Chương 2304 Để ngươi Thăng Thiên
Bởi vì, ngay khi Diệp Chân đến, hắn nhìn thấy một nam tử toàn thân không mặc bất kỳ loại y phục nào, vẻ mặt có chút khẩn trương từ trong đại sảnh của Bảo Chủ Phủ xông ra.
Không cần hỏi, Diệp Chân đã biết gia hỏa buồn nôn này là ai.
Nhưng Diệp Chân càng đau lòng hơn lại là các huynh đệ Bắc Hải Thiên sóng quân bị gia hỏa buồn nôn này chà đạp.
- Ai?
- Xảy ra chuyện gì, có Ma Tộc xâm nhập sao?
Đang thoải mái, Đan Duy bị cảnh báo làm cho kinh hãi, sau khi chạy ra thì một mặt bối rối.
- Công tử, người này, không nói một lời đã xông vào trong Ổ Bảo chúng ta, liên tục phá ngoại bảo và nội bảo, chiến lực cực mạnh, hai vị Tướng Quân đã bị hắn một chiêu chém giết.
Lúc này vẻ mặt của tên tướng lĩnh giới thiệu tình hình cũng có chút gian nan, nhìn ánh mắt của Diệp Chân như nhìn thấy lệ quỷ.
- A, quân phục của Bắc Hải Thiên lãng quân mới tới? Ngươi là tướng lĩnh của Bắc Hải Thiên sóng quân?
- Nhìn bộ dáng này cũng thanh tú, hơn nữa khí chất này, chậc chậc, so với những tên trước đó càng có hương vị!
Đối mặt với Diệp Chân giết đến cửa, Đan Duy này lại dùng ánh mắt say mê quan sát!
- Truyền lệnh, muốn sống!
- Công tử phải sống, nếu ai giết chết tên kia, ta sẽ lấy đầu người đó! Muốn sống, nhất định phải còn sống!
Ánh mắt của Đan Duy mê đắm, vừa rơi xuống trên thân Diệp Chân, đã không còn di chuyển, đưa ra một mệnh lệnh vô cùng hoang đường ngay tại chỗ.
Tướng lãnh Ổ Bảo đứng một bên, hai người hai mặt nhìn nhau, không biết mệnh lệnh này nên chấp hành thế nào.
Dựa vào thực lực của Diệp Chân vừa biểu hiện ra ngoài, trong mấy người Ổ Bảo, không có cao thủ có thể đối kháng chính diện, chỉ có thể lấy tập hợp thực lực để công kích.
Nhưng thời điểm cùng nhau công kích, ai có thể điều chỉnh được công lực, trực tiếp oanh thành tro bụi, cũng có khả năng.
Khi đám người tướng lãnh Ổ Bảo còn đang xoắn xuýt, lông tơ toàn thân Diệp Chân, đều đã dựng đứng lên!
Cái gì gọi là sát khí ngập trời!
Đây chính là sát khí ngập trời!
Từ lúc chào đời tới nay, Diệp Chân lại bị một nam nhân đùa giỡn!
Lúc đối mặt Diệp Chân, đều to gan như thế, có thể nghĩ, những huynh đệ Bắc Hải Thiên Lãng quân bị bắt làm tù binh, sẽ gặp phải chuyện gì.
- Muốn chết!
Từ trong hàm răng lóe ra hai chữ này, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên trên đỉnh đầu Diệp Chân đã đột ngột địa phóng lên tận trời, Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi như sấm sét trên trời cao oanh tạc, ánh chớp năm màu liên tục đánh xuống từ trên bầu trời.
Tiếng sét đánh chói tai, làm cho Đan Duy không mảnh vải che thân, hoảng sợ kêu to một tiếng, giống như chuột đồng bị chấn kinh, nhanh chóng trốn đến sau lưng một tên tướng lãnh, ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn lôi quang đang đánh ầm ầm xuống.
