Chương 2157 Tạo Hóa Huyền Linh.
Trong nháy mắt, Chúng Sinh Nguyện Lực bên trong Huyền Cung đột ngột nổi lên một đạo kim sắc gợn sóng, lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực như đê vỡ nhanh chóng rót toàn bộ vào Tử Linh tiên kiếm.
Khí tức Tử Linh tiên kiếm nhanh chóng mang theo uy áp, tử sắc kiếm quang ban đầu biến thành kim sắc kiếm quang vạn trượng.
Kim sắc kiếm quang vạn trượng chiếu xuống, Đồ chính cảm giác bản thân như bị một vị thượng Thần cao cao tại thượng soi mói con kiến hôi.
Trong chốc lát, Đồ Chính hoảng sợ hét rầm lên.
- Đây là Chúng Sinh Nguyện Lực? Ngươi làm sao có nhiều như vậy?
Đồ Chính hoảng sợ la lên chói tai, bay ngược như thiểm điện, trong nháy mắt, Tử Linh tiên kiếm biến thành kim sắc kiếm quang vạn trượng đánh tới chính hắn.
Đối mặt kim sắc kiếm quang vạn trượng mang theo khí tức Thần Chỉ, Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trường Đồ Chính chỉ có một phản ứng.
Trốn.
Liều lĩnh trốn.
Trong nháy mắt, kim sắc kiếm quang vạn trượng mang theo khí tức Thần Chỉ bao phủ xuống, tất cả mọi thứ trở nên chậm chạp.
Tốc độ Đồ Chính nhanh hơn cả chớp giật mấy lần, bị kim sắc kiếm quang vạn trượng bao phủ xuống lại chậm chạp như ốc sên.
Đây là cảm giác kỳ dị không cách nào hình dung, Đồ Chính rất rõ ràng tốc độ của hắn không hề chậm, nhưng dưới vạn trượng kim quang, tốc độ không khác gì ốc sên.
Đồ Chính không chút do dự khuấy động lực lượng bên ngoài thân, vô số đạo Văn Linh Giáp tinh mịn xuất hiện cùng Quy Giáp pha tạp đường vân phong cách cổ xưa tản ra sự chắc chắn.
Cùng một giây, một hư ảnh Thanh Hồ cực lớn xuất hiện phía sau Đồ Chính, hắn thôi động lực lượng Nguyên Linh đến cực hạn.
Trên trăm đạo ngọc phù mịt mờ, ít nhất hai trăm tấm tản ra các loại ánh sáng, Bảo Phù giăng đầy Huyết Văn da thú, Thổ Hoàng Linh Kỳ tản ra khí tức trung phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, toàn bộ hơn hai mươi loại trấn Khí cực phẩm thuẫn bài cùng cờ xí bay ra ngoài.
Đồ Chính không khỏi hoảng sợ kinh hãi, thời khắc tuyệt vọng đã ném toàn bộ bảo bối bảo mệnh áp đáy hòm ra.
Lực lượng Nguyên Linh của Đồ Chính vô cùng cường đại, nếu đổi thành những người khác, không có khả năng dẫn động nhiều bảo bối như vậy cùng một lúc.
Đồ Chính dám cam đoan đây là lần đầu tiên trong đời hắn dẫn động nhiều bảo bối bảo mệnh như vậy.
Hắn càng muốn dẫn động nhiều bảo bối hơn, đáng tiếc, hắn không có cơ hội.
Từng đạo kim sắc kiếm quang xen lẫn, từng đạo quỹ tích vô cùng huyền ảo như lưới cá bao phủ gắt gao Đồ Chính.
Đồ Chính càng kinh hãi tuyệt vọng khi hắn thôi động nhiều bảo bối bảo mệnh nhưng đứng trước mặt kim sắc kiếm quang lại như đậu hũ.
Nhất là Đồ Chính ký thác kỳ vọng vào Quy Giáp tràn đầy đường vân pha tạp vạn năm, đây chính là một kiện thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo có năng lực phòng ngự vô cùng cường đại, Tạo Hóa Thần Nhân bình thường đánh một kích toàn lực cũng có thể ngăn lại.
Dưới mấy trăm đạo kim sắc kiếm quang, thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo đã từng ngăn lại vô số công kích trí mạng cho Đồ Chính hóa thành bụi phấn.
