Chương 2265 Diệp Chân Tìm Phiền Toái
Thiên Linh thuyền, cũng tức là phi chu, chính là thủ đoạn quan trọng nhất để quân đội Đại Chu hành quân.
Bằng không, ngươi để một đám binh lính tu vi còn chưa đạt tới Nhập Đạo cảnh, dựa vào năng lực phi hành của bản thân mà hành quân đường dài.
Khỏi cần phải nói, từ Bắc Hải quận đến Thượng Cổ Na Di trận ở Hải Nguyên Hầu Quốc, ít nhất cũng cần một tháng.
Còn tình huống hơn hai mươi vạn đại quân đang phi hành tập thể sẽ mang đến đủ loại tai họa ngầm thậm chí xung đột nhau phức tạp trên không, đều không thể đoán trước được.
Nhưng có thể xác định là, một khi xuất hiện thì nhất định sẽ xảy ra hỗn loạn lớn.
Những binh lính Chú Mạch cảnh và Khai Phủ cảnh, dù tu vi so với tướng lĩnh đứng đầu có yếu hơn, nhưng tốc độ phi hành vẫn rất nhanh.
Đụng một cái nhất định xương cốt đứt gãy.
Hơn nữa, tốc độ hành quân của một nhánh quân cũng sẽ không do tốc độ của người nhanh nhất trong đại bộ phận binh sĩ quyết định, mà được quyết định bởi tốc độ của binh lính chậm nhất.
Cho nên, phi chu là phương thức tốt nhất để đại quân tiến lên.
Ngoại trừ chiếc phi chu vốn có của Diệp Chân ở Bắc Hải quận, quân bộ Đại Chu lần này còn cung cấp cho Bắc Hải Thiên Lãng quân hai chiếc phi chu Soái cấp, một chiếc trong đó là để dự bị.
Cứ mỗi mười vạn người sẽ được trang bị một chiếc phi chu Tướng cấp, tổng cộng là mười hai chiếc, số lượng Bắc Hải Thiên lãng quân ở quân bộ chỉ có mười hai vạn người.
Những người khác đều sử dụng phi chu Binh cấp.
Được trang bị là chiếc phi chu Binh cấp mà sáu mươi năm trước Đại Chu đã cung cấp cho quân đội biên phòng, một chiếc phi chu Binh cấp này có thể chở được một quân đoàn ngàn người tiêu chuẩn, do một Đô thống chịu trách nhiệm.
Tốc độ tiêu chuẩn khá phi hành, mỗi canh giờ hai vạn dặm, tốc độ nhanh nhất là mỗi canh giờ ba vạn dặm.
Năng lượng cần thiết để phi hành, có thể sử dụng từ linh thạch, cũng có thể dùng linh lực của binh sĩ trên thuyền thay phiên nhau liên tục đưa vào, mỗi lần một trăm binh sĩ.
Hết chín mươi chín phần trăm là nhờ các binh sĩ làm công cụ cung cấp linh lực hình người, thay phiên nhau đưa vào và khôi phục linh lực.
Bằng không, nhiều phi chu như thế mà toàn bộ đều tiêu hao linh thạch, phi hành đường dài, đừng nói là Diệp Chân, cho dù là Công Hầu có đất phong lớn gấp mấy chục lần Diệp Chân cũng không chịu nổi.
Phi chu Tướng cấp có thể chở được một vệ đoàn ba ngàn người, trong quân chế Đại Chu chỉ có quân soái Thống soái ba vạn người mới có thể sử dụng phi chu Tướng cấp.
Tốc độ phi hành tiêu chuẩn là bốn vạn dặm mỗi canh giờ, tốc độ nhanh nhất là năm vạn dặm mỗi canh giờ.
Còn phi chu Soái cấp, bình thường chỉ có Thống soái một quân hoặc một phiên hiệu quân mới có thể trang bị một đến hai chiếc.
Còn tính năng thì khác nhau một trời một vực.
