Chương 2234 Hải Nguyên lại sinh biến
Mà trong nháy mắt này, đột ngột vang lên tiếng sấm nổ mạnh, toàn thân Diệp Chân lấp lánh ánh sáng vàng kim của Chúng Sinh Nguyện Lực, hóa thành một vệt kim quang, xông về phía lưỡng giới thông đạo vừa mới mở ra.
Trong chớp mắt này, có thể nói Diệp Chân đã đập nồi dìm thuyền.
Chúng Sinh Nguyện Lực bên trong Chúng Sinh Nguyện Lực trì của hắn, đã bị sử dụng hết, không để thừa lại một giọt.
Nói cách khác, nếu lần này thất bại, đường sống của Diệp Chân sẽ bị chặt đứt!
Khoảng cách giữa Diệp Chân với lưỡng giới thông đạo rất gần, gần như chỉ xa mười mét.
Dưới tình huống Diệp Chân toàn lực phát động Phong Thiểm Lược, vượt qua khoảng cách mười mét chỉ cần thời gian không tới một phần trăm của một cái chớp mắt.
Nhưng, trong tình huống một phần trăm thời gian nháy mắt này, ít nhất có hơn trăm cơn sóng năng lượng và pháp tắc ý chí còn sót lại, đánh lên bình chướng màu vàng kim bảo vệ cho bốn phương tám hướng trên lưỡng giới thông đạo do Chúng Sinh Nguyện Lực hóa thành.
Lúc trước, trong Yêu giới, tấm lá chắn màu vàng do Chúng Sinh Nguyện Lực biến thành đã giúp Diệp Chân kiên trì được khoảng gần mười hơi thở dưới sự tấn công điên cuồng của năm vị Yêu tộc Đại Thánh và hơn mười vị Đạo Cảnh, sau đó hắn có thể hoàn thành kế hoạch, bắt đầu phản kháng, diệt sạch bốn phía.
Nhưng, bên trong Nguyên Khư tuyệt vực, bị cơn sóng năng lượng và ý chí pháp tắc đánh mạnh vào, lại nhanh chóng tan rã như tuyết bị dội bởi canh nóng.
Thời gian một phần trăm nháy mắt có thể nói là nhanh đến cực điểm.
Nhưng trong mắt Diệp Chân đang phải đối mặt với sống chết, thì lại dài đằng đẵng.
Nhìn từ bên ngoài, chỉ thấy ánh sáng vàng kim lóe lên đã biến mất, nhưng trong cảm nhận của Diệp Chân, vô số cơn sóng năng lượng, pháp tắc lực lượng, kiếm ý và sát khí mà Tạo Hóa Thần Nhân để lại lúc chiến đấu đang lao tới nghiền nát hắn từ bốn phương tám hướng.
Giữa sống và chết, cách xa nhau rất kinh khủng!
Chết!
Diệp Chân cũng không sợ!
Nhưng điều Diệp Chân sợ chính là, để nữ nhân của mình, còn có nữ nhi của mình, huynh đệ bằng hữu, đều im hơi lặng tiếng, chôn vùi vĩnh viễn ở đây với hắn!
Đây mới thật sự là nỗi kinh hoàng lớn nhất!
Trong nháy mắt lọt vào vòng xoáy màu đỏ máu, cảm ứng được những lực lượng quen thuộc của Ma Hồn Giới.
Ngay lập tức, nỗi lòng của Diệp Chân đã bình tĩnh trở lại, giống như trút bỏ được tảng đá lớn nặng ngàn cân đang đè ép.
Nhưng trong nháy mắt, sắc mặt của Diệp Chân lại trở nên vô cùng khó coi.
Bởi vì Chiến Hồn Huyết Kỳ vẫn còn ở bên ngoài thông đạo giữa hai thế giới, nên Diệp Chân có thể dễ dàng cảm nhận được mọi trạng thái của nó.
Ngay thời khắc Diệp Chân xuyên qua vòng xoáy huyết sắc, đi vào Ma Hồn Giới, tấm lá chắn màu vàng do hơn bốn trăm giọt Chúng Sinh Nguyện Lực hóa thành để bảo vệ cho đường ngầm không gian trong lốc xoáy huyết sắc cũng hoàn toàn vỡ vụn.
