← Quay lại trang sách

Chương 2190 Liên Thủ

Chuyện này cho Diệp Chân lại một lần nữa đổi mới cái nhìn về thực lực kinh khủng của Ma Hoàng nhất tộc.

Đúng như Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nói, công kích như vậy, Diệp Chân không cách nào phát động lần thứ hai. Nhưng sát chiêu của Diệp Chân không chỉ có riêng một chiêu này.

- Vậy thử lại cái này lần nữa đi!

Ngay khi âm thanh vang lên, Lôi Quang Tiên lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Chân sáng chớp liên tục, liên tiếp ba đạo Cửu Tiêu Thần Lôi không dấu hiệu nào từ trên bầu trời đánh về phía Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.

Ba đạo Cửu Tiêu Thần Lôi này có kích thước cũng giống như Cửu Tiêu Thần Lôi trước đây Diệp Chân bổ ra, nhưng khí tức tỏa ra lại hết sức khủng bố.

Ngay khi đánh xuống, chỉ uy áp thôi cũng đã làm cho những Ma Tộc phương xa, đồng loạt rùng mình một cái, bao gồm cả Kê Hoa ở trong đó.

Kê Hoa dám đảm bảo, đạo Cửu Tiêu Thần Lôi này ít nhất mạnh mẽ gấp đôi so với uy lực của Cửu Tiêu Thần Lôi được Diệp Chân oanh ra trước đó.

Đây chính là uy năng của Quỳ Ngưu Tinh Hồn Châu!

Quỳ Ngưu chính là Thiên Địa Lôi Thú, nó xuất hiện ở nơi nào thì nó chính là người chưởng khống lôi đình.

Dù là Diệp Chân chỉ dùng Tinh Hồn Châu hóa thân Quỳ Ngưu, nhưng cũng có thể làm cho uy lực của lôi đình này tăng lên gấp đôi.

- Hừ!

Thế nhưng, đối mặt với Cửu Tiêu Thần Lôi có uy năng tăng lên mấy lần, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân vẫn không có chút động dung nào.

Hừ lạnh một tiếng, một mắt to lớn ở giữa trán mở ra, đại lượng hắc quang bắn ra, trong chớp mắt kết thành một mặt quang thuẫn màu đen ở trên đỉnh đầu, gắt gao ngăn cản Cửu Tiêu Thần Lôi với uy năng ít nhất mạnh mẽ gấp đôi đang đánh xuống.

Nhưng chỉ là trong nháy mắt tiếp theo, ngay khi đạo tử kim sắc Cửu Tiêu Thần Lôi ở trung tâm nhất của Cửu Tiêu Thần Lôi thứ nhất đánh xuống thì sắc mặt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân trở nên vô cùng đặc sắc.

Thê lương hú lên quái dị, Ma Hoàng Thất Thái Tử định tật độn.

Thế nhưng lôi đình cực nhanh, lại gần trong gang tấc, sao có thể tha cho hắn bỏ chạy.

Đạo Cửu Tiêu Thần Lôi thứ nhất đã được Diệp Chân gia nhập một giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, trực tiếp đánh nát hắc thuẫn trên trán của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.

Còn không đợi Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân kịp hành động thì đạo Cửu Tiêu Thần Lôi thứ hai, thứ ba được Diệp Chân gia nhập Chúng Sinh Nguyện Lực đã điên cuồng đánh xuống.

Trong tiếng kêu sợ hãi, bàng bạc linh quang lần nữa từ trong cơ thể Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân phun ra, Thất Thái Tử Tòng Vân lần nữa vận dụng bảo vật bảo mệnh.

Nhưng, trong lúc cấp thiết vận dụng bảo mệnh chi bảo, chỉ tức là có thể bảo vệ chỗ yếu hại của hắn.

Trong tiếng hét thê lương, từ phần eo trở xuống của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân dưới kim sắc lôi quang kinh khủng, trực tiếp hóa thành tro bụi!

Ngao...!

Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân phát ra một tiếng tiếng hét thảm vô cùng kinh người, trong một mắt to lớn, lần đầu tiên toát ra một loại quang mang tên là sợ hãi.

Khi nhìn thấy Lôi Quang Tiên lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Chân lại có tử sắc lôi đình bắt đầu ngưng tụ. Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã không để ý thương thế kinh người của mình, u quang trong một mắt lóe lên, ngay sau đó lập tức biến mất.

Khi một lần nữa xuất hiện, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã xuất hiện ở ngoài ba mươi dặm, ở sau lưng Tam Nhãn Ma Tộc đội quân, bọn người Thiên Dực quân đoàn Dịch Đà cũng ở gần đây.

Vết thương khổng lồ ở phần eo có dòng máu màu vàng óng phun ra như nước suối, phun ra trên người Tam Nhãn Ma Tộc quân đoàn ở phía dưới.

Kinh người hơn chính là, mỗi một giọt máu màu vàng óng đó đều giống như nham tương nóng hổi, nhỏ xuống trên người những Tam Nhãn Ma Tộc quân đoàn kia, làm cho những tướng sĩ Tam Nhãn Ma Tộc quân đoàn nóng đến kêu la thảm thiết.

Giới Vương Cảnh Tam Nhãn Ma Tộc còn tốt một chút, nhưng những Huyền Cung Cảnh thì bị một giọt máu tươi kim sắc nhỏ trúng lại hòa tan một mảnh lớn da thịt của bọn hắn.

Thậm chí còn có Tam Nhãn Ma Tộc bị kim sắc tiên huyết của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cho hòa tan tử vong tại chỗ.

Cái bụng Chu Hồng đã bình phục trở lại, giờ đang dùng một loại ánh mắt vô cùng đáng tiếc nhìn máu tươi từ miệng vết thương của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đổ xuống.

