Chương 2288 Tráng Niên Mất Sớm
Mà Tuần Tra ti và Quân Bộ Đặc Sứ có làm bất kỳ điều gì thì cũng mang danh nghĩa đốc thúc Đông Bộ Quân Khu tướng lĩnh nhanh chóng tìm ra tung tích ma vật.
Thánh chỉ này nhìn như là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lui bước, nhưng thực tế là để cho Tuần Tra ti và Quân Bộ Đặc Sứ được phái trú đến đây có nhiều cơ hội tiếp xúc với tướng lĩnh Đông Bộ Chiến Khu hơn.
Sau đó, chuyện càng khiến cho Diệp Chân phải trợn mắt há mồm hơn xuất hiện.
Chỉ hai ngày sau khi thánh chỉ này được ban ra, một địa động ở sâu trong một ngọn núi lớn thuộc Đông Bộ Chiến Khu bỗng dưng bộc phát ra lực lượng kinh thiên động địa, trong đó có một luồng khí tức Ma Tộc, vô cùng rõ ràng.
Không lâu sau, Đại Đô Đốc Cơ Nguyên từ Nhân Ma chiến trường đã tấu lên Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rằng đã tìm ra tung tích Ma Tộc, đồng thời không tiếc đại giá, đã chém chết được một Ma Tộc.
Cùng đưa lên với tấu sớ là một bộ thi thể hãy còn tươi mới của Ma Tộc Đạo Cảnh.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hiển nhiên an lòng thánh tâm, hạ chỉ ngợi khen, phong thưởng.
Trong chuyện này, chỉ có kẻ đầu têu là Diệp Chân càng thêm nặng nề trong lòng.
Phân thân bí mật gây chuyện vẫn luôn ở trong không gian của Thận Long Châu, nhưng Đại Đô Đốc Cơ Nguyên Nhân Ma chiến trường lại có thể bắt giết được một Ma Tộc Đạo Cảnh xâm lấn.
Việc này có mấy khả năng, có thể là thật sự có Ma Tộc Đạo Cảnh trùng hợp trà trộn, cũng có thể đã trà trộn từ trước nhưng không hề phát hiện ra.
Nhưng những khả năng này đều đại biểu cho một loại khả năng cực kỳ không bình thường khác, Trên Nhân Ma chiến trường, Đại Đô Đốc Ly Thân Vương Cơ Nguyên có thể có mối liên hệ với Ma Tộc, thậm chí là có cấu kết!
Khi nghĩ đến điều này, Diệp Chân bỗng có cảm giác không rét mà run.
Tổng Đốc Nhân Ma chiến trường, Đại Đô Đốc thống lĩnh ngàn vạn đại quân, ngự chính Thân vương (Thân vương thảo luận chính sự) của Đại Chu lại cấu kết với Ma Tộc!
Điều này đại biểu cho một hậu quả đáng sợ.
- Dưỡng khấu tự trọng!(*)
(*) Dưỡng khấu tự trọng: Thành ngữ. Chỉ hành động giữ lại đối thủ mạnh mẽ, dùng nó để nâng cao và ổn định địa vị bản thân trong một tổ chức.
Đây là suy nghĩ xuất hiện trong lòng Diệp Chân.
Trong chớp nhoáng, Diệp Chân bỗng ý thức được, vòng xoáy mà hắn bị cuốn vào có khả năng còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của hắn!
Mà hắn thì đã không còn cách nào để thoát khỏi nó.
Một khi hắn bứt ra, bất kỳ bên nào cũng sẽ như một cối xay, xay hắn thành vụn phấn.
Điều duy nhất mà Diệp Chân có thể làm bây giờ là trở thành một mẫu đá vững chắc nhất trong cái cối xay lớn nhất, một mực kiên trì, là được rồi tá trợ đại thế, sống đến sau cùng!
Mà Diệp Chân thực sự tin rằng, kết quả này sẽ khiến Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phải hận nghiến răng nghiến lợi, Diệp Chân ăn ngay nói thật, Ly Thân Vương Cơ Nguyên lại có thể kết thúc được chuyện Ma Tộc Đạo Cảnh lần này.
