← Quay lại trang sách

Chương 2225 Một Hạt Bụi

Một khi bọn hắn đột phá đến Đạo Cảnh, trợ lực đối với Diệp Chân sẽ càng lớn.

Chờ làm xong tất cả chuyện này đã là ba ngày sau đó.

Nhưng Diệp Chân cũng không vội vàng luyện chế da gấu thành trấn khí có lực phòng ngự có thể so thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, đây chính là một việc làm cần tiêu tốn rất nhiều thời gian.

Hiện tại, việc quan trọng nhất của hắn là như thế nào từ Thái Mông Yêu Giới trở về Hồng Hoang Đại Lục.

Quân lệnh của Đại Chu rất sâm nghiêm, đó cũng không phải để không.

Diệp Chân đến Hồng Hoang Đại Lục, cho dù bên phía Bắc Hải quận làm tốt tất cả chuẩn bị, Diệp Chân vừa đến đã xuất phát, mang đại quân xuất phát tới Nhân Ma Chiến Trường thì ít nhất cũng cần thời gian nửa năm.

Từ ngày nhận được quân lệnh đến bây giờ, trước sau đã lãng phí một tháng.

Bây giờ, thời gian còn lại của Diệp Chân cũng không nhiều, không đến năm tháng.

Trong Ma Hồn Giới, Diệp Chân đau khổ suy tư!

Mặc dù Diệp Chân ở trong Ma Hồn Giới, nhưng dựa theo kinh nghiệm trước đó, thông đạo lưỡng giới của Ma Hồn Giới bởi vì thế giới pháp tắc nên đã định vị ở Thái Mông Yêu Giới.

Trừ phi Diệp Chân rời khỏi Thái Mông Yêu Giới, đến một thế giới có phẩm giai giống như Thái Mông Yêu Giới hoặc cao hơn Thái Mông Yêu Giới, như vậy thì thông đạo lưỡng giới mới có thể một lần nữa định vị.

Nói cách khác, lúc này Diệp Chân ra ngoài sẽ vẫn là ở trong Thái Mông Yêu Giới.

Như vậy, Diệp Chân muốn trở về Hồng Hoang Đại Lục sẽ không có nhiều con đường.

Một là giống trước đó Nguyên Linh của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành chạy thoát, xé mở không gian bích lũy, trực tiếp tiến vào hỗn độn hư không, từ trong hỗn độn hư không tiến về Hồng Hoang Đại Lục, hoặc là tiến về thế giới có lưỡng giới na di trận với Hồng Hoang Đại Lục.

Mặc dù lấy thực lực trước mắt của Diệp Chân, muốn dựa vào năng lực thiên phú của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu và Lục Không Hào Quang, đi lại trong hỗn độn hư không là không vấn đề.

Nhưng, biến số quá lớn.

Có trời mới biết lúc nào Diệp Chân mới có thể quay lại đến Hồng Hoang Đại Lục.

Có lẽ mấy tháng, có lẽ mấy năm, lại hoặc là mấy chục trên trăm năm.

Nhưng thời gian lưu cho Diệp Chân chỉ có năm tháng.

Mà phương thức mau lẹ nhất, có khả năng nhất, đảm bảo thành công cao nhất, chính là từ Thái Mông Yêu Giới tiến về Chính Diệu Giới, sau đó lại từ thông đạo lưỡng giới của Chính Diệu Giới tiến về Hồng Hoang Đại Lục.

Thế nhưng sau ngày hôm nay, Diệp Chân tin tưởng, bọn người Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính sẽ càng không dễ dàng từ bỏ vây bắt Diệp Chân.

Hơn nữa sau khi nhìn thấy thực lực biểu hiện ra ngoài hôm nay của Diệp Chân, chỉ sợ bọn hắn sẽ vận dụng nhân thủ và cao thủ càng nhiều.

Muốn dựa vào phương thức lúc trước đã không thể được.

Nhưng dù như thế nào, Diệp Chân đều phải trong vòng năm tháng thông qua lưỡng giới na di trận.

