Chương 2350 Bất Tử Hùng Vương Treo Thưởng
Huyết Hà ngang qua toàn bộ Huyết Hà pháo đài, chỗ rộng nhất đến hơn trăm dặm, chỗ hẹp nhất thì chỉ có mười dặm, nhưng nước sông chảy rất xiết, có giang hà hoành hạ chi thế.
Đại quân Diệp Chân lui, đại quân Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đuổi theo, khoảng cách giữa hai quân lại càng ngày càng gần.
Rốt cục, ngay khi đến gần bầu trời Huyết Hà, khoảng cách giữa hai quân đã không đến ngàn dặm.
Theo tốc độ như vậy, nhiều nhất một khắc đồng hồ nữa thì đại quân Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân có thể đuổi kịp đại quân Diệp Chân, đồng thời phát động công kích.
- Diệp Chân, đừng chạy nữa!
- Nếu ngươi vẫn là nam nhân thì dừng lại triển khai trận thế với bản thái tử, buông tay chiến một trận!
- Yên tâm, bản thái tử sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi, ngươi có sáu vạn đại quân, bản thái tử sẽ vận dụng sáu vạn đại quân!
Thấy sắp đuổi kịp Diệp Chân, tâm tình của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân rất tốt đẹp.
Đứng trên đỉnh đầu dực thú, xa xa hướng về Diệp Chân nói to, hăng hái, dưới linh lực chấn động, âm thanh truyền ra ngoài ngàn dặm.
Diệp Chân cưỡi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, rời khỏi đội ngũ lớn, từ xa đứng nghiêm.
- Thất Thái Tử điện hạ, Diệp mỗ còn nhớ lúc ngươi ở Ma Hồn Giới thì như chó nhà có tang, chắc là ngày đó chưa đủ nghiền, hôm nay còn muốn lại làm một lần chó nhà có tang nữa sao?
m thanh của Diệp Chân thuận gió chấn động ngàn dặm, giống như lôi âm truyền vang trong thiên địa, làm cho nụ cười trên mặt Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân lập tức biến mất.
- Thời nay không giống ngày xưa, ngày đó, Ma Hồn Giới là địa bàn của ngươi, bây giờ chính là ở Hồng Hoang Đại Lục, chúng ta đang dễ dàng chiến một trận công bằng.
Bị Diệp Chân nhắc đến lần bại trận ở Ma Hồn Giới, một gương mặt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nóng lên, ngày đó thảm bại chính là sự thật, vốn không có mặt mũi biện bạch.
Nhưng làm thái tử và thống soái, trước mặt vạn quân, nếu loại chuyện này không làm rõ ràng một chút, đối với người nhìn hắn tổn thương cũng quá lớn.
Cho nên mới nói ngày đó bại trận là bởi vì ở trên địa bàn của Diệp Chân, xem như miễn cưỡng tìm được một nguyên nhân tạm chấp nhận được.
- Đánh một trận công bằng sao? Thế gian này có công bình chân chính sao?
Trong khi nói chuyện, Diệp Chân dùng một ngón tay chỉ đại quân Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân:
- Thực lực cá nhân của bộ đội dưới trướng ngươi là gấp hai lần thậm chí nhiều hơn thực lực binh sĩ dưới trướng của ta, lại càng không cần phải nói nhân số, cái này sao có thể nói là công bằng?
Nghe vậy, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cười to lên, tiếng như kim thạch, xé mây phá không.
- Nhưng vấn đề là ngươi được lựa chọn sao?
Làm cho Diệp Chân đắc dĩ như vậy, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng sảng khoái.
- Đúng, được lựa chọn sao?
- Đã không có lựa chọn khác, vậy cũng chỉ có thể buông tay một trận chiến, chỉ bằng bản sự!
Nói xong câu đó, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lập tức quay đầu, chuẩn bị quân trận.
Nhưng đang lúc Diệp Chân quay lại, một mắt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân lóe lên quang hoa, giữa hư không ba động lập tức xuất hiện ở trước người Diệp Chân, một quyền đánh về phía Diệp Chân.
- Diệp Chân, nếu đã đến thì ngươi và ta đánh một trận, chiến đấu phía dưới giao cho Tướng Quân phía dưới là được.
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nói.
m thanh long ngâm từ trong Hắc Thủy Huyền Cung của Diệp Chân vang lên, long hồn giáp lập tức bao trùm ngoài cơ thể Diệp Chân. Cùng lúc đó, Diệp Chân ưỡn ngực, không tránh không né đón lấy một quyền của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Ngay khi không tránh không né, Tử Linh Tiên Kiếm kiếm quang và nắm đấm quấn quanh vô số Phụ Cốt Độc Diễm hung hăng đánh về phía Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Trong ánh mắt của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân hắc quang đại phóng.
- Cứng đối cứng? Bản thái tử thích!
Thoáng chốc, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cũng ưỡn ngực đón lấy công kích của Diệp Chân, ánh sáng màu vàng đất chói mắt sáng lên ngoài cơ thể Diệp Chân.
Trong tích tắc, hai người đã trao đổi mấy trăm đòn kiếm quyền, âm thanh quyền đánh vào da thịt giống như lôi âm, chấn động toàn bộ hư không ra từng đường gợn sóng như hoa sen.
Bên ngoài cơ thể Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân xuất hiện một món thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo so với lần trước khí tức càng thêm dày đặc, phòng ngự vô cùng mạnh mẽ.
