← Quay lại trang sách

Chương 2377 Vấn đề khó nhằn

Nguyên soái như Diệp Chân cũng bắt đầu tuần sát từng nơi, cổ vũ sĩ khí.

Trạm thứ nhất đương nhiên là Huyết Hà pháo đài.

Ngay khi vừa đến soái phủ của Huyết Hà pháo đài, Liễu Phong đã chạy tới đầu tiên, vô cùng trịnh trọng bái quỳ về phía Diệp Chân.

- Đa tạ đại soái thành toàn, làm cho Liễu Phong đời này có thể được phong Tước Vị, ngày sau có thể áo gấm hồi phủ!

Liễu Phong cúi đầu đến chạm đất.

Ngày đó Liễu Phong theo Cổ Thiết Kỳ đi theo Diệp Chân rời khỏi cũng là lựa chọn bất đắc dĩ.

Trong nhà, Tước Vị không phải do tiếp nhận, hắn thật ra thì ở vào một vị trí rất lúng túng.

Đương nhiên, có phụ mẫu chiếu cố thì cuộc sống sau này của hắn không thành vấn đề.

Nhưng hắn lại không muốn ngơ ngác sống hết đời như thế.

Nam nhi tốt, chí ở kiến công lập nghiệp.

Lúc ấy, nhiệt huyết xông lên đầu, quyết định đi theo Cổ Thiết Kỳ có tình cảnh giống hắn, cùng nhau đi theo Diệp Chân đến Bắc Hải quận.

Lúc ấy, chỉ vì mưu cái một quan nửa chức, hỗn cái tư lịch.

Hắn thật chưa từng nghĩ đến mình sẽ được phong tước!

Đại Chu có ức vạn nam nhi, ai không muốn phong tước sa trường, áo gấm về quê?

Thế nhưng đừng nói là phong tước, cho dù người thu hoạch được Trung Phẩm Huân Vị cũng không nhiều.

Trên chiến trường, Ma Tộc há lại dễ giết như vậy?

Cho dù là giết thì quân công cũng chưa chắc có thể toàn bộ lấy được trong tay mình.

Về phần Huân Vị và Tước Vị cao phẩm, vậy thì ít lại càng ít.

Mà bây giờ, hắn đã thụ phong Nhất đẳng Nam Tước!

Mặc dù chỉ là Nam Tước, nhưng đây thực sự là Tước Vị, quý tộc của Đại Chu đế quốc!

- Thật ra thì, báo cáo chiến công lần này, chỉ cần bản soái gật đầu, cho ngươi hai cái đầu của Ma Tộc Đạo Cảnh, ngươi hoàn toàn có thể được phong Hầu Tước.

- Ngươi chỉ chịu phong Nhất đẳng Nam Tước, ngươi không trách bản Soái sao?

Diệp Chân chậm rãi đỡ Liễu Phong dậy.

Gương mặt của Liễu Phong đột ngột đỏ bừng.

- Đại soái nói gì vậy, những Đạo Cảnh kia là ai chém giết, trên dưới toàn quân, ai không rõ ràng?

- Đại soái vì chém giết Ma Tộc, đầu nhập vào bao nhiêu, trả giá bao lâu, Liễu Phong há có thể không biết? Lại há có thể sinh lòng tham này?

- Huống hồ, bây giờ tu vi của Liễu Phong cũng đều là nhờ có ơn của đại soái, có vị trí Nam Tước, lại thêm một thân tu vi này, Liễu Phong đã thỏa mãn.

Liễu Phong nói.

Diệp Chân nặng nề vỗ vai Liễu Phong.

- Yên tâm đi, Nam Tước chỉ là bắt đầu con đường phong tước của ngươi!

- Tình trạng đại quân như thế nào, còn có chuyện kia làm thế nào rồi?

Diệp Chân hỏi.

