Chương 2283 Huyền Cơ phân thân ra
Mặt mũi?
- Nể mặt ngươi?
- Diệp mỗ dựa vào cái gì phải cho ngươi thể diện trong khi không ngay thẳng liên thủ với người khác lừa người Bắc Hải Thiên Lãng quân ta?
- Thể diện của ngươi, ở chỗ Diệp Chân ta, cũng không bằng cái rắm!
Một câu nói sau cùng, là Diệp Chân chỉ vào mũi của quân pháp quan Hô Duyên Khổ, nói từng chữ.
Một tên muốn xử lý người của Diệp Chân hắn theo quân pháp, hiện tại lại muốn Diệp Chân cho hắn mặt mũi, quả thực buồn cười.
Quả thật nằm mơ!
Sắc mặt của quân pháp quan Hô Duyên Khổ đã sớm xanh xám một mảnh.
- Ngươi không nên hối hận!
Năm chữ này, quân pháp quan Hô Duyên Khổ cũng gằn từng chữ nói ra, trong giọng nói, tràn đầy tức giận không đè nén được.
Quân pháp quan, trong hệ thống toàn bộ quân đội, giống như vị vua cai quản một vùng, ngoại trừ Đại đô đốc, bọn họ là người có quyền nhất.
Không có bất cứ hiệp phòng nguyên soái nào dám nói với bọn hắn như vậy?
Hắn lại là lần đầu tiên nhìn thấy, có gia hỏa không nể mặt hắn.
- Từ xưa đến nay, Diệp Chân ta làm việc không bao giờ hối hận!
Diệp Chân ngửa đầu, một mặt khinh thường quân pháp quan Hô Duyên Khổ!
Ngơ ngác một chút, quân pháp quan Hô Duyên Khổ đột nhiên cười lạnh.
- Rất tốt! Hôm nay, bản quan xem như có thêm kiến thức!
- Nhưng, từ nay về sau, bản quan sẽ đại biểu hệ thống quan viên toàn bộ quân pháp, cho Bắc Hải Thiên Lãng quân các ngươi có thêm kiến thức, để các ngươi hảo hảo nhớ lâu một chút!
Hô Duyên Khổ nói xong mấy câu cuối cùng này, nghiến răng, ý kia, không thể rõ hơn được nữa.
Sau ngày hôm nay, quân pháp quan bọn họ, khẳng định sẽ tận lực làm khó dễ Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân.
- Cực kỳ hoan nghênh!
Diệp Chân không chút yếu thế nào!
- Lấy ra linh thạch, chúng ta đi!
Hô Duyên Khổ đột ngột lệ quát một tiếng.
Minh Đường cực kỳ bất đắc dĩ trừng Diệp Chân một cái, cực kỳ đau lòng lấy ra một trữ vật giới chỉ, một trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm, cho dù đối với Thiên Minh thiết quân bọn hắn, cũng không phải một con số nhỏ, đây chính là quân phí ít nhất hai tháng!
Thanh toán một trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm, thân hình của Hô Duyên Khổ khẽ động, đám người Minh Đường định theo rời đi, giọng nói của Diệp Chân lại vang lên lần nữa.
- Minh huynh, ngươi đã quên còn phải cúi đầu tạ lỗi!
Bước chân của Minh Đường đột ngột dừng lại, khuôn mặt cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ nhìn về phía quân pháp quan Hô Duyên Khổ.
Hô Duyên Khổ ngay cả dừng lại đều chưa từng, cũng không quay đầu lại rời đi, chỉ để lại Minh Đường liên tục cười khổ.
Bất đắc dĩ, Minh Đường chỉ có thể mang theo ba ngàn Thiên Minh thiết quân, cúi đầu tạ lỗi với Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân.
Bản thân Minh Đường cũng không có cảm giác gì, nhưng ba ngàn Thiên Minh thiết quân, sau khi cúi đầu tạ lỗi với Bắc Hải Thiên Lãng quân, ánh mắt có hơi thẫn thờ.