Trong chớp mắt, màn sáng thủ hộ của Bảo Chủ phủ đã rung chuyển kịch liệt, tạo thành những gợn sóng khổng lồ, nhưng không có bị oanh tạc.
Đan Duy thấy thế, tránh sau lưng tướng lãnh, nhếch miệng cười một tiếng.
- Dọa ta một hồi, người bên ngoài đâu, làm sao còn chưa động thủ, bắt sống, bắt sống cho công tử!
Ánh mắt của Diệp Chân lạnh lẽo, Phụ Cốt Thận Long châu quay tít một vòng, Phụ Cốt Hỏa Linh lần nữa xông ra, hóa thành một Phụ Cốt Hỏa Linh hình người nhỏ bé, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, đột ngột phun ra trên trăm đạo Hỏa Long tản ra nhiệt độ cao hừng hực.
Cùng một giây, Tử Linh tiên kiếm đột ngột biến lớn, kiếm quang dài đến ngàn mét, kiếm khí phảng phất như hai con rồng dài, từ trên không trung cuốn xuống, trong chớp mắt đâm vào màn sáng thủ hộ trên trăm lần.
Kẽo kẹt C-K-Í-T..T...T
Trong thanh âm rợn người, mặt ngoài màn sáng bảo vệ Bảo Chủ phủ bắt đầu rạn nứt từng khúc, ở sát biên giới đã không còn người.
Một màn này, làm cho Đan Duy hoảng sợ hét rầm lên.
- Đứng đó làm gì, nhanh, nhanh bảo vệ ta!
Nhưng, tướng lãnh trong Bảo chủ phủ này, lại vô cùng bình tĩnh.
- Tất cả đứng vào tiết điểm trận pháp, toàn lực chuyển vận!
Năm trăm vị Huyền cung trong Bảo Chủ phủ, một ngàn vị võ giả Thông Thần cảnh, đồng thời nhào về vị trí tiết điểm gần nhất trong trận pháp, hiển nhiên đã được trải qua huấn luyện.
Sau đó, bọn hắn cùng nhau đánh ra hai chưởng, linh lực trong cơ thể của bọn hắn, đã lăn lăn giống như thuỷ triều, đang chui vào trong trung tâm trận pháp của màn sáng thủ hộ, trong chớp mắt, màn sáng bảo vệ đang ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ nhanh chóng vững chắc lại, những vết nứt trước đó bắt đầu khôi phục lại rất nhanh.
Thần niệm của Diệp Chân động một cái, tam đại Hậu Thiên Linh Bảo đang toàn lực tiến công, trong phút chốc rút lui.
Dù cho thực lực của Diệp Chân cường đại, cùng một ngàn năm trăm người còn có trung tâm trận pháp này là Địa Mạch Chi Lực trong lòng đất, cũng như trăm lượng linh thạch đổ vào trong trung tâm trận pháp đã tiêu hao hết, Diệp Chân vẫn chưa ngu đến mức đó.
Đan Duy thấy Diệp Chân lùi bước, vừa mới bị hoảng sợ lần nữa trốn đến sau lưng người khác, lần nữa nhảy ra, ánh mắt dâm tà gắt gao khóa chặt Diệp Chân.
- Đủ cay, đủ mạnh, khẳng định rất thú vị!
- Công tử còn tưởng rằng ngươi có thể công phá màn sáng thủ hộ này, công không phá được, ngươi chờ chết đi! Nếu ngươi thức thời, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, sẽ không bị thương!
Thấy Diệp Chân không công phá được, hậu phương lại có đại quân chậm rãi bức tiến, Đan Duy này lại dám công khai uy hiếp Diệp Chân.
Diệp Chân thấy bộ dáng tiểu tử này rất hống hách, đột nhiên cười to.
Nụ cười lạnh như đao!
- Ngươi biết ta là ai không?
- Ngươi?
- Ngươi có thể là người nào?
- Cùng lắm chính là Tướng lĩnh của Bắc Hải Thiên Lãng Quân vừa mới đến? Có thể làm gì bản công tử hả?