Nếu không thông qua, một đám thân tín, gia quyến của quan binh bình thường, thậm chí là dòng họ tộc nhân ở Bắc Hải quận của hắn, toàn bộ đều phải chôn cùng với Diệp Chân.

Dưới quân pháp sâm nghiêm của Đại Chu, chết cái mấy chục vạn người chỉ đơn giản như chơi.

Thế nhưng, làm sao trở về đây?

Sau khi khổ tư ở Ma Hồn Giới một ngày một đêm, Diệp Chân lần nữa lặng lẽ không một tiếng động rời khỏi Ma Hồn Giới, tiến về Thái Mông Yêu Giới.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

....

Trong phủ đệ của Thanh Khâu Đồ Sơn đại tộc trưởng, Đại công tử Đồ Cạnh Cao lâm thời chấp chưởng toàn bộ tộc vụ của Thanh Khâu, lúc này đúng như kiến bò trên chảo nóng, không ngừng đi tới đi lui trong thư phòng.

- Đại công tử, Tam phu nhân đến đưa canh sâm.

Ngoài cửa, vang lên âm thanh của người hầu.

Còn chưa nghe xong, Đại công tử Đồ Cạnh Cao đã cực kỳ không kiên nhẫn phất tay:

- Đi đi đi....

Thế nhưng, không đợi người hầu truyền thừa, Tam phu nhân ỷ vào sủng ái đã thẳng đẩy cửa đi vào, thị nữ bưng canh sâm đi theo phía sau.

- Lão gia, cho dù bận rộn nữa thì cũng phải chiếu cố thân thể của mình chứ, đây chính là thiếp thân tự mình dùng linh hỏa hầm sáu canh giờ....

- Cút!

Đại công tử Đồ Cạnh Cao bỗng nhiên ngẩng đầu lệ quát một tiếng, bộ dáng đó quả thật giống như mãnh thú, Tam phu nhân bị hù che miệng nhỏ lại, thị nữ đi theo phía sau lập tức bị bộ dáng này dọa cho tay khẽ vung, bát ngọc đựng canh sâm lập tức rơi xuống đất, vỡ nát.

Ngây ra một lúc, Tam phu nhân lập tức chỉ thị nữ mắng to lên.

- Ngươi là cái đồ ngu dốt....

- Cút, ngay lập tức!

Đại công tử Đồ Cạnh Cao xưa nay tao nhã lễ độ, nhưng lúc này, trong âm thanh có lãnh ý nói không nên lời, ánh mắt lạnh như băng, không mang một chút tình cảm.

- Không phải, lão gia, ta không phải....

- Cút!

Theo Đại công tử Đồ Cạnh Cao lần nữa nổi giận quát, khí lãng không hiểu theo âm thanh cùng nhau xông ra, Tam phu nhân và nàng thị nữ giống như tơ liễu bay ngược ra sau, tiếng thét chói tai vang dội tới.

- Đại công tử....

m thanh nơm nớp lo sợ của người hầu vang lên.

- Nếu còn có ai đi vào đây thì hắn cũng không cần đầu nữa!

Ngay khi âm thanh này vang lên, cửa lớn của thư phòng phịch một tiếng đóng lại, Đại công tử Đồ Cạnh Cao không hiểu buồn bực đi tới đi lui.

Thật ra thì, làm người nối nghiệp tương lai của Thanh Khâu Hồ tộc, Đồ Cạnh Cao phiền não, vội vàng, xao động là bắt đầu từ ba ngày trước.

Mà nguyên nhân khiến hắn phiền não, vội vàng, xao động là bắt nguồn từ khi hắn nhận được một ngọc giản từ một truyền tin na di trận cỡ nhỏ mà hắn rất ít vận dụng.

Nội dung trong ngọc giản rất đơn giản, chỉ có một câu: Trong vòng hai tháng, đưa ta ra khỏi Chính Diệu Giới Lưỡng Giới Thành.

Một câu vô cùng bình thường, yêu cầu nhìn qua cũng vô cùng đơn giản.

Nhưng xem ở trong đôi mắt của Đại công tử Đồ Cạnh Cao lại có một loại cảm giác đại họa rơi xuống đầu.

Bởi vì người gửi phong ngọc giản này tới là Diệp Chân!

