Chương 2142 Đại Thế Đã Thành, Chỉ Có Tiến Không Thể Lùi (2)
Kia bản thân mấy vạn Hắc Vân thân vệ bởi vì mệnh lệnh của Hắc Vân Đại Thánh mà không biết làm sao, Hổ Mạc và những Đạo Cảnh công kích đã càng làm cho bọn hắn khẩn trương, sau đó ngo ngoe muốn động.
Lúc này, Chúng Sinh Bách Huyễn Thần Thông của Lăng Thiên Bích như gió nhẹ mưa phùn cuốn qua, giống như đại hỏa thổi qua rào rạt thiêu đốt đại hỏa, trong im lặng dùng gió thổi lửa.
Cùng lúc đó, mười võ giả sắc mặt mông lung trước đó đã lặng yên không một tiếng động lẫn vào trong trận doanh thân vệ của Hắc Vân Đại Thánh, trên binh khí đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt!
- Giết, vì Đại Thánh quên mình phục vụ!
- Xông lên, đã đến lúc chúng ta đền đáp Đại Thánh!
Nhiệt khí sôi trào giữa tiếng la giết làm cho hơn ba vạn Hắc Vân thân vệ của Hắc Vân Đại Thánh, giống như bị biến thành những thuốc nổ, đột nhiên nổ tung!
Giống như thuỷ triều phóng tới cửa cung Hắc Hổ Hổ Vương Cung đã biến thành phế tích.
Một đám Đại Thánh dưới trướng Hắc Hổ Vương đến đây hỗ trợ đã trợn tròn mắt, cũng gấp mắt!
Người hỗn trong giang hồ, kiêng kỵ nhất là cỏ đầu tường (*gió thổi chiều nào theo chiều nấy)!
Thế nhưng trong chốc lát ngắn ngủi, muốn bọn hắn đưa ra quyết định quan trọng như thế thật là quá khó.
Một bộ phận Hắc Hổ Đại Thánh nhất mạch, dưới những Đạo Cảnh khác lôi cuốn đã thấp giọng kêu gào phóng tới Hắc Hổ Vương Cung.
Một bộ phận nhất mạch Hắc Hổ Đại Thánh có chút suy nghĩ lại từng cái giống như lửa cháy lông mày, nhanh chóng chạy ra công kích đội ngũ Hổ Vương cung.
Nhưng, đại thế đã thành!
Nguyên bản hơn mười vị Đạo Cảnh dưới trướng Hắc Vân Đại Thánh canh giữ ở vài trăm dặm ngoài vòng vây Diệp Chân, khi nhìn thấy Hổ Mạc dẫn đầu phóng về phía Hắc Hổ Vương Cung đã đồng loạt từ bỏ vòng vây, gầm thét phóng tới Hắc Hổ Vương Cung.
Gần như là cùng lúc đó, cảm giác được mình bị một tầng khí tức khó hiểu, nói không rõ, nhìn không thấu bao trùm, Hắc Vân Đại Thánh đã ngay lập tức thôi động Nguyên Linh đến cực hạn.
Chỉ trong một chút thời gian này, bộc phát ra lực lượng Nguyên Linh đã đánh tan tầng khí tức nói không rõ nhìn không thấu kia ra.
Sau đó, Hắc Vân Đại Thánh lập tức trợn tròn mắt.
Hắn nghe thấy trên bầu trời vẫn còn dư âm hắn vừa gầm thét ra, âm thanh đó rất giống của hắn.
Hắn nhìn thấy Hổ Mạc và một đám Đạo Cảnh phóng về phía Hắc Hổ Vương Cung, còn có mấy vạn Hắc Vân thân vệ xông tới giết, trên lưng lập tức toát ra một tầng mồ hôi!
Hắc Vân Đại Thánh hiểu rõ, hắn đã bị người mưu hại!
Hắn đúng là có lòng tham đối với đại vị Hắc Hổ Vương, nhưng tuyệt đối không dám giết lên Hổ Vương cung đoạt vị, hắn biết rõ, kia phụ thân vị của hắn đến cùng khủng bố đến mức nào!