- Bẩm đại soái, đại quân đã tiến vào trạng thái chỉnh đốn, nhiều nhất qua ba ngày nữa là thương binh sẽ khôi phục hơn chín thành. Hơn nữa, trải qua liên chiến này, tân binh đều đã biến thành lão binh, lão binh đã biến thành tinh nhuệ, chiến lực sẽ tăng nhiều!

- Mặt khác, chuyện đại soái giao phó kia, thuộc hạ đã làm tốt toàn bộ lý lịch, hơn nữa, có bên kia chiếu ứng, tất cả văn thư quân tịch cũng trải được kiểm tra thực hư.

- Văn thư sắc phong Tước Vị từ triều đình cũng đã hạ gửi, chỉ là ngày đó thuộc hạ cố ý tốn thêm Linh Thạch chuẩn bị thiên sứ, không để cho hắn tuyên đọc toàn bộ danh sách phong tước.

Liễu Phong nói.

Nói xong, Liễu Phong lại lấy ra một viên trữ vật giới chỉ gia trì rất nhiều phong cấm.

- Đây là vật liệu mà người kia sau khi hoàn thành chuyện của hắn muốn thuộc hạ chuyển giao cho đại soái, nói là ý tứ của Đại Ti Thiên.

Tiếp nhận trữ vật giới chỉ, thần niệm khẽ động, phong cấm phá vỡ, vật liệu trong trữ vật giới chỉ rơi hết vào trong mắt Diệp Chân.

Năm viên Huyết Luyện Võ Hồn Châu Tuần Tra Thần Tướng Giới Vương Cảnh trung kỳ, một trăm viên Huyết Luyện Võ Hồn Châu Tuần Tra Thần Liệp Huyền Cung Cảnh hậu kỳ.

Đây là lời cảm ơn từ Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

Có những Huyết Luyện Võ Hồn châu này, số lượng Tuần Tra Thần Tướng dưới trướng Diệp Chân sẽ đạt tới hai mươi lăm người, Tuần Tra Thần Liệp cũng có thể gia tăng trăm người.

Đối với Diệp Chân đang thiếu tinh nhuệ trinh sát thì thật là mưa đúng lúc.

- Lập tức từ trong Tuần Thiên Vệ chọn lựa nhân tuyển thích hợp luyện hóa những Võ Hồn Châu này, làm sao trong thời gian ngắn nhất có thể cho bọn hắn gia nhập chiến trường!

Diệp Chân mệnh lệnh.

Sở dĩ có thu hoạch này là Diệp Chân ở trên báo quân công kỹ càng, thu được một phong mật tín của Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

Đại Ti Thiên nói, hắn có ba người cần Diệp Chân an bài một chút quân công, Tước Vị Tử Tước là thích hợp nhất, nhưng quân công nhất định phải đạt tới tứ phong.

Yêu cầu của Đại Ti Thiên Ngũ Dự thì Diệp Chân đương nhiên sẽ tuân theo, không nói cái khác, chỉ nói đến ân tình trước đó, Diệp Chân cũng nhất định sẽ làm chuyện này.

Loại chuyện này, ở Đại Chu cũng không hiếm lạ.

Rất nhiều quan lớn và quý tộc chuẩn bị tiền đồ cho tiểu nhi tử tiểu tôn tử thương yêu của mình, đều dùng loại thủ đoạn này.

Dù sao thì Diệp Chân có thể xác định là, trong ba người Đại Ti Thiên Ngũ Dự giao phó, chí ít có một người là dòng dõi của Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

Một đầu của Ma Tộc Đạo Cảnh có thể phong Hầu, nhưng lại là Hầu Tước không có đất phong.

Muốn là Tử Tước có đất phong, công lao chủ yếu chém giết một Ma Tộc Đạo Cảnh, còn phải có mấy chục đâu của Ma Tộc Giới Vương Cảnh.