Làm như vậy, không nói Ly Thân Vương là ngu xuẩn hay gan lớn.
Nhưng chuyện này quả thật đã kết thúc, thi thể của Ma Tộc Đạo Cảnh đã bị Đặc Sứ do Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phái tới đưa về Lạc Ấp.
Nhân Ma chiến trường Đại Đô Đốc hay là Ly Thân Vương Cơ Nguyên, cả Nhân Ma Chiến Trường vẫn do hắn hoàn toàn khống chế như cũ.
Mà sau khi vòng xoáy chính trị này kết thúc, liên tục ngồi uống trà ngoài cửa Đại Đô Đốc Phủ mười ngày – Diệp Chân, cuối cùng cũng được cho phép diện kiến Đại Đô Đốc Cơ Nguyên!
- Bắc Hải Tam Đẳng Bá Tước Diệp Chân, phụng mệnh đến phòng trợ chiến trường Nhân Ma, nay đặc biệt đại diện tướng sĩ Bắc Hải Thiên Lãng quân đến đây giao nộp lệnh cho Đại Đô Đốc!
Bên ngoài Nghị Sự Đại Điện Đại Đô Đốc phủ, Diệp Chân báo danh mà vào, đây là quy củ.
Đồng thời, Diệp Chân cũng quy củ dùng hai tay dâng lên một chồng ngọc giản có đóng dấu đại ấn của Bắc Hải Thiên Lãng quân, trong này ghi chép toàn bộ tình huống của Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Tình huống của các loại kết cấu tướng sĩ, các cấp tướng lĩnh, quân giới và lương thảo các loại.
Nhất định phải theo trình tự, đương nhiên, cũng chỉ trình báo những vấn đề ngoài, những nội dung không nên để bọn hắn biết, Diệp Chân đương nhiên sẽ không báo cáo.
Diệp Chân cúi đầu báo danh, nhưng không đợi được âm thanh của Đại Đô Đốc Cơ Nguyên, mà lại nghe thấy tiếng quát của một vị hắc y đứng sừng sững ngay bên trái.
- Lớn mật!
- Đại Đô Đốc là ngự chính Thân Vương tôn quý, các chư tướng dưới trướng, cho dù là Nguyên Soái các quân, vào lần tiếp kiến thứ nhất phải quỳ bái đại lễ, sau đó, phải thực hiện quân lễ quỳ một gối xuống.
- Bắc Hải Thiên Lãng quân Nguyên Soái, lần đầu tiên tiếp kiến Đại Đô Đốc đã cuồng bội vô lễ, người đâu, kéo ra ngoài đánh một trăm long tiên!
Nghe tiếng quát của Quân Pháp Quan, hai cấm vệ hắc y như lang như hổ đánh về phía Diệp Chân.
Hai tên quân pháp cấm vệ này không dùng tới một chút linh lực nào, chỉ vận dụng sức mạnh thân thể thuần túy, định bắt Diệp Chân.
Đây không phải xem thường Diệp Chân.
Là người nắm rõ quân luật, Diệp Chân biết rõ ràng rằng, đây là bẫy rập.
Một khi bọn họ bắt không được Diệp Chân cũng đại biểu cho việc Diệp Chân phản kháng.
Tội danh làm loạn trước điện cứ thế mà an tâm sắp lên đầu Diệp Chân, tội danh chống đối quân pháp liền luận lý thành chương.
Nhưng mà, Diệp Chân không hề lo lắng.
Cái loại hạ mã uy này Diệp Chân đã sớm tiên đoán được, cho nên Diệp Chân cũng đã chuẩn bị trước.
Ngay ngay khi hai quân pháp cấm vệ nhào tới, một Ấn Tỷ nhỏ xíu màu xanh sẫm bay ra từ đỉnh đầu Diệp Chân, tỏa ra một lồng ánh sáng màu xanh bao quanh toàn thân Diệp Chân.
Cùng lúc đó, Tổ Thần quang ảnh mờ ảo điện đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Chân.
