Chương 2263 Cuối Đường Sinh Mệnh
Thế nhưng...
- Nếu là chuyện thế nào mang vào Nhân Ma Chiến Trường, ba vị đại ca không cần phải để ý đến, ta cần hai vạn Thủy tộc tinh nhuệ.
Diệp Chân nói.
- Hai vạn làm sao đủ, Thủy tộc ta không nói những cái khác, chính là nhiều người, đừng nói hai vạn, chính là mười vạn cũng không vấn đề gì.
Phúc Hải Đại Thánh trách móc.
- Mười vạn?
Diệp Chân nở nụ cười khổ.
- Đừng, hai vạn là được, lại nhiều hơn nữa ta nuôi không nổi.
Yêu Tộc nhất là Thủy tộc, tu vi càng cường đại thì sức ăn càng lớn, đại dương sâu rộng khôn cùng, đồ ăn vô số đương nhiên không lo lương thảo.
Thế nhưng trên Nhân Ma Chiến Trường sẽ phải toàn bộ nhờ Diệp Chân cung ứng.
Nếu mang hơn mười vạn Thủy yêu, đoán ăn cũng có thể ăn chết Diệp Chân.
- Tốt, hai vạn thì hai vạn, chúng ta sẽ chọn lựa các huynh đệ có thực lực mạnh mẽ, nhưng sức ăn lại không phải quá lớn, tạo điều kiện cho ngươi sai khiến.
Tĩnh Hải Đại Thánh làm ra quyết định.
Diệp Chân gật đầu, vung tay lên lấy ra máu tươi của Long Tộc vừa lấy được từ trong bảo khố của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long Hoàng Cung.
Những máu tươi của Ngũ Trảo Ngân Long có thể làm cho thực lực của Thủy tộc trong khoảng thời gian ngắn đề cao mạnh.
Mà đối với Diệp Chân trước mắt, một trăm vạn thùng máu tươi của Ngũ Trảo Ngân Long còn không hữu dụng bằng một vạn thùng máu tươi của Ngũ Trảo Kim Long.
Hơn nữa, này máu tươi của Long Tộc, phàm là Yêu Tộc thì đều có đại bổ.
Cho nên, bọn người Chu Hồng, Tôn Bá, Huyền Hổ cũng từng người đều có phần.
Không chỉ là máu tươi của Ngũ Trảo Ngân Long, mà máu tươi của Ngũ Trảo Kim Long Diệp Chân cũng lấy ra năm trăm thùng, phân cho sáu người.
Ngay cả máu tươi của Thượng Cổ Thần Long chỉ còn lại chín mươi thùng, Diệp Chân cũng lấy ra ba mươi thùng, phân cho mỗi người năm thùng.
Những cái này có thể làm cho thực lực của bọn người Tĩnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh nhanh chóng tăng lên trong khoảng thời gian ngắn.
Còn lại sáu mươi thùng máu tươi của Thượng Cổ Thần Long, lưu cho Hồ Thanh Đồng, Xích Linh Nhi, Liêu Phi Bạch, tiểu Miêu một bộ phận, chính Diệp Chân có thể sử dụng cũng chỉ có ba bốn mươi thùng mà thôi.
Đưa ra ngoài nhiều như vậy, Diệp Chân một chút cũng không đau lòng.
Nếu là một người nào đó trong những huynh đệ này bỏ mình, Diệp Chân mới có thể thật đau thấu tim gan!
Sảng khoái nhận lấy những máu tươi của Long Tộc này, ba người Tĩnh Hải Đại Thánh chắp tay về phía Diệp Chân.
- Huynh đệ chúng ta, không cần nói nhảm nhiều lời, hai tháng sau, gặp lại!
Nói xong, ba người lập tức hóa thành thủy khí cùng nhau phóng lên tận trời, nháy mắt biến mất.
Lưu lại ba người Tôn Bá, Huyền Hổ, Chu Hồng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhìn lại hậu trạch, cuối cùng vẫn là Chu Hồng mở miệng.
- Việc này, huynh đệ, nếu không đừng về hậu trạch, hôm nay huynh đệ ta uống rượu, không say không về?
Ầm!
Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá một cước đá vào cái mông của Chu Hồng.
- Đầu óc của ngươi bị thịt mỡ lấp đầy rồi à? Lúc này còn lôi kéo tiểu Diệp tử không tha?
- Ta... Ta đây không phải phân ưu thay Diệp huynh đệ sao?
- Phân cái đầu của ngươi!
Tôn Bá lần nữa đá một cước cho Chu Hồng, hỏa diễm cuốn lên, lôi kéo Chu Hồng, Huyền Hổ chớp mắt đi xa.
- Huynh đệ, tối nay ngươi tự cầu phúc đi!
Diệp Chân nhìn hậu trạch, lông mày đều nhăn lại hết cỡ.
Vừa đi ra ngoài một chuyến đã mang về hài tử choai choai và nàng dâu, có hài tử còn không chính thức thành gia, bên này đã nhiều thêm một người cạnh tranh.
Thật đau đầu!
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
…
Phủ Bá tước, một chỗ trên nóc nhà, Huyền Hổ, Tôn Bá, Chu Hồng mỗi người ôm một vò rượu to, thỉnh thoảng hung ác rót mấy ngụm.
Nhưng ánh mắt của ba người đều thỉnh thoảng nhìn về phương hướng hậu viện của Diệp Chân.
Nhất là Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá thì càng không ngừng nhìn phương hướng hậu viện, quả là gấp đến vò đầu bứt tai:
- Ngươi nha, sao còn không đánh?
