← Quay lại trang sách

Chương 2235 Phiền phức tới cửa

Nhưng, Diệp Chân còn lập thêm một quy củ.

Diệp Chân không nắm được bằng chứng của những vụ buôn lậu này.

Diệp Chân chỉ là một Tuần Phong sứ nho nhỏ, nếu như muốn quản những việc này, chính là đối đầu với toàn bộ qúy tộc Đại Chu.

Nhưng, chỉ có một loại hàng hóa là quân giới được buôn lậu trong Ma tộc, còn lương thực thì tuyệt đối không được phép.

Nếu phát hiện bằng chứng, ngay lập tức báo cáo lên cho Thương thuế ti.

Nếu Thương thuế ti nhát gan không dám kiểm soát, thì sẽ có Tuần Tra ti xuất hiện kiểm tra và ngăn cấm, dù sao Tuần Tra ti cũng có trách nhiệm tuần tra.

Còn đối với những người có lai lịch cực lớn, hậu trường cực kỳ hùng hậu, thì Tuần Phong sứ nho nhỏ như Diệp Chân không đắc tội nổi, càng thêm dễ xử lí.

Tuần Tra ti không đủ năng lực, nhưng Bắc Hải Thủy yêu có thể giải quyết được.

Dù cho những đội buôn kia có Đạo Cảnh trấn thủ vảo vệ, dù Đạo Cảnh có mạnh mẽ hơn nữa, thì Bắc Hải vẫn là thiên hạ của Thủy tộc.

Một khi tàu lật, mọi việc đều xong đời.

Ba huynh đệ Tịnh Hải Đại Thánh cũng không phải ngồi không.

Bởi vì hàng hóa đa phần đều được buôn lậu ở Hải Nguyên bến cảng, nên nếu dùng phương thức bình thường thì Bắc Hải quận không thế lấy được vũ khí hạng nặng.

Cho nên, nhiệm vụ chính của Liễu Phong gần đây là dựa vào ưu thế địa lý, đến chiến trường Nhân Ma trước quân đội để mua quân giới cao cấp.

Đặc biệt là những vật phẩm tiêu hao, chẳng hạn như mũi tên có lực sát thương cao, các loại phi thuyền, đủ loại dược phẩm, trận kỳ, trận bàn, vân vân,...

Theo dự tính của Diệp Chân, muốn đưa hai mươi vạn đại quân đi qua, số lương thực mà cả người và ngựa tiêu hao, chính là con số vô cùng lớn, số tiền mua sắm vật tư càng là số trên trời.

Những ngày này, Liễu Phong đã dồn hết sức lực vào việc thu mua, thuận tiện lợi dùng thân phận của Tuần Tra ti, ép giá một chút, tiết kiệm chút tiền của.

Nhưng dù như vậy, vẫn thiếu hụt rất nhiều.

Theo kế hoạch của bọn hắn, lần này, ở trước khi lên đường, ít nhất phải chuẩn bị quân giới tiêu dùng trong hai năm cho đại quân, ít nhất sẽ bổ sung đầy đủ vũ khí cho mười trận đại chiến.

Sau đó có thể chậm rãi mua vào.

Mỗi một ngày, Liễu Phong đều bận rộn đến tối tăm mặt mày, hận không thể có thêm mấy cái phân thân nữa cùng xử lý.

Bởi vì, chuyện đi tới chiến trường Nhân Ma hỗ trợ phòng thủ, đã trở thành nhiệm vụ quan trọng nhất của toàn bộ quan viên nghe lệnh Diệp Chân trên Bắc Hải quận.

Nếu Diệp Chân trở về cùng danh tiếng, mọi người đều sẽ được thăng quan tiến chức, nếu Diệp Chân thất bại, thì cuộc sống của mọi người cũng sẽ không tốt đẹp, nếu Diệp Chân bị trừng trị bằng quân pháp, thì tương lai của họ ở Đại Chu sẽ hoàn toàn chấm dứt.

Nhưng, dựa trên tiến độ hiện nay, trước khi đại quân xuất phát, có lẽ có thể hoàn thành việc chuẩn bị đủ quân nhu.

