Chương 2349 Chuẩn bị mở màn
Đại quân của Diệp Chân, sau khi từng người theo thứ tự chậm rãi rút lui, nhưng trong quá trình rút lui, lại luôn duy trì hỏa lực áp chế, mà đội quân của hắn còn muốn đuổi theo tiếp chiến.
Nhưng ngay lúc này, lại đột nhiên có lục quang dưới lòng đất bộc phát ra, để đội quân hắn nhanh chóng thương vong số lượng lớn.
Ánh sáng màu bạc chỉ biết qua loa tạo nên.
Loại ánh sáng màu bạc này, làm cho hắn đau đầu không nhẹ.
Một bộ phận ánh sáng màu bạc, sẽ để thân thể của các binh sĩ dưới tay hắn trở nên nặng nề vô cùng, tốc độ cũng bỗng giảm bớt đi mấy lần.
Mà một bộ phận ánh sáng màu bạc, lại để cho binh sĩ của hắn bị ảnh hưởng, trong chớp mắt người nhẹ như yến, tốc độ bỗng nhiên tăng lên mấy lần.
Ban đầu, loại tình huống sau là chuyện tốt.
Nhưng, ngươi hãy suy nghĩ một chút, đại quân còn đang kết thành quân trận, lấy một tốc độ chậm nhanh đều đặn mà tiến lên, lúc này, đột nhiên lại một bộ phận binh sĩ thì giảm nhanh, một bộ phận lại đột ngột tăng tốc độ.
Hậu quả tạo thành chính là trận hình đại loạn.
Mà nỏ tiễn bên đối phương lại đang nắm đúng thời cơ mà ầm ầm bắn tới, làm cho thương vong đến số lượng lớn.
Cái này, khiến Kê Khởi vô cùng phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì.
Đây là Diệp Chân khống chế Địa Từ Lực Trường chính xác, loại khống chế chính xác này có đôi khi có thể đưa đến hiệu quả không tầm thường.
Ngay sau đó, Diệp Chân gọi ra huyền cơ phân thân, cũng nhanh chóng chờ đúng thời cơ thi triển chiêu Ác Mộng Gào Thét trong phạm vi lớn, mượn cơ hội quấy nhiễu quân trận bên Ma Tộc, sáng tạo thời cơ chiến đấu.
Ba người Diệp Chân, Tiểu Yêu, Huyền Cơ Phân Thân thay nhau ra trận, cuồn cuộn chém giết đầu người đại quân Kê Khởi, mà Kê Khởi sớm đã tức giận muốn thổ huyết.
Muốn tấn công đại quân của Diệp Chân, lại chả có cách nào đến gần, mà bọn họ tấn công trong phạm vi xa, so với lực lượng nỗ tiễn của Nhân Tộc, lại lỗ nhiều hơn lời, không tạo được bao nhiêu thương tổn.
Đương nhiên, đại quân dưới tay của Kê Khởi cũng đang có cường giả Đạo Cảnh đi theo.
Cao thủ của đại quân Diệp Chân bên này chỉ cần xuất động, vậy, Đạo Cảnh dưới tay Kê Khởi cũng sẽ nhanh chóng theo đó tiến lên, dùng khí tức khóa chặt cao thủ bên này của Diệp Chân, chuẩn bị tiến hành ám sát kiềm chế giữa cao thủ, để bọn hắn không cách nào ảnh hưởng đến chiến cục.
Chiến thuật của Kê Khởi là rất tốt.
Thế nhưng hắn lại gặp phải Diệp Chân.
Diệp Chân có Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh, có được số lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực, còn có cả Tạo Hóa Linh Lực của tiểu Yêu. Dưới sự phối hợp của ba người, Ma Tộc Đạo Cảnh bình thường, gần như là lúc vừa đối mặt đã bị Diệp Chân xử lý.
Không phải bị giết chết, cũng sẽ bị Tiểu Yêu rút ra thành thây khô!
Chỉ ngắn ngủi hai lần tiếp chiến, Đạo Cảnh dưới tay hắn đã bị xử lý ba người.
Mà những Đạo Cảnh dưới tay Kê Khởi, toàn bộ chỉ có bảy người.
Cái này, khiến Kê Khởi hết sức đau đầu, mỗi một Đạo Cảnh ngã xuống, số tổn thất mang đến, sẽ có hơn cái chết của mười vạn đại quân!
Càng nguy hiểm hơn là, cho đến giờ, Kê Khởi còn chưa rõ ràng những Đạo Cảnh này, đến cùng là vừa đối mặt với kẻ thù thế nào, đã bị Diệp Chân giết chết hết.
Kê Khởi sắp điên lên rồi!
Thật!
Là sắp điên rồi!
Còn chưa tiếp chiến mà đại quân dưới tay hắn đã hao tổn hơn hai vạn người, Đạo Cảnh cũng ngã xuống ba vị rồi.
Tính cả tổn thất trước sau và hơn một vạn người thương vong vì cờ đầu lâu hài cốt của hắn, đại quân dưới tay, quân số từ mười lăm vạn đã giảm đến không đến chín vạn.
Đây là một con số làm người kinh hãi không nhẹ.
Mà Diệp Chân bên này, trừ thủ quân ở Khai La pháo đài có mấy ngàn người thương vong ra, bọn hắn đang đuổi giết sáu vạn đại quân bên Diệp Chân, thi thể nhìn thấy chỉ một bàn tay cũng có thể đếm được.
Kê Khởi thật có một loại cảm giác sắp sụp đổ.
Mang binh nhiều năm như vậy, hắn còn chưa thấy uất ức như thế bao giờ.
