Chương 2325 Lạ Thường
Nói thật, là một người cầm binh, Diệp Chân thích nhất là tiến công tiến công lại thêm tiến công, tiến công là cách phòng thủ tốt nhất.
Nhưng đó là dưới tình huống thực lực hai bên chênh lệch không nhiều.
Nếu như binh lực hai bên cách xa quá lớn, còn muốn chủ động tiến công, đó chính là đi hiểm.
Chính là cái gọi binh đi hiểm chiêu!
Nhưng lúc này, binh lực cách xa quá lớn, không chỉ là trên số lượng binh lực.
Càng có chênh lệch thực lực trên chỉnh thể của quân số.
Nhất là lần này, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân mang tới thái tử vệ đội, binh sĩ có tu vi thấp nhất cũng là Thông Thần Cảnh sơ kỳ.
Mà tu vi Thông Thần Cảnh sơ kỳ ở trong Bắc Hải Thiên lãng quân của Diệp Chân đã có thể đảm nhiệm sĩ quan trung cấp trở lên.
Cho dù số lượng hay trên thực lực thì đều hình thành thế nghiền ép!
Cho nên, dù bên phía Diệp Chân có lợi thế thành tường kiên cố, có thể dựa vào Huyết Hà pháo đài phòng thủ, chiến cuộc cũng vô cùng không lạc quan, thậm chí khả năng bị đánh hạ cũng không ít.
Cho nên, lưu cho Diệp Chân chỉ có một con đường, lấy kỳ thắng!
Xuất kỳ binh!
....
Đại Hoa Pha.
Địa danh này làm sao có đã không thể nào khảo chứng, vô số năm chiến tranh đã làm cho nơi này không chút khói người.
Nhưng tầm mắt tốt đẹp này lại là nơi có nguồn nước, đã trở thành doanh địa tạm thời của quân đoàn Ma Tộc tiên phong.
Chiến dịch ngàn năm lần này, Ma Tộc phát động đại quân tiến công đầu tiên là Huyết Hà pháo đài, phân thành bốn quân đoàn tiên phong, cánh trái, cánh phải, trung quân.
Bốn mươi vạn đại quân, đóng quân không ngớt đầy đất, chiếm diện tích cực lớn, cho nên nơi đóng quân của bốn quân đoàn tiên phong, cánh trái, cánh phải, trung quân đều cách nhau trăm dặm.
Một mặt là để thuận tiện cho trú doanh, một mặt khác là vì làm dịu lấy áp lực nước.
Hơn nữa, bốn quân đoàn hạ trại cách trăm dặm, khoảng cách trăm dặm đối với cao thủ tinh nhuệ trong quân, từ khi kịp phản ứng đến cũng chỉ khoảng mười hô hấp.
Chính là đại quân, thời gian hô ứng chi viện lẫn nhau cũng chỉ trong vòng một hai trăm hơi thở.
Từ trình độ nào đó mà nói, trú doanh như vậy có thể xưng không kẽ hở.
Vài vạn năm chiến đấu tích lũy, kinh nghiệm chiến đấu của Ma Tộc đã sớm biến đến thành vô cùng phong phú.
Mà quân đoàn tiên phong có tổng cộng tám vạn người đang trú đóng ở Đại Hoa Pha.
Quân đoàn tiên phong chủ yếu từ chút ít Ảnh Ma, một bộ phận Ngưu Ma, Tứ Tí Na Già, Cốt Ma và Ma Tộc cao giai, còn có đại lượng Chu Ma, Xà Ma, Thiết Giáp Ma, … tạo thành, chiến lực không ít.
Nhưng lúc này, nguyên soái của quân đoàn tiên phong, Tứ Tí Na Già Thỉ Di lại có chút buồn bực.
Nguyên bản, lúc trước tiểu đội Ảnh Ma dưới trướng hắn hành động thất bại, sau đó trong chiến đấu, đồng liêu của hắn đều lập xuống bó lớn bó lớn chiến công.
