Chương 2227 Có Thể Làm Gì Được Ta?
Lại nói, trận thế này, cũng không có ai.
Nhưng đây là mệnh lệnh của tộc trưởng, cho nên bọn hắn chỉ có thể tử thủ ở đây.
Đột nhiên, ánh sáng của lưỡng giới na di trận lần nữa lóe lên, điều này đại biểu cho lại tới một đám người.
Một đám Đạo Cảnh miễn cưỡng lên tinh thần, thần niệm lần nữa lan ra.
Còn không chờ thần niệm của bọn hắn lan ra, một Hồ Tộc Đạo Cảnh lại đột nhiên kêu to lên.
- Phụ thân, phụ thân, ngươi bế quan ra khi nào vậy?
Một Hồ Tộc Đạo Cảnh tóc bạc trắng cười ha hả đi nhanh đến.
- Lần này, ta bế quan đã sắp sáu mươi năm, vừa lúc nhận được mệnh lệnh của tộc trưởng, cho nên thuận thế tới đây, cũng coi như học hỏi kinh nghiệm, dù sao một mực bế quan khổ tu cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
Sau lưng tên Hồ Tộc Đạo Cảnh tóc bạc trắng nối đuôi nhau đi ra trên trăm tên Hồ Tộc Đạo Cảnh, tất cả đều là Đại công tử Đồ Cạnh Cao đáp ứng yêu cầu của phụ thân Đồ Chính, triệu tập điều động tới Hồ Tộc Đạo Cảnh.
Ngay khi trên trăm tên Hồ Tộc Đạo Cảnh đi ra, vô số u cục trong suốt ngoài cơ thể Không Minh Thú lóe lên, đồng thời lóe ra đại lượng ánh sáng, thẳng tắp bắn vào trên người những Hồ Tộc Đạo Cảnh này.
Mỗi tia sáng từ Không Minh Thú bắn lên trên người Hồ Tộc Đạo Cảnh, ít thì hai ba cái, nhiều thì bảy tám, thậm chí hơn mười cái.
Dựa theo trình tự bình thường, lúc này, những Yêu Soái này sẽ toàn bộ xông lên, yêu cầu bọn hắn xuất ra tất cả không gian trữ vật trên người mình, sau đó tỉ mỉ tìm tòi từng cái, chỉ cần có hơi bất bình thường sẽ mạnh mẽ kiểm tra.
Cho dù là không gian tư mật, cũng phải để thần niệm của bọn hắn đi vào kiểm tra.
Nhưng, nhưng người này là ai?
Tất cả đều là Đạo Cảnh của Thanh Khâu Hồ tộc bọn hắn!
Hơn nữa, lần này tới đều là Đồ Chính dùng bí pháp triệu tập từ trong tộc tới.
Từng người trong bọn hắn đều là nguyên lão trong Hồ tộc, bối phận của bọn hắn so với một nhóm Hồ Tộc Đạo Cảnh trước đó sớm tới, không biết cao hơn bao nhiêu.
Đời gia gia đều là nhẹ.
Ai dám tra?
Càng quan trọng là, bọn hắn đều là đồng tộc cùng một bọn.
Đều là Hồ tộc Đạo Cảnh, mà còn là viện binh đại tộc trưởng Đồ Chính triệu tập đến.
Ai cũng có thể có vấn đề, nhưng những Hồ tộc Đạo Cảnh trong bản tộc này tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Tự nhiên mà vậy, ai cũng sẽ không kiểm tra những Hồ Tộc Đạo Cảnh này.
- Đại tộc trưởng ở đâu?
Hồ Tộc Đạo Cảnh dẫn đầu hỏi:
- Chúng ta phải hướng đại tộc trưởng bàn giao thế nào?
- Ở phía đông thành có một phủ đệ, chính là ở đó.
- Tốt, chúng ta sẽ đến giao lệnh!
Một đám Hồ Tộc Đạo Cảnh, trùng điệp chạy về phía đông của thành.
Sau khi cách xa lưỡng giới na di trận, trên người tên Hồ Tộc Đạo Cảnh tóc trắng phơ dẫn đầu có một hạt bụi bặm mắt thường khó thấy vô thanh vô tức rớt xuống đất.
Không có bất luận người nào chú ý tới.
