← Quay lại trang sách

Chương 2226 Ra Khỏi Thành

Có nên mượn cơ hội này trừ bỏ Diệp Chân, giải trừ gông xiềng thắt ở trên đầu hắn hay không?

Thật ra thì ý nghĩ của đại công tử Đồ Cạnh Cao rất nhiều.

- Thế nào, còn đang do dự? Lại hoặc là, ngươi có ý khác?

m thanh không hiểu đột ngột nghĩ tới.

- Đúng là....

Vô ý thức ứng nói ra hai chữ này, Đồ Cạnh Cao đột nhiên lộ ra vẻ mặt giống như gặp quỷ, mãnh liệt xoay người, nhìn về nơi phát ra âm thanh ở sau lưng.

- Ngươi... Ngươi... Diệp.... Ngươi đến đây khi nào?

Nhìn Diệp Chân lạnh nhạt ngồi sau lưng hắn cách đó không xa, Đại công tử Đồ Cạnh Cao kém chút nữa đã la thất thanh lên.

- Đại công tử, ngươi không sao chứ, ngươi có dặn dò gì không?

Ngoài cửa vang lên âm thanh của người hầu.

- Cút!

- Không cho phép bất cứ ai tới quấy rầy ta!

Quát lên một tiếng, Đại công tử Đồ Cạnh Cao run tay đánh xuống hơn mười đạo kết giới Ngọc Phù, ẩn giấu đi tất cả trong thư phòng của hắn.

- Diệp.... Tiên sinh, không phải ta có suy nghĩ khác, mà là chuyện này, thật... Rất khó!

Giờ phút này, vẻ mặt của đại công tử Đồ Cạnh Cao giống như táo bón, vô cùng khó coi.

- Có khó không, trước nghe ta nói, ngươi chỉ cần nghe là được.

Diệp Chân dùng một loại khẩu khí không cho phép nghi ngờ nói.

- Đầu tiên, ta biết ngươi có thể sẽ có rất nhiều ý nghĩ không thực tế, nhưng ta khuyên ngươi, ngươi tốt nhất nên thu lại.

- Bất luận ta ở đâu, chỉ cần ta dùng một ý niệm trong đầu thì thần hồn của ngươi sẽ lập tức vỡ vụn thành hư vô.

- Điểm này, ngươi không cần nghi ngờ!

Gần như là đồng thời, Diệp Chân chỉ là nhẹ nhàng nhìn chằm chằm Đồ Cạnh Cao một chút, người sau lập tức ngã xuống đất, thân thể cong thành con tôm, không ngừng co quắp, trong chớp mắt mồ hôi chảy ướt cả người.

- Sau đó, đừng tưởng rằng phụ thân ngươi triệu tập trên trăm Đạo Cảnh thì có thể làm gì được ta. Lần trước năm vị Đại Thánh và hai mươi vị Đạo Cảnh cũng không thể làm gì ta.

- Cuối cùng, Cự Linh Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh, cùng với mười vị Đạo Cảnh khác còn chết trên tay ta!

Vừa nghe đến đây, Đồ Cạnh Cao một mặt thống khổ co quắp đột nhiên kinh ngạc đến ngây người.

- Cự Linh... Đại Thánh... Hắn...?

- Đây là răng gấu của hắn, ngươi có muốn kiểm tra thật giả một chút hay không?

Diệp Chân giơ một chiếc răng nanh cực lớn dài đến hai mét, một mặt lạnh lùng.

Đồ Cạnh Cao thấy thế, ngược lại hít vào một hơi khí lạnh.

Thân là Đại công tử của Thanh Khâu Hồ tộc, hắn vẫn rất biết hàng.

- Cho nên, ngươi những ý nghĩ không thực tế kia của ngươi nên thu lại, hiểu chưa?

Diệp Chân bình tĩnh nhìn chằm chằm Đồ Cạnh Cao nói.

Đồ Cạnh Cao vẫn như cũ toàn thân loạn chiến co quắp, vô cùng chật vật nhẹ gật đầu.

Gần như là ngay khi hắn gật đầu, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, thân hình cong như con tôm của Đồ Cạnh Cao lập tức buông lỏng, cả người xụi lơ trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm thở dốc.

