← Quay lại trang sách

Chương 2155 Diệp Cửu Tiêu

Sư tôn Lục Ly truyền thừa huyền cơ Đạo Pháp chủ công sát phạt trải qua nửa bộ trên Huyền Linh, bời vì truyền thừa linh giản, Diệp Chân còn không có học được.

Nhưng Thiên Cơ quyết, Diệp Chân lại một mực chuyên tâm tu hành.

Thiên cơ quyết là cơ sở ngày sau tu luyện Huyền Linh, chỉ cần tu luyện tốt Thiên Cơ quyết, ngày sau cầm tới truyền thừa Huyền Linh linh giản là chuyện hạ bút thành văn.

Mà Huyền Linh bị phong ấn bên trong không gian Thận Long châu, sớm muộn cũng bị Diệp Chân lấy vào trong tay.

Thiên cơ quyết tu luyện bí pháp Nguyên Linh vô cùng cường đại, Diệp Chân thường ngày tu luyện Thiên Cơ quyết, Nguyên Linh bên trong Huyền Cung đạt được tăng trưởng rõ ràng.

Theo thuyết pháp sư tôn Lục Ly, Thiên Cơ quyết tu luyện tới trình độ nhất định có thể cảm nhận Thiên Cơ, Xu Cát Tị Hung, nếu tu luyện có thành tựu, thậm chí có thể trực tiếp thấy rõ Thiên Cơ.

Thấy rõ Thiên Cơ, Diệp Chân cũng đừng nghĩ đến.

Lấy tầng thứ trước mắt Diệp Chân, cái gì là Thiên Cơ, Diệp Chân cũng không rõ ràng.

Nhưng thể ngộ Thiên Cơ cùng Xu Cát Tị Hung, Diệp Chân lại rất rõ ràng.

Trước kia, Diệp Chân từng có kinh nghiệm tâm huyết dâng trào, nhất là tại Chân Huyền đại lục, võ giả có tu vi cao đến trình độ nhất định sẽ có Tâm Linh Cảm Ứng.

Theo thuyết pháp của Tổ Thần điện, tâm huyết dâng trào xuất hiện khi lực lượng thần hồn đạt đến Nhất Phương Thế giới, mới có thể xuất hiện cảm ứng tâm huyết dâng trào.

Từ khi đến Hồng Hoang Đại Lục, cảm ứng tâm huyết dâng trào càng ngày càng ít đến mức hầu như không có.

Nhưng hôm nay, Diệp Chân vận chuyển Thiên Cơ quyết đột nhiên có cảm giác tâm huyết dâng trào, nhanh chóng doạ cho Diệp Chân hoảng sợ kêu to một tiếng.

Diệp Chân suy nghĩ một chút, ngừng vận chuyển Thiên Cơ quyết, cảm giác tâm huyết dâng trào lập tức biến mất.

Nhưng khi Diệp Chân vận chuyển Thiên Cơ quyết lần nữa, tâm huyết dâng trào rung động xuất hiện lần nữa.

Theo thời gian trôi qua, tâm huyết dâng trào rung động càng ngày càng mãnh liệt, dần dần xuất hiện cảm giác không thoải mái, đứng ngồi không yên.

Diệp Chân híp mắt lại.

- Tiểu Miêu, tăng tốc.

Vân Dực Hổ Vương không có bất kỳ nghi vấn, tăng tốc độ lên tới cực hạn, ăn ý nhiều năm cũng không vô ích.

Đột nhiên gia tốc khiến Xích Linh Nhi trong ngực Diệp Chân hoan hô lên.

Diệp Chân tiếp tục vận chuyển Thiên Cơ quyết, ánh mắt nheo lại.

Lúc Tiểu Miêu gia tốc, cảm giác tâm huyết dâng trào rung động chỉ yếu bớt một chút xíu, sau đó lại chậm chạp tăng lên.

- Tiểu Miêu, Phá Hư.

Tiếng hổ gầm trầm thấp, Tiểu Miêu chở Diệp Chân cùng Xích Linh Nhi biến mất tại chỗ.

Nhìn không gian tường kép trong thông đạo, Xích Linh Nhi trừng lớn con mắt như nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ nhất trên thế giới.

Trong nháy mắt, Tiểu Miêu mang theo Diệp Chân cùng Xích Linh Nhi xuất hiện hơn tám ngàn dặm.

Với tu vi Tiểu Miêu hiện tại chỉ có thể thi triển Phá Hư một lần, vượt qua hư không tám ngàn dặm.

Diệp Chân vẫn híp mắt, tiếp tục vận chuyển Thiên Cơ quyết.

Từ không gian tường kép trong thông đạo thoát ra xuất hiện ngoài tám ngàn dặm, cảm giác tâm huyết dâng trào đột ngột yếu hơn phân nửa, cảm giác đứng ngồi không yên trực tiếp biến mất.

Còn không đợi Diệp Chân buông lỏng, cảm giác tâm huyết dâng trào càng nhanh chóng tăng cường, cảm giác đứng ngồi không yên đột ngột đề bạt thẳng tắp, khiến Diệp Chân có cảm giác bị kim đâm đau nhói.

Ánh mắt ngưng tụ, lộ vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

Diệp Chân biết hắn bị người ta để mắt tới.

Cao thủ Đạo cảnh để mắt tới có thể đuổi kịp Tiểu Miêu tuyệt đối không đơn giản.

- Linh Nhi, vui không?

Diệp Chân ôm Xích Linh Nhi vào trong ngực hỏi.

- Vui.

- Nếu đã vui vẻ, vậy trở về nói cho mẫu thân ngươi nghe có được không?

Diệp Chân ôn nhu.

- Có thể!

Xích Linh Nhi có chút do dự.

