Chương 2306 Hư không Khiên Dẫn Phù
Người tới, cho ta…
Không đợi mệnh lệnh của hắn được đưa ra, một phong tin khẩn giáng xuống từ trên trời, làm cho tên tướng lãnh kia mắt trợn tròn tại chỗ.
Sau mười mấy hơi thở, rất nhiều Bắc Hải Thiên Lãng quân xông tới khắp nơi từ bốn phía, khống chế toàn bộ Phi Thiên tiểu Ổ Bảo.
Đi vào xung quanh Bảo Chủ phủ, lại là thân vệ của Diệp Chân, Ngưu Nhị và một đám Tuần Tra Thần Liệp.
- Tra!
- Tra cho bản soái, phàm là tên đồng lõa nào của Đan Duy, xuống tay đối với các huynh đệ Bắc Hải Thiên Lãng quân ta, toàn bộ bắt tới cho bản soái, nợ máu trả bằng máu, chém đầu răn chúng!
Đan Duy nhìn thấy Bắc Hải Thiên Lãng quân xông tới, triệt để tuyệt vọng, cuồng loạn thét rầm lên.
- Các ngươi không có thể giết ta, không thể giết ta…
Nhưng, hắn thét lên, rất nhanh đã bị bốn mươi tám vị binh sĩ của Bắc Hải Thiên Lãng Quân phẫn nộ gào thét bao phủ lại.
Đan Duy kêu thảm, trọn vẹn tiếp tục nửa canh giờ, khi bốn mươi tám vị binh sĩ Bắc Hải Thiên Lãng Quân còn lại, ăn mặc quân phục chỉnh tề, ngẩng đầu ưỡn ngực bước ra từ trong Bảo Chủ phủ, Đan Duy đã không còn là hình người.
Nếu không phải trong thời gian này, Diệp Chân cho hắn phục dụng linh dược, hắn đã sớm chết.
Mà giờ khắc này, ánh mắt của Đan Duy đã kinh biến đến mức ngây dại ra.
Nếu như giờ phút này, hắn có thể nói ra nguyện vọng chính là chết cho thật nhanh!
Nhưng, ngay bây giờ, cho dù là chết nhanh, cũng thành một loại hy vọng xa vời!
- Những huynh đệ sống sót sau tai nạn, từ hôm nay trở đi, sắp xếp vào Thân Vệ Đoàn của bản soái, theo bảo hộ bản soái!
- Vâng, Đại Soái!
Liễu Phong đáp.
Sau đó, Liễu Phong lại dùng thần hồn truyền âm cho Diệp Chân,
- Đại Soái, đã điều tra rõ, tham dự dẫn dụ vây công hai vệ sĩ binh, tất cả đều là thân vệ của Đan Duy, hơn hai ngàn người, toàn bộ đã lấy khẩu cung và trảm thủ, còn có con Hắc Vũ Thiên Nga kia, cũng đã bị tuần tra Thần Tướng chém chết! Chỉ là…
Liễu Phong muốn nói lại thôi.
- Chỉ là cái gì?
Diệp Chân hỏi.
- Đại Soái, trước mắt đã tra ra, dân binh Phi Thiên tiểu Ổ Bảo phòng vượt qua bốn vạn người, mà toàn bộ dân binh Định Biên Ổ Bảo được vũ trang hạn mức cao nhất, chỉ có ba vạn, đây là phạm cấm, hơn nữa, vũ khí của bọn hắn, tất cả đều là vũ khí chế tạo có nguồn gốc không rõ, chưa được thông qua Quân chính quy, sợ rằng trong chuyện này?
Giọng nói của Liễu Phong bỗng nhiên dừng lại.
- Còn có, Đại Soái, cần phải giải quyết tốt hậu quả chuyện này, cuối cùng phải suy tính một chút, vô luận như thế nào, Đan Duy này chính là một trong các tôn tử ít ỏi của Bảo Chủ Định Biên Ổ Bảo - Đan Chính Thuần.
Liễu Phong nhắc nhở lần nữa nói.
- Giải quyết tốt hậu quả?
Diệp Chân cười lạnh.
