← Quay lại trang sách

Chương 2330 Nguyệt Ma Chi Lực

Câu nói đó đã để lộ ra rất nhiều tin tức.

Chí ít đại biểu cho bên phía Huyết Hà cứ điểm có người là kẻ địch của Thất Thái Tử điện hạ, loại tình huống này, hắn làm Quân Đoàn Trưởng, có thể sẽ chỉ bị khiển trách nhẹ.

Huống hồ, loại sự tình này, giấu giếm cũng không được.

Nhưng tình huống bây giờ, hắn đã thua hai trận.

Loại chuyện này, làm cho sĩ khí Ma Tộc đại quân dưới trướng hắn bị ảnh hưởng, bao gồm thần khí và tâm tư của tướng lãnh, đều bị ảnh hưởng.

Nếu không nhanh nghĩ cách lấy lại thể diện, như vậy sĩ khí đại quân của Thất Thái Tử điện hạ đều sẽ bị ảnh hưởng.

Quan trọng hơn là, nếu lại không lấy lại chút bản mặt, suy nghĩ của Thất Thái Tử điện hạ về hắn sẽ bị ảnh hưởng, thật sự sẽ hoàn toàn xong đời.

Đột nhiên, cái bóng bên người Nguyệt Đại bóng hơi rung động, một tên Ảnh Ma có tu vi Huyền cung cảnh cửu trọng hậu kỳ, bất ngờ xuất hiện từ trong không khí.

- Có tra rõ hay không?

Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại nhìn thấy Ảnh Ma kia, vội hỏi.

- Đại nhân, đã điều tra rõ.

- Trong đại quân đối phương, có rất nhiều Tuần Tra Thần Liệp, bây giờ, đang lặng yên không một tiếng động nhổ Thám Báo và trạm gác ngầm của bọn họ, còn có Ảnh Ma Ám Vệ.

- Vậy dấu vết của bọn hắn, có tìm ra phương hướng không?

- Đại nhân, trước mắt bọn họ đang rút lui hướng về Huyết Hà cứ điểm, cách chúng ta, sẽ không vượt qua hai ngàn dặm. Hơn nữa, bọn họ dùng Binh Cấp Linh Chu, tốc độ phi hành, cũng không nhanh!

- Hai ngàn dặm?

Ánh mắt của Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại đảo qua đảo lại, nói.

- Tiếp tục dò xét!

Ánh mắt lại nhìn về phía mấy ngàn tinh nhuệ sau lưng, trong đôi mắt hiện lên một tia tàn khốc.

Sau mấy chục hơi thở, Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại lần nữa mang theo mấy ngàn tinh nhuệ, đuổi theo hướng Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân rút lui.

Thất Thái Tử điện hạ Tòng Vân còn khoảng ba canh giờ sẽ đến, hắn đã không có quá nhiều thời gian để biểu hiện, cho nên, hắn nhất định phải bắt lấy cơ hội này.

Đánh lén quân đội của hắn lại dùng Binh Cấp Linh Chu rút lui, tốc độ cũng không nhanh, nhưng tương tự, tốc độ chỉnh thể của Ma Tộc Đại Quân bọn họ cũng không phải quá nhanh.

Quan trọng hơn là, hắn đã bị tình huống luân phiên tập kích đêm nay làm cho sợ hãi, kẻ chỉ huy của quân địch, lại mang đến cho hắn một loại cảm giác vận binh như thần.

Mà lại, hành vi đêm khuya mang theo đại quân, vội vã truy kích quân địch, rất dễ để lộ sơ hở dễ dàng nhất.

Cho nên, Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại cân nhắc liên tục, quyết định chỉ huy lực lượng tinh nhuệ, vội vàng đuổi theo quân địch.

Mà hữu quân và trung quân dưới trướng hắn, tất cả hợp binh một chỗ, tiến vào trạng thái lâm chiến, phòng ngự khả năng đánh lén và công kích.

