Chương 2299 Vấn đề quá lớn?
Vừa đi, thần niệm như thực chất trực tiếp xuyên thấu qua Tiểu Yêu rải bốn phương tám hướng Phân Thân, tỉ mỉ quan sát tình hình của Định Biên Ổ Bảo.
Thật cũng không có phát hiện tình hình đặc biệt gì, chỉ là đội ngũ tuần tra hình như hơi nhiều một chút, có thể xưng là đề phòng sâm nghiêm.
Hơn nữa, không bao lâu thì Diệp Chân bị ngăn lại.
Bị một chi đội ngũ tuần tra yêu cầu đưa ra ngọc bài thân phận của Định Biên Ổ Bảo.
Là ngọc bài thân phận của Định Biên Ổ Bảo mà không phải hộ tịch thân phận của Đại Chu.
Điều này làm cho Diệp Chân hết sức ngoài ý muốn, quản lý của Định Biên Ổ Bảo so với trong tưởng tượng của Diệp Chân càng thêm nghiêm ngặt.
Diệp Chân đương nhiên không bỏ ra nổi thân phận ngọc bài gì, lấy cớ quên mang, thật cũng không gây nên đội ngũ tuần tra cảnh giác, mà là trực tiếp đuổi Diệp Chân đi cho xong việc.
Không để cho Diệp Chân đến gần Định Biên Ổ Bảo.
Hơn nữa, chi đội ngũ tuần tra này còn giám thị Diệp Chân hướng về phương hướng đi xa ngoại thành Định Biên Ổ Bảo, lúc này mới xem như yên tâm.
Nguyên bản Diệp Chân dự định hỗn vào xem thế nào, không ngờ con đường này đi không thông.
Xem ra chỉ có thể dùng Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn tiềm hành đi vào.
Chỉ là giày vò một lần này, trời đã sớm đen, khói bếp từng nhà đều đã tắt.
Nhưng Diệp Chân quỷ dị phát hiện, những bách tính này ra ngoài lao động trở về Định Biên Ổ Bảo, khi quay lại nhà mình cơm nước xong xuôi thì cũng không có vợ con nóng hố đầu nghỉ ngơi.
Ngược lại lần lượt đi ra khỏi nhà, đi đến cứ điểm Ổ Bảo cỡ nhỏ gần đây.
Định Biên Ổ Bảo là một Ổ Bảo lớn nhất.
Nhưng xung quanh thuộc về thổ địa của Định Biên Ổ Bảo, trong vòng ba vạn dặm xung quanh đều là, một khi có biến, những người dân này căn bản không có thời gian lui vào Định Biên Ổ Bảo.
Bọn hắn sống xung quanh, có đủ loại lớn nhỏ không đều cỡ nhỏ Ổ Bảo để cung cấp cho bọn hắn gặp được nguy hiểm thì kết thủ tự vệ.
Này lớn muộn, thành ngàn vạn bách tính, dân binh, thậm chí bao gồm hài đồng, đều đi về phía Ổ Bảo cỡ nhỏ gần đấy của mỗi người.
Đây là muốn làm gì?
Chuyện này làm cho Diệp Chân hết sức nghi hoặc.
Thế là, Diệp Chân độn hành phía sau những bách tính Ổ Bảo này, xem đến cùng bọn hắn muốn làm gì.
Trước khi đi theo đám bọn hắn tiến vào Ổ Bảo cỡ nhỏ, tất cả đều bình thường.
Nhưng khi những dân chúng của Định Biên Ổ Bảo này tiến vào Ổ Bảo cỡ nhỏ thì nhao nhao rất có trật tự đi vào một thông đạo có ánh sáng lấp lóe dưới lòng đất.
Hiển nhiên, ở đây có một kiến trúc dưới lòng đất.
Càng làm cho Diệp Chân giật mình là Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của hắn lại không cách nào trốn vào kiến trúc dưới lòng đất phía trước.
Càng chết là, lực lượng mấu chốt ngăn cản Tiên Thiên Ngũ Hành độn của Diệp Chân, Diệp Chân cũng rất quen thuộc, Chúng Sinh Nguyện Lực!
Trận pháp cấm chế của kiến trúc dưới lòng đất tràn ngập một tia khí tức Chúng Sinh Nguyện Lực không có ý nghĩa.
Nhưng một tia khí tức Chúng Sinh Nguyện Lực không ý nghĩa này lại làm cho Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân trực tiếp mất đi hiệu lực, không cách nào trốn vào.
May mà là, Diệp Chân đối với loại chuyện Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn không cách nào chui vào này, có chút thuần thục.
Mấy hơi sau, Thận Long Châu đã hóa thành hạt bụi nhỏ bám vào đế giày của một bách tính, thành công tiến vào kiến trúc dưới mặt đất này.
Ngay khi vừa tiến vào kiến trúc dưới mặt đất này, vậy đập vào mắt Diệp Chân là từng tòa Thần Tượng, làm cho hắn kinh hãi.
Thần Tượng!
Thần Tượng Chư Thần của Thiên Miếu!
Không gian lòng đất rộng lớn, một hàng thờ phụng vài chục Thiên Miếu Chư Thần Thần Tượng, một tòa Thần Tượng cung phụng lệch bên trái thì Diệp Chân lại quá rõ ràng.
Đang cung phụng chính là Nhật Nguyệt Đạo Tổ của Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên, Thần Tượng cung phụng hướng xuống bên phải thì Diệp Chân lại là không thể quen thuộc hơn được.