- Bởi vì một ít nguyên nhân, nên lúc này ta mới sốt ruột quay lại, bằng không thì ta có bó lớn thời gian hao tổn với phụ thân ngươi, chỉ cần có đầy đủ thời gian, đừng nói một hai trăm vị Đạo Cảnh, cho dù có một ngàn Đạo Cảnh thì ta cũng có thể một tiếp một xử lý bọn hắn!

- Hơn nữa, ta cảm thấy, con cờ như ngươi vẫn rất hữu dụng, không muốn sớm như vậy đã hủy đi.

Nghe vậy, Đại công tử Đồ Cạnh Cao nở nụ cười khổ.

Quân cờ!

Bọn hắn có danh xưng tính kế thiên hạ, nhưng Thanh Khâu Hồ tộc Đại công tử Đồ Cạnh Cao hắn ở trong mắt người khác, cũng chỉ là một con cờ, đây là chuyện châm chọc cỡ nào?

- Tốt, ngươi ít nhất phải cho ta một chút thời gian chuẩn bị, đưa một người sống sờ sờ như ngươi đi qua thật không dễ dàng.

Đồ Cạnh Cao bất đắc dĩ nói.

- Người sống sờ sờ?

Diệp Chân khoát tay áo, nở nụ cười.

- Không cần phiền toái như vậy.

- Nhìn thấy hạt bụi này không? Ngươi chỉ cần đưa một hạt bụi này vào trong Chính Diệu Giới Yêu Tộc Lưỡng Giới Thành là được.

- Một hạt bụi?

Đại công tử Đồ Cạnh Cao bỗng nhiên thất thần.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

Trong Chính Diệu Giới Lưỡng Giới Thành, Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính một mặt âm lệ chằm chằm vào Dị Chủng Huyết Ngọc Tri Chu trước mặt, lần nữa từ mi tâm bức ra hơn mười giọt bản mệnh tinh huyết đút cho Huyết Ngọc Tri Chu này.

Cái này khiến Huyết Ngọc Tri Chu nguyên bản vẻ mặt uể oải, huyết quang quanh người lần nữa đại thịnh, sau đó huyết quang dần ngưng tụ thành gương mặt của Hồ Thanh Đồng.

Thôi động Nguyên Linh, cẩn thận cảm ứng đến huyết quang của Huyết Ngọc Tri Chu ngưng tụ thành một gương mặt người một hồi mơ hồ, một hồi rõ ràng kia. Vẻ mặt của Đồ Chính lại đột nhiên trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị.

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ còn tiếp tục trốn trong tiểu thế giới của ngươi thêm một đoạn thời gian nữa mới ra. Không ngờ, nhanh như vậy đã lại lần nữa đi ra.

- Xem ra, lực uy hiếp của quân pháp Đại Chu đối với các ngươi, so với trong tưởng tượng của lão phu còn phải mạnh mẽ hơn nhiều.

- Truyền lệnh xuống, tất cả mọi người tăng cường kiểm tra thực hư, để phòng có người lừa dối qua cử, tất cả nhân viên vào thành đều phải đi qua trước mặt Không Minh Thú một lần.

Mệnh lệnh của Đồ Chính rất nhanh đã truyền lại xuống dưới.

Không Minh Thú, chính là một loại kỳ thú cực kì thưa thớt của Yêu Tộc.

Loại kỳ thú này chính là một loại kỳ thú cực kỳ hiếm thấy, chỉ có thể trong mỏ quặng Không Minh Kỳ Kim mới có thể sinh trưởng.

Chuyên môn ăn nuốt kim loại có thuộc tính không gian hoặc là Linh Thạch mới có thể lớn lên, trưởng thành cũng cực kỳ chậm chạp.

Cho dù đến trưởng thành, trừ ăn ra càng ngày càng nhiều, xương cốt toàn thân đều có thể dùng để luyện chế không gian trữ vật dung lượng lớn ra thì không còn Thiên Phú Thần Thông đặc thù gì nữa.

Dưới đại đa số tình huống đều thuộc về rác rưởi trong Yêu Tộc.