Nhưng hắn còn chưa phát lực đã bị Thất Thái Tử Tòng Vân kêu dừng.
Cái này làm cho hắn vô cùng bất đắc dĩ.
Thất Thái Tử Tòng Vân mang theo đại quân đến, cho dù bọn họ có thể công phá Huyết Hà pháo đài thì hắn có thể phân được chiến công, cũng cực kỳ đáng thương.
Nhưng thọ nguyên của Ma Hoàng trong truyền thuyết không còn lâu, lần này ba vị thái tử điện hạ cũng mang binh giết ra tiền tuyến, nên mới có việc Ma Hoàng bệ hạ mượn cơ hội kiểm nghiệm năng lực của ba vị điện hạ.
Nghe nói, lần này chiến tích của ba vị điện hạ vô cùng quan trọng đối với tranh đoạt hoàng vị tương lai!
Nếu có thể mượn cơ hội này sát lại gần với Thất Thái Tử, đối với gia tộc phía sau hắn có ý nghĩa và giá trị đều vô cùng quan trọng.
Cho nên, hắn rất nghe lời.
Thất Thái Tử Tòng Vân truyền đến mệnh lệnh, làm cho hắn ở tại chỗ đề phòng, chờ tụ hợp với đại quân của hắn, hắn an ổn ngừng ngay tại chỗ.
Nhưng làm một tướng lĩnh ngốc ở tiền tuyến mấy chục năm, hắn vẫn vô cùng cẩn thận.
Dù hắn biết khả năng quân đội Đại Chu đến tập kích bọn hắn rất thấp, nhưng vẫn phái ra đại lượng đội tuần tra và Ảnh Ma, đề phòng khả năng đánh lén.
Về phần hiện tại, hắn đang suy nghĩ một chuyện, thế nào ở trong đông đảo tướng lãnh đều muốn biểu hiện trước mặt Thất Thái Tử Tòng Vân, trổ hết tài năng?
Về phần an toàn của doanh địa, hắn rất yên tâm!
Nhiều bố trí như vậy cũng không phải trưng cho đẹp.
Mà nhiều nhất chỉ năm canh giờ nữa, đại quân của Thất Thái Tử Tòng Vân điện hạ sẽ tụ hợp với bọn hắn!
Trước khi tụ hợp, hắn phải nghĩ ra một phương lược tương đối sáng chói công phá Huyết Hà pháo đài mới được.
Theo bóng đêm dần sâu, trong doanh địa của đại quân tiên phong, tiếng ngáy dần dần nổi lên bốn phía.
Đối với đại đa số Ma Tộc tu vi không đột phá đến Thông Thần Cảnh thì cũng giống như Nhân Tộc. Mỗi ngày đều cần một chút thời gian nghỉ ngơi thì mới có thể bảo trì thể lực và chiến lực sung túc.
Nhưng trạm canh gác ở bốn phương tám hướng là nguyên nhân mà những Ma Tộc chiến sĩ có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Ba trăm dặm, giữa đầy trời mây đen, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh cưỡi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu cùng với Diệp Chân, lỗ tai không ngừng nhanh chóng run run.
- Đại soái, đã xác định vị trí soái trướng quân đoàn tiên phong của kẻ địch! Còn có vị trí đường tấn công trên sáng tối trạm canh gác, cũng đã ghi chép toàn bộ!
- Mặt khác, ba khu này đều có một tiểu đội Ảnh Ma đi tuần, nhất định phải gạt bỏ đầu tiên!
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh không ngừng ghi chú vị trí trên linh đồ quân sự.
Lấy được vị trí Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh đánh dấu ra, Diệp Chân tiện tay giao cho Ngưu Nhị.
- Trong hai mươi hơi thở, dẫn thủ hạ Tuần Tra Thần Tướng và Tuần Tra Thần Liệp của ngươi lặng yên không một tiếng động gạt bỏ những kẻ địch trên vị trí này, không vấn đề chứ?
