Chương 2309 Đại Cục
Hơn ngàn quầng sáng phá không mà đến, làm cho sắc mặt tất cả mọi người bao gồm cả Diệp Chân và Đô Đốc Nghê Phong biến đổi, nhưng lại không một ai né tránh.
Đây không phải bất ngờ đánh úp, cũng không phải cao thủ độn quang.
Mà chính là phù quang!
Hơn ngàn đạo phù quang phá không bay đến, tất cả đều là phù tấn mà các cấp quân sự dùng để báo cáo quân tình khẩn cấp.
Theo quân chế Đại Chu, gặp lúc quân tình khẩn cấp, ít nhất phải báo cáo quân tình với ba vị cấp trên, nếu không một lời trả lời khẳng định chắc chắn nào từ đơn vị của ba vị cấp trên đó thì có thể dùng phương pháp khác để báo cáo quân tình.
Đây là bài học đẫm máu mà Nhân Ma chiến trường đã dạy bọn suốt vài vạn năm qua.
Nhất là những lúc có quân tình khẩn cấp không bình thường, quân sự các cấp có quyền trực tiếp báo cáo với các trưởng quan tối cao của Chiến Khu.
Những đơn vị quân sự ở nơi này như quân thành, cứ điểm, pháo đài, đồn bốt, là kiểu đơn vị quân sự giống phong hỏa đài, là không có quyền hạn khẩn cấp báo cáo.
Mà tình hình bây giờ, hơn ngàn đạo phù quang cùng lúc phá không bay đến, chuyện này đại biếu cho một loại khả năng, xảy ra quân tình khẩn cấp.
Bình thường thì quân tình khẩn cấp thường có liên quan đến Ma Tộc.
Tình hình này cũng khiến cho Bảo chủ Đinh Biên Ổ Bảo - Đan Chính Thuần vốn đang ở một bên cũng bị hơn ngàn đạo phù tấn khẩn cấp hấp dẫn sự chú ý.
Quy mô quân tình khẩn cấp đến mức này cũng không thường gặp.
Ngay khi hơn ngàn đạo phù quang rơi xuống thì chia thành hai phần, hơn mười đạo phù quang bắn về phía Diệp Chân. Còn lại, toàn bộ đều phủ xuống người Đô Đốc Nghê Phong.
Sau đầu Nghê Phong đột nhiên nhô ra một cánh tay linh lực, hơi cong lên một chút đã gom hết hơn mười ngàn đạo phù quang vào trong tay.
Tu vi của Đô Đốc Nghê Phong vốn là Đạo Cảnh trung kỳ, lực lượng nguyên linh bàng bạc này hơi đảo qua, hơn ngàn đạo phù quang đều tập trung lại trước ngực.
- Bắc Bộ Chiến Khu chúng ta cùng với một nghìn không trăm năm mươi ba đơn vị quân sự đồng thời phát hiện tung tích của trinh sát Ma Tộc, đây là quân tình khẩn cấp, có khả năng đại biểu cho việc Ma Tộc sẽ có một đợt tiến công quy mô!
Lời nói của Đô Đốc Nghê Phong khiến cho sắc mặc Diệp Chân thay đổi lần nữa, bởi vì tình báo mà Diệp Chân nhận được cũng như thế.
Dưới trướng hắn có bốn pháo đài, mười sáu cứ điểm, bao gồm cả Huyết Hà cứ điểm, đều phát hiện tung tích Ma Tộc thám báo, còn xảy ra vài cuộc chiến quy mô nhỏ.
Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân đã tử trận mười ba người, hơn trăm người trọng thương, chỉ giết được năm Ma Tộc thám báo - Chu Ma!
Gần như là chiến tổn ba so với một, điều này khiến lòng Diệp Chân co rút.
Chiến tổn bình thường của Nhân Ma chiến trường hiệp phòng quân và Ma Tộc đại quân không đến hai so một, mà Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân lại gần như ba so một.
