← Quay lại trang sách

Chương 2262 Kì Binh

Diệp Chân vốn chỉ muốn lấy được một bộ phận máu tươi của Ngũ Trảo Kim Long, không ngờ lại còn có máu tươi của Thượng Cổ Thần Long, quả thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Như vậy, Hắc Long Bá Thể của Diệp Chân, nói không chừng lại có thể tiến bộ một mảng lớn.

Mặc dù Diệp Chân hiểu rõ, Nhân Tôn Hoàng chịu cho máu tươi của Long Tộc có thể xưng vô giá này, vậy chuyện sắp cho Diệp Chân làm chắc chắn sẽ muôn vàn khó khăn.

Nhưng vấn đề là, cho dù Diệp Chân không nhận thì độ khó của chuyện này cũng sẽ không giảm xuống.

Dứt khoát, Diệp Chân cầm lấy toàn bộ, sau đó lại hết sức đi liều mạng.

Dù sao, Diệp Chân chân thành trung tâm là có, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không ngốc đến thật tận trung vì Đại Chu.

Lấy được trữ vật giới chỉ đổ đầy máu tươi của Long Tộc được Đại Ti Thiên Ngũ Dự đưa lên, Diệp Chân cười không ngậm mồm vào được.

Nhưng Diệp Chân cũng là người hiểu chuyện.

Tại chỗ nhịn đau xuất ra một phần ba số lượng máu tươi của Long Tộc đưa cho Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

- Đại nhân, đây là chút tấm lòng nhỏ của thuộc hạ, còn xin đại nhân vui vẻ nhận!

Đại Ti Thiên Ngũ Dự cười cười nhìn Diệp Chân một chút, hung hăng liếc mắt Diệp Chân.

- Đây chính là vật liệu bệ hạ ban thưởng cho ngươi, lão phu cũng không dám loạn nhúng tay vào.

- Nhưng xem ở lòng hiếu thảo của ngươi, máu tươi của Thượng Cổ Thần Long, lão phu sẽ lấy mười thùng, cái khác thì thôi.

- Vẫn là đại nhân thương xót chúng thuộc hạ!

Diệp Chân ngoài miệng đang cười nhưng trong lòng lại đang chảy máu, mười thùng máu tươi của Thượng Cổ Thần Long này giá trị cao gấp trăm lần so với một vạn thùng máu tươi của Ngũ Trảo Kim Long kia.

Mấu chốt là, hiếm có!

Không thấy ngay cả Đại Ti Thiên Ngũ Dự cũng động tâm hay sao, nó phải hiếm có cỡ nào!

Đại Ti Thiên Ngũ Dự giống như nhìn ra bộ dáng âm thầm đau lòng của Diệp Chân.

- Lão phu cũng không mặt trắng cầm chỗ tốt của ngươi, nơi này có năm viên Huyết Luyện Tinh Hồn Châu Tuần Tra Thần Tướng Giới Vương Cảnh hậu kỳ, cũng thuận đường cho ngươi, miễn cho ngươi nói lão phu kiến thức hạn hẹp!

Diệp Chân đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó con mắt đều cười thành trăng khuyết.

Giá trị!

Phần này mua bán quá giá trị.

Mười thùng máu tươi của Thượng Cổ Thần Long đổi năm vị Giới Vương Cảnh hậu kỳ, Tuần Tra Thần Tướng có thể đối kháng với Đạo Cảnh, cái này quá giá trị.

Tương đương với trống rỗng tăng thêm năm vị cường giả Đạo Cảnh cho Diệp Chân.

- Xem ra, chỗ tốt này vẫn là phải chia sẻ lẫn nhau mới đúng!

Nhận lấy trữ vật giới chỉ, Diệp Chân sắp cười không ngậm mồm vào được.

- Đại nhân, chỗ tốt này thuộc hạ sẽ nhận, xin hỏi đại nhân, mật chỉ của bệ hạ là cái gì, rốt cuộc muốn vi thần làm chuyện gì?

Diệp Chân nghiêm mặt hỏi.

Nghe vậy, Đại Ti Thiên Ngũ Dự cười thần bí.

