Chương 2409 Trận chiến đầu tiên
Nhưng một bộ phận Thiết Giáp ma vừa bị càn quét kia, lập tức đã có một nhóm Thiết Giáp ma khác tiếp tục xông lên.
- Đột kích!
Theo âm thanh quát lên mang vẻ tức giận vang lên, một đội tinh nhuệ Giới Vương cảnh cỡ năm trăm người tạo thành, có hai chỉ huy là Đạo Cảnh, trong khoảng cách mũi tên Phá Thiên Tru Long nỏ đang bắn tới, bay thẳng về Dương Môn pháo đài.
- Thật xem chúng ta là gà mờ?
Tướng lĩnh thủ thành đệ nhất hãn tướng Bắc Bộ Chiến Khu - Hạ Kỳ cười lạnh một tiếng, lệnh kỳ khẽ động, lại một trăm mũi tên Phá Thiên Tru Long Nỗ bắn tới một lượt, một ngàn Viêm Linh Bạo Ma Nỏ cùng lúc phối hợp bắn ra, lập tức lại đánh cho nhóm tinh nhuệ đang leo lên đó lui hết về.
Từ khi bắt đầu trận đánh đã rơi vào gay cấn.
Trận chiến đầu tiên, hai bên đều muốn đánh ra được tinh thần binh sĩ, đánh được lá cờ đầu, chiếm được chiến công, nên mới ra hết sức lực vậy.
Nhưng trong nháy mắt, trận đấu đã trôi qua hơn nửa canh giờ, trong Dương Môn pháo đài, thi thể cũng dần chất như núi.
Trong một canh giờ, phía dưới Ma Tộc đã ngã xuống mười ngàn thi thể, mà tướng sĩ Đại Chu thủ thành, thương vong ít nhất cũng khoảng chừng năm ngàn.
Chỉ là, tướng lãnh bên Ma Tộc vẫn không hề sợ.
Một khi chờ bọn hắn công lên đầu thành, thương vong chênh lệch thế này, nhất định sẽ theo đà tăng nhanh đuổi ngang sau đó vượt hẳn.
Trong lúc cận chiến, binh lính Ma Tộc bên họ là chiến sĩ dũng cảm nhất.
Nhưng cũng trong đợt đầu tiên nhóm Thiết Giáp ma bị cưỡng ép trèo lên đầu tường Dương Môn pháo đài, và chiến sĩ Đại Chu bắt đầu vô cùng thê thảm trên đầu tường Huyết Thành, thì cờ hiệu trên đầu thành lúc này đột nhiên thay đổi, cờ hiệu chữ 'Hạ' to chừng cái đấu, lại bắt đầu nghênh đón gió bay.
Gần như ngay lúc đó, trong Ma Tộc Đại Quân, đột nhiên vang lên tiếng thám báo cấp báo.
- Bẩm tướng quân, mười dặm cánh trái ngoài của quân ta, chợt xuất hiện quân đội của Đại Chu, số lượng khoảng chừng một trăm ngàn.
Vẻ mặt tướng lãnh Ma Tộc kia nghe vậy cũng không đổi, hơi cười lạnh.
- Quả nhiên suy đoán của Nhị Thái Tử điện hạ không sai, tên họ Diệp này, thích chơi chiêu đó
- Đến đi, phát tín hiệu!
Mười lăm phút đồng hồ sau, viện quân Bắc Bộ Chiến Khu tinh nhuệ do Hạ Kỳ tự mình dẫn đầu mai phục, bắt đầu chiến đấu dữ dội với Ma Tộc Đại Quân.
Ma Tộc quân đội bị đánh gọng kìm vẫn không hề hoảng loạn, thậm chí kiên quyết dứt khoát hơn không ít để Hạ Kỳ bất ngờ đánh tới cũng không thể chiếm bao nhiêu lợi lộc.
Ác chiến chưa đến nửa canh giờ, bầu trời lại đột nhiên tối sầm, một phần quân số trong Dực Ma quân đội khoảng chừng năm vạn, lúc này đang dùng tốc độ cao đánh tới, Ma Tộc Đại Quân nhào thẳng về phía hậu phương đại quân của Hạ Kỳ, cùng lúc tiến công về Dương Môn pháo đài, hình thành vây đánh quân bên Hạ Kỳ.