Điều này nói rõ, thực lực, hay nói là chiến thuật của Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân còn có thể nâng cấp thêm.
Nhưng càng khiến Diệp Chân kinh hãi là cái khả năng mà tình báo này gợi lên.
Động tác lớn như vậy của Ma Tộc thám báo, rất có thể là hồi chuông cảnh báo cho việc Ma Tộc sẽ có một đợt tiến công quy mô lớn.
Ma Tộc công kích, Diệp Chân không sợ.
Nhưng xét từ trong lòng mà ngẫm, thì Diệp Chân lại có một dự cảm không may mắn.
Mới vừa đến hiệp phòng Nhân Ma chiến trường liền gặp phải nguy cơ Ma Tộc Đại Quân tiến công quy mô lớn, thật sự không may cho lắm.
Bởi vì một khi Ma Tộc phát động tiến công quy mô lớn thì sẽ biểu hiện cho việc một lượng lớn binh lính ngã xuống.
Đối với Diệp Chân, Thống soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân thì đến lúc đó nằm xuống, không phải là từng tốp từng tốp tên tuổi lạnh lẽo, mà là mỗi một sinh mệnh đẹp đẽ và ấn ký.
Thật sự thì với việc tiến công quy mô lớn của Ma Tộc, chính bản thân Diệp Chân cũng không biết, mười năm sau, liệu hắn có thể mang được bao nhiêu Bắc Hải Thiên Lãng quân nhi lang về nhà?
Bảy phần?
Năm phần?
Hay ba phần?
Trong lòng Diệp Chân cũng không nắm chắc được.
- Thiện bảo chủ, Diệp Chân, quân tình khẩn cấp như vậy, các ngươi vẫn muốn tiếp tục gây sự với nhau sao?
Sắc mặc của Đô Đốc Nghê Phong lập tức trở nên nghiêm túc.
- Ma Tộc có khả năng sẽ phát động tiến công quy mô lớn, nếu khi Ma Tộc tiến công mà Diệp Chân ngươi không tọa trấn ở Huyết Hà cứ điểm, dẫn đến việc Huyết Hà cứ điểm thất thủ, thậm chí bị đột phá.
- Nếu vậy thì Diệp Chân ngươi đến lúc đó sẽ là tội nhân đầu tiên của Đại Chu ta!
Nói xong, Đô Đốc Nghê Phong nhìn về phía Bảo chủ Định Biên Ổ Bảo Đan Chính Thuần.
- Thiện bảo chủ, nếu bởi vì ngươi mà dẫn đến phòng ngư xuất hiện vấn đề, giúp Ma Tộc bất cứ lúc nào xâm nhập, đến lúc đó, kẻ không may đầu tiên chính là Định Biên Ổ Bảo của các ngươi!
Nghe lời nói của Đô Đốc Nghê Phong, sắc mặt của Diệp Chân và Đan Chính Thuần đều trở nên nghiêm túc.
Quân tình Ma Tộc, ở Nhân Ma chiến trường là chuyện tối quan trọng nhất!
- Tốt, ngẫm đếm mặt mũi của quân tình khẩn cấp này, hai vị đều lui một bước, cũng khi cho bản đốc chút thể diện, được chứ?
Nghê Phong nhìn Diệp Chân và Đan Chính Thuần.
Đô Đốc Nghê Phong đã nói đến mức này, Đan Chính Thuần còn không nể mặt mũi nữa thì thật không biết điều. Hắn nhìn Đô Đốc Nghê Phong một chút rồi lại chuyển hướng nhìn gắt gao về phía Diệp Chân.
- Thả thần hồn của cháu ta ra, sau đó thì bồi thường cháu ta cực kỳ linh dược củng cố căn nguyên thần hồn để đề thăng căn nguyên thần hồn, thêm một phần Cửu Chuyển dung linh đan giúp tiên thiên thần hồn và thân thể dung hợp hoàn mỹ, việc này đến đây khi bỏ qua. Đan Chính Thuần nói điều kiện.