Đan Duy càn rỡ cười ha hả.
- Ngươi nhớ kỹ, tính danh thật của ta, chính là Nguyên Soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân, cũng là người hôm nay muốn lấy mạng của ngươi!
Vẻ mặt của Diệp Chân càng thêm lạnh lẽo!
- Nguyên Soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân?
Vẻ mặt của Đan Duy đang chau lại bỗng giãn ra, sau đó xoa xoa tay cười ha hả.
- Ta nói sao không giống nhau, nguyên lai là Nguyên Soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân!
- Nguyên Soái thì có thể thế nào?
- Bất cứ quân nào muốn trú đóng ở Huyết Hà cứ điểm, không được Định Biên Ổ Bảo ủng hộ chúng ta, đó chính là đang tìm chết!
- Vừa vặn, công tử còn chưa từng chơi qua Nguyên Soái, tiểu tử, thức thời ngoan ngoãn tiến đến, đi theo sau công tử, hầu hạ dễ chịu, công tử tuyệt đối để ngươi lập đại công, thăng quan phát tài!
Đan Duy lần nữa cười ha hả.
- Thăng quan phát tài?
Diệp Chân đột nhiên một tiếng lệ quát:
- Hôm nay, ta sẽ để ngươi Thăng Thiên!
Một chân nhẹ nhàng giẫm một cái, Địa Từ Lực Trường tạo thành gợn sóng màu bạc, phát tán bốn phương tám hướng, khiến cho dân binh bao vây xung quanh, lần lượt bịch bịch té ngã thành một đoàn.
Cùng một giây, lục quang chợt hiện lên, trên đỉnh đầu của Diệp Chân, Tiểu Yêu biến thành Mộc Trâm đột ngột biến mất, Tiểu Yêu trực tiếp cho bọn nó chui hướng lòng đất, dự định mượn nhờ lực lượng mộc hệ từ lòng đất, trốn vào trong Bảo Chủ phủ.
Quang hoa gợn sóng lan ra kịch liệt từ màn sáng bảo vệ, sắc mặt của tướng lãnh chỉ huy trong Bảo Chủ phủ đột ngột thay đổi.
- Có người đang chui vào từ lòng đất, tăng cường linh lực!
- Ha ha ha ha, chết cười ta!
Đan Duy đột nhiên ôm dạ dày cười ha hả.
- Đây là gần với vị trí tử thủ của Ổ Bảo chúng ta, há có thể dùng Độn Pháp để đi vào! Màn sáng thủ hộ của chúng ta, trên trời dưới dất như một thể, ngươi đừng mơ tưởng trốn vào!
- Nếu ngươi thức thời, ngoan ngoãn chịu thua tiến lên, ngoan ngoãn hầu hạ bản công tử...
Đan Duy đang càn rỡ cười to, đột nhiên ngây ngươi một chút, vì ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Chân, làm cho hắn thèm nhỏ nước dãi, nhưng Diệp Chân đột nhiên đã biến mất.
- A, tiểu tử này đâu rồi? Chạy à?
Đan Duy nói còn chưa hết, phần gáy đột nhiên xiết chặt, một bàn tay khổng lồ rắn chắc, đang từ từ nhấc hắn lên cao, vô số dây leo màu xanh trong chớp mắt phun ra ngoài, ghim vào yếu huyệt quanh người hắn.
- Ta đã từng nói qua, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!
Giọng nói của Diệp Chân tràn đầy sát ý vang lên sau lưng Đan Duy, khiến cho hắn đau đớn và hoảng sợ, khiến cho hắn hoảng sợ hét rầm lên.
Màn sáng bảo vệ có thể phòng ngự Độn Pháp, nhưng trước mặt Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân đều vô dụng.
Dù sao trên đời này, có không ít thủ đoạn có thể vô hiệu Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân, nhưng tuyệt đối không phải như Ổ Bảo nho nhỏ có thể làm được!