Trực tiếp hóa thành bụi phấn.
Hư ảnh con rùa vừa thò đầu ra cũng không kịp phát ra tiếng kêu thảm đã bị kim sắc kiếm quang giảo thành phấn vụn.
Nguyên Linh dung nhập Hậu Thiên Linh Bảo trực tiếp bị hủy diệt, Đồ Chính liên tục bị hao tổn, từng ngụm máu tươi bắn ra, Đồ Chính càng thêm hoảng sợ.
Một kiện thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, một kiện phòng ngự chí bảo vậy mà trực tiếp bị giảo sát đến hình hồn câu diệt lại chỉ ngăn được mấy trăm đạo kim sắc kiếm quang.
Mà kim sắc kiếm quang trước mắt đâu chỉ vạn đạo.
Còn chưa kịp phản ứng, Đồ Chính đã ném ra trăm đạo ngọc phù mịt mờ, hai trăm tấm tản ra các loại ánh sáng, Bảo Phù giăng đầy Huyết Văn da thú, nhao nhao bị kim sắc kiếm quang hóa thành bụi phấn.
Hóa thành bụi phấn còn có kiện bảo bối Hoàng Kỳ, trung phẩm Hậu Thiên Linh Bảo thứ hai, bảo bối Hoàng Kỳ cũng là Hậu Thiên Linh Bảo loại phòng ngự trân quý.
Nhưng càng không chịu nổi so với Quy Giáp vạn năm, kim sắc kiếm quang vừa rơi xuống, khí linh Hoàng Kỳ chưa kịp phản ứng đã trực tiếp bị giảo sát thành hư vô.
Kim sắc kiếm quang vạn trượng nhanh chóng đánh về phía Đồ Chính, kiếm quang còn chưa đến, Linh Giáp hộ thể tràn đầy Đạo Văn huyền ảo vỡ vụn thành vô số hạt bụi.
Đồ Chính trơ mắt nhìn vô số kim sắc kiếm quang nhanh chóng bao phủ bản thân.
Cùng một giây, Diệp Chân cũng trừng lớn con mắt đến cực hạn.
- Ông nội nó, ta có phải quá để mắt lão gia hỏa này hay không, ném toàn bộ Chúng Sinh Nguyện Lực, quá lãng phí rồi.
Nhìn thấy Đồ Chính bị kim sắc kiếm quang bao phủ, Diệp Chân hơi đau lòng, nhưng tuyệt đối không hối hận.
Từ khi vận chuyển Thiên Cơ quyết có cảm giác bất an trong lòng, Diệp Chân đã làm ra quyết định.
Cho dù như thế nào cũng phải để lại giáo huấn khiến người ta khó quên, thậm chí cả đời khó quên.
Mà trên thân Diệp Chân, thứ duy nhất có thể thương tổn đến nửa bước tạo hóa cũng chỉ có Chúng Sinh Nguyện Lực.
Cho nên, Diệp Chân thương nghị cùng Tử Linh, giao toàn bộ Chúng Sinh Nguyện Lực cho Tử Linh sử dụng.
Diệp Chân đã nghĩ tới uy lực sẽ vô cùng khủng bố.
Nhưng không ngờ khủng bố đến như thế.
Cho dù bảo bối trung phẩm hay thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo loại phòng ngự dưới kim sắc kiếm quang đều giống như đậu hũ.
Lúc đầu, Diệp Chân muốn cho Đồ Chính một giáo huấn cả đời khó quên, nhưng tình hình hiện tại hình như có khả năng xử lý Đồ Chính.
- Đại gia ngươi, chiêu này có lẽ có khả năng xử lý nửa bước Tạo Hóa khác, nhưng nếu muốn giết chết nửa bước tạo hóa Hồ tộc, nhất là Hồ tộc tộc Trưởng thì không có khả năng.
Trong nháy mắt Thận Long Nguyên Linh A Sửu lên tiếng, một mộ phần tỏa ra ánh sáng lung linh đột nhiên từ bên trong Nguyên Linh của Đồ Chính bay ra, ánh sáng nhanh chóng phóng đại bảo vệ Đồ Chính.
- Tạo Hóa Linh Bảo?