- Tuyệt đối không cái khả năng này!
Diệp Chân không thèm cân nhắc chút nào đã từ chối luôn điều kiện của Đan Chính Thuần.
Bắt Diệp Chân thả tiên thiên thần hồn của Đan Duy thì hắn còn cân nhắc, chứ đòi bồi thường nữa hả, làm sao có thể?
Tuyệt đối không thể!
Sắc mặt Đô Đốc Nghê Phong lại thay đổi, nhìn về phía Diệp Chân.
- Diệp Chân, đại cục làm trọng!
Môi Diệp Chân nhếch lên, nhìn thần hồn Đan Duy vẫn đang gào thét trong Luyện Hồn Quỷ Kỳ, sắc mặt có chút khó coi.
Nếu lúc đó hắn trực tiếp làm cái tên tạp chủng Đan Duy này hồn phi phách tán thì Diệp Chân cảm thấy quá dễ dàng cho tên tạp chủng này rồi, căn bản là có lỗi với mấy trăm huynh đệ đã chết thảm.
Cho nên mới luyện chế Luyện Hồn Quỷ Kỳ, dự định tra tấn tiên thiên thần hồn của tên tạp chủng Đan Duy này cả ngày lẫn đêm, cho đến khi tiên thiên thần hồn của hắn sụp đổ mới thôi.
Nhưng không ngờ, hiện tại lại thành ra là để chỏ tên tạp chủng Đan Duy một con đường sống.
- Diệp Chân!
Đô Đốc Nghê Phong thúc giục lần nữa.
Diệp Chân không mở miệng, đôi môi mím chặt, không từ chối nhưng ánh mắt Diệp Chân đã cho thấy thái độ của hắn.
Trong chuyện này, hắn tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
Đô Đốc Nghê Phong tức giận, chỉ Diệp Chân mà mắng to
- Sao ngươi không chút gì là suy nghĩ cho đại cục thế?
- Đô Đốc, tên tạp chủng Đan Duy này hại chết năm trăm huynh đệ của ta, bây giờ còn muốn ta bồi thường, tuyệt đối không khả năng này! Bắc Thiên Lãng quân của của ta, thà rằng tử chiến cùng Ma Tộc cũng không khả năng thỏa hiệp chuyện này!
Diệp Chân cũng nổi giận.
- Ngươi!
Thấy thế, Đan Chính Thuần ôm tay mà đứng, cười lạnh.
- Nghê Đô Đốc, ngươi nhìn, tình hình này cũng không phải lão phu không nể mặt ngươi, là hắn, hoàn toàn là do tiểu tử này không để ý đại cục!
Ánh mắt Diệp Chân gắt gao nhìn chằm chằm Đan Chính Thuần, hàm răng cắn chặt, không ngừng run run, bộc lộ tâm tình phẫn nộ lúc này của bản thân.
- Tin hay không, bây giờ lão tử niệm một tiếng, tên tạp chủng này triệt để hồn phi phách tán!
Theo tiếng quát dữ tợn của Diệp Chân, gió âm cuồn cuộn xoáy trong Luyện Hồn Quỷ Kỳ, âm thanh kêu thảm thiết của tiên thiên thần hồn Đan Duy chớp mắt thê lương thêm gấp mấy lần.
- Ngươi dám!
Đan Chính Thuần nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế của Đạo Cảnh hậu kỳ mênh mông cuồn cuộn trói lấy Diệp Chân, chỉ cần Diệp Chân dám làm thế, hắn lập tức liều mạng với Diệp Chân.
Một màn này khiến cho Đô Đốc Nghê Phong đau đầu không dứt.
- Quân tình khẩn cấp của Ma Tộc ở ngay phía trước rồi, các ngươi còn…
Nói đến đây, Đô Đốc Nghê Phong chủ động đứng giữa hai người khuyên giải
- Tốt thôi, các ngươi đều có lý, đều lợi hại, là bản đốc sai, hôm nay bản đốc không nên tới nơi này.