Là người mà phụ thân của hắn, Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính đã phải vận dụng lực lượng cả tộc đuổi bắt.

Vào năm ngày trước, hắn vừa nhận được mệnh lệnh của phụ thân Đồ Chính, yêu cầu trong thời gian ngắn nhất phải triệu tập Đạo Cảnh của Thanh Khâu Hồ tộc nhất mạch có thể liên hệ được quay lại.

Đồng thời, mệnh lệnh phái đi một nửa nhân thủ Đạo Cảnh trước mắt đang đóng giữ trong Thanh Khâu Hồ tộc và Chủng Tộc phụ thuộc, trong thời gian ngắn nhất đuổi tới trong Chính Diệu Giới Lưỡng Giới Thành chờ lệnh.

Ba ngày trước, Đại công tử Đồ Cạnh Cao đã tự mình đưa tiễn hơn một trăm hai mươi tên Đạo Cảnh của Hồ tộc và Chủng Tộc phụ thuộc đi đến Chính Diệu Giới.

Đồng thời, bởi vì nhân thủ Đạo Cảnh giảm bớt cho nên trong Thanh Khâu cũng tăng cường đề phòng.

Hơn nữa, cái này còn không phải là tất cả, theo yêu cầu từ phụ thân Đồ Chính của hắn, tương lai, một khoảng thời gian nữa, ít nhất phải điều động hai trăm tên Đạo Cảnh đến Chính Diệu Giới.

Bởi vậy có thể thấy được, phụ thân hắn đối với đuổi bắt Diệp Chân là nhất định phải được bực nào.

Vận dụng gần một phần ba lực lượng Đạo Cảnh của toàn tộc, chính là vì đuổi bắt một người Diệp Chân, chuyện này làm cho Đồ Cạnh Cao vô cùng hoảng sợ.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân lại tìm tới hắn, yêu cầu hắn hỗ trợ.

Càng chết là, trong tay Diệp Chân không chỉ nắm giữ thứ mà bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho hắn thân bại danh liệt, mà còn nắm giữ sinh tử của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho hắn sống không bằng chết.

Đây mới là nguyên nhân chính làm cho Đại công tử Đồ Cạnh Cao buồn rầu và bất đắc dĩ.

Về công, hắn biết phụ thân Đồ Chính bỏ ra đại giới lớn như vậy, một khi thất bại không thu hoạch được gì thì sẽ ảnh hưởng cực lớn.

Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến uy vọng và địa vị của phụ thân hắn ở trong tộc.

Nhưng về tư, nếu hắn không làm thì hắn không chỉ là thân bại danh liệt, mà đổi lại chính là mạng sống của hắn.

Nhưng nếu làm thì khả năng bại lộ cũng cực lớn.

Cho nên, trong ba ngày này, Đại công tử Đồ Cạnh Cao nóng nảy hận không thể rút kiếm giết người.

Đột nhiên, truyền tin na di trận cỡ nhỏ trong góc của thư phòng lại một lần nữa lóe lên ánh sáng.

Nhìn thấy ánh sáng này, Đại công tử Đồ Cạnh Cao không hiểu rùn mình một cái.

Mặc dù đặt truyền tin na di trận cỡ nhỏ này ở đây chính là vì chờ tin tức của Diệp Chân, nhưng khi tin tức tới thì vẫn làm cho hắn vô cùng khẩn trương.

Theo Đồ Cạnh Cao, giờ phút này, tin tức của Diệp Chân gửi tới giống như ma quỷ lấy mạng.

- Cân nhắc thế nào, đã có kế hoạch chưa?

Nội dung trong ngọc giản rất đơn giản.

Xem hết ngọc giản, Đồ Cạnh Cao nắm chặt song quyền, làm một người nối nghiệp từ nhỏ đã được bồi dưỡng trọng điểm, trải qua vô số lịch luyện, không dám nói trí kế bách xuất, nhưng loại chuyện này, nếu hắn thật sự muốn làm thì cũng không phải việc khó gì.

Nhưng chủ yếu là, chuyện này có nên làm hay không, phải làm thế nào?