← Quay lại trang sách

Chương 2300 m Mưu Của Thiên Miếu?

Nói cách khác, mỗi mười đóa Nguyện Lực Kim Liên thì tương đương với một giọt Chúng Sinh Nguyện Lực mà Diệp Chân thu hoạch được ở Y Trĩ Sa Hải.

Mà bây giờ, một ngày Diệp Chân có thể thu hoạch được ba năm giọt Chúng Sinh Nguyện Lực. Mà loại cầu phúc này của Thiên Miếu, trong vòng nửa khắc đồng hồ ngắn ngủi đã ngưng tụ cao hơn năm mươi Nguyện Lực Kim Liên, tương đương với năm giọt Chúng Sinh Nguyện Lực.

Phải biết, ở Y Trĩ Sa Hải, Diệp Chân có vô số tín đồ cuồng tín nên mới có thể thu được một lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực như vậy.

Mà trước mắt, những dân vùng biên giới này rõ ràng không phải cuồng tín đồ, lại dưới loại nghi thức đặc thù này, cống hiến Chúng Sinh Nguyện Lực giống như người cuồng tín.

Tình cảnh này thật làm cho Diệp Chân khiếp sợ không thôi.

Loại tốc độ thu thập Chúng Sinh Nguyện Lực này, nếu truyền đi tuyệt đối sẽ làm cho tất cả tồn tại đỉnh tiêm trên thế gian này chấn động theo.

Hơn nữa, Diệp Chân dám khẳng định, Thần Điện dưới lòng đất kiểu này tuyệt đối không chỉ có mỗi chỗ trước mắt.

Như vậy tiếp tục kéo dài, Thiên Miếu sẽ thu thập một lượng Chúng Sinh Nguyện Lực lớn cỡ nào?

Một đêm nhiều không nói, chỉ cần ba canh giờ, vậy phải thu thập một lượng Chúng Sinh Nguyện Lực lớn cỡ nào?

Mặc dù chia ra cho rất nhiều người, nhưng tích luỹ thời gian dài lại rất khả quan.

Làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn là loại nghi thức niệm tụng cầu phúc này chỉ tiếp tục một canh giờ, sau đó tuyên bố kết thúc.

Ngay khi kết thúc, những đệ tử Thiên Miếu đánh nhạc khí kia từng người toàn thân mồ hôi đầm đìa, gần như hư thoát!

- Cầu phúc kết thúc, tiếp theo sẽ để cho Khổ Cúc Đại Thần Sư Hồng Pháp tuyên truyền giảng giải đại đạo!

Theo một đệ tử chủ trì tuyên bố, vị Đại Thần Sư Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong ngồi giữa có tu vi cao nhất đột nhiên đằng không bay lên.

Tiếp theo, tòa Kim Liên dưới thân cũng từ từ bay lên, nâng hắn lên đồng thời tản ra thần hồn ba động thản nhiên, Khổ Cúc Đại Thần Sư này nói về cái gọi là Đại Đạo.

Làm cho Diệp Chân kinh hãi là, Khổ Cúc Đại Sư này không giảng được bao lâu thì trong miệng đã phun ra từng đoá Kim Liên.

Phun ra hoa sen rực rỡ làm cho ánh mắt của một đám dân vùng biên giới nhìn về phía Khổ Cúc Đại Sư quả là như Thần Linh, cả đám vội vàng không ngừng cúng bái.

Nhưng kinh người hơn chính là, miệng Khổ Cúc Đại Sư này lại bay ra Kim Liên rực rỡ, từ từ rơi xuống đỉnh đầu của trăm tên dân vùng biên giới, chậm rãi chui vào thân thể của bọn hắn.

Sau đó, đủ loại dị tình cảnh nhao nhao xuất hiện.

Một vị lão giả hai mắt bị mù, sau khi Kim Liên chui vào trong cơ thể thì hai mắt đột nhiên nổi lên ánh sáng nhạt, con người màu trắng nhanh chóng biến mất, sau đó con mắt khôi phục lại thần thái.

Một vị dân vùng biên giới bị đau nhức toàn thân đã nhiều năm, ngay khi Kim Liên chui vào trong cơ thể thì đau nhức nhiều năm biến mất trong nháy mắt.

Trong lúc nhất thời, những chuyện như vậy liên tục diễn ra.

Có gãy chi trùng sinh, thậm chí còn có tóc trắng biến đen, càng có hơn mười vị thọ nguyên sắp hết, thật lâu chưa từng đột phá bình cảnh, giờ lại đột nhiên đột phá.

Một màn này làm cho một đám dân vùng biên giới nhao nhao coi là thần tích. Sau khi kinh ngạc thì từng người hướng về phương hướng Khổ Cúc Đại Thần Sư và Nhật Nguyệt Đạo Tổ không ngừng cúng bái cảm tạ, miệng nói Đạo Tổ hiển linh.

Thủ đoạn này cũng không cao minh, Diệp Chân kia chỉ cảm thấy ở trong Kim Liên đó có một tia khí tức Chúng Sinh Nguyện Lực nhỏ bé như không.

Chỉ là Thiên Miếu ứng dụng tinh diệu đối với Chúng Sinh Nguyện Lực thôi.

Nhưng cái này lại không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là, Diệp Chân phát hiện ánh mắt của rất nhiều dân vùng biên giới nhìn về phía Nhật Nguyệt Đạo Tổ đã biến thành không giống.

Loại chuyển biến này, người khác không nhìn ra, nhưng Diệp Chân trải qua vô số lần lại có thể nhìn ra được.

Cuồng tín đồ!