Không bao lâu sau, hạt bụi này lại dính vào lòng bàn chân của một thương nhân Yêu Tộc sắp ra khỏi thành.
Mà ở trong tòa Lưỡng Giới Thành này, chỉ cần thông qua kiểm tra ở lối đi ra của lưỡng giới na di trận, rời khỏi tòa Lưỡng Giới Thành này căn bản không có bất kỳ người nào kiểm tra.
Chỉ có vào thành mới phải chấp hành kiểm tra nghiêm khắc nhất!
Trong Thận Long Châu, Diệp Chân thậm chí ngay cả một chút thần niệm của Nguyên Linh cũng không dám lộ ra khỏi Thận Long Châu, miễn dẫn tới bất kỳ ngoài ý muốn gì.
Hắn chỉ lẳng lặng đứng ở trong Thận Long Châu, giao tất cả cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu khống chế.
Làm Thận Long Châu Khí Linh, Thận Long Nguyên Linh A Sửu khống chế Thận Long Châu càng thêm thuận buồm xuôi gió. Mà quan trọng là lúc Thận Long Nguyên Linh A Sửu khống chế Thận Long Châu, có thể hạ thấp lực lượng ba động xuống đến nhỏ nhất.
Giống như lúc dính vào đế giày thương nhân Yêu Tộc kia, chỉ là lúc Thận Long Nguyên Linh A Sửu thôi động thì mặt ngoài Thận Long Châu thoáng biến hóa ra một chút có biến hóa thể bỏ qua không tính, dính lên đế giày của tên thương nhân Yêu Tộc.
Sau đó, tên thương nhân Yêu Tộc mang theo Thận Long Châu biến thành hạt bụi nhỏ, thuận lợi rời khỏi Chính Diệu Giới Lưỡng Giới Thành do Yêu Tộc trấn thủ.
Tình hình bên ngoài toàn bộ sẽ do Thận Long Nguyên Linh A Sửu truyện lại cho Diệp Chân.
Đối với Khí Linh Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Thận Long Châu chính là nó, nó chính là Thận Long Châu, không có quan hệ trong ngoài.
Cho nên, tình hình trong ngoài Thận Long Châu, bất cứ lúc nào A Sửu cũng sẽ hiểu rõ như lòng bàn tay. Mà Diệp Chân không cần thôi động bất kỳ thần niệm Nguyên Linh gì thì cũng đã có thể biết được tình hình bên ngoài.
Tên thương nhân Yêu Tộc đương nhiên là tiến về phía Chính Diệu Thành do quân đội Đại Chu trấn thủ.
Đại Chu trấn thủ Chính Diệu Thành phòng ngự sâm nghiêm, so với Yêu Tộc thì chỉ có hơn chứ không kém.
Hơn nữa, nếu không có thân phận thích hợp vào thành thì sẽ không cách nào thông qua lưỡng giới na di trận của Chính Diệu Thành.
Cho nên, rời khỏi Lưỡng Giới Thành đại quân Yêu Tộc trấn thủ không bao lâu, Thận Long Nguyên Linh A Sửu hơi chút khống chế, Thận Long Châu biến thành hạt bụi nhỏ đã vô thanh vô tức rơi xuống khỏi đế giày của thương nhân Yêu Tộc phi hành trên bầu trời.
Trong lúc lơ lửng trên bầu trời, thân hình Diệp Chân đột ngột từ trong Thận Long Châu nhô ra, thần niệm khẽ động, Thận Long Châu lần nữa quay vào trong ngực Diệp Chân.
Về phần Diệp Chân, ở trên bầu trời xa xa nhìn thoáng qua Lưỡng Giới Thành phương xa đang được đại quân Yêu Tộc trấn thủ, cười lạnh một tiếng. Sau đó nghênh ngang bay về phía Chính Diệu Thành do quân đội Đại Chu trấn thủ.
Mặc cho Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính ngươi vô cùng khôn khéo, lại thêm một quân sư truyền kỳ Đồ Triệt, tính toán vô song, đến cuối cùng cũng phải ăn thiệt thòi trong lòng bàn tay Diệp Chân hắn.
Trên đời này, khó phòng nhất không phải là địch nhân, mà là người một nhà!
