← Quay lại trang sách

Chương 2278 Buông tay đánh cho bản soái

Binh lính Diệp Chân bên này lấy nước, chỉ có hai ngàn người, bên kia cao tới ba ngàn người, trên nhân số rõ ràng bị thua thiệt. Gần như là đồng thời khi Diệp Chân đến, Cổ Thiết Kỳ liền mang theo một đám tinh nhuệ cùng Tôn Bá từ phương xa cực nhanh bay mà tới.

Bọn họ xuất phát sớm hơn so Diệp Chân, nhưng đến nhưng muộn hơn Diệp Chân. Đây chính là chỗ cường đại năng lực Phá Hư của Tiểu Miêu. Một lần Phá Hư, trong chớp mắt có thể xuất hiện tại ít nhất ngoài tám ngàn dặm. Mà như Giới Vương cảnh cửu trọng cường giả bình thường, bay lượn khoảng cách tám ngàn dặm ít nhất cần gần nửa canh giờ.

Nháy mắt khi xuất hiện, Cổ Thiết Kỳ, Tôn Bá cùng một đám tinh anh dưới trướng định xông vào chiến trường, trước ngăn xung đột lại. Tại Nhân Ma chiến trường, bởi vì nguyên nhân có mâu thuẫn cùng Đại đô đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên Nhân Ma chiến trường, Diệp Chân bên này trời sinh ăn thiệt thòi. Cho nên tại lúc đến, đám người Diệp Chân, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong đã sớm chế định sách lược, bất kỳ việc gì bớt được thì bớt, miễn cho rước họa vào thân.

Đối với sách lược bọn người Cổ Thiết Kỳ, Tôn Bá muốn ngăn lại xung đột lúc này, Diệp Chân cũng không có phản đối. Nhưng đương thần niệm của Diệp Chân bao phủ qua hiện trường xung đột, thời điểm thấy rõ ràng lá cờ quân đội đối diện, vẻ mặt lại đột ngột biến đổi.

- Quả thật không phải oan gia không tụ họp?

- Hoặc nói, đây là bọn họ cố ý?

Trong tiếng cười lạnh, tiếng xé gió thê lương truyền ra, Diệp Chân liên tục thi triển ba lần Phong Thiểm Lược, liền vọt tới phía trước đoàn người Cổ Thiết Kỳ.

- Đại soái!

- Đại soái!

Cả đám làm lễ ra mắt đồng thời Diệp Chân vẫn lạnh lùng hạ lệnh.

- Cải biến sách lược, đánh cho ta!

- Hung hăng đánh, có bao nhiêu tàn nhẫn liền đánh bấy nhiêu tàn nhẫn, chỉ cần không đánh chết đám cháu trai này là tốt!

Diệp Chân quát. Cổ Thiết Kỳ sắc mặt đột ngột biến đổi, - Đại soái, không thể xúc động!

- Không bao lâu, quân pháp quan Nhân Ma chiến trường liền sẽ nhận được tin tức, nơi này, thế nhưng là bọn họ định đoạt!

Diệp Chân lạnh lùng khoát tay áo.

- Không sao, quân pháp quan thì ta sẽ giải quyết, các ngươi cho dù đánh, kệ con mẹ nó!

Cổ Thiết Kỳ nhìn xem ánh mắt Diệp Chân kiên nghị, nuốt xuống lời khuyên can đang muốn thốt ra. Trong nháy mắt tiếp theo, Cổ Thiết Kỳ liền vọt vào trong quân trận hỗn chiến rống giận.

- Phản kích!

- Đại soái có lệnh, buông tay phản kích! Chỉ cần không chết người, kệ con mẹ nó!

Binh lính trước đó sớm đã được giao phó cần phải thu liễm lại tính tình, lúc này nghe được mệnh lệnh, lập tức phát ra tiếng gầm gừ đầy nhiệt huyết,

- Đánh!

- Đại soái nói, kệ con mẹ nó!

