Chương 2287 Dưỡng Khấu Tự Trọng
Bẩm báo! Bắc Hải Thiên Lãng quân Nguyên Soái Diệp Chân, tới cầu kiến Đại Đô Đốc, đến đây giao nộp quân lệnh!
Khi âm thanh lính liên lạc thông báo vang lên, vẻ mặt âm trầm của Đại Đô Đốc Cơ Nguyên, đều không có nhấc, chỉ có tham mưu Cổ Nguyệt nói ra bốn chữ.
- Cho hắn đứng chờ!
Chỉ một chữ “chờ”, làm cho Diệp Chân chờ từ sáng sớm đến khi mặt trời lặn về phía tây!
Đối với kết quả này, Diệp Chân đã sớm chuẩn bị.
Nếu Ly Thân Vương Cơ Nguyên không cho hắn thể diện, đó mới gọi là quái lạ.
Hôm qua, Hô Duyên Khổ tận lực nhằm vào, chắc đã hạ mã uy thậm chí là mượn cơ hội, dùng thủ đoạn xử lý Diệp Chân nhưng không thành công.
Hôm nay, Diệp Chân đã đến trước cửa, cũng chỉ có thể dùng phương pháp phơi nắng này.
Liên quan tới điểm này, Diệp Chân đã chuẩn bị rất đầy đủ.
Mang theo thực phẩm chín, mang theo bộ trà chén nhỏ, ngồi xuống bên cạnh Liễu Phong ngoài cửa Đại Đô Đốc Phủ, ngồi đối diện nhau, khoan thai bắt đầu uống trà, ăn thịt nướng thơm ngào ngạt.
Còn rượu, Diệp Chân không dám uống.
Loại chuyện làm trái với quân kỷ rõ ràng như vậy, Diệp Chân không muốn làm.
Nghe nói, khi Diệp Chân và Liễu Phong Du Nhiên tự đắc uống trà ngoài cửa Đại Đô Đốc Phủ, một tên tiểu giáo tiến về nghị sự điện dâng trà, bị Đại Đô Đốc Cơ Nguyên giận cá chém thớt, đánh mười roi.
Đó cũng không phải Đại Đô Đốc Cơ Nguyên hẹp hòi không được dạy dỗ.
Mà chính là hắn đã bị chuyện này làm cho sứt đầu mẻ trán.
Bên hắn ngay cả bóng dáng của Ma Tộc Đạo Cảnh đều không tra được, thì công văn của Quân Bộ, Tuần Tra Ti đã phát tới, ngôn từ cực kỳ sắc bén.
Nghe nói, trong triều đình đã có một số vị quan nói qua nói lại, đang chuẩn bị thượng thư, làm cho hắn vô cùng bị động.
Nhưng càng làm cho Đại Đô Đốc Cơ Nguyên sốt ruột là, công văn của Quân Bộ và Tuần Tra Ti đã đến, như vậy ý chỉ của hoàng đế, chỉ sợ cũng không xa?
Chỉ cần ý chỉ của hoàng đế tới, vậy sẽ không chỉ là khiển trách bên ngoài!
Cũng chính vì nguyên nhân này, Đại Đô Đốc Cơ Nguyên cho Diệp Chân chờ mà không gặp hắn.
Cho đến khi ý chỉ của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, còn có Quân Bộ Đặc Sứ và tổng nha Đặc Sứ của Tuần Tra Ti đến.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có ý khiển trách Tuần Tra ti, Quân Bộ Đặc Sứ đến, gây nên sóng gió, so với những gì Diệp Chân tưởng tượng còn lớn hơn, quỷ dị hơn.
Sở dĩ nói quỷ dị, là bởi vì Tuần Tra ti và Quân Bộ Đặc Sứ vừa đến, Nguyên Soái Đông Bộ Chiến Khu Tĩnh Biên quân - Ngô Chiêu đã chủ động dâng sớ nhận tội.
Nói rằng, để cho Ma Tộc Đạo Cảnh lẻn vào là do sơ sẩy của hắn.