Chỉ sợ Đồ Chính có nằm mơ cũng chẳng ngờ, nhi tử Đồ Cạnh Cao mà hắn xem trọng đã trợ giúp kẻ địch mà hắn không để ý tới đại giới vận dụng gần một phần ba Đạo Cảnh cả tộc truy bắt.
Nếu biết, có lẽ thổ huyết cũng là nhẹ.
Nguyên bản, Diệp Chân đã thành công thông quan phòng cố thủ Lưỡng Giới Thành, vốn định báo tin tức tốt này cho Đồ Chính, làm cho hắn cũng 'Cao hứng' một chút.
Nhưng nghĩ lại, Diệp Chân vẫn từ bỏ ý nghĩ này.
Với tình hình trước mắt, con cờ Thanh Khâu Hồ tộc Đại công tử Đồ Cạnh Cao này vẫn còn vô cùng hữu dụng.
Thời khắc mấu chốt, tuyệt đối có thể làm kì binh hiệu quả.
Hơn nữa, độ bí mật cũng rất cao.
Sau khi trải qua chuyện lần này, sau này lợi dụng sẽ càng thêm thuận tay.
Cho nên, nghĩ nghĩ, hắn vẫn quyết định không làm để tránh tăng gia tỷ lệ bạo lộ của Đồ Cạnh Cao, mặc dù tỷ lệ bạo lộ cũng không lớn.
Thận Long Châu của Diệp Chân biến thành một hạt bụi, sở dĩ treo ở trên người tên Thanh Khâu Hồ tộc Đạo Cảnh tóc trắng, cũng không phải là Đồ Cạnh Cao cố ý giao phó hay là thế nào.
Thật ra thì chính là tên Thanh Khâu Hồ tộc Đạo Cảnh tóc trắng cũng không biết trên người hắn có một hạt bụi như thế lại là mục tiêu tộc trưởng Đồ Chính của bọn hắn liều mạng truy tìm.
Điều động một nhóm Đạo Cảnh này là Đại công tử Đồ Cạnh Cao triệu tập lại.
Tại cùng ngày đưa bọn hắn xuất phát, Đồ Cạnh Cao trong bàn tay kẹp lấy một hạt bụi do Thận Long Châu của Diệp Chân biến thành, không nhẹ không nặng đập mấy lần trên người tên Đạo Cảnh tóc trắng.
Cứ như vậy, Thận Long Châu biến thành hạt bụi vẫn một mực đính vào trên người tên Đạo Cảnh tóc trắng, thẳng đến Chính Diệu Giới Lưỡng Giới Thành.
Quá trình này, thuận lợi đơn giản làm cho Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.
So với lần trước, Diệp Chân liều sống liều chết, dùng một lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực để bảo mệnh thì thong dong hơn vạn lần.
Không có cách, người một nhà vĩnh viễn khó phòng hơn kẻ địch.
Tên Đạo Cảnh tóc trắng vĩnh viễn cũng không nghĩ ra, là hắn đã mang kẻ địch mà tộc trưởng liều mạng đuổi bắt qua quan khẩu nghiêm phòng cố thủ.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
....
Tiến vào Chính Diệu Thành do đại quân Đại Chu trấn thủ cũng trải qua kiểm tra nặng nề.
Nhưng không gian giới chỉ hoặc là trữ vật giới chỉ thì bình thường đều không kiểm tra.
Đương nhiên, không phải nói gan lớn, mà là trong những yếu địa như lưỡng giới na di trận đều có cấm pháp áp chế không gian đặc biệt.
Trong lưỡng giới na di trận không cách nào mở ra trữ vật giới chỉ hoặc là không gian giới chỉ thậm chí là giới tử thế giới.
Giống trong Chính Diệu Thành, xung quanh khu vực hạch tâm của lưỡng giới na di trận đều có không gian cấm pháp như vậy.
Càng là tiểu thế giới phẩm giai mạnh mẽ thì tốc độ mở ra thông đạo lưỡng giới sẽ càng chậm, bị hạn chế càng lớn.
Bằng không, giống như Diệp Chân, ở trong tiểu thế giới tự thành một giới, mang theo hơn mười vạn đại quân tinh nhuệ, chẳng phải nháy mắt có thể chiếm trước pháo đài rồi sao?