← Quay lại trang sách

Chương 2156 Nam Nhân Quyết Tâm

Sát khí lạnh lẽo xuyên qua tầng tầng hư không bắn qua, khí tức Đạo cảnh đỉnh phong bàng bạc như sóng lớn, phóng từng đợt tới Diệp Chân.

Thiên địa nguyên khí bên trong phạm vi ngàn dặm Đồ Chính bắt đầu kịch liệt nổi lên.

Hư không hiện sóng, vô số sơn tinh yêu thú bị khí tức hù dọa.

Những con có mấy phần linh trí ngoan ngoãn bò phục trên đất, bị khí tức trùng kích tè ra quần, một cử động nhỏ cũng không dám.

Đại đa số sơn tinh yêu thú bị khí tức hù doạ nhanh chóng đào vong, chỉ cần bị khí thế bàng bạc như biển tác động tới sẽ bạo nổ.

Hoảng loạn không cách nào hình dung tràn ngập một phương.

Nhưng Diệp Chân giữa trung tâm cơn hoảng loạn không thay đổi vẻ mặt chút nào, tương phản, vẻ mặt lại ung dung.

Như Định Hải Thần Châm đứng giữa trung tâm dao động, hư ảnh Nguyên Linh ẩn ẩn xuất hiện sau lưng, dù bị sóng biển ngập trời đập tới vẫn bất động.

- Diệp Chân, tuổi còn nhỏ đã tu thành Nguyên Linh, ngươi thật sự có mấy phần bản lĩnh. Chỉ là ở trước mặt lão phu, ngươi chẳng là cái thá gì!

Đồ Chính cười lạnh.

- Lão phu biết ngươi cậy vào cái gì. Thứ ngươi dựa dẫm là giấu bọn họ vào tiểu thế giới tự thành một giới, khiến lão phu sợ ném chuột vỡ bình, không dám giết ngươi, miễn cho vĩnh viễn không tìm thấy Thanh Đồng, bời vì tiểu thế giới của ngươi sụp đổ. Nhưng ngươi đã suy nghĩ quá nhiều. Lão phu có một ngàn loại bí pháp có thể cậy miệng ngươi, càng có trên trăm loại bí pháp tìm kiếm những tiểu thế giới tự thành một giới. Lão phu nói nhảm như thế bởi vì ngươi là phu quân của Thanh Đồng, phụ thân của Xích Linh Nhi, không muốn tạo ác quả, cho nên mới cho ngươi một cơ hội, chớ có sai lầm.

Bốn chữ sau cùng 'Chớ có sai lầm' như tiếng sấm liên tục, nổ tới Diệp Chân.

Từng vòng gợn sóng lôi quang xuất hiện đỉnh đầu Diệp Chân, Diệp Chân thôi động Tiên Lôi tạo thành hàng rào lôi đình, ngăn cản Lôi m như sét đánh tới.

Mặc dù có hàng rào lôi đình ngăn cản, thanh âm cuồn cuộn như tiếng sấm vẫn chấn động tới Diệp Chân, khí huyết sôi trào, vảy đen dày đặc bên ngoài ngụy thân thể Long Lân vỡ ra vô số vết nứt.

- Nói xong chưa?

Đè xuống khí huyết sôi trào, Diệp Chân đột ngột lên tiếng.

- Nếu như nói xong thì mời Đồ Đại tộc trưởng trả lời ta một vấn đề.

- Vấn đề gì?

- Đồ Đại tộc trưởng muốn dẫn Thanh Đồng trở về mãnh liệt như thế chỉ vì tìm mộ phần Thanh Khâu sao?

- Đương nhiên.

Trả lời hai chữ này thống khoái, nhưng khi trả lời, trong đôi mắt Đồ Chính hiện lên một tia kinh ngạc không muốn người biết.

- Vậy ta càng không hiểu, vì sao Hắc Vân Đại Thánh, Hùng tộc Bất Tử Hùng vương cũng muốn cướp Thanh Đồng, chẳng lẽ bọn họ cũng vì giúp các ngươi tìm mộ phần Thanh Khâu?

- Có lẽ bọn họ muốn cướp mộ phần Thanh Khâu đến uy hiếp Hồ tộc chúng ta, vì bọn họ hiệu lực.

Đồ Chính đáp.

Tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên.

- Đồ Đại tộc trưởng thật sự giỏi ăn nói, lại có thể bóp tròn bóp méo như thế.

