← Quay lại trang sách

Chương 2389 Kim Nguyệt thế giới

Nháy mắt tiếp theo, mặt của Diệp Chân trầm xuống, nói với Thận Long Nguyên Linh A Sửu.

- Không phải là ngươi muốn ta gọi tiểu Yêu đến giúp đỡ đấy chứ?

- Đại tỷ?

Diệp Chân vừa nhắc cái tên này, Thận Long Nguyên Linh A Sửu lập tức xù lông lên:

- Diệp đại gia, chính là do ngươi ngốc, sao lại trách cứ ta? Trên đời này có còn thiên lý không?

- Thời tự không gian, là thời từ không gian đó!

Diệp Chân vừa bất mãn hừ lạnh một tiếng, Thận Long Nguyên Linh A Sửu ngay lập tức nói thật.

- Thời tự không gian?

Diệp Chân kinh ngạc, thần niệm lần nữa chìm vào thời tự không gian.

Trước đó, Diệp Chân đã dùng thần niệm dò xét qua nơi này vài lần, tuy nhiên lại không phát hiện được bất kỳ dị dạng gì.

Nhưng khí linh Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã nói là có, vậy trong này nhất định có thay đổi.

Không bao lâu sau, sự kinh ngạc liền đổi thành kinh hỉ!

Kinh hỉ cực lớn!

- Cái này… bội số thời tự là biến thành… gấp trăm lần?”

- Ối chà, Diệp đại gia, cuối cùng ngươi cũng phát hiện ra rồi!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu lộ ra dáng ngươi đần muốn chết.

Thần sắc của Diệp Chân lại càng chấn kinh!

Bội số thời tự không gian của Thận Long châu, từ mười lần tăng lên thành trăm lần!

Đây quả thực…

Chỉ cần đi vào thời tự không gian của Thận Long châu tu luyện, bên ngoài trôi qua một năm, thì tương đương đã tu luyện trăm năm trong không gian thời tự của Thận Long châu!

Nếu nói mười năm chỉ là một sự tăng trưởng.

Thì cái sự tăng trưởng gấp trăm lần này đúng như lời Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói, là nghịch thiên!

Đây quả thật là một sự thay đổi nghịch thiên!

Trình độ mà các cường giả khác phải tu luyện mất trăm năm ngàn năm mới đạt được, có Thận Long châu, sau này chỉ cần một năm thậm chí mười năm là đạt được!

Diệp Chân đột nhiên có chút hiểu rõ, lý do vì sao sư tôn Lục Ly phải bỏ ra quá nhiều công sức để phong ấn Thận Long châu!

Sau một ngày, Diệp Chân đi ra từ trong không gian thời tự của Thận Long châu, hộ vệ lâm thời ở đại doanh là Thanh Liêm chăm chú nhìn về phía Diệp Chân, ánh mắt khác lạ.

Mới một ngày không gặp, khí tức của Thần Sứ Đại Nhân lại càng tăng tiến một bước.

Ban đầu, bảy loại khí tức Ngũ Hành m Dương trong cơ thể, chỉ có một loại lực lượng vừa mới chạm đến Thiên Địa Đại Đạo, ngưng tụ thành Đạo Chủng, Huyền cung hóa thành Đạo cung.

Sáu loại sức mạnh khác còn chưa ngưng tụ thành Đạo Chủng, nên mới thoáng qua thì khí tức có chút hỗn tạp.

Nhưng mới tiến vào không gian thần bí, ở bọn họ mới có một ngày, sức mạnh của sáu loại khác trong cơ thể đã hoàn toàn ngưng tụ thành Đạo Chủng, hóa thành Đạo Cung.

Tất cả lực lượng trong cơ thể đều chạm đến ngưỡng Thiên Địa Đại Đạo, khiến cho khí tức của Diệp Chân trở nên thuần nhất, vẻ mặt bình tĩnh, có mấy phần khí tức thần tiên, không nhiễm bụi trần!