Năm đó ở Chân Huyền Đại Lục, Thần Tượng Nhật Nguyệt Thần Quân mà Diệp Chân đã quỳ lạy rất nhiều lần. Hơn mười tòa Thần Tượng khác thì Diệp Chân cũng không nhận ra, nhưng có thể chắc chắn, tất cả Thần Tượng cung phụng nơi này đều là chư thần của Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên nhất mạch.
Vào giờ phút này, hơn năm vạn dân vùng biên giới đang thành kính quỳ lạy ở nơi đó, miệng niệm tụng cầu phúc cho Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên.
Mấy trăm đệ tử Thiên Miếu chậm rãi đập tay vào các loại trống, chuông, khánh tất cả nhạc khí cùng nhau vang lên, từng tiếng thẳng vào chỗ sâu nhất trong lòng người, làm cho ánh mắt của những người dân vùng biên giới kia trở nên càng thêm thành kính, vẻ mặt càng thêm chuyên chú.
Nhưng đừng nhìn đập nhẹ nhõm, mấy trăm đệ tử Thiên Miếu, mỗi khi đánh một lần giống như rất tốn sức, cái trán tràn rịn ra đầy mồ hôi.
- Nhật Nguyệt thần uy, cử thế vô song nguyện Đạo Tổ ân trạch, Nhật Nguyệt thần uy phù hộ đệ tử rời khỏi khổ hải, vô bệnh vô tai, phúc thọ vô song…
Ong ong ong một lần lại một lần niệm không ngừng.
Nguyên bản, loại lặp lại cực kỳ ầm ĩ này, cao hơn năm vạn người niệm tụng, còn không ngừng có người tiến vào gia nhập. Nhưng nghe vào tai lại có một loại dị vận luật, rất êm tai, làm cho người ta theo bản năng có một loại xúc động muốn niệm tụng theo.
Chuyện này làm cho Diệp Chân giật nảy cả mình, phải biết, tâm chí của hắn bây giờ cứng như sắt đá, không ngờ cũng bị ảnh hưởng?
Có thể thấy được Thiên Miếu ở phương diện mê hoặc ảnh hưởng lòng người mạnh mẽ như thế nào.
Nhưng càng làm cho Diệp Chân giật mình là Chúng Sinh Nguyện Lực vô hình vô chất kia.
Mỗi khi những người này niệm tụng mấy lần Thiên Miếu cầu phúc thì trên bầu trời đại điện sẽ hội tụ ra từng đoá hoa sen vàng mắt thường khó thấy.
Những hoa sen vàng này chính là Chúng Sinh Nguyện Lực từ những người ở đây niệm tụng cầu phúc sinh ra tín niệm ngưng tụ thành, trực tiếp ngưng hóa thành từng đoá Nguyện Lực Kim Liên mà mắt người thường khó thấy.
Cũng chỉ có võ giả lĩnh hội hoặc trong cơ thể có Chúng Sinh Nguyện Lực như Diệp Chân mới có thể nhìn thấy Nguyện Lực Kim Liên này.
Ngay khi những Nguyện Lực Kim Liên này vừ xuất hiện, hơn mười tòa Thần Tượng nhao nhao phát ra lực hút không hiểu, dẫn dắt những Nguyện Lực Kim Liên mà người bình thường không nhìn thấy này bay về phía bọn hắn.
Sau đó, căn cứ những Thần Tượng tỏa ra lực hút lớn nhỏ khác nhau, phân chia những Nguyện Lực Kim Liên này thành từng tia lớn nhỏ khác nhau, sau đó nhao nhao chìm vào từng Thần Tượng.
Theo những Nguyện Lực Kim Liên này chìm vào, khí tức của những Thần Tượng đó càng thêm thâm trầm.
Nó, thần tượng Nhật Nguyệt Đạo Tổ được phân một phần Chúng Sinh Nguyện Lực lớn nhất, tiếp theo là hai bên trái phải của Nhật Nguyệt Đạo Tổ, bao gồm thần tượng Nhật Nguyệt Thần Quân lại được phân gần một nửa.
Còn lại gần một nửa thì bị còn lại vài chục Thần Tượng khác phân chia, nhưng cũng chưa triệt để phân hết.
Sau khi một đóa Nguyện Lực Kim Liên bị đông đảo Thần Tượng chia cắt, còn sót lại một tia Chúng Sinh Nguyện Lực còn nhỏ hơn cả một sợi tóc.
Một tia Chúng Sinh Nguyện Lực còn nhỏ hơn sợi tóc kia lại phân thành trăm phần cực kỳ nhỏ, phân biệt rơi vào trong cơ thể một đám võ giả Thiên Miếu đầu trọc đang xếp bằng ở phía dưới đông đảo Thần Tượng tu luyện.
Thu hoạch được lớn nhất phần, chính là ba Đại Thần Sư Thiên Miếu tản ra khí tức Đạo Cảnh, mà hơn trăm phần còn lại thì bị trăm tên Thiên Miếu Thần Sư chia sẻ.
Mặc dù chia sẻ đến Chúng Sinh Nguyện Lực cực kỳ bé nhỏ, nhưng những Thiên Miếu Đại Thần Sư và Thần Sư này vẫn như cũ một mặt hưởng thụ và say mê.
Hơn nữa, mỗi khi mấy vạn tín đồ niệm tụng một hai lượt cầu phúc đều có thể ngưng tụ thành một Nguyện Lực Kim Liên.
Lấy cảm giác của Diệp Chân phán đoán, một Nguyện Lực Kim Liên này ẩn chứa Chúng Sinh Nguyện Lực cơ bản tương đương với một phần mười lực lượng có trong một giọt Chúng Sinh Nguyện Lực của Diệp Chân.