Khóe miệng Diệp Chân xuất hiện một tia trào phúng.

- Nếu Đồ Đại tộc trưởng dám dẫn động lực lượng thiên địa phát hạ trọng thệ, nói tìm Thanh Đồng chỉ vì tìm mộ phần Thanh Khâu, Diệp mỗ sẽ mang theo Thanh Đồng cùng Xích Linh Nhi đến Thanh Khâu, toàn lực hiệp trợ Hồ tộc tìm mộ phần Thanh Khâu!

Diệp Chân nói ra.

Khóe miệng Đồ Chính cứng đờ, mấy sợi râu dài dưới hàm phiêu đãng, mặt già dần dần xuất hiện nộ khí.

- Lão phu là tộc trưởng một tộc, nhất ngôn cửu đỉnh, cần gì phải thề?

- Không cần thề?

Diệp Chân cười lạnh.

- Ta thấy Đồ Đại tộc trưởng không dám mới đúng?

Cường giả Đạo cảnh dùng Nguyên Linh dẫn động lực lượng thiên địa phát hạ trọng thệ, lực trói buộc cực lớn, một khi trái với lời thề, trong cõi u minh tự có ứng nghiệm.

Nhất là tu vi tạo nghệ trên Thiên Địa Pháp Tắc càng mạnh, lực trói buộc trọng thệ càng lớn, càng không dám tuỳ tiện dẫn động lực lượng thiên địa phát hạ trọng thệ.

Mà giờ khắc này, Đồ Chính không dám phát hạ trọng thệ theo yêu cầu Diệp Chân, chỉ có một nguyên nhân là hắn muốn tìm Hồ Thanh Đồng tuyệt đối không giống như lời hắn nói tìm mộ phần Thanh Khâu đơn giản như vậy.

Trong không gian Thận Long châu được Diệp Chân khống chế, Hồ Thanh Đồng nhìn vô cùng rõ ràng hết thảy chuyện phát sinh ở ngoại giới vào trong mắt.

Bao quát Diệp Chân cùng Đồ Chính đối thoại.

Nhất là Đồ Chính cự tuyệt phát hạ trọng thệ, khi nghe được 'Không cần thề' không khỏi lộ vẻ thống khổ.

Hồ Thanh Đồng không ngờ nàng luôn luôn kính trọng Đại tộc trưởng, hắn lại luôn luôn lừa gạt nàng, dù ngay trước mặt nàng cũng muốn tìm cách, dùng các loại hoang ngôn lợi dụng nàng.

Khoảnh khắc này, Hồ Thanh Đồng đã triệt để nhận rõ bản chất Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trường Đồ Chính, cảm giác áy náy sinh ra bời vì Đồ Chính chiếu cố biến mất sạch sẽ.

Về phần Đồ Chính, hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ đối thoại giữa hắn cùng Diệp Chân bị Hồ Thanh Đồng nghe rõ ràng.

- Lão phu có gì không dám? Nhưng tên tuổi của lão phu cần gì dùng lời thề chứng minh!

Đồ Chính nói đến đây lại xoay chuyển đề tài.

- Xem ra, lão phu không thuyết phục được ngươi nhỉ?

Sát khí trong hư không nhanh chóng khuấy động bao quanh toàn thân Đồ Chính.

- Tốt, 'Không cần thề' đã đầy đủ! Nhưng Đồ Đại tộc trưởng có nghĩ tới hay không, vì sao Diệp mỗ phát hiện Đại tộc trưởng đột kích nhưng vẫn không trốn, ngược lại đứng yên chờ Đại tộc trưởng đến?

Diệp Chân hỏi.

Đồ Chính nhướng mày, vấn đề này, hắn thật sự chưa suy nghĩ qua, trước đó chỉ cảm thấy Diệp Chân tự biết bản thân không có khả năng trốn thoát mới chờ ở đây.

Hiện tại, Diệp Chân cố ý nói ra, lập tức để trong lòng hắn sinh ra nghi ngờ.

- Vì sao?

- Nguyên nhân rất đơn giản.

- Hồ Thanh Đồng là nữ nhân của ta, Xích Linh Nhi là nữ nhi của ta, Đồ Đại tộc trưởng năm lần bảy lượt tính kế nữ nhân cùng nữ nhi ta, thậm chí muốn lợi dụng giam giữ nữ nhân cùng nữ nhi của ta. Diệp Chân ta là một nam nhân, nếu không làm mất mặt Đồ Đại tộc trưởng, vậy có đáng làm đàn ông không?

