Chương 2432 Hồi Tâm
Chuyện này cũng không phải là chuyện một Nguyệt Điện điện chủ như Bách Lý Phi có thể làm chủ.
Báo.
Nhất định phải nhanh báo cáo chuyện này lên trên, sau đó mới có thể đưa ra định đoạt.
Sau khi khẩn cấp báo cáo tình huống trước mắt cho Nhật Nguyệt Thiên, sau đó nhận vài câu răn dạy rất nhỏ, sắc mặt của Bách Lý Phi cực kỳ khó coi.
Diệp Chân!
Vì sao mỗi lần đụng phải Diệp Chân, hoặc là chuyện có quan hệ với Diệp Chân đều sẽ trở nên phiền phức và không may như vậy!
Giờ phút này hồi tưởng lại, mỗi lần hắn cùng đấu với Diệp Chân, cho đến giờ đều chưa có một lần nào chiếm được tiện nghi, hơn nữa đại đa số đều rất không may.
Vừa hồi tưởng lại đã làm cho Bách Lý Phi trong lúc mơ hồ lại có một loại cảm giác e ngại đối với Diệp Chân.
Không muốn nhiễm cảm giác e ngại đối với Diệp Chân.
Bắc Hải quận dưới sự chưởng khống tuyệt đối của Diệp Chân đã bền chắc như thép, cho dù Diệp Chân rời khỏi bao xa, bao lâu, Bắc Hải quận cơ bản đều không thể nào xảy ra ngoài ý muốn quá lớn.
Lần này, Diệp Chân quay lại Bắc Hải quận, chủ yếu là vì chuyện giao phó tiếp quản lãnh địa mới tăng, Nhạc An quận.
Thật ra, Diệp Chân cũng không định đầu nhập quá nhiều tinh lực vào chuyện này.
Bên phía Nhạc An quận đã sớm nhận được ý chỉ từ triều đình.
Trở lại Bắc Hải quận không bao lâu, Diệp Chân trước mắt mang theo ba người quận trưởng Kiều Hoành, quận úy Đường Hổ, phó sứ Tuần Phong Sứ đường thứ hai - Phong Cửu Mạch, cùng nhau tiến về tiếp thu Nhạc An quận.
Sau khi quan viên do quận trưởng Kiều Hoành mang đến kiểm kê tất cả quan kho và văn thư.
Hơn nữa, từ giờ trở đi, chức vị của Kiều quận trưởng và Đường quận úy cũng thay đổi.
Giờ phút này trở đi, quận trưởng Kiều Hoành được Diệp Chân chính thức bổ nhiệm làm Tả tham nghị Bắc Hải quận công phủ, tổng quản các loại sự vụ nội chính, vị trí Hữu tham nghị đương nhiên là lưu cho Liễu Phong.
Đồng thời, quận úy Đường Hổ cũng được Diệp Chân chính thức bổ nhiệm làm Tả chỉ huy Bắc Hải quận công phủ, tổng quản các loại quân sự của hai quận, bao gồm chiêu mộ, huấn luyện, và công việc tiễu phỉ tương lai ở Nhạc An quận.
Quận trưởng và quận úy của Nhạc An quận đương nhiên cũng thuộc về dưới trướng hai người này.
Qua nhiều năm như thế, mặc dù Kiều Hoành và Đường Hổ cũng không phải loại người tài năng kinh thiên động địa, nhưng năng lực xử sự lại là không yếu, có thể làm thực vụ, xử trí các sự vụ trong quận ngay ngắn rõ ràng.
Chuyện này đối với Diệp Chân trước mắt đã đầy đủ.
Diệp Chân chỉ chế định ra từng mệnh lệnh và chi tiết phương hướng đại khái khác nhau, giao đất phong cho hai vị chính quân đại thần này, nhưng chuyện khác hắn đều mặc kệ.
Đương nhiên, cũng không phải xé tay mặc kệ.
