← Quay lại trang sách

Chương 2376 Đại Ti Thiên hồi báo

Xem ra, đây chính là thái độ của vị hoàng huynh này của ta! Hắn muốn bản Vương thay hắn bảo đảm lương đống này.

Ánh mắt thoáng nhìn về phía Cổ Nguyệt.

- Cổ tham mưu, ngươi kia nói sao, trụ cột quốc gia này là bảo đảm hay là khó giữ được?

Cổ Nguyệt cũng không vột trả lời, đầu tiên là nửa khép lấy con mắt rơi vào trầm tư.

Ly Thân Vương Cơ Nguyên cũng không vội, lẳng lặng chờ đợi.

- Đại đô đốc, Diệp Chân này là trụ cột quốc gia, cho dù đi hay ở đều có lợi và hại. Đi, có thể nhanh chóng hạ thấp ảnh hưởng của ở Nhân Ma Chiến Trường xuống thấp nhất.

- Mà ở lại thì sẽ là người hấp dẫn hỏa lực tốt nhất, sẽ chia sẻ cho chúng ta một bộ phận không ít quân lực Ma Tộc.

Cổ Nguyệt nói.

- Vậy ý của Cổ tham mưu là?

Ly Thân Vương Cơ Nguyên hỏi.

- Đương nhiên là lưu lại!

Cổ Nguyệt nở nụ cười.

- Lý do?

- Chỉ có một!

Cổ Nguyệt dựng thẳng lên một đầu ngón tay.

- Diệp Chân này đã thành thế nước lửa với Đại đô đốc, nếu chúng ta tha hắn trở về, cho hắn trưởng thành, thành lập căn cơ để ngày sau đối đầu với Đại đô đốc hay sao?

- Ma Thần cung và Ma Hoàng treo thưởng chính là cơ hội thật tốt bóp chết kẻ này!

- Vậy chỗ của hoàng huynh ta thì sao?

- Đại vương làm việc, khi nào lo lắng qua cảm thụ của vị kia?

Nghe vậy, Ly Thân Vương Cơ Nguyên cười lên ha hả, duỗi ra ngón tay cái về phía Cổ Nguyệt.

- Người hiểu ta, cũng chỉ có khanh!

Trong lúc đang cười lớn, một ngọc giản từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong tay tham mưu Cổ Nguyệt.

Thần niệm của Cổ Nguyệt quét một chút, gương mặt lập tức lộ vẻ cổ quái.

- Xảy ra chuyện gì sao?

Ly Thân Vương Cơ Nguyên thấy thế thì hơi kinh ngạc.

Cổ Nguyệt lại không trả lời ngay mà hướng về phía Ly Thân Vương Cơ Nguyên chúc mừng.

- Chúc mừng đại vương, chúc mừng đại vương, nay lại được một trợ lực!

- Trợ lực gì?

Ly Thân Vương Cơ Nguyên càng thêm kinh ngạc.

- Đại vương xem thì sẽ biết!

Nói xong, Cổ Nguyệt đưa ngọc giản lên.

Chỉ nhìn thoáng qua, Ly Thân Vương Cơ Nguyên đã không hề cố kỵ hình tượng vỗ đùi, lần nữa cười ha hả.

- Quả nhiên là một sự giúp đỡ lớn, trời trợ giúp bản Vương, trời trợ giúp bản Vương!

Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương trình lên một tấu chương vốn nhìn như đơn giản nhưng lại từ trong triều Đại Chu dẫn ra một sóng ngầm cuồn cuộn.

Đại triều hội ngày đó, Nhân Ma Chiến Trường Đại đô đốc Cơ Nguyên, Quân Bộ Thượng Thư Ban Lệ, còn có mấy vị thân vương thảo luận chính sự khác cùng một đám trọng thần tỏ thái độ, gần như phong bác gắt gao này phong tấu chương của Bách Tương, lại không có bất luận ngọn nguồn gì.

Dù là Bách Tương thân là Tổ Thần Điện Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti thì cũng không có một chút tác dụng nào.