Điều này, nhanh chóng để vẻ mặt Hạ Kỳ thay đổi.
- Gửi tin về cho Diệp Nguyên Soái, nói là kế sách đánh gọng kìm thất bại, quân ta giờ đang bị Dực Ma viện quân của Ma Tộc tăng tốc chạy đến đánh từ hai mặt, tình huống cực kì nguy cấp, thỉnh cầu rút lui!
Rất nhanh, Hạ Kỳ đã nhận được quân lệnh trả lời từ Diệp Chân, nhưng quân lệnh hồi âm đó, lại làm cho Hạ Kỳ đổi sắc.
- Tiếp tục cầm chân Ma Tộc quân đội, viện quân đang sắp tới.
- Viện quân?
Đọc tin trả lời này, lập tức để Hạ Kỳ nổi trận lôi đình.
- Nói với Diệp Nguyên Soái, nếu trong vòng nửa canh giờ viện quân không thể đến, vậy đợi đến nhặt xác cho ta đi.
Qua mấy hơi thở, lính liên lạc lại lần nữa mang đến một phần quân lệnh, nói.
- Tướng quân, Diệp Nguyên Soái bảo chúng ta yên tâm chờ cứu viện!
- Yên tâm chờ cứu viện?
Mấy chữ này đã để lòng Hạ Kỳ chìm thẳng xuống, đột nhiên, hắn có một cảm giác như đang bị Diệp Chân bán đi vậy.
Hắn cảm giác, có phải Diệp Chân đang bắt đội quân của hắn làm quân cờ hi sinh, làm tiêu hao bớt Đại Quân Ma Tộc không?
Binh lính dưới tay hắn, mỗi một người, đều đối đãi nhau như huynh đệ, thương vong đương nhiên không thể tránh, nhưng nếu là…
Đang lúc gấp gáp, một tên thám báo chợt chạy nhanh đến hô to.
- Tướng quân, Dực Ma đại quân vừa nhận một đòn trí mạng, đằng sau Dực Ma đại quân, đội nhiên xuất hiện một lượng đội quân không rõ!
Nghe vậy, hai mắt Hạ Kỳ đột ngột sáng lên.
- Viện quân sao? Vậy mà nhanh như thế?
Sau đó, Hạ Kỳ bay lên không mở rộng tầm nhìn, thì lúc này, lại thấy một hình ảnh, mà lấy cả đời hắn cũng khó mà quên.
Diệp Chân bước một bước ra, ngân sắc gợn sóng lan tỏa, mấy Dực Ma vốn đang bay nhanh như gió kia, lập tức như vừa uống say, ngã trái ngã phải, tốc độ trở nên vô cùng chậm chạp.
Sau đó, từng đợt từng đợt mũi tên Phong Hỏa Liên Nỗ, mũi tên Hỏa Linh Bạo Ma Nỏ, mũi tên Phá Thiên Tru Long Nỗ, lập tức như giẫm trên cùng một tiết tấu, ầm ầm bắn ra, cứ nối tiếp mãi không điểm dừng.
Trên bầu trời Dực Ma, giờ phút này vô số mũi tên như sủi cảo bắt đầu rơi xuống.
- Thì ra chiến đấu vẫn có thể đánh như thế, nhưng, đây khác nào đang đốt tiền đâu?
Hạ Kỳ nhìn lấy cảnh này khẽ thì thầm.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
…
- Cái gì?"
Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật nhận được tin cầu viện khẩn cấp, đứng bật dậy.
- Dực ma quân đoàn được phái đi bị vây giết?
- Bọn họ bị một đại quân hơn ba mươi vạn quân bao vây tấn công?
- Không phải số lượng quân lính canh phòng ở Huyết Hà cứ điểm chỉ có năm mươi vạn ư? Làm sao lại có ba mươi vạn quân xuất hiện ở Dương Môn thành?
Rất nhiều nghi vấn cứ lần lượt hiện lên trong đầu Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật, sắc mặt của hắn cũng càng thêm tái nhợt.