- Lúc này, phải là Thanh Đồng muội tử trực tiếp hiện ra hư ảnh sáu đuôi, quậy phá phủ Bá tước của tiểu Diệp tử mới đúng chứ?
- Còn có Liêu Phi Bạch kia, lúc ở Chân Huyền Đại Lục cũng là tính tình nóng nảy, lúc này đang lẽ phải nhảy bật lên, chém lên Diệp tử một ngàn tám trăm kiếm, sau đó hai nương môn ở trên bầu trời phủ Bá tước ra tay đánh nhau, kẹp tiểu Diệp tử ở giữa, trái phải không phải người, nếu như thế mới là một trò hay náo loạn, chúng ta mới dễ xem náo nhiệt chứ!
- Nhưng sao lại không có động tĩnh gì chứ? Chuyện này không bình thường!
Tôn Bá một mặt thất vọng.
- Vì sao không bình thường?
Lâu không lên tiếng, Huyền Hổ đột nhiên mở miệng.
- Nó chính là không bình thường, ta hiểu rõ nữ nhân!
- Ngươi hiểu rõ? Nhưng ngươi từng có nữ nhân sao?
Huyền Hổ nói ngắn gọn một câu, giống như bóp lấy yết hầu của Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, trực tiếp làm cho Tôn Bá im lặng.
Một bên, Chu Hồng nhìn bộ dáng của Tôn Bá, hết sức vui mừng phình bụng cười to.
- Ha ha ha ha, Hầu ca, ngươi là ta cười chết. Ngay cả nữ nhân cũng không chạm qua, còn dám nói hiểu nữ nhân, chết cười ta....
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng cười to của Chu Hồng đột nhiên ngừng lại, Tôn Bá đá ra một cước, Chu Hồng chính là giống như một viên thịt, phóng lên tận trời, nháy mắt biến mất.
Về phần Tôn Bá, mặt đã đỏ như đít khỉ, trong đôi mắt của băng sơn Huyền Hổ ở bên cạnh cũng tràn đầy ý cười không nín được.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
....
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Tôn Bá và Chu Hồng, Diệp Chân rạng rỡ từ hậu trạch đi ra, một mặt nhẹ nhõm.
Đêm qua, cũng không khổ sở như trong tưởng tượng của Diệp Chân, mà ngược lại vô cùng nhẹ nhõm vui sướng.
Liêu Phi Bạch và Hồ Thanh Đồng lại giống như tỷ muội tốt.
Diệp Chân cảm thấy nếu da mặt của hắn dày một chút, chăn lớn cùng ngủ cũng có khả năng.
Đương nhiên, Diệp Chân rất rõ ràng, hai nữ tốt giống như tỷ muội, không phải là bởi vì mị lực của Diệp Chân phá trần, mà là bởi vì hai nữ đều khéo hiểu lòng người, đều cân nhắc vì Diệp Chân hắn.
Diệp Chân sắp lên Nhân Ma Chiến Trường, chuyện thiên đầu vạn tự, hai nàng cũng không muốn gây thêm phiền não cho phu quân của mình.
Đồng thời, đêm qua ba người đã đưa ra một quyết định quan trọng.
Xích Linh Nhi.
Trước khi Diệp Chân dẫn đầu đại quân xuất phát phải đưa hai mẫu tử Xích Linh Nhi và Hồ Thanh Đồng tới Chân Huyền Đại Lục.
Nguyên nhân rất nhiều.
Đầu tiên là vấn đề an toàn, lần này Diệp Chân tới Nhân Ma Chiến Trường, lực lượng Bắc Hải quận ít nhất sẽ yếu bớt một nửa, nhất là dưới tình huống Diệp Chân không ở, nếu có Đạo Cảnh đột kích đại quy mô thì tuyệt đối không ngăn cản nổi.
Dưới tình huống bình thường, Bắc Hải quận không có mục tiêu để Đạo Cảnh tập kích đại quy mô, nhưng hai mẫu tử Hồ Thanh Đồng thì không giống.
Cho dù là ở trong mắt Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính, hay là trong mắt kẻ địch của Diệp Chân thì giá trị của hai mẫu tử Hồ Thanh Đồng đều vô cùng to lớn.
Tiếp theo, Diệp Chân vẫn không có con cái, mỗi một lần quay lại Chân Huyền Đại Lục, phu thê Diệp Thiên Thành không biết đã lải nhải bao nhiêu lần.
Mà Xích Linh Nhi là cốt nhục ngoài ý muốn này, nghĩ đến sẽ làm cho lão lưỡng khẩu vui vẻ ra mặt.
Cuối cùng chính là tận hiếu.
Hồ Thanh Đồng quay lại Chân Huyền Đại Lục, làm bạn với phụ mẫu của Diệp Chân, nuôi dưỡng Xích Linh Nhi, cũng bởi vì mệnh của lão tổ tông Yêu Thần Điện - Đằng Dực đã không còn bao lâu.
Hồ Thanh Đồng chính là người được lão tổ tông Yêu Thần Điện rất chiếu cố, cho nên, Hồ Thanh Đồng muốn trở về, chính là muốn bồi lão tổ tông Đằng Dực đoạn đường cuối cùng.
Cách ngày đại quân xuất chinh, Diệp Chân còn có hai tháng.
Cho dù là một đám chỉnh quân công việc, toàn bộ giao cho thuộc hạ quân soái xử lý thì thời gian của Diệp Chân cũng có thể xưng là chồng chất như núi.
May mà là, thời tự không gian của Thận Long Châu đã sinh ra thời gian dài cho Diệp Chân.