Đối với kết quả này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thân là người phán định, mặt không biểu tình tuyên bố kết quả nghị sự.

Bắc Hải Quận Công Diệp Chân tiếp tục ở lại Nhân Ma Chiến Trường hiệu lực, đợi hết kỳ hạn hiệp phòng mới tiến hành đại điển phong Công.

Trận hướng tranh này nhìn như là hai phe triều thần đang so sánh lực.

Nhưng, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long quay lại đến Hoàng Cung đông buồng lò sưởi, lại tức đến quăng cái chén, làm cho một đám thái giám và cung nữ sợ đến không dám thở mạnh.

- Đại Bạn, ngươi nói, lực khống chế của trẫm đối với triều đình đã yếu đến trình độ này sao?

- Rõ ràng trẫm đã lén lút đưa ra nhắc nhở, muốn bảo đảm cho Diệp Chân, không ngờ, cuối cùng vẫn lưu Diệp Chân tại Nhân Ma Chiến Trường!

Hầu trong góc, Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n lại cúi đầu, chậm rãi trả lời.

- Bệ hạ, có lẽ là Nhân Ma Chiến Trường thật cần Diệp....

- Đủ rồi, trẫm không muốn nghe những lời này!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long quát một tiếng làm cho Ngư Triêu n nở nụ cười khổ.

Ngư Triêu n sao có thể không thể biết ý nghĩ trong lòng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, nhưng những lời đó, cho dù hắn biết cũng không thể nói.

- Đi, tuyên Trường Nhạc tiến cung, tiện thể hỏi nàng một chút, trẫm không nói nàng thì nàng đã quên người phụ hoàng như ta hay sao?

Một câu của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long làm cho Ngư Triêu n vui vẻ ra mặt, liên tục không ngừng gật đầu lên tiếng trả lời, một đường chạy nhanh.

...

Sau khi Diệp Chân từ cái khác con đường đạt được kết quả hướng tranh lần này, một mặt im lặng.

Nói thật, Diệp Chân cũng không sợ chết.

Nhưng, hắn vẫn muốn rời khỏi Nhân Ma Chiến Trường.

Không vì gì khác, nơi này quá bó tay quá chân.

Diệp Chân thật muốn đến Nhân Ma Chiến Trường tác chiến, không nói phân công quản lý một chiến khu, cho một quân đoàn trăm vạn người tác chiến mới có thể làm cho Diệp Chân triệt để triển khai tay chân.

Nhưng kết quả hướng tranh như thế, Diệp Chân chỉ có thể tiếp nhận.

Chỉ có thể thủ vững Huyết Hà pháo đài, vắt hết óc nghĩ biện pháp cầu ngày sau có thể mang càng nhiều Bắc Hải nhi lang về quê hương.

Về phần chuyện tìm kiếm Thải Y ngày đêm tưởng niệm, hắn chỉ có thể lần nữa trì hoãn.

Nhưng kỳ quái là, gần đây mỗi lần Diệp Chân nghĩ đến Thải Y thì luôn có một loại cảm giác tâm huyết ba động không hiểu, nhất là khi vận chuyển Thiên Cơ Quyết thì cảm giác này càng rõ ràng hơn.

Này làm cho Diệp Chân vô cùng kinh ngạc, không biết ra sao cho phải!

Nỗi lòng càng thêm loạn, nhưng hắn chỉ có thể cưỡng chế, tiếp tục kinh doanh lực lượng của mình, tăng lên quân lực của mình.

Tăng lên quân lực, không chỉ trang bị quân giới mà còn thực lực cá nhân binh sĩ và tổng số binh lực.

Trước mắt Diệp Chân có thể bắt đầu cũng chỉ có ba phương diện này.

Nhất là tổng số binh lực còn chưa đủ.

Nếu như binh lực cơ động trong tay Diệp Chân lại nhiều chút, lần này, tiêu diệt quân đội Ma Tộc có thể sẽ lên cao gấp bội.

Mà đến bây giờ xem ra, tăng lên tổng số binh lực cũng chỉ có một phương pháp.

