Chương 2290 Cứ Điểm Huyết Hà
Vỗ nhẹ một chưởng, trước người Đại Đô Đốc Cơ Nguyên đã xuất hiện một bộ địa đồ vô cùng phức tạp, nhưng thể hiện ra trước mặt Diệp Chân lại chỉ toàn là sương mù mông lung, chỉ có bảy tám chỗ có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Xử lý theo quy củ đi.
Theo lời Đại Đô Đốc Cơ Nguyên, Đại Đô Đốc thứ nhất đến trước mặt Diệp Chân, mặt không biểu cảm nói.
- Theo quy củ quân bộ, hiệp phòng quân đội ở Nhân Ma chiến trường có thể lựa chọn một phạm vi nhất định làm trụ sở hiệp phòng.
- Hạn ngạch của Bắc Hải Thiên Lãng quân ngươi có mười hai vạn chiến sĩ, dựa theo quy mô thì chỉ có thể đóng giữ ở ba kiểu kiến trúc quân sự là quân thành, cứ điểm, pháo đài. Trước mắt thì quân thành không còn chỗ trống nữa, ngươi chỉ có thể lựa chọn một trong hai loại là pháo đài và cứ điểm.
Cổ Nguyệt nói.
Hệ thống quân sự Nhân Ma chiến trường tuy phức tạp nhưng thật ra cũng khá là đơn giản.
Tổng đốc Đại Đô Đốc phủ Nhân Ma chiến trường thống trị toàn cục, thiết lập một Đại Đô Đốc, dưới có Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung tâm – năm Chiến Khu lớn, mỗi đại chiến khu lại có một Đô Đốc chủ quản tất cả công vụ trong chiến khu.
Trong mỗi chiến khu lớn, trừ Đô Đốc phủ đặt trụ sở làm chủ doanh, các cấp kiến trúc quân sự đều chia làm phòng tuyến, quân thành, cứ điểm, pháo đài, đồn bót, Phong Hỏa đài cấp sáu.
Nhân số đóng giữ ở sáu cấp kiến trúc quân sự này có sự khác biệt.
Nhân số khác biệt đóng giữ phòng tuyến khác biệt, nhưng một phòng tuyến ít nhất cũng cần ba mươi vạn chiến sĩ trở lên.
Mà quân thành trú quân yêu cầu thấp hơn chút, quân thành nhỏ nhất cần mười vạn quân trở lên, đồng thời quân thành chính là nơi mà hiệp phòng tướng lĩnh trú quân.
So ra, tài nguyên tư nguyên của quân thành càng nhiều thì càng an toàn, phòng ngự càng mạnh mẽ, công trình càng toàn vẹn, là nơi tốt để hiệp phòng.
Nhưng bình thường mà nói, nơi tốt như thế, quý tộc bình thường còn không tới lượt chứ huống gì Diệp Chân đang xung đột với quý tộc như Đại Đô Đốc phủ.
Chiến sĩ trú quân ở cứ điểm ít thì năm vạn, nhiều thì ba mươi vạn, pháo đài trú quân từ lớn đến nhỏ mà phân ra từ một vạn đến mười lăm vạn quân.
Nhưng, so ra thì áp lực mà hai loại kiến trúc quân sự như pháo đài và cứ điểm phải gánh còn cao hơn quân thành không ít.
Đương nhiên, không cùng vị trí, áp lực cũng khác biệt.
Lúc này, Cổ Nguyệt cho Diệp Chân lựa chọn cũng chỉ có hai loại cứ điểm và pháo đài này thôi.
- Đây là Trung Bộ Chiến Khu, trước mắt còn hai pháo đài có thể chọn, đây là Tây Bộ Chiến Khu…
Cổ Nguyệt dùng tốc độ nhanh nhất, giới thiệu qua một lần cho Diệp Chân những cứ điểm và pháo đài có thể chọn lựa.
Chiến Khu phía đông không có lựa chọn nào cho Diệp Chân, trong bốn Đại Chiến Khu còn lại, Diệp Chân có thể lựa tổng cộng có năm cứ điểm và hai mươi bốn pháo đài.
