Chương 2433 Dấu Hiệu Đại Loạn
Hạ viện phía sau núi Thiên Miếu, một Linh Điện cực kỳ đột ngột từ trong hư không xuất hiện.
Ngay khi Linh Điện từ hư không xuất hiện, nhóm Đại Thần Sư trong tĩnh thất từ các Thần Điện của Thiên Miếu hạ viện nhao nhao có cảm giác, từ đại điện hoặc là trong tĩnh thất đi ra.
Chắp tay trước ngực hành lễ hướng về phía Linh Điện trên bầu trời, sau đó từng người dùng một mặt nghiêm nghị bước đến bên dưới Linh Điện, yên lặng chờ đợi.
Cùng lúc đó, tiếng chuông trong Thiên Miếu hạ viện vang lên, tiền viện Thiên Miếu hạ viện, khách hành hương như mây.
Bất tri bất giác, giữa tiền viện và hậu viện đã dâng lên một bình chướng vô hình.
Bất luận kẻ nào, cho dù nhân viên nội bộ của Thiên Miếu hạ viện, thì lúc này cũng không cách nào tiến vào hậu viện như tiền viện.
Đồng thời, mấy trăm đạo thần niệm của Nguyên Linh bàng bạc bắt đầu lặp đi lặp lại giao nhau ở trong Thiên Miếu hạ viện, giống như lê địa, trong chớp mắt lật nội bộ Thiên Miếu hạ viện vô số lần.
Sau đó, từng đạo lực lượng Đạo Cảnh vô cùng bàng bạc, rót vào gia trì vào trong trận pháp nội bộ Thiên Miếu hạ viện.
Một loại khí tức không cách nào hình dung ngăn cách từ nội bộ Thiên Miếu hạ viện dâng lên. Giờ phút này, toàn bộ hậu viện Thiên Miếu hạ viện giống như ngăn cách Hồng Hoang Đại Lục ra khỏi hư không, trở thành một thế giới độc lập.
Gần như ngay khi loại ngăn cách này hoàn thành, ba đạo khí tức lực lượng rất khác biệt đầu nhập vào Linh Điện trên bầu trời.
Đầu tiên là khí tức nóng rực ôn hòa mang theo cuồng bạo giáng lâm.
Mặc dù không có bất kỳ người nào nhìn thấy đạo khí tức này giáng lâm, nhưng một loại cảm giác dương quang phổ chiếu đều xuất hiện trong lòng chúng nhân.
Ngay sau đó, một tiếng sét đánh loáng thoáng đột ngột vang lên trong lòng mọi người.
Không sai, là trong lòng!
Loại cảm giác Kinh Lôi vang lên trong im lặng này, mặc dù đã kinh lịch nhiều lần nhưng vẫn dọa rất nhiều Đại Thần Sư Thiên Miếu tim đập mạnh.
Sợ hãi qua đi là một loại cảm giác tưới nhuần không cách nào hình dung dâng lên trong lòng mọi người, im ắng an bài đám người kinh hãi, hoa cỏ cây cối trên các đỉnh núi Thiên Miếu hậu viện cũng trong nháy mắt này đồng thời bắt đầu sinh trưởng tốt, vô số dị hoa dị thảo, đồng thời nở rộ.
- Chúng ta cung nghênh Thiên Khôi giáng lâm!
Tất cả Đại Thần Sư Thiên Miếu, sở thuộc thánh địa khác nhau đồng thời mở miệng nói to.
Cũng ở trong nháy mắt này, trong hoàng cung Lạc Ấp, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đang phê duyệt tấu chương thì đột ngột ngẩng lên đầu, ánh mắt nhìn về phía Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ ở trên bàn.
Thời khắc này, Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ có rung động rất nhỏ, tản ra hào quang mà chỉ có Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mới hiểu.
- Bọn hắn... Lại cùng nhau giáng lâm....
- Đại Bạn, gấp triệu Ngũ Dự tới, mặt khác, ngươi tự mình đi mời Bách Đại Thủ Tế!