- Đại soái, chuyện ngươi giao phó, thuộc hạ đã xử lý xong rồi!

Đang suy nghĩ, Ngưu Nhị ra ngoài làm việc đã đến đây phục mệnh!

- Đại soái, quân công bán ra lần này tổng cộng đổi được sáu chiếc Soái cấp Linh Chu, hai mươi chiếc Tướng cấp Linh Chu, một trăm chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ, một ngàn chiếc Viêm Linh Bạo Ma Nỗ, đã nghiệm thu toàn bộ.

Ngưu Nhị vừa trở về đã ngay lập tức báo cáo với Diệp Chân.

Lông mày Diệp Chân nhíu lại.

- Điều kiện kèm theo thứ nhất, một chút thu hoạch cũng không có?

- Đại soái, đây chính là chuyện mà thuộc hạ muốn hồi báo! Dị đan cùng loại với Thú Huyết Yêu Linh Đan, một viên cũng không thu thập được.

- Nhưng trong lần giao dịch thứ nhất, thuộc hạ lại thu được một nhóm đan dược có thể trực tiếp tăng tu vi lên một tiểu cảnh giới.

- Theo thứ tự là hai trăm viên đan dược tăng lên tiểu cảnh giới Huyền Cung Cảnh, ba ngàn viên đan dược tăng lên tiểu cảnh giới Thông Thần Cảnh, ba vạn viên đan dược tăng lên tu vi Nhập Đạo Cảnh!

Ngưu Nhị báo cáo.

Cho dù không hài lòng đối với kết quả này, nhưng Diệp Chân cũng chỉ có thể tiếp nhận.

Dù gì thì đan dược có thể nhanh chóng tăng lên tu luyện thành Yêu Linh Chiến Binh như Thú Huyết Yêu Linh Đan cũng không phải tùy tiện có thể mua được.

Lần này, trong lúc giao dịch quân công, điều kiện kèm theo thứ nhất của Diệp Chân chính là dị đan cùng loại với Thú Huyết Yêu Linh Đan.

Nếu ai có dị đan như vậy thì không chỉ có thể ưu tiên giao dịch quân công trước, hơn nữa có thể thu hoạch được ưu đãi nhất định.

Đáng tiếc là không có thu hoạch.

Nhưng loại đan dược có thể tăng lên một tiểu cảnh giới này, số lượng nhiều như vậy, cũng coi là có chút ít còn hơn không, cũng có thể tăng lên một đoạn nhỏ thực lực binh sĩ dưới trướng.

- Phân phát toàn bộ đan dược Huyền Cung Cảnh cho Tuần Tra Thần Liệp sử dụng, để bọn hắn tăng thực lực lên.

- Mặt khác, ngươi liên lạc với nhân thủ bên phía Liễu Phong một chút, đan dược tăng lên tiểu cảnh giới Thông Thần Cảnh và Nhập Đạo Cảnh, mặt hướng binh sĩ toàn quân, ưu tiên chiến công cao, dưới điều kiện giống vậy, ưu tiên Tướng Lĩnh, ưu tiên phục dịch thời gian dài, cấp theo thứ tự.

- Hơn nữa, tướng lĩnh và binh sĩ lĩnh dùng những đan dược tăng cao tu vi này, lần tiếp theo, khi phân phối chiến công quần thể sẽ sắp sắp xếp ở phía sau.

Tính toán và phân phối chiến công là một chuyện phi thường phức tạp và phiền phức.

Phụ trách chuyện này, sau lưng Liễu Phong đã có trên trăm văn chức chuyên môn xử lý việc này, hơn nữa còn cực kỳ chăm chú.

Loại chuyện như này rất dễ ảnh hưởng đến quân tâm, cho nên nhất định phải thận trọng.

- Thuộc hạ tuân mệnh!

....

Đại quân Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân thối lui, quân coi giữ Huyết Hà pháo đài thu hoạch được cơ hội chỉnh đốn cực kỳ quý giá và khó có được.