- Đi, nói cho hiệu buôn Thuận Xương Long, Phá giáp linh tiễn giá một trăm vạn này, nếu như giá cả dám cao hơn giá gốc của bọn họ hai phần, thì cửa hàng Thuận Xương Long của bọn họ, về sau cũng đừng mong có được nửa con thuyền ra biển.

Ngọc giản ký bay ra, lập tức có Tuần Thiên Vệ đợi ở bên cạnh tiếp nhận, bước nhanh đi truyền tin tức.

- Nói cho Ngũ Phương Lương Hành, trong nhóm lương thực của bọn họ, số lượng trình báo và khối lượng vận chuyển thực tế không trùng khớp, tịch thu toàn bộ, nếu muốn thông qua, để chưởng quỹ nghĩ của bọn hắn nghĩ rõ rồi báo lại.

- Báo tin cho đội buôn của Trừ Quốc Công Gia, đại nhân nhà ta coi trọng một ngàn Viêm Linh Bạo Ma nỏ trong khoang thuyền của bọn họ, bảo tổng quản nhà hắn báo lên giá cả. Nếu như bọn họ không đồng ý, nói cho hắn biết, chúng ta không giữ nổi đội buôn của Trừ Quốc Công Gia, nhưng, về sau, bất luận một đội buôn nào của Trừ Quốc Công Gia đi qua bến cảng Hải Nguyên và Hải Nguyên Hầu quốc Thượng Cổ na di trận, Tuần Tra ti chúng ta, đều sẽ dùng thái độ vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ lục soát kiểm tra từ trong tới ngoài trong mấy tháng!

...

Mỗi một mệnh lệnh đều lần lượt thể hiện phong cách xử lý công việc của Liễu Phong, đồng thời cũng cho thấy bản chất độc đoán của Tuần tra ti Tuần Phong sứ đường thứ hai.

Hải Nguyên Hầu quốc không phải do Tuần Phong sứ đường thứ hai của Diệp Chân quản lý, định đoạt, nhưng bến cảng Hải Nguyên, cả Thượng Cổ na di trận nơi này, đều được Tuần Phong sứ đường thứ hai của Diệp Chân kiểm soát.

Hơn nữa, cho dù, một ít tên có mánh khóe và chỗ dựa, cầm danh thiếp của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ tới thăm hỏi, bên phía Tuần Tra Ti Tuần Phong sứ đường thứ hai cũng chẳng thèm để ý.

Tẩy Thiên Cổ đúng là Tây Tuần Thú, nhưng Diệp Chân cầm trong tay Tuần Thú kim lệnh, mà lại nghe lệnh không nghe người, trừ khi đích thân Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đến, nếu không, Diệp Chân đều có thể dùng Tuần Thú kim lệnh đường đường chính chính từ chối bất cứ mệnh lệnh nào khác.

Chớ nói chỉ một tấm danh thiếp nho nhỏ.

- Còn có, nơi này....

- Đại nhân, không xong!

Ngay lúc này, Liễu Phong đang ban hành công văn chỉ thị, mặt mũi của một tên Tuần tra Thần Liệp đầy máu tươi, xông vào từ ngoài cửa.

Khoảnh khắc Liễu Phong chậm rãi ngẩng đầu lên khỏi đống công văn ngọc giản, nhìn bộ dạng nhếch nhác của tên Tuần tra Thần Liệp, đang muốn nổi giận, con mắt đột nhiên híp lại, sự sắc bén bắn ra bốn phía.

Hắn nhớ tên Tuần tra Thần liệp trước mắt này, chính là tên Tuần tra Thần liệp đi xác định vị trí ban đầu của Lưỡng giới na di trận trong Hải Nguyên Hầu quốc.

Chức vụ đội trưởng Đội Tuần Thú của hắn chính là thứ giúp hắn nghênh ngang cả Hải Nguyên Hầu quốc này.

Bây giờ, lại bị người đánh đến mặt mũi đầy máu, chuyện này nhất định không đơn giản.

- Là ai?

- Hoặc nói, là người của ai làm?

Gần như khi giọng nói của Lưu Phong vang lên, một tên Tuần Tra Vệ có mặt mũi bầm dập khác đã xông vào.

- Chủ tử, không hay, tất cả huynh đệ túc trực ở bến tàu đều bị người ta đánh gãy chân, ném ra ngoài!