Trong hư không truyền đến tiếng Tử Linh hừ lạnh, vô số kim sắc kiếm quang trên bầu trời đột nhiên đại biến, kiếm quang nhanh chóng trở nên vô cùng sắc bén.
Mỗi một đạo kim sắc kiếm quang nhanh chóng phát ra kiếm khí, kiếm khí xuất hiện đâm hư không Yêu giới thành cái sàng, lộ ra Hỗn Độn hư không u ám.
Không gian bích lũy bị phá nát thành hắc động phát ra hấp lực khủng bố, thôn phệ toàn bộ cây cỏ sơn thạch phạm vi ngàn dặm.
Phạm vi ngàn dặm đại sơn bị Hỗn Độn hư không thôn phệ, vô số sinh linh kêu rên thảm thiết.
Tiếng kêu rên bỗng nhiên biến mất, bao quát cả ngọn núi lớn đều bị Hỗn Độn hư không hóa thành hư vô.
- Đây chính là mộ phần Thanh Khâu?
Diệp Chân lộ vẻ mặt kinh ngạc.
- Chỉ là tạo hóa Huyền Linh hoá thành mộ phần Thanh Khâu mà thôi, hơn nữa là loại tàn khuyết nặng!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu lên tiếng.
Kim sắc kiếm quang đột nhiên trở nên sắc bén gấp mười lần, tầng tầng giảo sát xuống, hư ảnh mộ phần bắt đầu suy yếu.
Kim sắc kiếm quang cùng hư ảnh mộ phần như hai đại quân gặp nhau, bắt đầu đánh giáp lá cà tiêu hao lực lượng đối phương.
Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trường Đồ Chính càng khàn giọng liên tục, từng ngụm Nguyên Tinh Huyết điên cuồng phun tới mộ phần Thanh Khâu do tạo hóa Huyền Linh hoá thành.
Mỗi một ngụm Nguyên Tinh Huyết đều gia tăng lực lượng mộ phần Thanh Khâu, nhưng dưới vô tận kim sắc kiếm quang giảo sát, lực lượng mộ phần Thanh Khâu giảm bớt càng nhanh.
- Chết đi.
Trong hư không, Tử Linh lần đầu tiên trong chiến đấu khàn giọng hét rầm lên, kim sắc kiếm quang đột nhiên xông thẳng tới chân trời dung nhập vô số tinh quang trên bầu trời.
Trong nháy mắt, kim sắc kiếm quang xông vào vô số tinh quang trên bầu trời như Ngân Hà rơi xuống đất, mang theo vô tận ngân sắc tinh quang.
Bộ dáng kia như ánh sáng Tinh Thần bị lệch phương chiếu xạ vào Đồ Chính, khiến Đồ Chính không thể ẩn trốn.
Kim sắc kiếm quang cùng ngân sắc tinh quang hoà làm một thể, dưới lôi kéo của kim sắc kiếm quang hoá thành quỹ tích huyền diệu, từ bốn phương tám hướng đánh phía mộ phần Thanh Khâu tỏa màn sáng bảo vệ Đồ Chính.
Mắt trần có thể thấy mộ phần Thanh Khâu nhanh chóng tan rã, trong nháy mắt, mộ phần Thanh Khâu tan rã hơn một nửa.
Đồ Chính đau lòng kêu lên thảm thiết.
Thanh Khâu mộ phần do tạo hóa Huyền Linh điều dưỡng nhiều năm mới khôi phục ngần ấy nguyên khí.
Nhưng trận chiến hôm nay đã tan rã hơn phân nửa.
Chẳng khác nào trở lại một đêm trước giải phóng.
Càng nguy hiểm hơn là sau khi vô số ánh sao từ trong hư không tiếp dẫn, kim sắc kiếm quang gia tăng uy lực không chỉ một lần, kiếm quang càng vô cùng vô tận, khiến Đồ Chính hoảng sợ vô cùng.
- Rút lui.
Đồ Chính phát ra một tiếng như tiếng rít Hồ Ly tuyệt mệnh, nếu không rút lui, Hồ tộc hôm nay chỉ sợ phải ngã xuống.
Diệp Chân lộ vẻ mặt nghi hoặc, đã đánh đến trình độ này, Đồ Chính còn rút lui thế nào?
Đồ Chính trốn được sao?
Trong nháy mắt, Đồ Chính cho Diệp Chân đáp án.