Dù sao cũng là chiến thuyền chỉ huy, đại đa số đều sẽ có cải tiến.
Giống như quân bộ mà Đại Chu phân phối cho Diệp Chân, ngoại trừ có thể chuyên chở được một vệ đoàn năm ngàn người thì thời gian phi hành cũng chuẩn nhanh năm vạn dặm mỗi giờ.
Tốc độ này đã đạt đến tốc độ phi hành của cường giả Đạo Cảnh.
Dưới tình huống bất kể tiêu hao, tốc độ phi hành có thể tăng lên đến sáu vạn hay thậm chí bảy vạn dặm, đủ để cho Thống soái một quân có thể thoát khỏi bất kỳ kế hoạch ám sát nào của cường giả Đạo Cảnh.
Hơn nữa, đây là điều kiện tiên quyết.
Phần lớn các Thống soái mới có thể cải tiến kỳ hạm phi chu của bản thân mình trên diện rộng.
Giống như chiếc phi chu Soái cấp mà Diệp Chân trộm được từ kho vũ khí của thân vệ Tốn Thân Vương phủ lúc trước, đã bị Tốn Thân Vương phủ giàu nứt đố đổ vách cải tiến loạn cả lên.
Tốc độ phi hành bình thường lên đến tám vạn dặm, không kể vận tốc cao nhất đạt tới mười vạn dặm, không gian trong còn đủ để chứa mười ụ súng Phá Thiên Tru Long Nổ.
Hầu như trong mọi tình huống, dù có cường giả Đạo Cảnh thì không đến nửa canh giờ, chắc chắn không thể đánh vỡ lớp phòng ngự của nó.
Chẳng qua món đồ chơi này lai lịch bất minh, Diệp Chân hiếm khi sử dụng mà thôi.
Lúc này, Diệp Chân vẫn thành thật dùng chiếc phi chu thông thường mà quân bộ đã phát.
Theo kế hoạch, đại quân sẽ mất gần nửa tháng, xuất phát từ Bắc Hải quận tiến đến Hải Nguyên Hầu quốc, sau đó lợi dụng Thượng Cổ Na Di trận ở Hải Nguyên Hầu quốc dịch chuyển đến gần Nhân Ma Chiến Trường.
Trong thời gian dịch chuyển, tùy theo tình huống mà sẽ kéo dài từ ba đến bốn tháng.
Thượng Cổ Na Di trận mà đại quân sử dụng, không phải nguyên bản.
Thượng Cổ Na Di trận mà Đại Chu đang dùng hiện tại đều là tàn dư từ thời kỳ Thượng Cổ.
Nói cách khác, từ lâu Đại Chu đã không còn điều kiện để bố trí Thượng Cổ Na Di trận siêu cự ly với quy mô lớn.
Ngay cả bảo vệ cũng có chút lực bất tòng tâm.
Mặc dù nói Thượng Cổ Na Di trận có khả năng dịch chuyển cùng lúc mười vạn người.
Nhưng nếu hiện tại Thượng Cổ Na Di trận vì dịch chuyển số lượng nhân sĩ quá tải mà sụp đổ thì không còn khả năng sữa chửa nào nữa. Tình huống kiểu này, ai cũng không dám sắp đầy nhân lực vào trong Thượng Cổ Na Di trận.
Thậm chí một nửa cũng không dám.
Hiện tại, Thượng Cổ Na Di trận lần dịch chuyển ở mức cao nhất là một vạn người.
Hai mươi vạn đại quân của Diệp Chân, cần dịch chuyển ít nhất hai mươi lần, căn cứ mỗi lần dịch chuyển ít nhất nửa canh giờ mà tính, những Thượng Cổ Na Di trận này cần phải mất một ngày một đêm dịch chuyển liên tục không ngừng không nghỉ mới có thể hoàn thành.
Nhưng mỗi một Thượng Cổ Na Di trận đều có giá trị thương mại vô cùng to lớn.
