Chương 2266 Không Trả Thù, Không Phải Diệp Chân
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh được Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu mang theo trà trộn vào hàng ngũ binh tốt, lỗ tai lớn thỉnh thoảng co rút, bất cứ lúc nào tùy lúc nghe lén động tĩnh của tất cả phương viên trong vạn dặm.
Đây là tầng phòng bị cuối cùng cho đại quân, có nguy hiểm gì thì cũng có thể nhanh chóng báo động!
Hơn hai trăm chiếc phi chu và hơn trăm chiếc phi chu trinh sát, xẹt ra từng chuỗi ánh sáng trên bầu trời, giống như ngân hà bay về phương hướng Hải Nguyên Hầu quốc.
Về phía Hải Nguyên Hầu quốc, đây là địa bàn của Diệp Chân, quốc quân của Hải Nguyên Hầu quốc rất rõ ràng ngươi bây giờ có đâm hắn mấy gai thì hắn cũng không dám nổ.
Diệp Chân đã đánh tiền trạm từ sớm.
Cho nên, việc này được tiến hành vô cùng thuận lợi, sau khi đến Hải Nguyên Hầu quốc, chỉ mất ba ngày rưỡi thì hai mươi hai vạn đại quân đã thuận lợi thông qua Thượng Cổ Na Di trận ở Hải Nguyên Hầu quốc.
Sau đó còn bốn trạm Thượng Cổ Na Di trận nữa.
Diệp Chân cũng thời điểm biết cách làm người, trong tay hắn lại có quân lệnh của quân bộ, hơn nữa còn có tên tuổi của Tuần Tra Ti, cho dù châu phủ các nơi đưa ra đủ loại yêu cầu hà khắc để làm điều kiện vào thành.
Nhưng chu lệnh của đại quân còn đó, dù thế nào đi nữa thì ngươi cũng phải để Diệp Chân đi qua.
Huống hồ, hung danh của Diệp Chân vẫn còn ngoài kia.
Trước đó, Quân Giới ti Thiếu ti của quân bộ hết sức gây khó dễ cho Diệp Chân, thành ra bị xét nhà tru di cả tộc, quân bộ còn đưa lên tên một gã Hữu Thị Lang quyền cao chức trọng.
Lúc này, không ai dám dính vào Diệp Chân, sợ xúi quẩy.
Nếu gây khó dễ quá mức, gia hỏa Diệp Chân vừa được quân bộ điểm danh “Diệp nhị lăng tử” lại tái phát tính tình, gây sự đến trước ngự tiền, thì việc chém đầu bọn họ còn nhanh và dễ hơn nhiều so với việc chém đại lão quân bộ.
Cho nên, mặc dù có từng nhóm đại quân tiến vào thành, điều kiện quá cảnh vô cùng hà khắc, nhưng ít ra có thể thông qua.
Thời gian sử dụng dài nhất của một Thượng Cổ Na Di trận mà đại quân được thông qua sử dụng là hai mươi mốt ngày, ngắn nhất là mười ba ngày.
Đến được Thượng Cổ Na Di trận ở Chính Diệu Lưỡng Giới thành gần Nhân Ma Chiến Trường chỉ dùng tám mươi chín ngày, tính cả thời gian tiêu hao trong Thượng Cổ Na Di trận ở Hải Nguyên Hầu quốc là chín mươi ba ngày.
Ba tháng ba ngày, so với thời gian đề ra trong kế hoạch đã tiết kiệm được nửa tháng.
Cho đến thời điểm hiện tại, Diệp Chân đã tiêu hao hết gần bốn tháng.
Nhưng xuất phát từ Chính Diệu thành trên Hồng Hoang đại lục, chỉ cần một tháng thời gian, đại quân có thể đến được Nhân Ma Chiến Trường, thời gian của Diệp Chân vẫn còn rất dư dả.