Sau đó, con đường màu máu nối liền hai giới, cũng lần nữa lẳng lặng vỡ tan thành tro bụi.
Nói cách khác, ở Nguyên Khư tuyệt vực này, hơn bốn trăm giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, đều không thể chống đỡ nổi trong thời gian một phần mười cái nháy mắt.
Mặc dù, cũng có một phần lực lượng mạnh mẽ do vòng xoáy huyết sắc tản ra, nhưng ngay trong tích tắc này, sự kinh khủng của Nguyên Khư tuyệt vực cũng hoàn toàn lộ ra.
Nếu như không tích lũy nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực như vậy, Diệp Chân chắc chắn không thể thoát khỏi cái chết lần này.
Trong quãng thời gian dài như vậy, ngày hôm nay lần đầu tiên Diệp Chân cảm thấy mình gần cái chết đến thế.
Không chỉ mỗi bản thân Diệp Chân cách cái chết rất gần, còn có nữ nhân hắn yêu mến, nữ nhi hắn thương yêu không gì sánh nổi, huynh đệ, bằng hữu tình sâu ghĩa nặng, suýt chút nữa đều chôn vùi trong Nguyên Khư tuyệt vực.
Vẻn vẹn chỉ thiếu một chút, có lẽ chỉ là một phần trăm của cái chớp mắt.
Cho nên, giờ phút này, Diệp Chân đã thật sự nổi giận!
Tức giận tới cực điểm.
Trước đó, có lẽ Diệp Chân đã bị vô số người mưu hại, cũng đã từng vô cùng tuyệt vọng.
Nhưng, lúc đó Diệp Chân chỉ có một mình, hắn không quan tâm.
Chư Thiên Vạn Giới này, chính là một giang hồ lớn, phiêu bạt trong chốn giang hồ, sao có thể tránh đao kiếm.
Tranh chấp trong giang hồ chỉ có một kết quả cuối cùng, chính là giết người và bị người khác giết.
Những người muốn giết Diệp Chân, phải chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc bị Diệp Chân giết ngược lại, mà hắn cũng phải nghĩ đến một ngày mình có thể chết trong tay người khác.
Người khác muốn giết Diệp Chân, Diệp Chân giết lại hắn, ân oán kết thúc ngay lập tức.
Nhưng lần này, thực sự không đơn giản như vậy.
"Lần này, bất kể là ai đang tính toán ta! Ta nhất định sẽ khiến cho ngươi phải hối hận vì hành động hôm nay!"
"Đồ Chính, nếu như kẻ chủ mưu đằng sau chuyện này là ngươi, như vậy, Diệp Chân ta nhất định sẽ khiến Thanh Khâu Đồ Sơn của ngươi bị đoạn tuyệt huyết thống!"
"Nhất định!"
"Bất kể là ai, ngươi nhất định sẽ hối hận!"
Trong hư không của Ma Hồn Giới, tay của Diệp Chân siết chặt, gầm vang trời!
Trong chớp mắt, toàn bộ không gian trong Ma Hồn Giới, mây đen nổi lên cuồn cuộn, huyết lôi như mưa!
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
…
Trong nha môn Tuần Tra Ti Tuần Phong Sứ Hải Nguyên đường thứ hai ở Hồng Hoang Đại Lục.
Liễu Phong đảm nhiệm chức Phó Sứ, nắm giữ tất cả sự vụ của Hải Nguyên Hầu quốc, đang vùi đầu vào một đống công văn ngọc giản, sắc mặt rất mệt mỏi.
Bên ngoài gian phòng công vụ, vẫn luôn có các loại công văn ngọc giản ùn ùn đưa tới.
Đã sắp ba tháng từ khi Bắc Hải quận nhận được quân lệnh đưa quân tiến tới Chiến trường Nhân Ma hỗ trợ phòng thủ do Quân bộ đưa tới.
Mặc dù, Diệp Chân là người quản lí Bắc Hải quận, Tam đẳng Bá tước Bắc Hải, vẫn chưa trở về.
Nhưng, cấp dưới của Diệp Chân, dù là Liễu Phong, hay Cổ Thiết Kỳ, Phong Cửu Mạch, hoặc quận trưởng Kiều Hoành, quận úy Đường Hổ đều vô cùng tin tưởng chủ thượng Diệp Chân của bọn họ.