Trước mắt, hai quận gần ba ngàn vạn nhân khẩu, quan viên lớn nhỏ cũng có mấy vạn, Diệp Chân cũng sẽ không thể không quan sát.
Trước mắt, Phong Cửu Mạch được Diệp Chân bổ nhiệm phó sứ Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai, đồng thời đảm nhiệm kiểm tra quan của Bắc Hải quận công phủ, có quyền giám sát quan viên.
Các quan lại lớn nhỏ, đều từ quan viên trong hệ thống trước đây của phủ Bá tước và Bắc Hải quận đề bạt.
Diệp Chân dùng hai ngày xem như dựng lên cơ sở cho Bắc Hải quận công phủ, mục đích chuyến này đến Bắc Hải quận đã hoàn thành hơn phân nửa.
Về phần phát triển Nhạc An quận, có kinh nghiệm phát triển trước đó của Bắc Hải quận, Diệp Chân định ra phương hướng đại khái, rập khuôn là được.
Đầu tiên là tinh giản quân số, sau đó trực tiếp điều tinh nhuệ lưu thủ ở Bắc Hải quận, tiến hành tiễu phỉ, quét sạch cảnh nội, thu phủ lưu dân.
Sau đó đương nhiên sẽ có vòi Bắc Hải quận thương nghiệp thò vào, phát triển từng cái.
Trước đó, Bắc Hải quận cổ vũ chính sách khai hoang và cổ vũ kinh thương cũng sẽ rập khuôn.
Có Kiều Hoành và Đường Hổ ở đây, những chính sách này của Diệp Chân cơ bản có thể chấp hành xuống tới.
Sau đó, là thời gian trôi qua, chậm rãi phát triển, phồn vinh.
Về phần Diệp Chân thì không có quá nhiều thời gian ở lại Bắc Hải quận, hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm. Bằng không cũng không đến nỗi dùng danh nghĩa Phân Thân đến Bắc Hải quận.
Nhưng trước lúc rời khỏi, Diệp Chân lại một lần nữa triệu kiến Kiều tả tham nghị Bắc Hải quận công phủ, Đường Tả chỉ huy sứ, còn có kiểm quan Phong Cửu Mạch.
- Ba người các ngươi, những năm nay cũng coi như tận tâm tận lực, bản công cũng thấy ở trong mắt. Ở chỗ này của bản công, chỉ cần dùng tâm làm việc, bản công tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi.
Diệp Chân trực tiếp sảng khoái mở miệng làm cho ba người liên tục không ngừng đứng lên, liên tục nói phải.
- Tốt, có một câu, bản công sẽ không bạc đãi người một nhà dụng tâm làm việc.
Nói xong, ánh mắt của Diệp Chân nhìn về phía Kiều Hoành.
- Kiều Hoành, những năm này ngươi gìn giữ cái đã có không tệ, quân giới quân tư cũng trù bị tận tâm. Nhưng ngươi không có quân chức, chỗ tốt này cũng không tốt rơi vào đầu ngươi.
- Nhưng ngươi có thể chọn một nhi tử gia nhập quân tịch dưới trướng bản công, một hai năm sau, bản công bảo đảm hắn có một tước vị tam đẳng Tử Tước!
Diệp Chân vừa dứt lời, Kiều Hoành gần như nghe ngốc, sau khi giật mình mấy hơi mới mãnh liệt cuống quít quỳ xuống hướng về phía Diệp Chân, liên tục khấu tạ Diệp Chân trọng thưởng.
Thu hoạch được một huân vị cao cấp đã là ý nghĩ xa xỉ đời này của hắn, không ngờ Diệp Chân lại trực tiếp đảm bảo phong tước.
Phong tước, cái này chính là quý tộc chân chính!
Đây chính là thứ hắn đời này tha thiết ước mơ.
Không ngờ chuyện này đột nhiên lại tới tay.