Cho nên, lúc Diệp Chân đặt chân đến Chính Diệu Lưỡng Giới thành ở Hồng Hoang đại lục thì tâm tình rất tốt.
Tâm tình tốt là bởi vì Diệp Chân muốn tìm người kia gây sự.
Đại quân của Diệp Chân, muốn đến Nhân Ma Chiến Trường, tổng cộng có thể lựa chọn hai Thượng Cổ Na Di trận.
Nhưng Diệp Chân đã lựa chọn Thượng Cổ Na Di trận ở Chính Diệu thành trên Hồng Hoang đại lục, nơi tụ tập nhiều khách thương, lại tốn rất nhiều thời gian, là vì để tìm người gây rối kia.
Lúc trước, khi Diệp Chân từ Thái Mông yêu giới ở biên giới Chính Diệu giới trở về Chính Diệu thành ở Hồng Hoang đại lục.
Mới vừa bước ra từ Lưỡng Giới Na Di trận ở Chính Diệu thành đã bị Hỗn độn đại na di phù dịch chuyển đến Nguyên Khư tuyệt vực.
Nếu không phải vừa lúc đạt được một số lượng lớn chúng sinh nguyện lực, lại có Ma Hồn Giới tự dựng thành một tiểu thế giới, Diệp Chân suýt chút nữa đã chôn thây ở Nguyên Khư tuyệt vực.
Mà ám toán Diệp Chân ngay Lưỡng Giới Na Di trận của Chính Diệu thành, nếu không có sự đồng ý của trấn thủ sứ Chính Diệu thành và Khai Nguyên hầu Cơ Quản thì đó là điều không thể nào.
Lần này, Diệp Chân cố ý đi qua Chính Diệu thành, chính là đến quấy rối Khai Nguyên hầu Cơ Quản kia.
Hoàn Vương Cơ Ngao, Diệp Chân không động đến được.
Nhưng Khai Nguyên Hầu Cơ Quản thì khác, Diệp Chân có rất nhiều cách để giày vò hắn.
Từ xưa đến nay, Diệp Chân đối xử với kẻ địch luôn mang lòng dạ hẹp hòi!
Ngươi tát ta một cái, dù sớm hay muộn, kiểu gì ta cũng sẽ đánh lại vài cái!
- Truyền quân lệnh của ta, đại quân đã mệt nhọc mấy ngày liền, hạ trại chỉnh đốn sáu ngày, ngay ba dặm ngoài Chính Diệu thành!
Từ Bắc Hải quận đến Thượng Cổ Na Di trận ở Hải Nguyên Hầu quốc, người sau màn muốn đối phó Diệp Chân, dù muốn ra tay thì cũng không có bất kỳ cơ hội nào. Đây chính là địa bàn của Diệp Chân!
Đợi sau khi Diệp Chân đến Thượng Cổ Na Di trận ở gần Nhân Ma Chiến Trường, các thủ đoạn có thể thi triển được cũng cực kỳ có hạn.
Cùng lắm thì chỉ có thể gây khó dễ cho Diệp Chân, kéo dài thời gian của Diệp Chân mà thôi.
Nhưng khi vì Diệp Chân mà Quân Bộ Quân Giới ti bị thua thiệt, xưng hô “Diệp nhị lăng tử” này của hắn đủ để khiến rất nhiều quan viên muốn làm khó Diệp Chân sinh lòng kiêng kỵ.
Như vậy, người sau màn muốn đối phó Diệp Chân thì địa điểm thích hợp nhất, thời cơ xuất thủ tốt nhất chính là đoạn đường di chuyển của Diệp Chân từ Thượng Cổ Na Di trận gần Nhân Ma Chiến Trường đến Đại đô đốc phủ.
Bằng không thì nhất định sẽ bỏ lỡ cơ hội giết Diệp Chân.
Hơn nữa, huống hồ đại quân đang tụ tập tại Nhân Ma Chiến Trường là nơi tập trung lực lượng quân sự mạnh nhất của Đại Chu, đến Đế đô Lạc Ấp cũng không bằng.