Nếu Diệp Chân đã nói nhất định sẽ trở về trong vòng năm tháng, thì nhất định sẽ trở về.
Cho nên, dù người đứng đầu không ở đây, cả Bắc Hải quận, tất cả sự vụ liên quan đến việc điều quân tới phòng thủ trên chiến trường Nhân Ma hay đội quân dưới trướng Diệp Chân đều vận hành một cách rất có trật tự.
Nhìn từ mặt ngoài, đội quân hành quân tới trấn giữ chiến trường Nhân Ma chính là đội quân tinh nhuệ nhất trong đại quân.
Nhưng, để tạo nên một đội quân có chiến lực như thế, ngoại trừ cần huấn luyện, thực lực, còn cần một đủ vật tư quân giới.
Một vạn binh sĩ được trang bị Phong Hỏa liên nỏ, chắc chắn sẽ không thể đánh bại một nghìn binh sĩ cầm trong tay Viêm Linh Bạo Ma nỏ.
Tương tự vậy, khi dùng Phong Hỏa liên nỏ để tấn công, dùng Nỗ Tiễn do Quân bộ Đại Chu sản xuất và dùng Nỗ Tiễn do Tế Ti Tổ Thần Điện luyện chế, sau khi bắn đều sẽ mang lại hiệu quả khác nhau một trời một vực.
Vì vậy, ngoài việc lựa chọn quân đội tinh nhuệ để huấn luyện đột kích, điều quan trọng nhất là phải chuẩn bị đủ loại vật tư quân trang.
Tuy, việc kiểm soát vũ trang của quân đội Đại Chu rất nghiêm ngặt, đặc biệt là đối với các nước chư hầu và phong quốc.
Ví dụ như Hải Nguyên Hầu quốc, đó là đối tượng kiểm soát quan trọng đối với việc nhập vào các loại vũ khí cao cấp, bình thường nếu muốn mua một vũ khí hạng nặng thì chắc chắn không thể nào.
Bắc Hải quận, đất phong của Diệp Chân cũng giống như vậy.
Nhưng, dưới gầm trời này, người to gan lớn mật chỗ nào cũng có.
Dù buôn lậu quân giới là tội khám nhà diệt tộc, nhưng vẫn như cũ có vô số tên có mánh khóe và chỗ dựa để buôn lậu vũ khí.
Hơn nữa, việc này không chỉ diễn ra trong Đại Chu, mà còn có thể vận chuyển ra ngoài Đại Chu.
Nghe nói, việc buôn lậu vũ khí cho Ma tộc cũng không phải không có.
Bến cảng này của Hải Nguyên Hầu quốc ngày trước là phế tích, bởi vì xung quanh có Thủy yêu tràn lan, cướp bóc hỗn loạn, gần như không thấy xuất hiện thương nhân.
Mà sau khi Diệp Chân dọn dẹp sạch sẽ vùng hải vực này, đặc biệt là trước tiên bắt sống thái tử của Bích Lân Long Vương, rồi bắt ép ký kết hiệp ước giao thương, lại đánh trọng thương Bích Lân Long Vương, hơn nữa còn có mấy người Tĩnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh rà soát vùng biển xung quanh.
Khiến một vùng biển rộng lập lại được trật tự, chỉ cần treo cờ của Bắc Hải quận tam đẳng Bá tước Diệp Chân trên thuyền, ngay lập tức sẽ không có bất kỳ một Thủy yêu nào dám quấy rối.
Giúp cho bến cảng Hải Nguyên của Hải Nguyên Hầu quốc biến thành một bến cảng vàng.
Sức lực bỏ xuống trong gần mười năm không những tạo nên một vùng đất phồn vinh giàu có, mà còn tạo được nơi một tập kết và vận chuyển hàng hóa, cho nên không thể tránh khỏi việc có số lượng lớn hàng hóa bị cấm được trao đổi mua bán.
Việc chống buôn lậu không phải là việc chính của Tuần Tra ti, có nha môn Thương thuế ty chuyên môn quản lí, loại việc âm thầm phạm pháp như này cũng nằm trong phạm vi điều tra của Tuần Tra ti.
Đương nhiên, cũng chỉ là điều tra mà thôi.