Những việc này, Diệp Chân toàn bộ giao cho Liễu Phong sắp xếp thỏa đáng, bao gồm văn thư quân tịch của những người này, yêu cầu gì cũng không đề cập qua, xem như là vì ân tình trước đó của Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

Nhưng Đại Ti Thiên Ngũ Dự cũng cực biết làm việc, sau khi phong tước thì đưa tới một phần hậu lễ, xem như hóa giải khẩn cấp trước mắt của Diệp Chân.

- Chuyện gia tăng binh lực, ngươi cân đối thế nào rồi?

Diệp Chân hỏi lần nữa.

Nghe vậy, Liễu Phong lắc đầu.

- Đại nhân, bên phía Quân Bộ nói Bắc Hải Thiên lãng quân cũng không giảm hơn phân nửa quân số, sẽ không tiếp tục thả hành quân phù và quân lệnh, chúng ta không cách nào bổ sung quân số từ Bắc Hải quận!

- Đám hỗn trướng này!

Diệp Chân đột ngột phát ra một tiếng hừ lạnh bất mãn.

Trước mắt, binh lực không đủ, Diệp Chân ngay lập tức nghĩ tới chính là gia tăng binh lực từ Bắc Hải quận, cho dù là binh sĩ Chú Mạch cảnh, những chỉ cần có thể sử Phong Hỏa Liên Nỗ thì cũng có thể phát huy ra tác dụng cực lớn khi thủ thành thì.

Nếu lại có mười vạn Phong Hỏa Liên Nỗ thủ thành, áp lực bên phía Diệp Chân sẽ giảm mạnh.

Thế nhưng, muốn điều binh từ Bắc Hải quận tới, nếu không có quân lệnh của Quân Bộ và Quân Phù thì quận binh sẽ nửa bước khó đi.

Bây giờ Quân Bộ không đồng ý, trực tiếp chính làm cho kế hoạch này của Diệp Chân chết yểu.

- Còn về Ổ Bảo kia thì sao?

Diệp Chân hỏi.

Diệp Chân không đề cập tới Ổ Bảo còn tốt, vừa nhắc đến Ổ Bảo, sắc mặt của Liễu Phong lại càng thêm khó coi!

Tiên Tri Ma Sư Cửu Hi và Ma Hoàng của Ma Tộc treo thưởng đối với mình, Diệp Chân đương nhiên cũng biết.

Mình chém giết Tiên Tri Ma Sư Thất Hoành sẽ dẫn đến hậu quả như thế nào, Diệp Chân cũng vô cùng rõ ràng.

Dù trước mắt, đại quân Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã rút lui, mặc kệ là vì nguyên nhân gì thì Diệp Chân rất rõ ràng.

Ma Tộc rất nhanh sẽ đến đây trả thù.

Bất luận là người hay là quân đoàn.

Người thức tạm thời không nói đến, nếu quân đoàn tiến công thì tuyệt đối so với trận thế trăm vạn đại quân lúc trước của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, còn muốn mãnh liệt, quy mô lớn hơn.

Diệp Chân đánh lui trăm vạn đại quân của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, nhưng thật ra là mang theo vài phần may mắn.

Nhưng lần tiếp theo, lúc đại quân Ma Tộc đến đây báo thù cho Tiên Tri Ma Sư Thất Hoành, Diệp Chân chưa chắc sẽ có may mắn như vậy.

Cho nên, Diệp Chân nhất định phải chuẩn bị sớm.

Trang bị quân giới và lực lượng tinh nhuệ chủ chiến, Diệp Chân đều đang tích cực trù bị.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là số lượng binh sĩ.

Cho dù có quân giới nhưng không có gạo thì cũng chẳng thể nấu cơm.

Diệp Chân muốn bổ sung số lượng binh sĩ thì chỉ có hai con đường, một là điều binh từ Bắc Hải quận, hay là chỉ có thể đưa tay về phía Ổ Bảo trong Huyết Hà pháo đài.