Biến hóa ngắn ngủi trong một ngày khiến cho Thanh Liêm vô cùng kinh ngạc.

Nhưng cũng chỉ kinh ngạc mà thôi.

Trong lòng mấy người Thanh Liêm, bọn họ xem Diệp Chân là Thần Sứ Y Trĩ Thiên Thần, thậm chí là Thần Tử.

Thần Sứ thì không thể là người bình thường được.

Tất cả những thay đổi không có khả năng xuất hiện lại xuất hiện trên người Thần Sứ, đây là điều bình thường đến không thể bình thường hơn.

Trên thực tế, lúc này Diệp Chân cũng cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Tuy trước đó đã đặt chân vào nửa bước Đạo Cảnh, nhưng cái loại nửa bước này lại rất ràng buộc, không linh hoạt chút nào.

Sau khi dựa theo trí nhớ mà hấp thu Thiên Đạo địa pháp do Tiên Tri Ma Sư Thất Hoành gia ngộ, Diệp Chân ngưng tụ Đạo Chủng hóa thành Đạo Cung cũng không còn khó khăn nữa.

Nhưng quan trọng vẫn là thời gian!

Diệp Chân thân ở Huyết Hà cứ điểm, mà bây giờ, Huyết Hà cứ điểm lại là thời điểm mây gió rung chuyển, Diệp Chân làm sao có thời gian tĩnh tâm lĩnh ngộ.

Trước đó, tầng thứ sáu không gian Thận Long châu được giải phong ấn, lực lượng mới lại là sự tăng trưởng bội số của thời tự không gian trong Thận Long châu, từ gấp mười lần thành gấp trăm lần.

Ngay sau đó, Diệp Chân đã thử một chút, sau khi liên tiếp truyền đạt quân lệnh, tiến vào Thận Long châu tu luyện.

Một ngày bên ngoài bằng trăm ngày bên trong Thận Long châu.

Trăm ngày trôi qua trong Thận Long châu, Diệp Chân dốc lòng tĩnh tu ngưng luyện, sáu loại lực lượng khác ngưng tụ thành Đạo chủng, Huyền cung biến thành Đạo cung.

Triệt để bước thêm nửa bước tiến vào Đạo Cảnh.

Loại đột phá hoàn toàn kia thật nhẹ nhàng khoan khoái, khiến cho Diệp Chân cực kỳ sảng khoái.

Nhưng sự đột phá đó của Diệp Chân cũng chỉ mới bước vào Đạo Cảnh, như việc mở một cánh cửa ra vậy, tu vi và chiến lực của thân thể cũng không tăng trưởng theo.

Nhưng Diệp Chân vẫn vô cùng vui vẻ.

Không phải vì tu vi, mà vì Thận Long châu.

Những việc Diệp Chân cần làm trong mấy năm gần đây rất nhiều, muốn chú tâm tu luyện, dù có Thận Long châu hỗ trợ vẫn không có nhiều thời gian.

Nhất là khi đang ở Nhân Ma chiến trường, dưới tình huống quân vụ chồng chất, một Nguyên Soái như Diệp Chân đừng nói là biến mất mấy tháng, biến mất mười ngày nửa tháng cũng dễ xảy ra vấn đề lớn.

Trước đó, thời gian Diệp Chân tĩnh tu trong Thận Long châu nhiều nhất là bốn ngày.

Bốn ngày, dùng tốc độ gấp mười lần của thời tự không gian trong Thận Long châu vẫn tương đương với bốn mươi ngày mà thôi.

Đối với Giới Vương Cảnh và Đạo Cảnh cường giả cứ động một tý là tu luyện lĩnh hội nửa năm một năm trở lên mà nói, bốn mươi ngày, căn bản không thể thu được hiệu quả nào từ việc tu luyện.

Nhưng lần này, phong ấn tầng thứ sáu của Thận Long châu bị phá, làm cho thời tự không gian tăng lên gấp trăm lần, lại hoàn toàn không giống như trước nữa.