Một đạo quân bị phong bế hoàn toàn một ngày, đánh đổi này cũng vô cùng lớn.
Theo quân luật Đại Chu, ngoại trừ nắm giữ quân lệnh khẩn cấp của quân bộ, hoặc là thánh chỉ quân đội, quân đội còn lại đều không được phép sử dụng Thượng Cổ Na Di trận trong thời gian dài.
Mỗi lần sử dụng liên tục không được vượt quá bốn canh giờ, hơn nữa còn chỉ có thể sử dụng vào ban đêm.
Quan trọng nhất là, quân lệnh này chỉ quy định hạn mức cao nhất, nhưng không quy định hạn cuối.
Cụ thể, người ta có thể để ngươi sử dụng liên tục mấy canh giờ, nhưng phải thương lượng với trưởng quan ở châu phủ đó hoặc là nha môn Tuần Tra Ti chấp chưởng Thượng Cổ Na Di trận.
Còn nữa, tất cả Thượng Cổ Na Di trận đều đặt ở trung tâm của châu thành.
Hai mươi vạn đại quân trực tiếp tiến vào châu thành, cho dù có mệnh lệnh của quân bộ thì cũng sẽ khiến cho nơi này trở nên hỗn loạn, cũng không phải chuyện có thể nói là giải quyết được luôn.
Đủ loại thủ tục đặt lên, mỗi một Thượng Cổ Na Di trận dùng hết nửa tháng, cũng coi là nhanh rồi.
Theo kế hoạch hành quân của Diệp Chân, từ lúc thông qua Hải Nguyên Hầu quốc, Bắc Hải Thiên Lãng quân phải mất ít nhất năm lần dịch chuyển mới có thể đến Nhân Ma chiến trường.
Điều mà Diệp Chân có thể làm chính là tận lực tiết kiệm thời gian.
Mặc dù đang ở trong cảnh nội Bắc Hải quốc, nhưng đại quân vừa nhổ trại, cả nhánh quân lập tức bắt đầu di chuyển với hiệu suất cao.
Hành quân chính là cách tôi luyện sự trật tự nề nếp hợp lý nhất trong quân đội.
Đại quân xuất phát, mấy trăm chiếc phi chu hình dáng nhỏ nhắn, bên trong chỉ chở được một tiểu đội trinh sát, ngay lập tức tản ra bốn phương tám hướng.
Đây vẫn chỉ là thủ đoạn thông thường, nếu Phong Cửu Mạch tự mình thống lĩnh Tuần Tra Thần Liệp, Tuần Tra Thần Tướng cũng chia ra khắp nơi như vậy.
Động tĩnh từ bốn phương tám hướng truyền về phía Diệp Chân.
Nói đúng hơn, là truyền đến Liễu Phong hiện đang ở tại đây.
Diệp Chân phát hiện, gia hỏa Liễu Phong này là một quan tham mưu vô cùng hợp quy cách, không chỉ lo liệu chuyện tạp vụ, có năng lực đảm đương một mình một cõi, mà còn có kinh nghiệm xử lý việc lặt vặt trong quân cơ.
Ngoài ra còn có một nhóm lão quân vụ được Diệp Chân mời đến từ Văn Phụ Quốc ở Chân Huyền đại lục, là người sáng lập Long Minh, rất giỏi mưu lược.
Bản thân Diệp Chân thì dứt khoát làm chưởng quỹ vung tay.
Toàn bộ sự vụ giao cho Liễu Phong, bản thân mình thì chui vào Thận Long Châu, trừ tu luyện ra thì thời gian này là vừa để Diệp Chân xử lý những kế hoạch cho đủ loại công việc trước đó mà hắn chưa làm.
Đương nhiên, Diệp Chân cũng không hoàn toàn giao hết trách nhiệm cho Liễu Phong, đây là lần đầu tiên hành quân, không thể để xảy ra bất kỳ nhiễu loạn gì.