- Giải quyết tốt hậu quả, đây không phải chuyện của chúng ta, muốn giải quyết tốt hậu quả, đó cũng là chuyện của Định Biên Ổ Bảo! Bị giết người, là binh sĩ Bắc Hải Thiên Lãng Quân chúng ta!
- Vậy Đan Duy này?
Liễu Phong biết Diệp Chân vô cùng có kiến giải, cũng không hề khuyên nhiều, mà đưa ánh mắt về phía Đan Duy bên cạnh đang cận kề với cái chết!
- Tiểu tử này?
Diệp Chân lần nữa cười lạnh.
- Hắn chết cũng không thể nhẹ nhàng như vậy!
Lòng bàn tay của Diệp Chân nhoáng một cái, trên tay nhiều thêm một đoạn Thú Cốt, xuất hiện một ngọn lửa có nhiệt độ cao hừng hực, một loại lại một loại tài liệu được Diệp Chân lần lượt thêm vào.
Sau khi, Diệp Chân thêm vào trên trăm loại tài liệu, một chất lỏng màu trắng bệch tản ra khí tức âm lãnh thê lương, lăn lộn trong bàn tay của hắn.
Thần niệm nhất động, đoàn chất lỏng màu trắng bệch đã hóa thành hình dáng một lá cờ nhỏ tam giác màu trắng bạc, Nguyên Linh lực lượng cuồn cuộn mênh mông được thôi động, từng đạo từng đạo đường vân huyền ảo phức tạp nhanh chóng được Diệp Chân khắc lên.
Dần dần, trên mặt của lá cờ tam giác màu trắng đã phát ra một loại khí tức vô cùng âm tà.
- Thành!
Sau nửa khắc đồng hồ, Diệp Chân cầm trong tay Luyện Hồn Quỷ Kỳ tản ra từng tia khí tức âm tà, lao về phía Đan Duy, tiên thiên thần hồn của hắn kêu lên thảm thiết, bị lôi ra từ bên trong thân thể của hắn, rơi vào trong Luyện Hồn Quỷ Kỳ.
Trong khoảnh khắc bị hút vào, hai đạo Quỷ Ảnh đã hiển hiện trong Luyện Hồn Quỷ Kỳ, xé rách tiên thiên thần hồn của Đan Duy, tra tấn Thần Hồn Cấm Khốn Kiếp liên tục diễn ra.
Đây là một trong các đồ chơi nhỏ ác độc chuyên môn tra tấn Thần Hồn mà Diệp Chân có được từ trong truyền thừa của Thượng Cổ Ma Thần.
Sau khi luyện thành, có thể tra tấn không gián đoạn Thần Hồn bị nhốt vào bên trong, mà thân thể bên trong này lại có thể thu nạp âm khí của trời đất, bồi bổ Thần Hồn, không ngừng tăng cao uy lực.
Nhưng Thần Hồn bị cầm tù trong đó muốn sống không được, muốn chết không xong, cả ngày lẫn đêm đều bị tra tấn!
Trước kia, Diệp Chân cho rằng loại đồ chơi nhỏ ác độc này, hắn không biết luyện chế.
Hôm nay, Diệp Chân lại chỉ cảm thấy Luyện Hồn Quỷ Kỳ nên độc ác thêm một chút mới đủ!
Nhìn tiên thiên thần hồn của Đan Duy rên kêu thảm thiết trong Luyện Hồn Quỷ Kỳ, tâm trạng của Diệp Chân, đột nhiên tốt hơn một chút, đây xem như có thể an ủi những huynh đệ vô tội đã chết kia.
- Đại Soái, không tốt, Bảo Chủ Định Biên Ổ Bảo Đan Chính Thuần, đang tự mình mang theo đại quân giết tới!
Liễu Phong đột nhiên cấp báo.
Thời điểm Diệp Chân leo lên tường thành Phi Thiên tiểu Ổ Bảo, đã thấy phía Đông Ổ Bảo, hơn ba mươi chiếc Linh Chu đang hối hả lao về phía Phi Thiên tiểu Ổ Bảo.
Một chiếc Tướng Cấp Linh Chu chính giữa có một lá cờ hiệu 'Đan Định Biên' hết sức rõ ràng.