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hạ lệnh ngẩng đầu, nhìn về phương hướng Thiên Miếu, có chút nhức đầu vuốt mi tâm.
- Vâng!
Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n vừa trả lời thì có nội thị thông báo, Tổ Thần Điện Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương cầu kiến bệ hạ.
- Xem ra, Bách Đại Thủ Tế cũng cảm ứng được, mau mời.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói.
Không bao lâu sau, Tổ Thần Điện Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương vội vàng tiến vào ngự thư phòng, cũng không hành lễ, vội vã nói:
- Bệ hạ, Tổ Thần cảnh báo, khí tức Thiên Cơ Ngọc Bàn xuất hiện, mời lập tức trốn vào trong Càn Khôn Điện.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bất mãn quét mắt nhìn Bách Tương một chút.
- Bọn hắn vừa đến, trẫm phải trốn vào Càn Khôn Điện. Thiên hạ này đến cùng là của bọn hắn, hay là của trẫm?
- Lại nói, Lạc Ấp này của trẫm cũng không phải bọn hắn muốn đến là có thể đến!
- Bệ hạ!
Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương lần nữa xá dài đến cùng.
- Bệ hạ, Lạc Ấp còn không phải bọn hắn có thể xâm nhập.
- Chỉ là, ba người này thân có Tiên Thiên Linh Bảo được Đạo Tổ ban thưởng tùy thân, nhất là ba người liên thủ càng có thể thôi động Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Cơ Ngọc Bàn trong Thiên Miếu nhìn rõ thiên cơ.
Nếu bệ hạ không tránh, bọn hắn có thể thấy được rất nhiều bí ẩn mánh khóe của Đại Chu ta.
Nói đến đây, Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương lần nữa xá dài đến cùng.
- Bệ hạ, trốn vào trong Càn Khôn Điện, chưa chắc cũng không phải một loại chấn nhiếp cho bọn hắn!
Trầm ngâm mấy hơi, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chậm rãi nhẹ gật đầu.
- Cũng tốt!
- Đại Bạn, bãi giá Càn Khôn Điện.
Trong nháy mắt tiếp theo, một tiếng hét thật dài liên tiếp vang lên trong hoàng cung Lạc Ấp.
Trong Linh Điện phía sau núi Thiên Miếu hạ viện, ba đạo quang ảnh quang hoa rất khác biệt vừa ngồi vững, chỉ quyết điểm ra, ánh sáng Ngọc Bàn từ ba người vào chỗ giữa Linh Điện dâng lên.
- Lên!
Bóng người ngồi ở giữa giống như mặt trời liệt hỏa khẽ quát một tiếng, Ngọc Bàn phát ra ánh sáng xuất hiện tình cảnh trong hoàng cung Lạc Ấp.
Chỉ là, ánh sáng vừa hiện lên thì vô số sương mù đã trống rỗng xuất hiện, làm cho tình cảnh trong hoàng cung Lạc Ấp bắt đầu trở nên mơ hồ, nhưng đạo kim quang hình người kia vẫn có thể thấy rõ ràng.
Nhưng chỉ trong nháy mắt tiếp theo, đạo kim quang hình người đó lại đột ngột biến mất không thấy gì nữa.
Ba quang ảnh đang thi pháp nao nao, quang ảnh màu xanh biếc than nhẹ nói.
- Đã mấy ngàn năm nhưng Lạc Ấp vẫn cảnh giác như cũ!
- Mỗi một thời đại Hoàng đế đều không một ai nghe lời, cứ theo ta nói, khởi binh qua, lập Thiên Miếu ta làm quốc giáo, không nghe lời đổi thành nghe lời! Nào có nhiều phiền toái nhiều như vậy.
Quang ảnh quanh thân lôi quang quấn quanh mới mở miệng, khí tức tràn đầy tàn nhẫn, quang ảnh này không phải ai khác, chính là phân thân Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn của ba đại thánh địa Thiên Miếu.