Nghe vậy, Lưu Phong đứng bật dậy!

Nếu như nói chỉ huynh đệ tuần thú ở bên kia của lưỡng giới na di trận Hải Nguyên hầu quốc bị đánh, thì chuyện này cũng chỉ bình thường.

Dù sao trong địa giới Đại Chu có nhiều vô số kể quý tộc, đủ loại hoàn khố công tử không biết trời cao đất rộng còn nhiều, sẽ không biết tốt xấu xuất thủ.

Đụng tới loại chuyện này, nếu có thể lấy lại danh dự thì lấy lại danh dự, không thể lấy lại thì Tuần Tra Ti sẽ tự có phương pháp để bọn hắn chủ động tới cửa đến xin lỗi.

Chuyện như vậy, một tháng không xảy ra một hai lần, thì cũng sẽ không bình thường.

Nhưng bây giờ, huynh đệ tuần thú ở Hải Nguyên bến cảng toàn bộ bị người cắt đứt chân ném ra, đây chính là phát ra khiêu khích về phía nha môn Tuần Phong Sứ đường thứ hai bọn hắn.

Mà hai chuyện này cùng xảy ra, ý nghĩa đại biểu sau chuyện này sẽ rất không bình thường.

Hơi suy nghĩ một chút, Liễu Phong đã quả quyết ra lệnh.

- Lập tức gửi tin khẩn cho cung phụng Huyễn Trị, nói Hải Nguyên có biến, mời hắn nhanh chóng đến giúp!

- Phát mệnh lệnh cho Phong Cửu Mạch Phong Thần tướng, gọi hắn mau tới.

- Còn có, hoả tốc đưa ngọc giản này cho Cổ phó sứ Bắc Hải quận!

....

Ngắn ngủi mười mấy hơi thở, Liễu Phong đã làm ra ứng đối.

- Người tới, triệu tập nhân mã, thông báo thứ ba quân quân sư Trịnh Đương Thì theo ta tiến về lưỡng giới na di trận. Nếu đã có người muốn gây sự, như vậy chúng ta trước hết phong tỏa Thượng Cổ na di trận, sau đó sẽ đóng cửa đánh chó!

Nhanh chân rời khỏi Tuần Phong Sứ nha môn, Liễu Phong một mặt cười lạnh.

Ở trước Hải Nguyên hầu quốc cổ na di trận, Hải Nguyên hầu quốc tân nhiệm Cấm Quân Tả Thống lĩnh Tang Quan, đang suất lĩnh một vạn tinh nhuệ, từ xa bao vây hai nhóm người giằng co trước Thượng Cổ na di trận.

Hai nhóm người giằng co trước Thượng Cổ na di trận, một nhóm là năm ngàn trú quân do Bắc Hải quận Quân Soái Trịnh Đương Thì suất lĩnh. Một nhóm khác là hơn năm trăm tên võ sĩ tinh nhuệ mặc áo choàng huyết sắc.

Khí tức của những võ sĩ tinh nhuệ này, từng người đều bưu hãn không thôi, khí tức của chín thành chín võ sĩ đều là Huyền Cung Cảnh hậu kỳ, đại đa số đều là Huyền Cung Cảnh cửu trọng.

Mà trong mỗi mười võ sĩ sẽ có một võ sĩ Giới Vương Cảnh, mà dẫn đầu chính là võ giả Giới Vương Cảnh bát trọng một mặt đầy sát khí, khí thế quanh người đang nhìn chòng chọc vào thứ ba quân Quân Soái Trịnh Đương Thì.

Đáng thương cho quân thứ ba của quân sư Trịnh Đương Thì, tu vi của bọn họ chỉ là Huyền Cung Cảnh ngũ trọng mà thôi, bị khí thế của một võ giả Giới Vương Cảnh bát trọng khóa chặt phía dưới, cả người mồ hôi đầm đìa, đừng nói là ngón tay, ngay cả lông mày cũng bắt đầu run rẩy.

Đây không phải sợ, mà là một loại trọng áp vô hình, ép hắn sắp sụp đổ.

- Thức thời thì nói ra lệnh bài na di của Thượng Cổ na di trận này trong tay ai, nếu không, hừ!