← Quay lại trang sách

Chương 2251 Tuyệt Lộ Nhẹ Như Lông Hồng

Không ngờ, này quân giới ti thiếu ti chính vẫn như cũ ngay cả trữ vật giới chỉ Diệp Chân đưa lên nhìn cũng chưa từng nhìn một chút, ngược lại vừa cười vừa nói.

- Bản quan biết lợi hại, cũng gấp, thế nhưng cho dù sốt ruột thì cũng không cách nào.

- Diệp Bá Tước, ngươi vẫn là bốn tháng sau lại đến nha, hoặc là chờ sau khi lấy được quân kỳ hào phù, đi cả ngày lẫn đêm, nói không chừng cũng có thể chạy đến.

Một tia qua loa cuối cùng trên mặt Diệp Chân đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt gắt gao lại gần trước mắt vị này quân giới ti thiếu ti chính.

- Vị đại nhân này quyết tâm muốn làm khó sóng quân của Bắc Hải Thiên ta sao?

- Làm sao có thể?

Quân giới ti thiếu ti chính cười lên ha hả, ngoài miệng thì cười, nhưng trong đôi mắt tất cả đều là lãnh ý:

- Bản quan cũng làm việc theo quy củ. Nếu như thực đang sốt ruột, Diệp Bá Tước trước tiên có thể mang theo đại quân xuất phát, chờ đi đến nửa đường lại đến nhận quân kỳ hào phù, như vậy cũng có thể.

Lửa giận trong mắt Diệp Chân đã không cách nào ngăn chặn được nữa.

Vị quân giới ti chưởng ấn thiếu ti chính này, đừng nhìn giống như đang suy nghĩ vì sóng quân của Bắc Hải Thiên bọn hắn, còn đưa ra hai biện pháp giải quyết.

Nhưng hai biện pháp giải quyết này, tất cả đều là loại biện pháp hố chết người không đền mạng.

Nếu nói bốn tháng sau mới gấp đi, nếu Diệp Chân thật là làm như thế, đến lúc đó bị đùa chơi chết thế nào có thể cũng không biết.

Trước mắt, quân giới ti thiếu ti chính này tận lực làm khó dễ, phía sau khẳng định có người sai sử, hai mười vạn đại quân tiến lên, bản thân đã là một chuyện vô cùng phức tạp, các loại chuyện ngoài ý muốn tầng tầng lớp lớp.

Nếu đi cả ngày lẫn đêm, chỉ cần trên đường hơi xảy ra chút ngoài ý muốn sẽ làm cho Diệp Chân bị trễ hạn.

Về phần phương pháp thứ hai, nếu Diệp Chân mang theo đại quân đi trước, nửa đường phái người tới lấy quân kỳ hào phù lại đưa đi quân đội trang bị, nhìn qua có thể thực hiện, nhưng lại càng thêm hố.

Quân chế Đại Chu, người trong quân đội vô cớ hoặc không có lệnh mà rời khỏi phạm vi ngàn dặm trụ sở, sẽ bị hạ cấp bốn quan tướng, đều trảm lập quyết, sĩ tốt bình thường giáng thành tội nô.

Các quý tộc phong nơi quân tốt, các quân đội phong quốc dám rời khỏi đất phong nhà mình hoặc là phong quốc nửa bước, dưới ngàn người thì không sao, nếu trên ngàn người thì người quý tộc nhận tước đất phong sáu cấp quan lại từ trên hướng xuống, chém tất cả, quan viên phong quốc Ngũ phẩm trở lên, chém tất cả.

Quân đội các đất phong phong quốc ngàn người trở lên xuất cảnh, trừ khi có quân lệnh trong tay, còn phải có quân kỳ biên chế, hiệu lệnh, ấn tín, phù lệnh, vân vân, tương ứng thuộc về quân đội Đại Chu.

Nói cách khác, cho dù có quân lệnh thì cũng chỉ có quân chính quy lệ thuộc vào quân bộ Đại Chu mới có thể hành quân trên mặt đất Đại Chu.

Nếu không, tất cả lấy phản quân luận xử, giết chết bất luận tội.