Bên ngoài cơ thể Diệp Chân tung toé thổ hoàng sắc linh quang làm cho Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân vô cùng giật mình.
- Trọng giáp da gấu tản ra khí tức của Hùng tộc Đại Thánh? Da gấu của Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh, là ngươi lột?
- Nguyên Linh của Cự Linh Đại Thánh còn sống trở về sao?
Tiếng thán phục của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đương nhiên làm cho Diệp Chân liên tưởng đến một vài khả năng, đủ để có một chút phán đoán.
Nghe vậy, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nhẹ gật đầu, than tiếc,
- Xem ra, nguyện vọng của Bất Tử Hùng Vương muốn lấy đầu ngươi làm bồn cầu sẽ không thể nào thực hiện được.
- Ở Thái Mông Yêu Giới, Bất Tử Hùng Vương đã tuyên bố treo thưởng đối với ngươi, nếu ai có thể đưa lên đầu của ngươi sẽ lập tức thưởng thành lớn trăm tòa, ban thưởng phong hào Đại Thánh.
- Chỉ là Bất Tử Hùng Vương sao? Vạn Năm Hùng Đế không phát treo thưởng sao?
Diệp Chân khinh thường cười một tiếng:
- Hình như Đông Thanh Long Đế cũng treo thưởng đối với ta.
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nghe vậy thì nhịn không được cười lên, đúng là có chuyện như vậy.
Nợ quá nhiều không sợ, thêm một Bất Tử Hùng Vương treo thưởng đối với Diệp Chân hình như cũng không tính là gì.
- Hình như rất nhiều người đều muốn giết ngươi cho thống khoái!
Theo hắn biết, còn có Thanh Khâu Hồ tộc đại tộc trưởng, Hầu tộc Phong Lôi Cổ Hầu vương, thậm chí cường giả trong Nhân Tộc, bao gồm cả hắn ở trong cũng đều muốn đưa Diệp Chân vào chỗ chết.
Đối với hắn việc này, Ma Hoàng Thất Thái Tử đã thấy qua vô số hạng người bình thường và rất rất nhiều thiên tài kinh tài tuyệt diễm. Nhưng, Diệp Chân có thể làm cho đỉnh tiêm tồn tại trong Nhân, Yêu, Ma tam tộc đều muốn giết cho thống khoái thì thật đúng là không nhiều.
Nếu có thể, hắn cũng rất ngồi xuống trò chuyện với Diệp Chân một chút, đến cùng sao hắn có thể làm được điểm này.
Đương nhiên, nếu thật xuất hiện loại tình huống đó thì cũng là hắn chém đầu Diệp Chân xuống, vừa dùng đầu Diệp Chân uống rượu, vừa nói chuyện phiếm với Nguyên Linh của Diệp Chân đang chịu ma hỏa đốt cháy.
Hoàn cảnh đó, vừa nghĩ đến thôi đã vô cùng vui vẻ.
- Nhưng ta vẫn sống rất thoải mái!
Diệp Chân rất tự đắc nhún vai.
- Không sai, nhưng đó là trước kia!
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân rất khẳng định nhẹ gật đầu nói:
- Vận may của ngươi sẽ tới hôm nay thôi! Hôm nay, bản thái tử là đến có chuẩn bị, cũng không vội vàng giống như lần trước.
- Có đúng không, vậy thì phải thử một chút mới biết được!
Gần như là cùng lúc đó, kinh khủng linh bạo lần nữa từ giữa hai người dâng lên.
Trong thời gian ngắn ngủi mười mấy hô hấp, hai người đã giao thủ trăm ngàn chiêu, mà xem ra ai cũng không chiếm tiện nghi của ai.
Không chỉ là ai cũng không chiếm được tiện nghi của ai, mà thực lực hai bên đều có chỗ giữ lại.
Diệp Chân vẫn không dùng tới đại sát khí là Chúng Sinh Nguyện Lực và Tiểu Yêu, mà Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cũng không dùng tới Thiên Phú Thần Thông của Ma Hoàng nhất mạch của hắn, bao gồm hai Đạo Cảnh Ma Tôn ở hậu phương dùng khí tức như có như không bao phủ một phương chiến trường này.
Trong đó, khí tức một vị Đạo Cảnh Ma Tôn đã cao tới Đạo Cảnh hậu kỳ, cho dù chỉ đứng ở nơi đó bất động, linh áp kinh khủng cũng giống như sóng dữ, cuồn cuộn không dứt phát tán bốn phương tám hướng.
Đây là cao thủ ma tộc do Ma Hoàng phái tới bảo hộ Thất Thái Tử Tòng Vân.
Ma Tộc thái tử bọn hắn có huyết mạch Ma Hoàng vô cùng tôn quý, người một nhà đấu thế nào cũng có thể, thậm chí có thể xử lý.
Nhưng làm Ma Hoàng có huyết mạch tôn quý, tuyệt đối không thể chết trong tay người ngoài, nhất là trong tay Nhân Tộc.
Nếu không sẽ là sỉ nhục của toàn bộ Ma Tộc.
Nhằm đề phòng vạn nhất có xảy ra chuyện gì, cho nên Ma Hoàng đã đặc biệt phái tới hai cao thủ bảo hộ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, quan sát Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Là bảo vệ, cũng là giám sát, càng là ghi chép.
Bọn hắn sẽ ghi lại tất cả biểu hiện của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân trong cuộc chiến đấu này, không mang bất cứ tia cảm tình nào, toàn bộ đưa đến trước mặt Ma Hoàng, để Ma Hoàng quan sát.