Những dân vùng biên giới này đang kinh ngạc dưới các loại thần tích, chuyển hóa về hướng cuồng tín đồ.

Có cá biệt dân vùng biên giới đã là cuồng tín đồ của Thiên Miếu, hơn nữa không bao lâu, cách một đoạn thời gian chuyện như vậy lại tiếp tục, chỉ sợ đại đa số dân vùng biên giới nơi này đều sẽ chuyển biến thành cuồng tín đồ.

Cuồng tín đồ, đối với một giáo phái mà nói là chuyện tốt.

Nhưng đối với người khác lại gần như là tai nạn.

Bởi vì ở trong mắt của cuồng tín đồ chỉ có giáo nghĩa, chỉ có giáo phái, không có chính tà, mà còn là tuyệt đối phục tùng.

Nói cách khác, không cần thời gian quá lâu, có lẽ một hai tháng, hoặc là nửa năm một năm, tất cả dân vùng biên giới nơi này sẽ trở thành cuồng tín đồ của Thiên Miếu.

Mà những dân vùng biên giới này trời sinh tính tình bưu hãn, lâu dài lâm chiến nên tu vi cũng không yếu, chiến lực thì càng mạnh mẽ. Chỉ cần hơi tổ chức lại, hơn phân nửa đều có thể biến thành chiến sĩ dũng cảm nhất!

Trước mắt, nơi này ít nhất có thể chuyển hóa khoảng hai vạn chiến sĩ, không nói cái khác, trong phạm vi của Huyết Hà pháo đài có hai đại Ổ Bảo, mà Ổ Bảo cỡ nhỏ như vậy không có ba trăm thì cũng có hơn hai trăm cái.

Nếu như toàn bộ bị Thiên Miếu biến thành cuồng tín đồ, đến lúc đó, chỉ cần Thiên Miếu nhấc tay hô một tiếng, trong giây lát sẽ có hơn mấy trăm vạn chiến sĩ!

Mà còn là loại hung hãn không sợ chết!

Trong chớp mắt, Diệp Chân có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.

Thiên Miếu ở đây bí mật làm cuồng tín đồ, đến cùng bọn hắn muốn làm gì?

Phải biết, Đại Chu cho phép Thiên Miếu truyền giáo, nhưng lại chỉ giới hạn ở địa khu bình thường.

Trong quân, trong chiến khu đều không cho phép Thiên Miếu truyền giáo.

Chẳng lẽ, cái mà Nhân Tôn Hoàng Cơ Long gọi là đánh cỏ động rắn là chỉ Thiên Miếu?

Lại chưa tới nửa giờ sau, nghi thức gọi là Hồng Pháp mới xem như kết thúc.

- Các ngươi trở về đi, chỉ cần ngày đêm kiền tâm cung phụng chư thần Nhật Nguyệt Đạo Tổ, mỗi ngày miệng tụng cầu phúc chân kinh ngàn lần thì có thể lấy được Đạo Tổ che chở, vô tai vộ họa, phúc thọ vô song. Hôm nay, Hồng Pháp đến đây là kết thúc, mười ngày sau, bản tọa sẽ lại đến tuyên truyền giảng giải Đại Đạo.

Sau khi Khổ Cúc Đại Sư tọa hạ Kim Liên tán đi, một đám dân vùng biên giới mới từng người giống như từ trong giấc mộng tỉnh lại, sau đó thành kính cuối người hành lễ với các Thần Tượng, lúc này mới lần lượt rời khỏi.

Một đám dân vùng biên giới rời khỏi, Diệp Chân ẩn thân trong Thận Long Châu lại lần nữa bám vào đế giày của một vị dân vùng biên giới, lặng yên không một tiếng động bị mang rời khỏi.

Diệp Chân cảm ứng được, đại điện dưới mặt đất này có cấm chế sâm nghiêm, lại có nhiều cao thủ và Thần Tượng như vậy. Uy lực của Thiên Miếu Thần Tượng dẫn linh thì Diệp Chân đã thấy rất rõ, hắn cũng không muốn bị tươi sống vây chết ở chỗ này, cho nên tranh thủ thời gian thừa cơ rời khỏi.

Nhưng trước khi rời khỏi, một Phân Thân Tiểu Yêu thúc đẩy sinh trưởng ra đã lặng yên không một tiếng động cắm rễ ở trong khe gạch của đại điện.

Thiên Miếu làm việc như thế, xem như vi phạm lệnh cấm.

Nhưng cho dù Diệp Chân nhìn thấy, dù có nói cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thì cũng nói mà không có bằng chứng.

Cho nên lưu lại một đạo Tiểu Yêu Phân Thân, xem có thể làm chứng cứ hay không.

Không bao lâu, sau khi Diệp Chân được dân vùng biên giới mang ra khỏi Thần Điện dưới lòng đất này, năm vạn dân vùng biên giới cũng lần lượt toàn bộ rời khỏi Thần Điện dưới lòng đất.

Nhưng sau đó, vị Khổ Cúc Đại Thần Sư phất tay áo một cái, lại làm cho Diệp Chân thông qua Tiểu Yêu Phân Thân nhìn thấy tình hình trợn mắt hốc mồm tại chỗ, vẻ mặt trở nên buồn bực.

- Mẹ nó, cái này cũng quá cẩn thận thồi?

Cũng ở trong nháy mắt này, một đạo phù quang từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong tầng mây Diệp Chân đang ẩn thân.

Phù tấn là Liễu Phong gửi tới, trong phù tấn, nội dung không nhiều, chỉ có một vị trí và một câu rất ngắn gọn.

- Đại nhân, chúng ta phát hiện mảnh vỡ chế tạo y giáp của đội tuần tra mất tích.