Đêm đó, hắn tuần tra phòng bị ở khu vực phòng thủ của dự cảnh đại trận thì phát hiện có gì đó chợt lóe lên rồi biến mất, vô cùng dị thường. Nhưng hắn lại không xem trọng việc truy tra, gây ra hậu quả là Ma Tộc Đạo Cảnh xâm lấn.
Đồng thời, vị Nguyên Soái Tĩnh Biên quân - Ngô Chiêu này còn đưa lên một bức huyết thư, cầu xin bệ hạ cân nhắc đến một trăm ba mươi năm hắn khổ công vì nước Thủ Biên, mà tha cho vợ con hắn một con đường sống.
Về phần mình, hắn cảm thấy nghiệp chướng nặng nề, không còn mặt mũi diện kiến Thánh Thượng, cho nên tự sát, dùng máu tẩy sạch nỗi hổ thẹn!
Nhận được phong sớ nhận tội cùng huyết thư, Tuần Tra ti và Quân Bộ Đặc Sứ lập tức chạy đến, nhưng thi thể của Tĩnh Biên quân Nguyên Soái đã lạnh lẽo từ lâu.
Về phần tiên thiên thần hồn thì đã biến mất lâu rồi.
Theo như thân binh đã tận mắt chứng kiến Ngô Chiêu tự sát, sau khi Nguyên Soái tự sát, tự cảm thấy không còn gì để biện bạch khi diện kiến bệ hạ, tiên thiên thần hồn cũng tự thiêu tiêu tán.
Đây khi là Thần Hồn Câu Diệt, chết không đối chứng.
Đương nhiên, Tuần Tra ti và Quân Bộ Đặc Sứ cũng không phải hạng dễ bị lừa.
Việc Đạo Cảnh Ma Tộc lẻn vào cũng không thể dùng đến cái chết của một Nguyên Soái là có thể cứ thế bỏ qua.
Sau đó, bọn họ đã bắt đầu điều tra từ trong nội bộ Tĩnh Biên quân.
Việc này, không tra thì thôi, một khi đã tra sẽ gây ra động tĩnh cực lớn.
Trước khi Nguyên Soái Tĩnh Biên quân Ngô Chiêu tự sát, hắn đã điều tra qua một lần, bắt quân soái tuần tra phòng hộ đêm đó, ra lệnh cho tổng cộng bảy mươi mốt sĩ quan cao cấp, thực hiện quân pháp.
Đêm đó, quân quan phòng thủ cảnh giới trận pháp cộng thêm binh sĩ, tổng cộng có một ngàn lẻ một người, cũng dùng quân pháp hỏi thăm, tất cả đều Thần Hồn Câu Diệt.
Cho dù năng lực của Tuần Tra ti và Quân Bộ Đặc Sứ có cao tới đâu thì cũng không cách nào tra hỏi người chết.
Lúc tin tức này truyền đến chỗ Diệp Chân và Nhĩ Đóa quả thực khiến Diệp Chân hoảng sợ la lớn.
Chỉ có Diệp Chân rất rõ ràng, việc này rốt cuộc là thế nào, hoàn toàn là do Diệp Chân làm ra.
Mà vị Tĩnh Biên quân Nguyên Soái Ngô Chiêu kia lại chủ động nhận tội đền tội, dâng lên huyết thư, thậm chí còn dùng quân pháp với một đám quân quan sĩ binh.
Diệp Chân vô cùng rõ ràng, bọn họ vô tội.
Nhưng toàn bộ lại bị dùng quân pháp.
Nguyên nhân bọn họ bị dùng quân pháp đã khiến cho những người có lòng phải suy nghĩ sâu xa, bao gồm cả cái chết của Nguyên Soái Tĩnh Biên quân Ngô Chiêu.
Có người không muốn việc này tiếp tục khuếch trương thanh thế, muốn nó cứ thế kết thúc tại đây.
Thế nhưng, hoàng đế lại tự mình hạ chỉ phái Đặc Sứ đến, nhất là Đặc Sứ Tuần Tra ti không phải người dễ bị lừa gạt.
Đêm đó, bốn phía nở hoa, khắp nơi đuổi bắt thẩm vấn phòng thủ quân quan, làm cho cả Đông Bộ Chiến Khu bàng hoàng.