Chỉ khi nào Diệp Chân ở chỗ quân giới ti lĩnh được Phiên Hào quân kỳ, hào trống, ấn tín, phù lệnh đồng thời trang bị toàn quân, sau đó hắn mới có thể quang minh chính đại ngược lên quân trên địa giới Đại Chu.

Không có những thứ này, một khi đại quân của Diệp Chân rời khỏi Bắc Hải quận, rời khỏi phạm vi hắn quản hạt sẽ lập tức bị coi là phản quân, trở thành quân công trong mắt quý tộc khác của Đại Chu.

Cho nên, đừng nhìn quân giới ti thiếu ti này đang cân nhắc vì Diệp Chân, nhưng khắp nơi đều đang đào hố cho Diệp Chân.

- Vị đại nhân này, ngươi là người của Hoàn Vương điện hạ?

Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi.

- Nhậm mỗ hiệu trung chính là Đại Chu, chính là người của Đương Kim Thánh Thiên tử.

Quân giới ti thiếu ti chính hướng về phương hướng Hoàng Cung chắp tay.

- Ồ....

Diệp Chân dài lên tiếng, đột nhiên cười lạnh lên nói.

- Đại nhân làm khó dễ sóng quân của Bắc Hải Thiên ta như vậy thì cũng đừng quên ta có một thân phận khác, mặc dù Lạc Ấp cũng không phải đất Tuần Phong Sứ ta quản hạt, nhưng ta mời mấy vị đồng liêu Tuần Tra Ti xử lý mấy làm việc nhỏ vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay.

- Huống hồ, đại nhân làm người vẫn nên lưu một đường, ép Sóng quân của Bắc Hải Thiên chúng ta vào đường cùng, đến lúc đó, chúng ta chuyện gì cũng dám làm.

- Tuần Tra Ti sao?

Quân giới ti thiếu ti chính cười lạnh.

- Bản quan họ Nhậm, tên đầy đủ Nhậm Tâm Tố, Diệp Tuần Phong Sử có thủ đoạn gì thì cứ việc dùng ra. Đúng là Tuần Tra Ti có chút thủ đoạn, thế nhưng nơi này là Lạc Ấp, cũng không phải một mẫu ba phần đất của ngươi.

Sau đó, quân giới ti thiếu ti tiện tay bắn ra một đạo kình phong, bắn bay hai trữ vật giới chỉ Diệp Chân đưa lên.

- Hối lộ chính ấn đường quan, cũng là một đại tội, Diệp Tuần Phong Sử đợi đến thụ án đi!

Nói xong, Nhậm Tâm Tố đặt mông ngồi về ghế quan, ôm cánh tay lạnh lùng nhìn Diệp Chân, một bộ ngươi lại có thể làm gì ta?

Mặt Diệp Chân trầm xuống, tiện tay phát ra một đạo phù tấn.

Đạo phù tấn này là phát cho Trung tuần thú Cảnh Trạm đương nhiệm, nơi này là địa bàn của Trung tuần thú Cảnh Trạm, muốn làm chuyện thì chỉ có thể hắn làm.

Không đến nửa khắc đồng hồ, Trung tuần thú Cảnh Trạm đã trở lại một đạo phù tấn.

Ngay khi thần niệm chìm vào, sắc mặt của Diệp Chân trở nên khó coi.

Trung tuần thú Cảnh Trạm trả lời rất uyển chuyển, cũng rất khó làm.

Nơi này chính là Lạc Ấp, không phải là tứ phương châu quận bị những quan viên coi là nông thôn kia.

Ở Lạc Ấp, có thể từng thiếu sứ đều có bối cảnh kinh người.

Tuần Tra Ti là thân quân làm việc cho thiên tử, ở tứ phương châu quận còn có thể hoành hành không sợ, nhưng ở Lạc Ấp thì cũng phải rụt cái đuôi lại làm người.

Không nói chuyện khác, nếu những ngôn quan Ngự Sử kia nổi cơn giận thì ngay cả Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng vô cùng nhức đầu.