- Nhưng phụ thân, ta còn chưa nhìn đủ, muốn nhìn nữa.

- Ừm, ngươi nói cho mẫu thân nghe, ta sẽ nói mẫu thân mang ngươi theo, cùng phụ thân, ba người chúng ta cùng ngắm cảnh, được không?

- Tốt.

- Phụ thân đưa ngươi trở về.

Ánh sáng lóe lên, Xích Linh Nhi được Diệp Chân đưa về không gian Thận Long châu, cùng một giây, vẻ mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.

Không gì khác, cảm giác đứng ngồi không yên càng ngày càng mãnh liệt.

- Mặc kệ ai tới, cho dù như thế nào cũng phải biết một chút mới tốt.

Diệp Chân nỉ non, vỗ nhè nhẹ phần cổ Tiểu Miêu, Tiểu Miêu đột ngột thả chậm tốc độ.

Cùng một giây, lôi quang, kiếm quang, huyết quang, hỏa quang bắt đầu xuất hiện bên ngoài thân Diệp Chân, Tiểu Miêu co lại chừng bàn tay, chui vào trong ngực Diệp Chân.

Một đầu lục sắc đằng từ sau đầu Diệp Chân chui ra, như một trâm cài màu xanh biếc, cột búi tóc Diệp Chân.

Khí tức Long Lân ngụy thân nặng như núi xuất hiện bên ngoài thân Diệp Chân, trong nháy mắt, hư không đột nhiên truyền đến tiếng than thở.

- Không hổ là Diệp Cửu Tiêu quấy Bạch Hổ Sơn long trời lỡ đất, nhanh như vậy đã phát hiện lão phu tồn tại, lợi hại.

- Diệp Cửu Tiêu?

Diệp Chân giương lông mày lên, nhìn về phía âm thanh đến từ hư không.

- Một đạo Cửu Tiêu Thần Lôi dẫn phát Hắc Hổ Vương nhất mạch đại chiến, khiến hơn mười vị Đạo cảnh Hắc Hổ Vương nhất mạch vẫn lạc, Yêu Soái mấy ngàn, Yêu Tướng mấy vạn. Bây giờ, toàn bộ Hổ tộc đều đuổi theo truy nã ngươi, nghị luận bên trong bóng tối, nhao nhao lấy tên Diệp Cửu Tiêu để xưng hô ngươi. Diệp tiểu hữu đạt được danh hiệu này đủ để tự ngạo.

Một hư ảnh mông lung chậm chạp hiện ra từ hư không, bay đến đối diện Diệp Chân.

- Các hạ có thể đuổi theo ta, lại có tốc độ viễn siêu Tiểu Miêu, nếu tu vi cao tuyệt thì cần gì giấu đầu lộ đuôi?

Diệp Chân nhìn thấy hư ảnh mông lung xuất hiện thì cười lạnh.

Đã bị đuổi kịp, Diệp Chân ngược lại không vội.

Hư ảnh mông lung không khỏi cười khổ.

- Đúng thế, chuyện cho tới bây giờ, che giấu tung tích cũng không có một chút tác dụng nào. Nói đi, ngươi giấu Thanh Đồng ở đâu? Tiểu thế giới tự thành một giới có thể tùy thân di động? Giao ra Thanh Đồng, lão phu sẽ không truy cứu ngươi tập sát Thanh Khâu Cửu trưởng lão Hồ Bất Định, có thể tha cho ngươi một mạng. Mấy huynh đệ yêu tộc của ngươi, lão phu cũng có thể buông tha.

Hư ảnh mông lung đột nhiên trở nên chân thực, biến thành lão giả mặc trường sam, dung mạo xuất trần, đôi mắt bắn ra tinh quang bốn phía.

- Đại tộc Trưởng?

- Bất ngờ chưa?

- Có chút. Khi ta phát hiện nên đoán được là Đại tộc Trưởng, chỉ sợ trong thiên địa này, chỉ có Hồ tộc mới cao minh như thế.

- Cao minh thì chưa tới! Trải qua máu tươi nhiều năm đã khắc họa vào bên trong huyết nhục của chúng ta.

Nói đến đây, đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính buông tay.

- Xem ở mặt mũi Thanh Đồng, lão phu hi vọng ngươi làm ra lựa chọn chính xác. Cho dù như thế nào, lão phu cũng không muốn Thanh Đồng bởi vì việc này mà hận ta. Đương nhiên, nếu ngươi không phối hợp, hừ.

Đồ Chính cười lạnh.

- Bí pháp thế gian này có ngàn vạn, thay đổi xóa đi trí nhớ cũng không phải việc khó.

- Đại tộc trưởng, ta rất hiếu kì, Huyết Nhãn đề hồn thú của Thanh Mục Đại Thánh đã chết, ngươi như thế nào đuổi theo ta?

Diệp Chân hỏi.

- Lão phu vừa nói qua, thần thông bí pháp trên thế gian này có ngàn vạn, nhất là những lão gia hỏa sinh hoạt không biết mấy vạn năm giống như lão phu, thần thông bí pháp càng nhiều vô số kể, ngẫu nhiên có một hai loại đuổi bắt cũng không phải việc khó gì.

Nghe vậy, Diệp Chân than tiếc.

- Xem ra sống lâu cũng là ưu thế.

- Điều kiện tiên quyết là ngươi có năng lực sống sót, sinh hoạt đủ lâu.

Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trường Đồ Chính nói có ý riêng.

- Tốt, lão phu không thích nói nhảm! Nói cho lão phu, ngươi lựa chọn cái gì? Giao ra Thanh Đồng hay là?

- Ta lựa chọn cự tuyệt.

Đồ Chính lộ vẻ mặt lạnh lẽo, sát khí dài trăm trượng đột ngột phun ra từ hai mắt.