Vì tập kích bất ngờ lần này, Diệp Chân có thể nói là đã ra hết thủ đoạn, không nói chuyện mang Đại Nhĩ Đóa đến, ngay cả Ngưu Nhị cũng mang ra ngoài.
Ngưu Nhị do dự một chút, chỉ một chỗ nói.
- Đại soái, không có vấn đề, nhưng nơi này muốn cùng lúc xử lý hơn hai trăm người, khó đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?
- Đi thôi, nơi này, ta sẽ để Tiểu Yêu nhìn chằm chằm giúp ngươi!
Trong nháy mắt tiếp theo, từng đạo rung động không gian nhỏ không thể thấy hiện lên, năm trăm tên Tuần Tra Thần Liệp, ngay cả Ngưu Nhị và tất cả năm Tuần Tra Thần Tướng đồng thời biến mất.
Vì tập kích bất ngờ lần này, Diệp Chân đã mang ra hơn phân nửa Tuần Tra Thần Liệp.
Tuần Tra Thần Liệp là trinh sát tốt nhất, cũng là người ám sát ám sát tốt nhất!
Dưới bóng đêm trong hư không, từng hư không chi nhận vô hình lặng yên không một tiếng động đâm vào sau đầu, đỉnh đầu, trên trán Ma Tộc binh sĩ, hư không chi nhận hơi chuyển động một cái, đầu đã bị quấy nát nhừ.
Có Tiên Thiên Thần Hồn của một Ma Tộc tướng lĩnh Huyền Cung Cảnh sơ kỳ thuận thế chạy ra, nhưng vừa chạy ra thì phù quang âm lãnh đã lóe lên, triệt để thôn phệ Tiên Thiên Thần Hồn của hắn.
Đó là Phong Hồn Phù được Tổ Thần Điện luyện chế, chuyên môn thôn phệ và phong cấm Tiên Thiên Thần Hồn.
Tất cả, đều đang được tiến hành theo kế hoạch.
Duy nhất xảy ra ngoài ý muốn chính là trước đó Ngưu Nhị lo lắng đội tuần tra hơn hai trăm người, bởi vì vị trí nên có hai Ma Tộc binh sĩ không cách nào ngay lập tức bị xử lý, đột nhiên đã thấy đồng bạn tử vong không hiểu.
Vẻ mặt trở nên vạn phần hoảng sợ, sau đó định cảnh báo.
Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, hai cây gai gỗ trực tiếp từ trên một cây cỏ nhỏ trên mặt đất bắn ra, hai cái đầu trong chớp mắt bạo máu thịt be bét.
- Tiểu Miêu, tụ mây!
- A Sửu, gia trì huyễn thuật diện tích lớn!
- Tiến lên!
Theo Diệp Chân ra lệnh một tiếng, sáu vạn đại quân giấu ở trong tầng mây, dưới mây đen yểm hộ nhanh chóng đến gần đại doanh của quân tiên phong.
Nhưng ở ngoài lại không nhìn ra bất kỳ dị thường nào.
Nhìn một cái, đó là mây đen đầy trời tan không ra.
Đội tuần tra hai trăm người ban đầu cũng tuần tra bình thường phía dưới tầng mây đen đó.
- Trịnh Đương Thì, hai mươi hơi thở sau lập tức phát động tiến công liên tục trên phạm vi lớn!
- Nhiếp Đinh, ta cần Thần Thông của ngươi giúp đỡ!
Ngay khi Đại Nhĩ Đóa và Trịnh Đương Thì gật đầu thì thân hình Diệp Chân đột ngột hư không tiêu thất.
Mà mây đen đầy trời cũng bắt đầu thật nhanh bay về phía trước.
Trong quân đoàn Ma Tộc tiên phong, binh sĩ đóng giữ doanh tường nhìn mây đen đầy trời cuồn cuộn bay đến, có chút hãi nhiên.
- Thời tiết này là sắp có một lần bão tuyết nữa sao?
- Đi, nói cho thủ lĩnh, thời tiết sắp thay đổi!