Huống chi, quân giới ti thiếu ti chính Nhậm Tâm Tố có quyền hành cực lớn, người sau lưng hắn, ngay cả bọn hắn cũng không dám gây.

Càng chết là, lực áp chế và chế ước của quân bộ Đại Chu đối với Tuần Tra Ti, chính là một trong mấy bộ Tuần Tra Ti duy nhất không dám chọc, trừ phi có quân lệnh.

Cuối cùng, Trung tuần thú Cảnh Trạm rất bất đắc dĩ nói, chuyện này hắn không giúp được. Bằng không, đám huynh đệ dưới trướng hắn còn có hắn, đều sẽ xui đến đổ máu.

Gọi Diệp Chân thử dùng cách khác giải quyết chuyện này.

Cuối cùng còn đề cập, nếu thật sự không cách nào giải quyết, Diệp Chân có thể thử đi tìm một Đại Ti Thiên, Đại Ti Thiên có mấy phần mặt mũi ở Quân Bộ, chắc là có thể nói cùng việc này.

Cho dù mời Đại Ti Thiên ra mặt, Trung tuần thú Cảnh Trạm cũng dùng hai chữ 'Nói cùng' này. Nói cách khác, chính là Đại Ti Thiên cũng chỉ có thể hai bên nói cùng, có thể hoàn thành chuyện này hay không, còn phải nhìn Quân Bộ có cho mặt mũi này hay không.

Nhưng vấn đề là, lấy biểu hiện trước mắt quân giới ti thiếu ti chính Nhậm Tâm Tố này, Diệp Chân có thể kết luận, cho dù hắn mời được Đại Ti Thiên Ngũ Dự đi nói cùng chuyện này, khả năng thành công là không!

Từ thái độ của thiếu ti chính Nhậm Tâm Tố này đến xem, người sau lưng hắn nhất định phải mượn cơ hội hiệp phòng quân lệnh lần này, muốn xử lí Diệp Chân theo quân pháp.

Trong nháy mắt, Diệp Chân đã nghĩ đến rất nhiều chuyện.

Nếu Đại Ti Thiên Ngũ Dự đã ra mặt cũng vô dụng, như vậy Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n ra mặt cũng sẽ không có tác dụng, không chỉ sẽ không có tác dụng mà còn sẽ có phiền toái rất lớn.

Trường Nhạc công chúa đương nhiên cũng không dùng được.

Nói cách khác, người sau lưng đã liệu định Diệp Chân có thể vận dụng tất cả lực lượng, mới có bố trí như thế, phá hỏng con đường Diệp Chân chỗ có khả năng giải quyết chuyện này.

Nếu như Diệp Chân không còn phương pháp nào khác, vậy hắn chỉ có thể chú định bốn tháng sau lấy được Sóng quân của Bắc Hải Thiên quân kỳ hào trống phù lệnh tất cả đồ vật cần thiết, chỉ có thể bốn tháng sau mới có thể xuất phát.

Bốn tháng sau xuất phát, Diệp Chân liệu định, đối phương chắc chắn còn có hậu thủ, giống như làm dùng thượng cổ na di trận thì trì hoãn mấy ngày, thông quan thì chậm mấy ngày, vân vân.

Dù sao, chiếu loại tình huống trước mắt này, Sóng quân Bắc Hải Thiên của Diệp Chân xác định chắc chắn sẽ bị trễ.

Mà hậu quả chính là tất cả chủ quan của Bắc Hải quận, chúc quan Lục Phẩm trở lên, toàn bộ sẽ bị xử lí theo quân pháp, mà tất cả mọi người có Tước Vị như Diệp Chân, bao gồm Bắc Hải quận úy Đường Hổ và quận trưởng Kiều Hoành đều sẽ bị khám nhà diệt tộc.

Chuyện trên, không bất kỳ chiết khấu.

Một nháy mắt, hình như tất cả sinh lộ của Diệp Chân đều bị chắn chết rồi.

Một quân lệnh hiệp phòng Nhân Ma Chiến Trường nhẹ như lông hồng đã trực tiếp đưa Diệp Chân lên tuyệt lộ.