Trên thực tế, những địa điểm mà Cổ Nguyệt đưa ra, những nơi mà Diệp Chân có thể chọn lựa chỉ còn lại năm cứ điểm.
Hai mươi bốn pháo đài kia, trú quân có thể dung nạp ít nhất là năm vạn, nhiều nhất là mười lăm vạn.
Nhưng vấn đề là, đại quân của Diệp Chân cỡ hai mươi hai vạn.
Nếu không gian cho trú quân không đủ thì một bộ phận đại quân sẽ phải trú đóng ngoài pháo đài.
Trú đóng ở nơi không có phòng ngự pháo đài, ở một nơi như Nhân Ma chiến trường mà trú đóng lâu dài thì cùng với việc tặng đầu người cho Ảnh Ma thám báo Ma Tộc cũng không gì khác biệt.
Cho nên, kiến trúc quân sự mười hai vạn chiến sĩ mà Cổ Nguyệt đề cử thì hoàn toàn loại bỏ hết pháo đài, chỉ còn lại năm cứ điểm có thể cung cấp để Diệp Chân lựa chọn.
Nhưng trong năm cứ điểm này cũng không hẳn toàn bộ đều có thể để Diệp Chân xem xét.
Trong năm cứ điểm này thì có hai cứ điểm chỉ có thể dung nạp số lượng trú quân nhiều nhất chỉ có mười lăm vạn, Diệp Chân không thể chọn.
Nói cách khác, điểm dừng chân cung cấp cho Diệp Chân chỉ có ba cứ điểm.
Ba cứ điểm này theo thứ tự là cứ điểm ở Tây Bộ Chiến Khu Hồ Sơn chứa nhiều nhất hai mươi lăm vạn chiến sĩ, cứ điểm ở Nam Bộ Chiến Khu Khổ Khê dung nạp nhiều nhất hai mươi hai vạn chiến sĩ, cứ điểm ở Bắc Bộ Chiến Khu Huyết Hà có thể chứa nhiều nhất ba mươi vạn chiến sĩ.
Diệp Chân chỉ có ba sự lựa chọn này.
Thực tế thì, nhìn từ góc độ chiến lược thì trụ sở thích hợp để Diệp Chân có hai lựa chọn.
Thứ tự là Hổ Sơn cứ điểm với hai mươi lăm vạn chiến sĩ và Khổ Khê cứ điểm với hai mươi vạn chiến sĩ.
Diệp Chân có hai mươi hai vạn đại quân, trong doanh của hai mươi vạn đại quân thì chen chúc thêm hai vạn người cũng không khó lắm.
Về phần Bắc Bộ Chiến Khu Huyết Hà cứ điểm thì có hơi lớn.
Phải biết, cứ điểm dung nạp chiến sĩ càng nhiều thì đại biểu cho việc cứ điểm càng lớn, phòng tuyến càng dài.
Giống cứ điểm Khổ Khê, hạn ngạch thấp nhất là sáu vạn chiến sĩ, nói cách khác, muốn duy trì phòng ngự của Khổ Khê cứ điểm cần phải có ít nhất sáu vạn binh sĩ.
Trong hai mươi hai vạn đại quân của Diệp Chân, trừ hai vạn dự bị ngoài bất cứ lúc nào có thể chiến đấu, chỉ có mười hai vạn đại quân.
Mà bất luận một nhánh đại quân nào không khả năng chấp hành nhiệm vụ trong thời gian dài, sau đó nhất định phải được nghỉ ngơi và thay thế, thời gian đóng giữ này có thể kéo dài tới mười năm.
Nếu đóng giữ ở Khổ Khê cứ điểm, đại quân dưới trướng Diệp Chân phải có quân lực vô cùng đầy đủ, có thể thường xuyên thay quân cũng có thể để cho đại quân thời khắc bảo trì sức chiến đấu cao nhất.