Một ngày bên ngoài đã là trăm ngày bên trong Thận Long châu, hơn ba tháng. Ba ngày bên ngoài thì thời gian trong Thận Long châu đã gần một năm.

Dù Diệp Chân thân là Thống Soái của Bắc Hải Thiên Lãng quân, tùy ý dành ra một hai ngày để đi vào thời tự không gian Thận Long châu tu luyện, hiệu quả đạt được chỉ có thể xem là tiêu chuẩn.

Ngoại trừ Diệp Chân thì đối với nhân tài thân tín do hắn bồi dưỡng, thời tự không gian gấp trăm lần của Thận Long châu, thật sự có tác dụng biến mục nát thành thần kỳ.

Bồi dưỡng nhân tài cần tích lũy thời gian.

Để một võ giả Huyền Cung cảnh có thể chiến đấu, thì cho dù có tài nguyên tu luyện sung túc, ít thì cũng mất mấy chục đến hơn trăm năm, nhiều thì hai ba trăm năm.

Trước đó, cho dù có sự trợ giúp của thời tự không gian trong Thận Long châu cũng cần mười năm hoặc mấy chục năm, mới có thể nuôi dưỡng được một thân tín có thể chiến đấu.

Chứ đừng nói đến Giới Vương Cảnh tinh nhuệ.

Nhưng bây giờ, sau khi Thận Long châu phá vỡ phong ấn, thời tự không gian đã tăng lên gấp trăm lần, đã rút ngắn thời gian đó rất nhiều.

Bồi dưỡng một vị Huyền Cung cảnh võ giả, có lẽ nhanh nhất chỉ cần nửa năm, tối đa chỉ mất hai ba năm. Bồi dưỡng một vị Giới Vương Cảnh tinh nhuệ, chỉ cần một hai năm, thậm chí mấy năm mà thôi.

Mà lại, quan trọng nhất chính là ý nghĩa đối với bản thân Diệp Chân.

Thật ra Diệp Chân đã phát hiện từ sớm, dù những năm nay tu vi của hắn vẫn tăng lên đều đều nhưng ở phương diện bí thuật thần thông vẫn không có tiến bộ gì lớn, vẫn phải dựa vào tích lũy trước kia.

Ban đầu, Diệp Chân muốn sau khi bước nửa bước vào Đạo Cảnh thì sẽ hệ thống hóa tăng trưởng thực lực của mình, tu luyện những thần thông bí pháp mang đại uy lực mà sư tôn Lục Ly đã truyền xuống, thì ít nhất cũng phải là mười năm sau mới làm được.

Cũng chính do lần này, sau khi kết thúc nhiệm vụ hiệp phòng Nhân Ma chiến trường, Diệp Chân mới có thời gian chú ý đến việc tăng thực lực cá nhân.

Thế nhưng lần này Thận Long châu đã phá vỡ phong ấn tầng thứ sáu, mang đến thời tự không gian gấp trăm lần đã giúp cho Diệp Chân có thể hệ thống hóa đề thăng năng lực của mình ít hơn mười năm.

Bởi vì ai cũng không biết, trận chiến ngàn năm lần này sẽ kéo dài bao lâu.

Nếu trận chiến ngàn năm không kết thúc, thì dù kỳ hạn hiệp phòng mười năm kết thúc, Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân cũng khó mà rời khỏi Nhân Ma chiến trường.

Bây giờ, Diệp Chân lại có thể vừa bận bịu quân vụ vừa chuyên tâm tu luyện.

Tùy ý dành ra ba đến năm ngày để đi vào thời tự không gian bên trong Thận Long châu tu luyện thì cũng tương đương với bế quan khổ tu hai ba năm.

Diệp Chân ra khỏi Thận Long châu, quét mắt một vòng bốn phía, lấy ra một tiểu hình truyền tin na di trận, gửi liên lạc cho Hắc Nhị đang chấp hành nhiệm vụ bên ngoài.