Nhưng chính bởi do đại quân tụ tập, tình thế nơi này trở nên phức tạp.
Kỷ luật quân đội của Đại Chu rất tàn khốc, cũng không bởi vì quân kỷ tàn khốc mà có thể ngăn chặn được hành vi vi phạm lệnh cấm xảy ra.
Áp lực của tướng sĩ trên tiền tuyến rất lớn, thời khắc đối mặt với sống chết, cũng sẽ có hàng loạt kẻ liều mạng.
Đằng nào thì cũng chết, không bằng thoải mái một phen hoặc phát tiết một trận.
Người ôm ấp suy nghĩ này rất nhiều.
Cho nên, dù đại quân tụ tập gần Nhân Ma Chiến Trường nhưng số lượng quân nhân mất tích hàng năm, lên đến mấy ngàn người.
Sự mất tích này, có thể là do Ma tộc ra tay, cũng có thể là do cuồng đồ trong quân đâm đao sau lưng.
Còn dân chúng bình thường, chuyện khác không bàn tới, chỉ một câu nói, vạn năm trước, trong khuôn viên mười vạn dặm ở Nhân Ma Chiến Trường này, thôn trang nhỏ ấy đã hoàn toàn biến mất.
Chỉ còn lại một số ít cường hào phú hộ, đều dựng lên ổ bảo tự vệ, hơn nữa cùng với nhân vật cường lực trong quân đội còn có ngàn vạn quan hệ móc nối.
Trong tình huống này, nếu đến lúc Diệp Chân hành quân, đại quân bị tập kích thậm chí bị đánh tan, cũng không phải chuyện gì lạ đời.
Sau đó, chỉ cần đẩy ra một kẻ thế mạng, phạt ba chén rượu là được. Dù sao thì Nhân Ma Chiến Trường xưa giờ đã vậy rồi.
Cho nên, Diệp Chân ra lệnh cho đại quân chỉnh đốn tại chỗ, cũng không chỉ là vì nhín chút thời gian tìm Trấn Thủ sứ Chính Diệu thành Khai Nguyên hầu Cơ Quản gây phiền phức, mà là vì để đại quân hoàn toàn chỉnh đốn xong, dùng trạng thái tốt nhất, chặn đánh khả năng có thể gây nguy hiểm.
Khai Nguyên hầu Cơ Quản là người trong hoàng tộc, Diệp Chân muốn gây sự với hắn, đương nhiên không thể trắng trợn mà làm, việc đó không khác gì đi tìm chết.
Diệp Chân trực tiếp thi triển tiên thiên ngũ hành thần độn trong quân doanh đại quân, không một tiếng động lặng lẽ trốn vào trong Chính Diệu thành.
Dạo một vòng trong quan nha của Chính Diệu thành Trấn Thủ sứ, Diệp Chân không phát hiện bóng dáng của Khai Nguyên hầu Cơ Quản.
Sau đó, Diệp Chân lặng lẽ độn thổ về phía Trấn Thủ sứ phủ của Khai Nguyên hầu Cơ Quản, tên này ham hưởng lạc, quan nha Trấn Thủ sứ kia, trong mười ngày mà đi hết một hai vòng cũng chuyện ly kỳ.
Nhưng lúc Diệp Chân thi triển tiên thiên ngũ hành thần độn trốn vào Cơ Quản Trấn Thủ sứ thì xuất hiện một chút sự cố.
Một quầng sáng nồng nặc huyết sát đột ngột lóe lên ngay khi Diệp Chân vừa trốn vào.
Trong chớp mắt, toàn bộ Trấn Thủ sứ phủ đều bị bao bọc bởi lớp màng sáng huyết sắc mỏng manh này.
Cùng lúc đó, ít nhất hai mươi luồng khí tức cường đại đánh về vị trí Diệp Chân đang độn thổ.