- Mật chỉ này chính là chờ đợi mật chỉ là được, chờ thời cơ đến, bệ hạ tự nhiên sẽ hạ xuống mật chỉ, đến lúc đó ngươi kiên trì chấp hành là được.

-?

Nói xong, thân hình Đại Ti Thiên lần nữa hư không tiêu thất, chỉ để lại Diệp Chân ngốc tại chỗ, kinh ngạc không thôi.

Diệp Chân còn muốn sớm một chút biết Nhân Tôn Hoàng rốt cuộc muốn hắn làm gì, để sớm chuẩn bị.

Nhưng không ngờ lại là mật chỉ gặp thời, chuyện đó có lẽ càng khó làm hơn.

Xem ra, dưới gầm trời này, chỗ tốt không phải dễ cầm như vậy.

Nhưng Diệp Chân có thể xác định một điểm, nếu là gặp thời mật chỉ, như vậy chuyện Nhân Tôn Hoàng Cơ Long muốn Diệp Chân làm chắc chắn có quan hệ với Nhân Ma Chiến Trường.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

....

Phủ Bá tước Bắc Hải quận, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong, Phong Cửu Mạch, Đường Hổ, Huyền Hổ, Kiều Hoành, Tôn Bá, Hồ Thanh Đồng, Chu Hồng, Liêu Phi Bạch, còn có Tĩnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh đã hóa thân hình người chạy tới, cùng Quân Soái các quân trước mắt của Bắc Hải và lục bộ Quân, Hộ, Lễ, Công, Lại, Hình tụ tập dưới một mái nhà.

Đây là sau khi Diệp Chân nhận được quân lệnh hiệp phòng Nhân Ma Chiến Trường, lần đầu tiên công khai lộ diện ở Bắc Hải quận.

Trừ thương nghị đại sự ra, cũng làm cho nhân tâm của Bắc Hải quận triệt để ổn định lại.

- Tước gia, trước mắt đã lựa chọn ra binh lính và tướng lĩnh sẽ điều động tới Nhân Ma Chiến Trường. Trong hai mươi vạn sĩ tốt, tu vi thấp nhất Khai Phủ cảnh nhất trọng.

- Trong đó, binh lính tu vi Khai Phủ cảnh sơ kỳ có hơn năm vạn, Khai Phủ cảnh trung kỳ có hơn bốn vạn, Khai Phủ cảnh hậu kỳ có hơn hai vạn, binh lính Nhập Đạo Cảnh tổng cộng có hơn sáu vạn.

- Tướng lĩnh trung tầng Thông Thần Cảnh, trước mắt có hơn hai vạn người, tướng lĩnh Huyền Cung Cảnh chỉ có ngàn người.

- Đây là thực lực của hai mươi vạn đại quân ta, mặt khác, ngoài định mức điều hai vạn binh sĩ Chú Mạch cảnh làm lính hậu cần cùng ra chiến trường.

Hồi báo là quận úy Đường Hổ.

- Tước gia, trước mắt Bắc Hải quận ta đã gom góp lương thảo cần thiết để cung cấp cho hai mươi hai vạn đại quân tiêu hao hai năm, nhưng lấy năng lực vận chuyển của Bắc Hải quận chúng ta, một lần nhiều nhất có thể vận chuyển lương thảo cho nửa năm.

- Tiếp tục vận chuyển xuống, lại thêm phủ đô đốc của Nhân Ma Chiến Trường cung ứng, ít nhất trong vòng bốn năm sẽ không cần lo lắng lương thảo.

- Đến sau này tiếp tục sưu tập, lương thảo không thành vấn đề.

- Mặt khác, các loại nỏ tiễn đã góp nhặt trên ngàn vạn cái, các loại vật tư cũng đạt tới yêu cầu chuẩn bị chiến đấu.

Quận trưởng Kiều Hoành nói xong thì đưa lên cho Diệp Chân một ngọc giản, trong đó có chi tiết cặn kẽ về các loại vật liệu.

Nhưng vận chuyển vẫn như cũ là vấn đề lớn.

Vận chuyển lương thảo và quân giới, một lần chỉ có thể vận chuyển đủ tiếp tế ba tháng.

Mà từ Bắc Hải quận lui tới Nhân Ma Chiến Trường một lần phải tốn nửa năm.