Cứ điểm Hổ Sơn có thể dung nạp nhiều nhất hai mươi lăm vạn chiến sĩ, hạn ngạch thấp nhất là chín vạn, hai mươi vạn đại quân của Diệp Chân nếu một tháng thay quân một lần thì binh sĩ cũng có thể được nghỉ ngơi đầy đủ, quân đội cũng có thể bất cứ lúc nào cơ động chiến lực.
Nhưng nếu cứ điểm Huyết Hà Bắc Bộ Chiến Khu, Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân mà đóng quân ở đó thì có hơi chút tốn sức.
Hạn ngạch thấp nhất của Huyết Hà cứ điểm là mười hai vạn chiến sĩ, tình huống này nếu thay quân thì nhất định phải triển khai theo trình tự, binh lực cơ động cũng tương đối ít.
Một khi có chiến sự, chiến tuyến dài hơn, phải đối mặt với địch nhân càng nhiều, lực lượng càng thêm phân tán, áp lực cũng lớn hơn.
Nói cách khác, Huyết Hà cứ điểm xét về lợi hay hại đều không thích hợp, có thể bỏ qua.
Như vậy thì lựa chọn của Diệp Chân cũng chỉ có Hổ Sơn chiến khu và Khổ Khê chiến khu.
Lấy vị trí địa lý mà nói thì hai cứ điểm này cũng không khác nhau mấy, đều không thuộc đường tấn công chính diện của Ma Tộc, nhưng đường tấn công của Ma Tộc là đường nào thì ai mà biết được?
Trong tình huống bình thường, Diệp Chân hẳn sẽ lựa chọn một trong hai cứ điểm này để làm trụ sở của Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Nhưng Diệp Chân lại ngửi ra được một loại mùi vị không được bình thường cho lắm!
Dự tính sẵn!
Diệp Chân chỉ có thể lựa chọn một trong hai cứ điểm này làm trụ sở, do Đại Đô Đốc Phủ thông qua đủ loại điều kiện không thể bình thường hơn, để Diệp Chân dự tính sẵn lựa chọn.
Nói cách khác, trong kế hoạch của bọn họ, trụ sở của Diệp Chân chỉ có thể là một trong hai địa điểm này.
Hoặc là nói, bọn họ hy vọng hoặc muốn bố trí Diệp Chân ở một trong hai cứ điểm này.
Hiện tại, hai cứ điểm này chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng sau này thì khó mà nói được.
Ánh mắt Diệp Chân, bỗng dưng đột ngột rơi vào vị trí của Bắc Bộ Chiến Khu Huyết Hà cứ điểm.
- Đại Đô Đốc, thuộc hạ lựa chọn đóng giữ tại Huyết Hà cứ điểm!
Rất nhanh, Diệp Chân ra quyết định.
Đại Đô Đốc Cơ Nguyên không nói gì, chỉ hừ một tiếng. Tham mưu Cổ Nguyệt mặt không thay đổi, gật đầu.
- Đến đây, cầm lấy lệnh bài của Huyết Hà cứ điểm thành phòng, địa đồ xung quanh, chi tiết kiến trúc quân sự, giao tiếp cho Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Sự tình sau đó không cần nói nhiều.
Diệp Chân và Liễu Phong mất một ngày mới nhận đủ hết những vật này, bao gồm lương thảo của mười hại vạn đại quân, lần này, Đại Đô Đốc Phủ lại không gây bất kỳ khó dễ gì, mọi việc đều vô cùng thuận lợi.
Thời gian còn lại là việc đưa đại quân di chuyển đến Huyết Hà cứ điểm.
Ban đêm, sau một ngày bận rộn xử lý quân vụ, Đại Đô Đốc Cơ Nguyên ở hậu trạch tùy ý bày biện vài món nhắm tinh xảo, cùng đệ nhất cố vấn Cổ Nguyệt dưới trướng hắn vừa ăn vừa trò chuyện.
- Cổ Nguyệt, mưu kế lần này của ngươi thật tuyệt! Làm sao ngươi đoán trước được lần này Diệp Chân sẽ lựa chọn Huyết Hà cứ điểm?
Khi nói chuyện, Đại Đô Đốc Cơ Nguyên bưng ly rượu ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.