Tại toàn bộ Định Biên Ổ Bảo, có thể đồng thời treo mấy lá cờ hiệu như thế này, cũng chỉ có Bảo chủ Định Biên Ổ Bảo - Đan Chính Thuần.
- Đại Soái, hai mươi bảy chiếc Binh Cấp Linh Chu, một chiếc Tướng Cấp Linh Chu, số lượng chiến sĩ tính ra sẽ không vượt qua ba vạn, dù là siêu phụ tải, chiến sĩ cũng sẽ không vượt qua bốn vạn người! Nhưng, chiếc Tướng cấp Linh Chu chính giữa kia rõ ràng đã được cải tiến, tính năng sẽ không thua Soái Cấp Linh Chu.
Liễu Phong nói.
Ánh mắt của Diệp Chân chuyển động, cười lạnh.
Không có vượt qua ba vạn chiến sĩ, xuất động Linh Chu cao nhất cũng là Tướng Cấp, những điều này đều cho thấy Bảo chủ Định Biên Ổ Bảo này đều không có đồng thời cải tạo!
Dù là tính năng Tướng cấp Linh Chu của hắn đồng thời vượt qua Soái cấp Linh Chu, vẫn không có hơn giới hạn!
Không có vượt qua giới hạn, đã nói lên hắn vẫn còn kính sợ nhất định đối với Quân Luật Đại Chu.
Vậy sẽ dễ hành động.
- Treo lên kỳ quân của Đại Chu, cờ hiệu của Bắc Hải Thiên Lãng quân, lá cờ của bản soái, tước cờ của bản soái, sau đó triển khai trận thế công kích. Ra lệnh cho nỏ lên dây cung, bao gồm Phá Thiên Tru Long nỏ.
- Một khi bọn hắn có bất kỳ dấu hiệu đánh vào trận, oanh phá cho bản soái!
Quân lệnh của Diệp Chân vô cùng tàn nhẫn quả tuyệt làm cho Liễu Phong vô cùng giật mình.
Đây nếu đổi lại là Liễu Phong, chắc chắn sẽ không đưa ra quân lệnh tàn nhẫn như vậy.
Có lẽ Chính Liễu Phong sẽ dùng thủ đoạn nhu hòa hơn để xử lý.
Nhưng ngược lại với tưởng tượng, nếu đối phương thừa cơ xông trận, phe mình chỉ sợ sẽ phải bị thua thiệt.
Nói thật, trước kia thời gian Liễu Phong đi theo bên người Diệp Chân thống quân không nhiều, không hiểu, bây giờ đi theo thời gian dài, mới càng lúc càng phát hiện khuyết điểm của mình.
Dạng người như Diệp Chân chính là thống soái trời sinh!
Kỳ thực đây cũng là kinh nghiệm Diệp Chân trải qua vô số trận chiến mà có.
Tuy nhiên Bắc Hải Thiên Lãng quân và dân binh Định Biên Ổ Bảo đều là con dân Đại Chu, nhưng Diệp Chân đang dự liệu trên vai trò là Nguyên Soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân.
Như vậy đầu tiên sẽ phải có trách nhiệm với những binh lính Bắc Hải Thiên Lãng Quân đã chết, những người khác, đều cũng phải đứng dịch sang bên.
- Mệnh lệnh cho quân đội Phi Thiên tiểu Ổ Bảo hạ xuống ở gần cửa pháo thành, nhiều nhất cho ba ngàn người ở lại, các đội ngũ khác nhanh chóng linh hoạt chạy về phía Phi Thiên tiểu Ổ Bảo, chuẩn bị chiến đấu!
Diệp Chân lần nữa bổ sung một quân lệnh.
Khi quân lệnh của Diệp Chân hạ xuống, đội ngũ linh chu Định Biên Ổ Bảo đối diện bỗng đi chậm lại, dừng lại ở một nới cách tường thành Phi Thiên tiểu Ổ Bảo mười lăm dặm, đội ngũ bỗng nhiên dừng lại, nháy mắt chậm rãi triển khai, ba vạn dân binh thân mặc quân phục Định Biên nối đuôi nhau đi ra.