Theo Tôn Bá cùng Cổ Thiết Kỳ mang tới một đám tinh nhuệ gia nhập, một phương Thiên Lãng quân lúc đầu ở thế yếu lập liền diễn ra đại phản công. Diệp Chân lại lạnh lùng nhìn chăm chú một bầu trời, sau đó quay qua nói với Thận Long Nguyên Linh A Sửu hóa thành thằn lằn sống đang ở trên bả vai mình.

- Chuyện chứng cớ, thì giao cho ngươi.

- Một hồi xuất hiện tình cảnh, các ngươi dùng lưu ảnh ngọc giản quay xuống toàn bộ phương vị cho bản soái.

Diệp Chân nói câu này là hướng về phía bầu trời. Bầu trời không có bất kỳ phản ứng gì, nhưng trong đầu Diệp Chân lại liên tục xuất hiện tiếng tuân lệnh. Diệp Chân lần này mang tới Tuần tra Thần liệp cùng Tuần tra Thần tướng, tất cả đều không phải bài trí. Bọn họ ẩn độn trong hư không, người khác nhìn không thấy, nhưng lại không có nghĩa là không tồn tại. Lần này xung đột, chính là bọn họ trước tiên hồi báo Liễu Phong. Giao phó xong những chuyện này, ánh mắt Diệp Chân liền nhìn về phía từng mặt lá cờ đối diện trong quân đội kia - Thiên Minh thiết quân!

Thiên Minh Hầu quốc!

Minh!

Những lá cờ này nói rõ một việc. Đối diện chi binh lính có phiên hiệu là Thiên Minh thiết quân này rõ ràng đến từ Thiên Minh Hầu quốc của Đại Chu phong quốc, thống quân đại soái họ Minh. Họ 'Minh' cũng là họ Hoàng tộc của Thiên Minh Hầu quốc, nói rõ người thống quân chính là Hoàng tộc của Thiên Minh Hầu quốc. Diệp Chân hiện tại chỉ muốn biết một việc, thống soái Thiên Minh Hầu quốc đến đây hiệp phòng Nhân Ma chiến trường lần này có phải là Minh Đường gia hoả kia hay không?

Lần trước tại Sa Hà thành, Diệp Chân rõ ràng đã chém giết Minh Đường, nhưng theo tình báo Lương Du, Minh Đường không ngờ lại quỷ dị không chết, thực lực còn có tăng lên. Đến tận đây, Minh Đường đã trở thành họa lớn trong lòng Diệp Chân, nhưng tạm thời cũng không thể tránh được. Bất quá, lúc này lần nữa nhìn thấy quân đội Thiên Minh Hầu quốc, Diệp Chân chỉ có một quyết định mặc kệ có lý hay không có lý, trước đánh rồi hẵng nói sau!

Thiên Minh Hầu quốc, chính là một trong đối thủ một mất một còn của Diệp Chân!

Trong hai quân xung đột, bởi vì Tôn Bá cùng một đám tinh nhuệ gia nhập, Thiên Lãng quân bên này rất nhanh liền chiếm thượng phong. Nhưng loại thượng phong này cũng chỉ kéo dài mấy chục tức mà thôi. Phi thường đột ngột, trong quân đội Thiên Minh thiết quân đột nhiên hiện ra ra gần trăm đạo khí tức cường hãn, càng muốn mạng chính là, trong gần trăm đạo khí tức cường hãn này, khí tức Giới Vương cảnh lại có hai vị. Hai vị này giờ phút này một mực cuốn lấy Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá.

Tôn Bá mặc dù có thực lực có thể chém giết hai người này, nhưng trong quân giới đấu, không có xảy ra án mạng cùng chết người, cái đó là bản chất khác nhau. Rút tay rút chân, bị quấn gắt gao. Trái lại, Thiên Minh thiết quân có gần trăm vị tinh anh Huyền Cung cảnh gia nhập, lần nữa đại chiếm thượng phong, bắt đầu đè lên Thiên Lãng quân của Diệp Chân mà đánh. Đối phương ra tay, so sánh ra thì ác hơn Thiên Lãng quân nhiều, tạch tạch tạch tạch tiếng gãy xương vang lên không ngừng. Nhìn xem một màn này, trên mặt Diệp Chân đột ngột hiện lên vài tia âm trầm vẻ.