Với sự tinh ranh của hắn, làm sao có thể không hiểu, đây là bước cờ cao tay của Diệp Chân.
Từ khi xuất quân đến nay, hắn đề phòng đủ thứ, làm gì chắc đó, không nghĩ tới, vẫn bị Diệp Chân gài bẫy.
Chí ít binh lực hoàn toàn không hợp lí.
Trước đó, bọn họ được biết có khoảng hơn sáu mươi vạn quân lính.
- Báo, Thái tử điện hạ, Hỏa Yên quân của Đại Chu xuất hiện ở Khai La thành, tấn công mãnh liệt, quân phòng thủ Khai La thành yêu cầu viện trợ!
- Hỏa Yên quân, đó không phải quân tinh nhuệ dưới trướng Đại đô đốc phủ của Nhân Ma chiến trường, chính là lão tặc Cơ Nguyên kia sao, làm sao cũng tới?
Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật cực kỳ khiếp sợ!
Sau đó, vẻ mặt Ma Hoàng nhị thái tử Truy Nhật đã càng lúc càng xấu.
Có thể nói, Dực ma quân đoàn là đội quân có tốc độ hành quân nhanh nhất dưới trướng hắn, bây giờ đang mắc kẹt trong Dương Môn thành, vẫn chờ giải cứu.
Nhưng, muốn những đội quân khác dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Khai La thành, cho dù chỉ dẫn theo quân tinh nhuệ cũng cần hai canh giờ.
Mà sau hai canh giờ nữa...
Nhưng, Ma Hoàng Nhị thái tử ngay lập tức thay đổi kế hoạch tấn công Huyết Hà cứ điểm một chút, tự mình mang theo mười hai vạn tinh nhuệ, chạy tới cứu viện quân phòng thủ Dương Môn thành và Dực ma quân đoàn.
Đồng thời, lại phái ra một đội quân tám vạn người, xuất phát cứu viện Khai La thành, còn Huyết Hà thành ở đây, sau khi điều động đi một đội quân hai mươi vạn lính, vẫn còn bốn mươi vạn quân lính, chắc chắn có thể tiếp tục tấn công.
Nhưng, trên đường tới cứu viện, Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật lại vô cùng buồn bực.
Rõ ràng là hắn dùng ưu thế có trăm vạn quân tiên phong, đến Huyết Hà cứ điểm lấy đầu của Diệp Chân.
Sao có thể khai chiến không bao lâu, người túng quẫn lại là hắn?
Điều này hoàn toàn không hợp lý.
Hơn nữa, việc một đội quân tinh nhuệ hùng hậu như Hỏa Yên quân đến Huyết Hà cứ điểm, hắn lại hoàn toàn không biết một chút nào, thật sự là...
Mặc dù như vậy, Ma Hoàng nhị thái tử Truy Nhật vẫn rất lạc quan.
Chắc là quân lính trong Dương Môn thành và Dực ma quân đoàn vẫn có thể chống chịu trong hai canh giờ nhỉ?
Cho dù có thiệt hại, vậy thì sẽ vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu được.
Chỉ là, dù Ma Hoàng Nhị thái tử Truy Nhật có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Diệp Chân, chỉ một mình Diệp Chân đã có thể đối phó với Dực ma quân đoàn.
Một chiêu Địa Từ Lực Trường đủ để biến Dực ma quân đoàn thành bia bắn.
Mà Bắc Hải Thiên Lãng quân của Diệp Chân còn dùng phương pháp chiến đấu mà người bình thường không thể nghĩ tới, chính là chiến đấu theo phong cách thổ hào, dùng Nỗ Tiễn.
Tốc độ công kích quá nhanh, hơn hẳn mức bình thường.
Viện quân xuất phát chưa đến nửa canh giờ, Ma Hoàng nhị thái tử Truy Nhật đã nhận được một phong tin khẩn.
Nội dung trong đó khiến cho tay Ma Hoàng nhị thái tử Truy Nhật bỗng nhiên run mạnh, vẻ mặt không thể tin được!
Toàn quân bị diệt!