Sau khi trải qua tầng tầng dằn vặt và tổn thương, cuối cùng còn phải cúi đầu tạ lỗi.
Diệp Chân dám khẳng định, qua ngày hôm nay, đấu chí và chiến ý của ba ngàn người kia, đã bị triệt để biến mất, xương cốt cũng mềm nhũn.
Thời khắc mấu chốt, Thiên Minh thiết quân sẽ dễ dàng sụp đổ!
- Đại nhân, hôm nay thật sự rất thống khoái, chỉ là cuộc sống sau này của Bắc Hải Thiên Lãng quân chúng ta, chỉ sợ sẽ rất khó khăn! Toàn bộ các quan quân pháp trên Nhân Ma chiến trường, sợ cũng sẽ luôn nhìn chằm chằm tìm khuyết điểm của chúng ta!
Cổ Thiết Kỳ nhìn quân pháp quan Hô Duyên Khổ xanh mặt đi xa, vẻ mặt lại lo lắng.
Thật ra, Cổ Thiết Kỳ lo lắng, cũng rất có đạo lý.
Quân pháp quan của Đại Chu chính là trực tiếp phụ trách thống soái.
Giống như bên trong Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân cũng có quân pháp quan, những quân pháp quan này, chính là trực tiếp phụ trách Diệp Chân.
Mà quân pháp quan Soái cấp trên Nhân Ma chiến trường, bọn họ là người lãnh đạo trực tiếp, nói trắng ra đều là người của Đại đô đốc Cơ Nguyên trên Nhân Ma chiến trường.
Mà các phương hướng của Nhân Ma chiến trường, đều chia làm đông, tây, nam, bắc, trung - năm đại chiến khu.
Mỗi chiến khu, đều bố trí một vị quân pháp quan Soái cấp, giống như ở Nhân Ma chiến trường sẽ do Đại đô đốc phủ trú quân, phía đông thuộc về chiến khu cuối cùng trên Nhân Ma chiến trường, mà Hô Duyên Khổ, cũng là một vị quân pháp quan Soái cấp duy nhất của chiến khu phía đông.
Bình thường ở Nhân Ma chiến trường, quân pháp quan đảm nhiệm Soái cấp, đều là thân tín của Đại đô đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên, mà có thể đảm nhiệm quân pháp quan Soái cấp Đại đô đốc của chiến khu phía đông trú quân xung quanh, đều là thân tín trong thân tín của Ly Thân Vương Cơ Nguyên.
Như vậy lực ảnh hưởng của Hô Duyên Khổ có thể tưởng tượng được.
Chỉ cần Hô Duyên Khổ nói một câu, quân pháp quan các cấp toàn bộ Nhân Ma chiến trường, đều sẽ tìm kiếm nghĩ cách nhằm vào Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân.
Quân pháp món đồ chơi này, mặc dù nói rất rõ ràng, tất cả đều là khuôn sáo, nhưng, ngươi cũng phải nhìn làm sao thi hành.
Như trong đó có một cái, người doanh địa không sạch sẽ, chủ quan sẽ bị đánh mười trượng.
Nhưng mức độ doanh địa sạch sẽ lại không có định nghĩa cụ thể.
Thật muốn tìm khuyết điểm, ngươi chính là có vài thứ sơ sót, cũng có thể xưng là không sạch.
Nếu quân pháp quan thật muốn thi hành theo điều lệ, dù không có tâm bệnh, ngươi cũng không còn cách nào khác.
Bị đánh mười trượng không nhiều, nhưng mỗi ngày bị đánh như vậy, sẽ làm cho bao nhiêu người khác cảm thấy buồn nôn.
Huống chi, quân pháp quan muốn chỉnh người, có rất nhiều phương pháp.
Đây mới là chuyện Cổ Thiết Kỳ lo lắng.
- Tìm khuyết điểm? Ngươi lo lắng điều này?
Khóe miệng của Diệp Chân đột nhiên hiện lên một nụ cười thần bí.