Đầu quang ảnh mờ ảo này tựa như rồng phượng lại tựa như người, trong mắt trái là bóng dáng muôn vàn muông thú trên Hồng Hoang đại lục biến ảo như đèn kéo quân, trong mắt phải là ảo ảnh của vô số cỏ hoa trên Hồng Hoang đại lục đồng dạng biến ảo.
Giữa trán có vô số người khổng lồ đong đưa, mỗi một lần giơ tay nhấc chân, thiên địa chấn động, từ lỗ mũi của hư ảnh mờ ảo phun ra một chùm sáng trắng.
Giữa chùm sáng trắng là dòng chữ Tả Đại chủ tế Man Linh Điện Diệp Chân, an tĩnh treo trên đỉnh đầu Diệp Chân, ẩn ẩn tỏa ra hơi thở Hồng Hoang khiến người kinh sợ.
Hai gã quân pháp cấm vệ đang lao thẳng tới bị Hồng Hoang hơi thở chấn nhiếp, thân hình cứng đờ, cũng không dám làm ra bất kỳ động tác gì.
- Thuộc hạ kiêm chức Tả Đại chủ tế Man Linh Điện, theo luật Đại Chu, các Đại Điện Chủ, Tả Hữu chủ tế Tổ Thần điện, câu thông thiên địa Cổ Thần, vị phần tôn quý, có thể gặp Đế không quỳ!
Lạnh lùng hướng về phía Đại Chu Lạc Ấp mà chắp tay một, lại nói chẳng lẽ chức vị Đại Đô Đốc còn tôn quý hơn cả bệ hạ sao?
- Lớn mật!
Quân Pháp Quan hắc y một lần nữa quát to.
Ly Thân Vương Cơ Nguyên nãy giờ vẫn luôn yên lặng không nói, đột nhiên cười nhẹ.
- Người không biết không có tội, có ngươi kiêm chức Tả Đại chủ Man Linh Điện tế, chiến lực tướng sĩ trong quân có khả năng tăng lên mấy lần, cũng coi như là dưới trướng bản đốc có thêm một đại quân chủ lực.
- Đại Đô Đốc quá khen, Bắc Hải Thiên Lãng quân vội vã hành quân, đảm đương không nổi danh xưng chủ lực của Đại Đô Đốc.
Diệp Chân khi đây là lần thứ ba giao phòng cùng Ly Thân Vương Cơ Nguyên, nhưng số lần càng nhiều, Diệp Chân càng cẩn thận hơn.
Bởi nếu không cẩn thận, hắn sẽ ngã vào cái bẫy giăng sẵn của Ly Thân Vương Cơ Nguyên.
Như hôm nay, vị Quân Pháp Quan kia mở miệng làm khó dễ hắn, trong mắt đa số người, là không thể thi hành.
Bởi vì thân phận Tả Đại chủ tế Man Linh Điện của Diệp Chân không phải là bí mật.
Nhưng trên thực tế lại có tác dụng rất lớn.
Hôm nay, các Nguyên Soái hiệp phòng với Diệp Chân tiếp kiến Đại Đô Đốc Cơ Nguyên báo cáo quân vụ và các bộ tướng lĩnh, có khoảng hơn trăm người.
Giờ phút này, đại đa số người đều đang chờ ở ngoài Nghị Sự Điện.
Mà hành vi tận lực làm khó dễ ban nãy của Quân Pháp Quan, trong chớp mắt khiến những tướng lĩnh đang chờ đợi ngoài cửa kia biến sắc.
Từng ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân không còn vẻ hiếu kỳ mà chính là ánh mắt khi nhìn thấy ôn thần, quỷ xui xẻo.
Mặc dù không động tác gì, nhưng cơ thể vẫn vô ý thức cách xa Diệp Chân.
Đây mới là tác dụng chính của việc Quan Pháp Quan làm khó dễ Diệp Chân ban nãy.
Tùy tiện nói mấy câu đã cho thấy thái độ của Đại Đô Đốc đối với Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Mà loại thái độ này lại giống như gió lốc truyền khắp nội bộ tướng lĩnh cao cấp ở Nhân Ma Chiến Trường.