Nhưng nó lại có một năng lực kỳ dị, đó là cực kỳ mẫn cảm đối với các loại vật liệu không gian.

Cho dù trữ vật giới chỉ hay không gian giới chỉ, lại hoặc là chồng chất không gian dùng bí pháp luyện chế, hoặc là tiểu thế giới tự thành một giới.

Chỉ cần trong đó tự thành không gian, trong phạm vi trăm thước trước người nó là nó có thể cảm ứng được.

Trước đó, loại không gian kỳ bảo Già Liên Y Châu của Đồ Chính có thể khắc chế tiểu thế giới tự thành một giới của Diệp Chân bị Diệp Chân đánh tan, đã làm Đồ Chính đau lòng gần chết.

Thế nhưng nghĩ tới thủ đoạn lừa dối quá quan trước đó Diệp Chân, Đồ Chính đã nghĩ mà vô cùng sợ.

Loại thủ đoạn đó thật sự khó lòng phòng bị.

Cho nên, Đồ Chính dùng thời gian ngắn nhất, tìm đến một con Không Minh Thú thành niên, dùng để phòng bị Diệp Chân dùng loại phương pháp kia đào thoát.

Vì thế, Đồ Chính không tiếc thiếu người khác nhân tình to lớn.

Vì bắt Diệp Chân và Hồ Thanh Đồng, Đồ Chính đã thật sự liều.

Nguyên nhân nha, thật ra cũng rất đơn giản, bởi vì hiện tại, giá trị của Diệp Chân ở trong mắt của hắn đã lên cao đâu chỉ gấp trăm lần.

Bỏ ra đại giới lớn hơn nữa, nhưng chỉ cần có thể bắt sống được Diệp Chân, vậy tất cả đều đáng giá.

Không nói khả năng của Chúng Sinh Nguyện Lực, chính là món Khống Giới Linh Bảo trong tay Diệp Chân cũng đáng.

Hoàn toàn chưởng khống một tiểu thế giới.

Vậy tài nguyên và ích lợi lấy được, đơn giản....

Lối đi ra lưỡng giới na di trận do Yêu Tộc trấn thủ trong Lưỡng Giới Thành của Chính Diệu Giới, núp lấy một con Yêu Thú cao cỡ nửa người, toàn thân hiện đầy u cục trong suốt lớn nhỏ cực kỳ quái dị, đây chính là Không Minh Thú được Đồ Chính tìm đến.

Mỗi khi có một nhóm người đi qua, tất cả u cục trong suốt lớn nhỏ quanh người nó sẽ hơi nhúc nhích một chút, không ít u cục trong suốt sẽ lóe ra rất nhiều ánh sáng, thẳng tắp chỉ hướng những người đi ra khỏi lưỡng giới na di trận.

Sau đó, một đám Yêu Tộc Yêu Soái sẽ như lang như hổ xông lên, một khi số lượng trữ vật giới chỉ hoặc không gian giới chỉ không khớp thì sẽ bắt tên đó tới nghiêm mật kiểm tra.

Đồng thời, mấy tên Yêu Tộc Đạo Cảnh chờ đợi ở gần Không Minh Thú cũng dùng thần niệm rơi vào trên người tên đó, làm cho hắn không dám nhúc nhích chút nào.

Sau khi trải qua kiểm tra nghiêm mật, cuối cùng mới cho qua.

Chỉ là một thương nhân giấu giếm tùy thân mang theo không gian trữ vật mà thôi, nói cách khác chính là buôn lậu.

Thần niệm của một đám Đạo Cảnh đột ngột thu đi, trong ánh mắt của nhau hiện ra một nụ cười khổ.

Bọn hắn đã ở đây thay phiên thủ hơn nửa tháng, bắt được, trừ buôn lậu ra thì vẫn là buôn lậu, một người chính chủ cũng không gặp.

Hơn nữa, đừng nhìn thủ ở chỗ này chỉ có sáu bảy vị Đạo Cảnh.

Thế nhưng trên bầu trời của lưỡng giới na di trận này, ẩn tàng Hồ Tộc Đạo Cảnh thời khắc chờ lệnh xuất thủ ít nhất cao hơn năm mươi người.