Hắn tin tưởng, trung quân và hữu quân dưới trướng hắn, chỉ cần ở vào trạng thái lâm chiến và phòng ngự, chỉ cần đại quân chưa đến ba mươi vạn người, cũng có thể ngăn cản.

Nếu đuổi kịp, bốn ngàn tinh nhuệ do hắn mang theo, hoàn toàn có năng lực toàn diệt đội quân sáu vạn người kia, đại đa số đều là Khai Phủ cảnh và Nhập Đạo cảnh, lật lại được một bàn!

Hơn nữa, nhóm tinh nhuệ này của bọn họ, tốc độ càng nhanh, nếu đuổi theo với tốc độ cao nhất, khả năng lớn sẽ đuổi kịp.

Sau hơn trăm hơi thở, quân doanh tả quân phảng phất như địa ngục nhân gian, Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại lần nữa mang theo hơn bốn ngàn tinh nhuệ, đuổi theo hướng Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân rút lui.

Nhưng lần này, tinh nhuệ Ma Tộc bên này, cũng tạo thành trận hình, không còn rối bời giống như trước kia.

Khoảng cách hai ngàn dặm, đối với đại quân cũng không phải một khoảng cách an toàn.

Theo thời gian trôi qua, Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại chỉ huy nhánh tinh nhuệ kia, càng ngày tiến càng gần về phía Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân rút lui, Ma Tộc có thị lực thần thông, thậm chí đã có thể nhìn thấy ánh sáng của Linh Chu phi hành.

- Sau khi đuổi kịp, bắt đầu bọc đánh ba phía, nhất định phải toàn diệt sáu vạn người đó!

- Chỉ là sáu vạn người, cũng dám luân phiên đánh lén đại quân ta, quả thực to gan lớn mật!

Lần này, Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại đã thật sự nổi giận

Dù sao đêm nay hai trận chiến kia là quá oan uổng!

Sau khi ra lệnh xong, hai tên Đạo Cảnh Ma Tôn vẫn luôn làm thám báo ở phía trước, đột nhiên truyền đến tin tức.

- Đại nhân, đội quân chúng ta truy kích, bọn họ lại... Lại đang bày thế trận!

Giọng nói của ai tên Đạo Cảnh Ma Tôn, có chút lo sợ.

- Lại bày xuống thế trận là có ý gì?

- Ngươi qua đây nhìn sẽ biết!

Sau mười mấy hơi thở, Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại bay đến gần đó, nhìn thấy một màn trước mắt, kém chút đã không có tức giận đến nổi điên.

Trong tầng trời thấp phía trước hai mươi dặm, lại nổi lên dày đặc sương mù, trong sương mù nồng đậm đó, ba trăm Phá Thiên Tru Long nỏ và ba ngàn Viêm Linh bạo ma nỏ, như ẩn như hiện trong sương mù, làm cho hai tên Đạo Cảnh thám báo không dám tiến lên.

Dù sao trận thế này, nếu bọn họ tùy tiện xông vào, hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Lại dùng chiêu này!

Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại thấy cảnh này, lập tức nổi trận lôi đình, như có một loại cảm giác bị vũ nhục.

Vung tay lên, định hạ lệnh tiến công.

Nhưng khi Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại vung tay lên, trong nháy mắt tiếp theo, lại do dự một chút.

Trong binh pháp Nhân Tộc có nói, Thực là không, Không là thực!

Trước đó là giả tượng, vậy nếu lần này là thật thì sao?

Vẫn cẩn thận mới được.

Trong nháy mắt tiếp theo, trong tay của Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại và thân tín của hắn, đồng thời xuất hiện từng chuôi cự cung kéo căng tạo thành thành hình tròn, mấy chục mũi tên màu đỏ bắn về phía Phá Thiên Tru Long nỏ trong sương mù dày đặc.

Khi mũi tên màu máu xuyên qua Phá Thiên Tru Long nỏ trong sương mù dày đặc, mà Phá Thiên Tru Long nỏ như gợn sóng động một cái, lại trở về hình dáng ban đầu.

Con mắt của Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại, lập tức đỏ lên.