Đồ Chính nhíu mày, đột nhiên cười rộ lên.

- Ngươi muốn làm mất mặt lão phu, ngươi đang nói chuyện viển vông sao?

Diệp Chân không bận tâm đến lời chế giễu của Đồ Chính.

- Nhân tiện, ta cũng cảnh cáo Hồ tộc các ngươi, đừng đánh chủ ý lên người nữ nhân cùng nữ nhi của ta. Nếu không, cho dù các ngươi muốn khóc cũng không được.

Đồ Chính như nghe được lời buồn cười nhất dưới gầm trời này, bởi vì hàm dưỡng nhiều năm nên Đồ Chính không có cười to lên.

Nhưng Diệp Chân nói câu này vẫn khiến khoé miệng Đồ Chính cười vặn vẹo.

Một gia hỏa Giới Vương cảnh thất trọng, tuy không giống Giới Vương cảnh thất trọng bình thường, nhưng lại dám uy hiếp một Đạo cảnh đỉnh phong, nửa bước tạo hóa?

Điều này giống như một con kiến, tuy con kiến này cường tráng lại uy hiếp một con hổ.

Nghĩ đến lại cảm thấy buồn cười.

Đồ Chính chỉ có thể nghĩ Diệp Chân là một kẻ ngu xuẩn ngông cuồng tự đại, ngoài trừ đáp án đó ra, Đồ Chính không nghĩ ra đáp án khác.

Tranh.

Thanh âm linh Kiếm ra khỏi vỏ đột ngột vang lên, kiếm quang tử sắc dài trăm trượng đột ngột phóng lên tận trời, kiếm quang sắc bén nhanh chóng khóa chặt Đồ Chính đang cười đến rớt cả quai hàm.

- Chỉ bằng chuôi kiếm này sao? Mặc dù đây là một kiện Hậu Thiên Linh Bảo có phẩm giai không tệ, nhưng Hậu Thiên Linh Bảo bị phá hủy trong tay lão phu không dưới trăm kiện. Bằng một thanh Hậu Thiên Linh Bảo còn muốn uy hiếp lão phu?

Đồ Chính nhìn thấy Diệp Chân xuất chiêu, cười rộ lên.

Diệp Chân không cười, vẻ mặt ngược lại vô cùng nghiêm túc.

- Không sai, chỉ bằng chuôi kiếm này. Tử Linh nhờ cả vào ngươi!

Câu trước là Diệp Chân nói với Đồ Chính, câu sau là nói cho Tử Linh.

- Chỉ cần ngươi bỏ được!

Tử Linh lộ bộ dáng không quan trọng.

Trong nháy mắt Diệp Chân động thần niệm, Nguyên Linh cường đại nhanh chóng thôi động đến cực hạn, linh lực trong cơ thể, chín thành lực lượng Nguyên Linh bị Diệp Chân rót toàn bộ vào Tử Linh tiên kiếm.

Kiếm quang tử sắc bùng lên, bảy màu sắc khác nhau bắt đầu nở rộ, kiếm khí sắc bén bay thẳng cửu tiêu, quấy nát vân vụ khí trên bầu trời.

- Có chút ý tứ.

Đồ Chính cười rộ lên.

- Toàn bộ lực lượng của ngươi lại có thể khiến uy lực một kiếm đạt đến gần Đạo cảnh, siêu việt xa lực lượng Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng chỉ bằng những thứ này còn chưa đủ. Đừng nói giết lão phu, muốn giết Hồ Bất Định cũng chưa đủ. Lão phu rất ngạc nhiên, khi đó ngươi làm thế nào giết chết Hồ Bất Định?

Đồ Chính lộ vẻ mặt kỳ dị.

Một là kẻ tài cao gan lớn, hai là hiếu kì, hắn muốn biết Diệp Chân dựa vào cái gì xử lý Hồ Bất Định.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, cho nên đừng nhìn mặt ngoài Đồ Chính có vẻ nhẹ nhàng thông thả, nhưng bên trong lại có chỗ đề phòng, đề phòng có cao thủ đánh lén.

Diệp Chân dựa vào lực lượng bản thân không thể giết Hồ Bất Định, cho nên Đồ Chính đề phòng ngoại lực.

- Ngươi lập tức sẽ biết.

Diệp Chân nhếch miệng lên, đột ngột toát ra vẻ điên cuồng.