Dự mưu!

Diệp Chân dám cam đoan, lấy nước xung đột lần này khẳng định là có dự mưu. Tám chín phần mười là quân đội Thiên Minh Hầu quốc, hỏi thăm rõ ràng tình báo Thiên Lãng quân, lúc này mới có xuất thủ dự mưu. Mà Thiên Lãng quân bên này, trước đó cũng không có lưu ý đến có Thiên Minh Hầu quốc quân đội tham gia, cũng không chú ý phương diện này. Thiên Minh Hầu quốc đã có dự mưu, như vậy... Ánh mắt Diệp Chân lạnh như băng, đột ngột nhìn về phía bầu trời phương xa. Quân pháp quan lệ thuộc vào Nhân Ma chiến trường hẳn là cách đây không xa chứ?

Bất quá, mặc kệ quân pháp quan trong dự mưu lúc nào đến, lúc này, đối với Thiên Minh thiết quân, chỉ có một chữ đánh!

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân như lưu tinh, trực tiếp rơi vào trên chiến trường. Diệp Chân cũng không có động thủ, mà trực tiếp một chân bước ra. Màu bạc gợn sóng, lập tức liền giống như nước gợn sóng phát tán bốn phương tám hướng.

Trong chớp mắt, binh sĩ lệ thuộc vào Thiên Lãng quân, từng người trở nên người nhẹ như yến, nguyên một đám nhanh nhẹn như bay, mà quân đội lệ thuộc vào Thiên Minh Hầu quốc, thân thể nguyên một đám trở nên nặng nề như núi, hành động chậm chạp như rùa. Cái này một tiến một lui tầm đó, Thiên Minh thiết quân liền biến thành bia sống, dù thực lực muốn có hơn Thiên Lãng quân của Diệp Chân, cũng chỉ có phần bị đánh.

Gần như là nháy mắt khi Diệp Chân thi triển ra Địa Từ Lực Trường, hai Giới Vương cảnh tướng lĩnh vây công cuốn lấy Tôn Bá liền liên tiếp hét thảm, một trực tiếp bị Tôn Bá vặn gãy tứ chi, một người khác, lồng ngực trực tiếp sụp đổ xuống, bắt đầu từng ngụm từng ngụm phun máu tươi tung toé. Diệp Chân làm thống soái Thiên Lãng quân, trực tiếp ra tay đánh người, cũng có chút quá phận. Thi triển một lần Địa Từ Lực Trường thì lại không có nhiều quan ngại, hơn nữa cũng đủ để cải biến chiến cuộc.

Cùng một khoảnh khắc, vô số dây leo màu xanh lục từ lòng đất chui ra, chui vào trong cơ thể binh sĩ Bắc Hải Thiên Lãng quân bị thương, thương thế những binh lính kia bắt đầu lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mà thật nhanh khôi phục, xương cốt đứt gãy, gương mặt bầm tím đều thật nhanh khôi phục. Cùng một khoảnh khắc, tiếng gầm gừ tràn đầy lãnh ý của Diệp Chân vang vọng lên.

- Đánh, cho bản soái buông tay đánh!

- Đem xương cốt toàn thân của bọn họ, đều đập bể cho bản soái, nếu ai dám lưu một khối xương cốt hoàn chỉnh cho đám này cháu trai này, lão tử sẽ đập nát xương cốt của hắn!

- Dám chọc Bắc Hải Thiên Lãng quân chúng ta, thật là chán sống rồi!

Diệp Chân đưa ra mệnh lệnh để toàn bộ chiến trường an tĩnh một chút, sau đó, Bắc Hải Thiên Lãng quân nhiệt liệt hoan hô vang dội.

- Đại soái uy vũ!

- Đại soái uy vũ!

Gần như là đồng thời, tiếng xương gãy làm người ta sợ hãi và tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương có thể nói như quỷ kêu liền vang dội từ trong cổ họng binh lính Thiên Minh thiết quân của Thiên Minh Hầu quốc!