Nhưng mới đến sáng ngày thứ hai, sớ nhận tội và huyết thư của Tĩnh Biên quân Nguyên Soái Ngô Chiêu đã truyền khắp toàn bộ Đông Bộ Chiến Khu, thậm chí tứ đại Chiến Khu khác cũng bắt đầu dấy lên lời đồn.
Một lời đồn đại khiến cho tất cả mọi người vô cùng kinh hãi xuất hiện trong nội bộ sĩ tốt bình thường – nói rằng Tuần Tra ti Đặc Sứ mượn cơ hội này để làm lớn chuyện này, thậm chí nhận hối lộ của tướng lĩnh, đổi lại cho họ bình an, không để họ tiếp tục lên tiền tuyến đổ máu rơi lệ!
Biểu hiện trực tiếp nhất là tấu chương hạch tội Tuần Tra ti Đại ti Thiên Ngũ Dự và Tuần Tra ti Đặc sứ của các ngôn quan, tấu sớ như tuyết lả tả rơi xuống Càn Khôn Điện.
Lại có người nói, Tuần Tra ti Đặc Sứ là kẻ hại nước hại dân, hồi chiêu lòng tiền tuyến tướng sĩ, tội đáng tru di cửu tộc.
Cứ như vậy, Tuần Tra ti Đặc Sứ dẫu có Đại ti Thiên Ngũ Dự hậu thuẫn cũng không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ.
Trên triều đình càng thêm gà bay chó sủa, công kích lẫn nhau, ba vị ngôn quan Ngự Sử bị Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bãi chức.
Chuỗi chuyện biến hóa liên tục làm cho Diệp Chân trợn mắt há mồm.
Hắn chỉ dùng huyền cơ phân thay một Quân Pháp Quan mà thôi, không ngờ lại khiến cho triều cục hỗn loạn tưng bừng.
Đột nhiên, Diệp Chân ngộ ra.
Chuyện ở Nhân Ma chiến trường, so với tưởng tượng của hắn còn phức tạp hơn nhiều.
Có thể khiến cho Tĩnh Biên quân Nguyên Soái Ngô Chiêu tự sát, đồng thời phát tán sớ nhận tội và huyết thư của Ngô Chiêu trong vòng một đêm, còn có thể gây ra lời đồn đại truyền khắp bốn phía đại quân, ngoại trừ Đại Đô Đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên thì còn có thể là ai?
Đây chính là chấp pháp quân đội!
Làm loạn quân tâm, chém!
Những lời đồn đại này, ấn theo quân pháp, đều làm loạn quân tâm, chỉ cần Quân Pháp Quan có hành động nhỏ thôi thì lời đồn đại làm sao lan truyền được?
Đột nhiên, Diệp Chân ý thức được rằng, việc làm vô ý của hắn đã bị cuốn vào trong tranh đấu ở Nhân Ma Chiến Trường của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và Đại Đô Đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên.
Nói đúng hơn, khi Diệp Chân tiếp nhận mật chỉ của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long là đã bị cuốn vào cuộc phân tranh này.
Ly Thân Vương Cơ Nguyên muốn dùng một bức huyết thư của vị Nguyên Soái đã chết để làm lắng lại chuyện này, nhưng lão hồ ly Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại không cho hắn cơ hội đó.
Việc đầu tiên Nhân Tôn Hoàng Cơ Long làm là phô trương xá miễn tử tội cho vợ con của Tĩnh Biên quân Nguyên Soái Ngô Chiêu, mà dưới danh nghĩa thánh chỉ đã ban ra, lúc Đại Đô Đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên thi hành quân pháp ở Nhân Ma Chiến Trường là khai ân ngoài vòng pháp luật.
Làm như Ly Thân Vương Cơ Nguyên là kẻ ác nhân vậy!
Sau đó, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ban ra một thánh chỉ khác, việc Ma Tộc Đạo Cảnh xâm lấn là chuyện vô cùng hệ trọng, khiến Đại Đô Đốc Cơ Nguyên ở Nhân Ma Chiến Trường, nội trong bảy ngày, phải tìm ra tung tích ma vật, miễn họa cho lê dân bách tính.