Gần như là theo bản năng, thân hình Hắc Vân Đại Thánh lóe lên, định tiến lên ngăn cản Hổ Mạc và một đám thân vệ đang lao về hướng Hắc Hổ Hổ Vương Cung.
Nhưng ngay khi thân hình chớp động, khóe miệng của Hắc Vân Đại Thánh đã xuất hiện một nụ cười khổ!
Hắn còn có cơ hội quay đầu sao?
Cửa cung Hắc Hổ Vương Cung bị hủy, tâm phúc trí tướng của hắn, một đám Đạo Cảnh dưới trướng và toàn bộ Hắc Vân thân vệ đã xông về phía Hắc Hổ Vương Cung.
Nếu lúc này hắn liều mạng ngăn cản đám người Hổ Mạc?
Phụ vương sẽ tin hắn sao?
Sẽ tin tưởng hắn bị hãm hại sao?
Lấy hiểu rõ của một nhi tử như hắn đối với Hắc Hổ Vương, có thể ngoài miệng Hắc Hổ Vương sẽ tin, nhưng trong lòng tuyệt đối sẽ...
Cho dù sẽ không làm gì đối với nhi tử như hắn, nhưng những người thân tín dưới trướng hắn, không bao lâu nữa sẽ bị thanh tẩy sạch.
Một khi thủ hạ và những người thân tín này bị thanh tẩy sạch, vậy Hắc Vân Đại Thánh hắn còn có cơ hội đoạt được đại vương sao?
Không có!
Một chút xíu cũng không!
Toàn bộ Hổ tộc, lấy thực lực vi tôn!
Một người thừa kế không có lực lượng thân tín thì tuyệt đối sẽ không có cơ hội leo lên đại vị.
Nói cách khác, lúc này Hắc Vân Đại Thánh đã không có đường lui.
Ván đã đóng thuyền, hắn chỉ có thể tiến, không thể lui!
- Đến cùng là ai, đến cùng là tên trời đánh nào hố bản Thánh thảm như thế!
Đây là gầm thét phát ra từ đáy lòng của Hắc Vân Đại Thánh, nhưng câu nói này, Hắc Vân Đại Thánh cũng chỉ có thể rống ở trong lòng.
Gần đó, con mắt của Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt đã híp thành một đường.
Đến tận lúc này, Đồ Triệt đã hiểu rõ, bọn hắn đã bị người khác tính kế, còn liên lụy vào trong một sát cục khó lường.
Trong lòng Đồ Triệt có chút hối hận, ngay từ đầu hắn đã phát giác ra dị thường, nhưng không nghĩ lại, nói ra vẫn là do hắn quá khinh thị.
Ngay lúc Đồ Triệt phải đưa ra quyết định, trên bầu trời lại có một đạo Cửu Tiêu Thần Lôi từ trong đám Hắc Vân thân vệ thẳng tắp bổ về phía Cự Linh Đại Thánh.
Cửu Tiêu Thần Lôi cực nhanh, mà khổ người Cự Linh Đại Thánh lại lớn như vậy.
Trong chớp mắt đã bị lôi quang bổ trúng.
Nhưng là một Đạo Cảnh hậu kỳ, đạo Cửu Tiêu Thần Lôi này còn chưa tổn thương được Cự Linh Đại Thánh.
Chân chính làm cho Cự Linh Đại Thánh tức giận muốn điên chính là thần hồn truyền âm trực tiếp truyền vào đầu óc hắn một câu.
- Cẩu hùng ngu xuẩn, hôm nay Diệp Chân ta ở đây chém sống ngươi, ngươi có thể làm gì được ta?
Ngay sau đó, lại là một đạo lôi quang bổ về phía Cự Linh Đại Thánh!
Hào!
Tức giận gào thét lên một tiếng, hai cự chưởng của Cự Linh Đại Thánh bỗng nhiên vỗ xuống đất, sau đó nắm lên hai ngọn núi nhỏ, mạnh mẽ đánh về phương hướng âm thanh truyền đến, chính là phương hướng Hắc Hổ Vương Cung, rống giận!