Rõ ràng chiến lực đại quân dưới tay rất mạnh mẽ, đối phương cũng ở phía đối diện, nhưng lại đánh không nổi.
Mỗi một lần sắp đã đến được gần, đội quân dưới tay hắn, nhất định cũng sẽ bị đối phương lấy một bí thuật thần thông tính phạm vi ảnh hưởng đến.
Giây phút này, Kê Khởi đã hơi hiểu được cảm nhận của Nguyệt Đại rồi.
Vậy, đúng thật là uất ức đến muốn nôn ra máu!
Trước mặt loại đấu pháp gần như vô lại này của đối phương, hắn gần như có một cảm giác vô kế khả thi.
Không còn cách nào, cũng rơi vào đường cùng, Kê Khởi lại bắt đầu lần nữa co vào phòng tuyến.
Nói cách khác, Kê Khởi đã buông bỏ việc tiến công, chỉ gắt gao kẹp chặt đại quân Diệp Chân, có thể báo thù huyết hận hay không thì phải xem bên viện quân của Thái Tử điện hạ.
Mà Diệp Chân cũng không vội.
Hắn giống như đang đao cùn cắt thịt, từng chút từng chút làm hao mòn thực lực bên đại quân dưới tay Kê Khởi, cố hết sức giữ sức cho phe mình.
Sau khi viện quân Thất Thái Tử Tòng Vân mang theo vừa chạy tới, thứ nhìn thấy chỉ là linh quang của Linh Chu chở Diệp Chân đi xa.
Tuần Tra Thần Liệp dưới tay Diệp Chân, chính là một trong những thám báo tinh nhuệ nhất trên đời này, một khắc đồng hồ trước đã phát hiện được đại quân mà Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân mang theo cứu viện.
Lúc vừa phát hiện viện quân của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, Diệp Chân đã hoàn toàn rút đi rất thuận lợi.
Đại quân trực tiếp leo lên từng chiếc từng chiếc Soái Cấp Linh Chu, nhanh chóng rút lui.
Về phần thoát khỏi vòng quay gắt gao đại quân của Kê Khởi lại vô cùng đơn giản.
Đối với đội quân sớm đã mất đi dũng khí tiến công như bên Kê Khởi, mấy ảo ảnh phạm vi lớn, đã có thể giúp Diệp Chân tranh thủ đầy đủ thời gian để rút lui.
Không thể không nói, ảo ảnh mà Thận Long Nguyên Linh A Sửu dùng Thái Cổ Thận Long Thận Khí để bố trí trong phạm vi lớn, ở trên chiến trường này, thật có thể làm cho một Quân thống soái tức muốn điên!
Rất giống, rất thật!
Về phần đội quân của Cổ Thiết Kỳ thì cũng sớm nhận được mệnh lệnh, mang theo đại quân quay lại Khai La pháo đài.
Cho nên, khi Thất Thái Tử Tòng Vân mang theo viện quân chạy đến, đã nhìn thấy mấy vạn thi thể đại quân Kê Khởi được ném đều trong hơn nghìn dặm trên đường.
Thất Thái Tử Tòng Vân dưới sự phẫn nộ, đã cho Kê Khởi một bàn tay, trực tiếp đánh nát nửa bên gò má của Kê Khởi.
Kê Khởi làm thống lĩnh hữu vệ quân của Thái Tử, là tướng lãnh, lại cũng như là một gia nô.
Cho nên, Thất Thái Tử Tòng Vân cho hắn một bàn tay, không có gì đáng trách.
Nhưng, trong một tát này, lại đó có thể thấy được Thất Thái Tử Tòng Vân đang cực kì phẫn nộ!
Một Thất Thái Tử Tòng Vân luôn biết kềm chế, lại đang thật sự phẫn nộ!
- Muốn chạy trốn, nằm mơ!
- Bị ta bắt được cái đuôi, đừng nghĩ đến việc trốn nữa!
- Đuổi theo cho ta, dùng tốc độ cao nhất!
- Nói cho những Ma Sư đó, ra hết khí lực bú sữa của bọn hắn cho ta xem, hết sức tăng tốc độ đại quân lên! Nếu đuổi không kịp Diệp Chân, Thái Tử sẽ chặt hết đầu của bọn hắn!
Trong nháy mắt, tiếng gào thét của Thất Thái Tử Tòng Vân vang vọng, viện quân tinh nhuệ vừa chạy đến, giống như tia chớp màu đen, đuổi nhanh về phía đại quân Diệp Chân đã đi xa.
- Diệp Chân, lần này, Thái Tử muốn lấy đầu ngươi làm thành cái bô, rửa sạch nhục nhã!
Thất Thái Tử Tòng Vân cưỡi dực thú, một mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương xa, mặt đầy sát khí!
Cùng một giây, Diệp Chân bên này cũng nhận được tình báo mới nhất.
Tuần Tra Thần Liệp không cách nào nhìn được tình hình bên đại quân Thất Thái Tử Tòng Vân, nhưng mấy vị Tuần Tra Thần Tướng kia lại có năng lực này.
- Đuổi theo?
Diệp Chân vừa nhận được tin tức này, không chỉ không chút lo lắng, ngược lại còn cười rộ lên.
- Rất tốt! Xem ra, Thất Thái Tử Tòng Vân điện hạ của chúng ta muốn hưởng thụ buổi tiệc đầu tiên rồi!
- Đến, truyền lệnh xuống, đại quân chuyển hướng, xuất phát về phía Huyết Hà!
Như là trong cùng một lúc, tia phù quang bay từ trong tay Diệp Chân ra, nháy mắt xẹt về chân trời, bay đến trên bầu trời Huyết Hà, đột nhiên lại chuyển hướng một cái, chìm xuống đáy sông Huyết Hà!