú quý.
Thất bại, chết không chỗ chôn!
Cũng chính là bởi vì thấy vô cùng thấu triệt, cho nên trí tướng Hổ Mạc mới ngay lập tức gầm thét xuất đao, công kích Hắc Hổ Hổ Vương Cung.
Hắc Vân Đại Thánh đã cho thấy thái độ, bọn hắn đã không có lựa chọn khác!
Làm một lá cờ trong trận doanh của Hắc Vân Đại Thánh, Hổ Mạc đã xuất thủ, hơn mười vị thân tín còn lại của Hắc Vân Đại Thánh cũng lập tức từng người gầm hét lên, đi theo Hổ Mạc cùng nhau động thủ.
Lúc này, bọn hắn đã không có lựa chọn khác, cho dù không muốn thậm chí không dám nhưng bọn hắn cũng chỉ có thể theo Hổ Mạc cùng nhau động thủ.
Nhãn hiệu Hắc Vân Đại Thánh trên người bọn hắn là lấy không xong!
Nhưng vào lúc này, một đạo thần hồn ba động như gió nhẹ, mưa phùn, như nhuận vật im ắng mưa phùn lập tức càn quét qua mấy vạn Hắc Vân thân vệ do Hắc Vân Đại Thánh mang tới.
Lăng Thiên Bích được Thận Long Nguyên Linh A Sửu hỗ trợ dùng thận khí của Thái Cổ Thận Long thi triển huyễn thuật, trong nháy mắt đã thôi động Chúng Sinh Bách Huyễn Thần Thông đến cực hạn.
Rất quan trọng là, lần này mục tiêu Lăng Thiên Bích thi triển Chúng Sinh Bách Huyễn Thần Thông chỉ là dẫn đạo hoặc đổ thêm dầu vào lửa mà thôi.