- Đường Hổ, Phong Cửu Mạch, hai người các ngươi cũng như thế, hai người các ngươi có thể mang theo quân tịch. Cho nên, tự các ngươi lựa chọn, cho dù chính các ngươi hay là nhi tử của các ngươi, trong vòng hai năm, bản công cũng có thể bảo đảm một tước vị tam đẳng Tử Tước!
Đường Hổ và Phong Cửu Mạch nghe thấy Diệp Chân đảm bảo việc này thì cũng kích động quỳ xuống tại chỗ cảm tạ.
Giống như Phong Cửu Mạch, cũng có huân vị, đây là huân vị Kim Kỵ Úy cấp thấp lúc trước hắn từng cùng Diệp Chân dùng chiến công thực sự liều đến.
Thế nhưng, cho dù là huân vị, tăng lên cũng có phần khó.
Phong Cửu Mạch đoán đời này của hắn có thể làm cái Kim Kỵ Giáo hoặc là Kiêu Kỵ Giáo huân vị là cao nhất. Về phần Tướng cấp huân vị Soái cấp huân vị thì không thể nào.
Về phần Tước Vị thì hắn chưa từng nghĩ tới.
Nam nhi Đại Chu nào mà không muốn phong tước, thế nhưng trong ức vạn nam nhi Đại Chu, ngàn vạn người không có một người được phong tước.
Bây giờ, đột nhiên nghe thấy lời hứa của Diệp Chân, lập tức kích động vạn phần.
- Chủ thượng hậu ái, thuộc hạ tất sẽ máu chảy đầu rơi hồi báo!
Phong Cửu Mạch kích động nói.
- Cố gắng làm việc, một tam đẳng Tử Tước mà thôi, đi theo bản công, Bá Tước, thậm chí Hầu Tước, cũng có thể.
Diệp Chân động viên nói, làm cho ba người đã kích động không thể tự đè xuống.
Nhìn một màn này, Diệp Chân biết, ba người này xem như triệt để hồi tâm.
Năm đó, Diệp Chân cô linh linh một người tới tiếp thu Bắc Hải quận, vì thuận lợi tiếp thu đều dùng chút thủ đoạn.
Giống Phong Cửu Mạch, Kiều Hoành, Đường Hổ này đều bị Diệp Chân khống chế thần hồn, lúc này mới ngoan ngoãn nghe lời, dụng tâm làm việc. Diệp Chân càng cho Phong Cửu Mạch không ít hứa hẹn, mới xem như thần phục.
Nhưng chân chính hồi tâm thì chưa hẳn.
Nhưng qua hôm nay, ba người này, Diệp Chân đoán sẽ chân chính hồi tâm, cũng coi là thành thân tín giống Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong.
- Mặt khác, bản công đặt hàng hai mươi vạn nô lệ Ma Tộc cường tráng, ngay hôm đó sẽ hải vận đến. Sau khi các ngươi tiếp nhận có thể dùng cho công việc khai hoang, đào quáng ở Nhạc An quận.
- Những Ma Tộc nô lệ này từng người có sức lực cực lớn, tinh lực tràn đầy, có thể lấy một chọi mười! Tất cả công việc cực khổ có thể toàn bộ ném cho bọn hắn làm, nhưng có một chuyện phải nhớ kỹ!
Vẻ mặt của Diệp Chân đột ngột biến thành nghiêm nghị.
- Không thể quá khắt khe, khe khắt, có tổn thương trị thương, có bệnh chữa bệnh, đồ ăn cung cấp phải đạt tới tám thành.
- Những người này đều là sức lao động giá rẻ nhất, không cần phát tiền công, mỗi một Ma Tộc nô lệ đều có thể tạo ra giá trị kinh người, các ngươi hiểu rõ chứ?
- Chúng ta hiểu rõ!
Xử lý năm mươi vạn Ma Tộc nô lệ trong không gian Thận Long Châu, cũng là một trong các mục đích quan trọng chuyến này của Diệp Chân.