Loại tình huống này, Bắc Hải quận cần hai đội ngũ tiếp tế không ngừng thay phiên vận chuyển, mới có thể thỏa mãn Bắc Hải thiên lãng quân tiêu hao.

Mà còn là dưới tình huống không xuất ra bất cứ vấn đề gì.

Từ trước chinh chiến, tiếp tế hậu cần là một vấn đề lớn.

Nhưng vấn đề này, Diệp Chân đã giải quyết rất nhanh.

Chuyện này đối với người khác là một nan đề cực lớn.

Bởi vì cho dù có trữ vật giới chỉ vòng tay một loại, không gian trữ vật cũng cực kỳ có hạn, nhưng, không gian Thận Long Châu của Diệp Chân chính là có thể so với một tiểu thế giới, có thể mang theo đủ nhiều tiếp tế.

Đám người từng người báo cáo, hết vấn đề này đến vấn đề khác không ngừng giải quyết.

Sau đó, Diệp Chân lại căn cứ cần, bố trí một loại lại một loại nhiệm vụ.

Lần này, hiệp trợ trên Nhân Ma Chiến Trường không phải bình thường, có thể làm chuẩn bị, Diệp Chân phải tận lực chuẩn bị đầy đủ.

Ngày đại quân xuất phát cũng xác định vào hai tháng sau.

Từ Bắc Hải quận, bình thường tiến về Nhân Ma Chiến Trường, cần thời gian năm đến sáu tháng, vì phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Diệp Chân lùi thời gian hành quân dự tính thành bảy tháng, để đủ ứng đối chuyện ngoài ý muốn.

Lần hội nghị này nêu ra rất nhiều chuyện.

Diệp Chân cũng không thể mang đi toàn bộ những người thân tín này, phải lưu một bộ phận tọa trấn Bắc Hải quận và Tuần Phong Sứ đường thứ hai.

Lần hội nghị này diễn ra từ sáng sớm mở đến rạng sáng hôm sau mới xem như kết thúc.

Nhưng như vậy còn chưa tính kết thúc, Diệp Chân lưu lại mấy người Tĩnh Hải Đại Thánh và ba người Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ đường xa đến.

Sư tỷ Liêu Phi Bạch và Hồ Thanh Đồng sau khi gặp mặt ngay lập tức đã mang theo Xích Linh Nhi ra phía sau trò chuyện.

Đây là một vấn đề làm cho Diệp Chân vừa nghĩ tới đã vô cùng nhức đầu, tưởng tượng đến cảnh ánh mắt của hai người sư tỷ và Hồ Thanh Đồng nhìn mình, Diệp Chân đã có một loại cảm giác muốn bỏ chạy.

Nhưng trước mắt, Diệp Chân lại không rảnh để ý tới.

- Huynh đệ, Nhân Ma Chiến Trường chính là một cối xay thịt, thực lực binh lính dưới trướng ngươi còn chưa đủ, nói đi, muốn chúng ta làm gì đây?

Sau khi tan họp, Tĩnh Hải Đại Thánh trực tiếp sảng khoái nói.

- Ta cần một đội kì binh!

- Kì binh?

Ba người Tĩnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh đồng thời nháy mắt.

- Mặc dù trong Nhân Ma Chiến Trường có Thủy hệ, nhưng lại không cách nào dung nạp nhiều Thủy tộc.

- Hơn nữa, Nhân Ma Chiến Trường tuần tra nghiêm mật, đại lượng Thủy tộc cũng không cách nào tiến vào.

- Như vậy đi, ba người chúng ta trong lưu lại một người trấn thủ thủy phủ, sau đó điều một đội khoảng ngàn Thủy tộc tinh nhuệ Huyền Cung Cảnh vào ở đại quân ngươi?

Tĩnh Hải Đại Thánh đề nghị.

Diệp Chân lại chậm rãi lắc đầu.

- Bây giờ, ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối! Ta chuẩn bị càng nhiều thì ta triển lộ thực lực càng nhiều, địch nhân của ta sẽ vận dụng lực lượng càng thêm mạnh mẽ.

- Cho nên, ta cần một đội kì binh ẩn trong bóng tối mà kẻ địch không biết.