- Thời cơ chưa đến, này vị trí Nhân Hoàng có thiên địa đại vận gia thân, há có thể nhẹ nhàng bị xử lý?
Quang ảnh giống như mặt trời liệt hỏa, đầu ngón tay lần nữa biến đổi pháp quyết, Ngọc Bàn giữa ba người xuất hiện vô số hư ảnh Nhân ở phương hướng Ma Chiến Trường.
- Ba phân thân của chúng ta giáng lâm chính là vì thôi động bảo vật này, trực tiếp điều tra thiên cơ, để tra rõ việc này. Nhân Hoàng và Tổ Thần Điện có phản ứng này cũng rất bình thường.
Quang ảnh giống như mặt trời liệt hỏa đương nhiên là phân thân Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên của ba đại thánh địa Thiên Miếu.
Phân thân Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn hừ lạnh một tiếng, đầu ngón tay biến ảo pháp quyết, cùng với Phong Chủ Thanh Lê Phong Phân Thân, đem mỗi người độc môn pháp quyết đánh vào ở giữa Ngọc Bàn.
Tâm niệm vừa động, Ngọc Bàn ở giữa thật nhanh biến ảo, quang ảnh dần dần từ toàn bộ Nhân Ma Chiến Trường, hạ xuống đến tiền tuyến.
Tình cảnh vô số tướng sĩ chém giết huyết chiến giống như bánh xe liên tục biến ảo ở giữa Ngọc Bàn.
Phân thân Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên lần nữa khẽ quát một tiếng:
- Đi!
Vô số quang ảnh biến mất, tình hình Huyết Hà pháo đài bắt đầu dần dần rõ ràng ở trong Ngọc Bàn, vô số khí tức thiên cơ huyền ảo phóng lên tận trời, chỉ cần tuệ nhãn xem xét là có thể nhìn ra vô số thiên cơ.
Nhưng cũng trong lúc tình hình Huyết Hà pháo đài bắt đầu trở nên rõ ràng, ngay khi vậy vô số ánh sáng thiên cơ dần trở nên sáng tỏ thì Linh Điện Thiên Cơ Ngọc Bàn khẽ run lên, ánh sáng trong Ngọc Bàn, đột ngột trống rỗng xuất hiện vô số huyết quang, che đậy cực kỳ chặt chẽ tình hình Huyết Hà pháo đài, càng thêm tất cả thiên cơ sáng tỏ nhao nhao tách ra.
Trong nháy mắt, Ngọc Bàn ở giữa phân thân ba người Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên, Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn, Phong Chủ Thanh Lê Phong trở nên huyết sắc dày đặc, thiên cơ hỗn loạn. Cái gì cũng thấy không rõ.
Ba người Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên, Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn, Phong Chủ Thanh Lê Phong đồng thời giật mình, lần nữa khẽ quát, vô số đạo văn huyền ảo và lực lượng đồng thời rót vào Thiên Cơ Ngọc Bàn.
Quang ảnh Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên phát ra một tiếng tức giận quát nhẹ, chỉ quyết hơi biến hóa, tình hình trong Ngọc Bàn trước mặt ba người lần nữa bắt đầu biến ảo.
Lần này, xuất hiện là toàn cảnh Nhân Ma Chiến Trường, nhưng không đợi triệt để thoáng hiện, vô số huyết quang đã lần nữa phóng lên tận trời, dày đặc trong Ngọc Bàn làm ánh sáng hiển hóa trong Ngọc Bàn bắt đầu trở nên mơ hồ.
- Có huyết quang lẫn lộn thiên cơ?
Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên ngẩn ngơ, lần nữa không tin thôi động pháp quyết, điều khiển Thiên Cơ Ngọc Bàn xem xét ở nơi khác.
Nhưng kết quả sau đó lại làm cho vẻ mặt của ba người Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên, Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn, Phong Chủ Thanh Lê Phong đều kinh ngạc.