- Đúng vậy, đại nhân, nếu quân pháp quan không ngừng tìm khuyết điểm, bất kể là đối với huấn luyện quân đội, hay cơ mật quân đội, hay binh sĩ, đều ảnh hưởng vô cùng lớn.
Cổ Thiết Kỳ đau khổ nói.
- Yên tâm đi, ta sẽ giải quyết thỏa đáng!
Câu nói này của Diệp Chân nói chắc như đinh đóng cột, cực kỳ kiên định, Diệp Chân biết tính cách của Cổ Thiết Kỳ, cũng không còn nhiều lời, chỉ có thể là đang đau cả đầu.
- Vừa rồi Minh Đường bồi thường, lấy ra một thành, thưởng cho hai ngàn binh sĩ tham chiến hôm nay, lấy thêm ra bốn thành, mua sắm dê bò rượu ngon, khao thưởng toàn quân!
Diệp Chân nói.
Chấp chưởng quân đội, quan trọng nhất chính là thưởng phạt phân minh.
Sau mấy hơi, khi Cổ Thiết Kỳ tuyên bố quyết định của Diệp Chân, hai ngàn Bắc Hải Thiên Lãng quân ai cũng bị thương, tuôn ra tiếng hoan hô ngút trời, nguyên một đám điên cuồng hô to tên Diệp Chân, trong đôi mắt, tràn đầy vẻ điên cuồng.
Chuyện hôm nay quá hả giận.
Đại soái nhà mình làm quá đã nghiền.
Ngoại trừ để lại hậu quả quân pháp quan, còn lại có thể nói là hoàn mỹ.
Nhìn vẻ điên cuồng trong đôi mắt của những binh lính này, Cổ Thiết Kỳ rất rõ, từ hôm nay trở đi, hai ngàn Bắc Hải Thiên Lãng quân kia, từng người đều sẽ trở thành tử trung của đại soái Diệp Chân.
Để bọn hắn thay đại soái Diệp Chân đi chết, cũng sẽ không một chút nhíu mày.
Việc này, rất nhiều người cả một đời đều làm không được, mà Diệp Chân, trong thời gian ngắn đã làm được.
Đột nhiên, Cổ Thiết Kỳ ý thức được, có lẽ Diệp Chân chính là một thống soái trời sinh?
Diệp Chân nhìn đám binh sĩ reo hò, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, làm một thống soái đều hưởng thụ nhất ước chừng chính là thời khắc này.
Nhưng, Diệp Chân cũng không dám đắm chìm hưởng thụ điều này.
Diệp Chân từng làm qua thống soái đông chinh, biết rất rõ hậu quả kinh khủng đối đầu với toàn bộ quân pháp quan.
Nói thẳng ra, không có gì khác với chuyện tự tìm đường chết.
Hôm nay, Diệp Chân làm như vậy, cũng có nguyên nhân.
Quân pháp quan, bản thân chính là một lưỡi dao khống chế thống soái quân đội, dựa vào thái độ Đại đô đốc Cơ Nguyên ở Nhân Ma chiến trường với Diệp Chân, quân pháp quan trên Nhân Ma chiến trường, bọn hắn sẽ phải dùng mọi cách nhằm vào Diệp Chân.
Trận chiến hôm nay đã chứng minh điều đó.
Như vậy, tại sao Diệp Chân phải cho bọn họ mặt mũi?
Có cho hay không đều là một kết quả, còn không bằng nhanh chóng đánh mặt vô cùng sung sướng dễ chịu, cần gì quỳ liếm?
Nhưng, vừa rồi đánh mặt Diệp Chân rất dễ chịu, nhưng sau khi thoải mái xong, còn phải giải quyết tốt hậu quả.
Hệ thống quân pháp quan rất phiền phức.
Nhưng, kế sách giải quyết tốt hậu quả, Diệp Chân đã sớm nghĩ kỹ.
Nói cho đúng, khi quân pháp quan Soái cấp Hô Duyên Khổ vừa mới ngồi an vị ở nơi của mình, Diệp Chân đã nghĩ kỹ kế sách giải quyết tốt hậu quả.
Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần
...