- Giết cho ta!
- Toàn lực nghênh địch! Báo động!
- Kẻ xông vào, giết không tha!
Hổ Nha Đại Thánh cũng rống giận!
Trong chốc lát, ánh sáng trong Hắc Hổ Vương Cung bùng lên, từng đội Hắc Hổ Vương thân vệ trang bị tinh lương lập tức gầm thét từ các nơi xông ra, đón lấy Hắc Vân thân vệ công thành, Nha Hổ Đại Thánh sớm đã trước khi đám người xông tới đã bắt đầu tập kết thân vệ.
Phốc phốc, âm thanh chém vào thịt và Linh Lực nổ vang, chớp mắt vang vọng khắp nơi.
Cùng một chỗ bay lên không trung, còn có vô số huyết báo động phù sắc từ trong Hắc Hổ Hổ Vương Cung bay ra, đó là khẩn cấp tập kết phù lệnh do Hổ Nha Đại Thánh phát ra!
- Hắc Vân cấu kết dị tộc mưu phản, người tới, giết cho bản Thánh!
- Tử chiến!
- Hôm nay liều chết cũng phải hộ phụ vương chu toàn!
Tử Tu Đại Thánh lớn tiếng gầm thét, quanh thân tử quang lượn lờ, như là Thiên Thần hàng thế lại như lưu tinh, mang theo bốn mươi vị Đạo Cảnh Đại Thánh dưới trướng hắn, phóng về phía Cự Linh Đại Thánh giống như công thành chùy đang đánh về phía Hắc Hổ Vương Cung.
Ngay khi công kích, dưới sự chỉ huy của quân sư Hồ Phong, một bộ phận Tử Tu Đại Thánh dưới trướng Đạo Cảnh Đại Thánh đồng thời chủ động đánh về phía Hồ tộc Đạo Cảnh, Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh còn đang ngẩn người, tạm thời không tham chiến.
Hầu tộc Đạo Cảnh còn tốt, tính tình của Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh chính là rất nóng nảy.
- Tổ tông các ngươi, cửa này là có chuyện gì? Chúng ta chỉ tới bắt tên trộm đã trộm cắp Long Tiên Bàn Đào?
Trong tiếng mắng chửi, hai người Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh đột nhiên linh quang nổ bắn ra, chớp mắt triển khai phản kích.
Huyết Nhãn Đề Hồn Thú rít lên, cũng ở trong nháy mắt này vang lên.
Đạo Cảnh công kích, chỉ chịu đánh nhưng không thể hoàn thủ, đây chính là vô cùng thua thiệt.
Đồng dạng, Hồ tộc lấy Đồ Triệt và sáu vị Đạo Cảnh cầm đầu, dưới tình huống chỉ chịu đánh không hoàn thủ đã lập tức ăn thua thiệt ngầm.
Một vị Hồ tộc Đạo Cảnh bị đánh hộc máu ý muốn hoàn thủ, lại bị thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt gắt gao giữ chặt lại!
- Không được tham chiến, rời khỏi vòng chiến, lập tức nghĩ biện pháp rời khỏi vòng chiến!
Đồ Triệt làm ra quyết định sáng suốt nhất!
Nhưng nghĩ thì nghĩ như vậy, muốn rời khỏi trận hỗn chiến này đã không dễ dàng như vậy.
Trong chớp mắt, trước Hắc Hổ Vương Cung đã chiến thành một mảnh, âm thanh nổ vang, tiếng kêu thảm thiết, huyết quang, các ngọn núi lớn bị hủy, bụi mù phóng lên tận trời.
Nhìn thấy chiến trường đã đại chiến thành một mảnh, đầu người liên tục bay lên, Hắc Vân Đại Thánh ngẩn ngơ, lập tức hiểu rõ, đại thế đã thành, hắn có muốn lui cũng không được!
Trong nháy mắt tiếp theo, Hắc Vân Đại Thánh rống giận trong cuồng loạn.
- Giết!
- Tru sát Tử Tu, giải cứu phụ vương!