- Vẫn là chiêu đó!

- Xông lên cho ta!

- Xông lên cho ta!

Khi Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại phẫn nộ gào thét một tiếng, cả bản thân Nguyệt Đại và bảy vị Đạo Cảnh dẫn đầu bốn ngàn Ma Tộc tinh nhuệ có tu vi Huyền Cung cảnh trung hậu kỳ, hai trăm Ma Tộc tinh nhuệ Giới Vương cảnh ở phía sau cùng nhau xông về huyễn cảnh sương mù màu đen phía trước như mũi tên!

Mặt khác, có bảy tên Đạo Cảnh tản ra khỏi đội ngũ, đánh về bốn phương tám hướng, ánh mắt từng tên như điện, điều tra tình hình xung quanh.

Sự bố trí này có thể xem là tiêu chuẩn bố trí của một nhánh tiểu quân đoàn tinh duệ.

Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại xông vào sương mù trong nháy mắt, với bảy vị Đạo Cảnh dẫn đầu, quanh thân mỗi người đã xuất ra linh diễm mênh mông như biển.

Những nơi linh diễm đi qua, sương mù màu đen như canh giội tuyết, lập tức tan rã, bao gồm Phá Thiên Tru Long nỏ và Viêm Linh bạo ma nỏ, còn có loáng thoáng hư ảnh binh lính.

Nhánh Ma Tộc tinh nhuệ đó đang nhanh chóng xông phá huyễn tượng sương mù trước mắt.

Chỉ hai cái hô hấp, huyễn tượng sương mù đã sụp đổ dài đến mười lăm dặm.

Nhưng lần này, huyễn tượng sương mù lại vô cùng dày đặc.

Lần trước, huyễn tượng sương mù cũng chỉ có mười lăm dặm, đội hình của bọn họ đã vượt tới trong ngày.

Bây giờ, huyễn tượng sương mù đã sụp đổ dài đến mười lăm dặm, nhưng huyễn tượng sương mù trước mắt, lại giống như không có điểm cuối vẫn y như cũ.

Trong làn sương đen, vẫn như cũ giăng đầy vô số Phá Thiên Tru Long nỏ, viêm Linh bạo ma nỏ, còn có hư ảnh binh lính.

Huyễn tượng sương mù dày đặc như thế, làm cho trong lòng của Quân Đoàn Trưởng Nguyệt Đại đột ngột địa dâng lên một tia báo động, không thích hợp!

Nghĩ đến khả năng đã bị lừa!

Nhưng, Nguyệt Đại cũng không có bối rối, mà vô cùng bình tĩnh, khẽ quát một tiếng.

- Cẩn thận, đề phòng!

Nhưng cũng trong nháy mắt này, một giọng nói giống như trong cửu u ma vực truyền ra làm cho trái tim của Nguyệt Đại mạnh mẽ chìm xuống, tựa như rơi vào vực sâu không đáy.

- Bắn!

Một chữ cực kỳ đơn giản lạnh lẽo, truyền vào trong lỗ tai một đám Ma Tộc tinh nhuệ, lại như thần chết xuất hiện.

Trong nháy mắt tiếp theo, ánh sáng loá mắt chói mắt, đột ngột sáng lên trong làn sương đen, sau đó mang theo tiếng rít thê lương, bão táp bắn về phía đoàn quân hơn bốn ngàn Ma Tộc tinh nhuệ.

- Cẩn thận!

- Không!

- Có phục binh!

- Đại nhân cẩn thận!

Trong chớp mắt, đủ loại tiếng thét chói tai và âm thanh tuyệt vọng đã vang lên liên tục.

Hai vị Đạo Cảnh xông vào mỗi bên cũng phát ra tiếng rống tuyệt vọng.

Vì trong nháy mắt, trong cảm ứng của bọn họ, ít nhất ba mươi nỗ tiễn của Phá Thiên Tru Long nỏ, như tia chớp đầy màu sắc rực rỡ, đang oanh phá về phía bọn hắn.