Máu tươi của Hoàng Tộc Ma Tộc này, nhiệt độ có thể so với nham tương, mỗi một giọt đều là nguyên liệu nấu ăn ngon nhất, trân quý nhất trên đời này.

Không chỉ có thể thỏa mãn dục vọng ăn uống mà còn có thể tăng lên tu vi trên diện rộng.

Đáng tiếc, bây giờ lại bị lãng phí như vậy.

Chu Hồng thật sự đau lòng!

Gần như là đồng thời, ba vị Dực Ma Ma Tôn gồm Dịch Đà, Dịch Đông, Dịch Tang ngay lập tức chạy đến bảo vệ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, cốt cung to lớn tản ra u quang trong tay mở ra, mũi tên hắc ám mà lạnh lẽo, toàn bộ gắt gao khóa chặt trên người Diệp Chân ở ngoài ba mươi dặm.

Sợ lúc này Diệp Chân thừa cơ truy sát Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.

Lúc này, cho dù là Cốt Ma Ma Tôn Bạch Phan thì cũng là một bộ muốn động, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bảo hộ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.

Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân tuyệt đối không thể bỏ mình, càng không thể chết trong tay một nhân tộc.

Nếu không, chuyện này sẽ chính là sỉ nhục vĩnh viễn không thể rửa sạch của Ma Tộc!

Cảm giác an toàn, lúc này Thất Thái Tử Tòng Vân mới hít sâu một hơi, miệng vết thương ngang eo đang trào máu tươi ra lập tức ngừng lại. Sau khi hắn nuốt hai viên đan dược lớn cỡ nắm tay, nửa người dưới biến mất lại giống như lá cây đâm chồi, thật nhanh sinh sôi phát triển trở lại.

Thất Thái Tử Tòng Vân vừa dùng bí pháp thúc đẩy nhục thân sinh trưởng, vừa tức giận nhìn chằm chằm Diệp Chân.

- Nhân Tộc, một Nhân Tộc lại có thể tiến vào Thượng Cổ Ma Thần truyền thừa chi địa của Ma Tộc chúng ta.

- Còn có Yêu Tộc! Còn một Tam Nhãn Ma Tộc tinh thông hồn ma bí pháp xen lẫn cùng một chỗ!

Hàm răng cắn chặt, ánh mắt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nhìn về phía Cốt Ma Ma Tôn Bạch Phan vừa chiến đấu vô cùng kịch liệt với hắn.

- Mỗi người chúng ta tranh đoạt truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần này không sai, nhưng trước khi tranh đoạt thì nhất định phải giết sạch sành sanh Nhân Tộc và Yêu Tộc này, miễn cho chỗ tốt nơi này bị bọn hắn cướp đi.

Nói đến đây, âm thanh của Thất Thái Tử Tòng Vân đột ngột cất cao lên.

- Bạch Phan, ngươi có nguyện ý cùng bản thái tử chém giết tặc liêu Nhân Tộc này, sau đó, ngươi và ta lại tranh cao thấp một hồi hay không?

- Như vậy, bất luận truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần này rơi ở trong tay ai, đều sẽ trong tay Ma Tộc ta mà sẽ không lưu lạc ra ngoài!

Vừa nghe đến đây, sắc mặt của Diệp Chân bỗng nhiên biến đổi, mà trong ánh mắt của Cốt Ma Ma Tôn Bạch Phan kia thì như có một ngọn lửa lạnh lẽo cháy lên.

Không thể không nói, chủ ý này hoàn toàn chiếm đại nghĩa, cũng rất có tính kiến thiết.

Dù sao trước mắt Nhân Tộc này biểu hiện ra ngoài thực lực quá cường đại, lấy thực lực của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cũng bị thiệt lớn.

Nếu một mình hắn ứng đối thì sợ rằng cũng phải trả một giá thật lớn.

- Ha ha ha ha!

Tiếng cười to của Diệp Chân vang lên.

- Thất Thái Tử sợ rồi sao?

- Truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần của Ma Tộc các ngươi thì có liên can gì đến ta? Ta là một Nhân Tộc, há có thể lấy đi?

- Nhưng nếu may mắn cướp đi mấy món truyền thừa trọng bảo thì ta cũng đã thỏa mãn. Về phần truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần này, theo ta thấy nhất định sẽ thuộc về Thất Thái Tử điện hạ, trước tiên ta ở đây chúc mừng Thất Thái Tử.

Diệp Chân ung dung chắp tay, để ngọn lửa trong mắt Cốt Ma Ma Tôn Bạch Phan dịu đi mấy phần.

Nơi này, quan trọng nhất chính là truyền thừa của Thượng Cổ Ma Thần.

Nhất là trong Truyền Thừa Bí Cảnh của Thượng Cổ Ma Thần này có vô số Bạch Cốt, nói không chừng Thượng Cổ Ma Thần truyền thừa này có quan hệ với Cốt Ma nhất tộc bọn hắn.

Nếu truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần nơi này thật có liên quan với Cốt Ma nhất tộc bọn hắn thì đó chính là dù trả giá một cái giá lớn thế nào cũng phải cướp được truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần nơi này.

Một truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần có liên quan đến Cốt Ma, đối với Cốt Ma nhất tộc bọn hắn mà nói, thật sự quá quan trọng.

Lấy trí thông minh của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân thì đương nhiên nghe ra ý châm ngòi ly gián trong lời nói của Diệp Chân.

- Ai có thể cướp đi truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần, sau khi chúng ta cùng nhau tiêu diệt ngoại địch sẽ bằng bản lĩnh của mình phân cao thấp!

- Bằng bản lĩnh?

Diệp Chân cười lạnh.