Chương 2443 Thiếu nợ (2)
Nếu mà so sánh, lòng hiếu kỳ của Ly Thân Vương Cơ Nguyên đã được giải quyết rất tốt.
Do thủ tịch Đại Nhật Tế Ti Tổ Thần điện Bách Tương, tự mình ra một phần thủ dụ, sai người đưa cho Ly Thân Vương Cơ Nguyên.
Nói Tổ Thần điện ở Huyết Hà cứ điểm thăm dò phát hiện bí cảnh mới, nếu Ly Thân Vương Cơ Nguyên lại khăng khăng phá hư, vậy Bách Tương hắn, không ngại lấy phân thân cầm trong tay Liệt Nhật quyền trượng, đi một chuyến đến Đại Đô Đốc Phủ ở Nhân Ma chiến trường.
Thủ tịch Đại Nhật Tế Ti Tổ Thần điện Bách Tương, cầm trong tay Liệt Nhật quyền trượng, có quyền trên đánh quân vương, dưới đánh gian thần.
Tức giận, đều có thể đánh Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, chớ nói chi là Cơ Nguyên, chỉ là một ngự chính Thân Vương.
Dưới danh nghĩa việc đó, Bách Tương đã đánh Cơ Nguyên nửa người không thể nhúc nhích, Cơ Nguyên đều không dám hé miệng.
Hắn chỉ có thể làm rùa đen rút đầu, bắt đầu bảo Nguyên Soái Hỏa Yến Quân Hoa Dũng và tham mưu Phương Túc phải hành động cẩn trọng ở Huyết Hà cứ điểm.
Chờ chuyện này qua đi, Huyết Hà cứ điểm mới hơi có vẻ an ổn.
Nhưng, vô luận là Tổ Thần điện hay Đại Chu, đều trở nên càng thêm cẩn thận.
Tiếp tế lại không thông qua Huyết Hà cứ điểm vận chuyển, mà tự phái tới Hư Không Liệp Vương tự mình vận chuyển.
Những tình huống đó, đều là Diệp Chân sau khi ngẫu nhiên xuất quan, thông qua Liễu Phong còn có bên phía Tuần tra ti hiểu được tình báo.
Hơn hai mươi vạn Bắc Hải Thiên Lãng quân ném ở Huyết Hà cứ điểm, nên một lần thời gian Diệp Chân khổ tu, bế quan cũng không dám quá dài.
Ngoại trừ có lưu lại phương thức liên lạc khẩn cấp với bên ngoài, mỗi một tháng, Diệp Chân đều phải rời không gian thời tự trong Thận Long châu một lần để nắm cục thế mới nhất mà từ đó đưa ra quyết định.
May mắn, vận khí của Diệp Chân không tệ, lần này rời đi thời gian hai năm rưỡi, mọi việc ở Huyết Hà cứ điểm bình thường.
Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ, còn có Ngưu Nhị, Trịnh Đương Thì, mấy người bọn họ đến tận đây xem như lịch luyện, Diệp Chân cũng bớt lo không ít.
Nhưng, lần này Diệp Chân kết thúc tiềm tu đi ra từ trong không gian thời tự Thận Long châu, không phải vì Huyết Hà cứ điểm xuất hiện dị thường, cần hắn.
Dựa vào thế cục trước mắt mà xem, trong thời gian ngắn, trong Huyết Hà cứ điểm không có xảy ra biến hóa quá lớn, cũng không cần Diệp Chân đích thân tới.
Đương nhiên, cho dù thật có chuyện xảy ra, cần Diệp Chân đích thân tới.
Diệp Chân có Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, đích thân tới cũng chỉ cần thời gian nửa khắc đồng hồ mà thôi.
Lần này, hắn rời đi không gian thời tự Thận Long châu, bởi vì tài nguyên tu luyện đã hết.
Thời gian hai năm rưỡi, trong không gian thời tự Thận Long châu đã tương đương với tiềm tu hai trăm năm mươi năm.
Sơn Thần Dịch Tuân lại gửi tới cho Diệp Chân một trăm viên tinh hạch sơn mạch, năm mươi viên tinh hạch Địa mạch.
Hiện giờ, Diệp Chân đã thối luyện dung nhập toàn bộ vào trong Mậu Thổ Vạn Tượng ấn.
Giờ phút này đi ra, đương nhiên là tìm Sơn Thần Dịch Tuân giao dịch tài nguyên tu luyện.
Trong phủ đệ của Sơn Thần Dịch Tuân, Diệp Chân chỉ chờ nửa khắc đồng hồ, đã nhìn thấy Sơn Thần Dịch Tuân.
- Ngươi sẽ không lại dùng hết?
Đây là câu nói đầu tiên khi Sơn Thần Dịch Tuân nhìn thấy Diệp Chân.
Sơn Thần Dịch Tuân thấy Diệp Chân gật đầu, lộ ra biểu cảm như gặp quỷ.
- Ta hỏi thật, ngươi đã ăn hết những tinh hạch sơn mạch, Địa mạch đó sao?
- Dù đã ăn hết, nhưng răng và hệ tiêu hóa không tốt như ngươi?
- Ba trăm viên tinh hạch sơn mạch, một trăm viên tinh hạch Địa mạch, nếu đổi thành võ giả khác, ít nhất có thể dùng bốn năm trăm năm thậm chí năm sáu trăm năm, ngươi ngược lại rất tốt, chỉ dùng trong thời gian hai năm rưỡi!
- Dù là Thái Cổ Hung Thú Thao Thiết, cũng không có khẩu vị tốt như ngươi vậy?
Nước bọt của Sơn Thần Dịch Tuân đều đã sắp phun đến trên mặt Diệp Chân.
Diệp Chân lộ ra một vẻ mặt vô tội.
- Chuyện đó, tốc độ xác thực có hơi nhanh! Nhưng, Dịch Lão, có tìm được tinh thần tinh hạch hay không?
- Tinh thần tinh hạch?
Sơn Thần Dịch Tuân dao động ngẩng đầu lên.
- Món đồ chơi đấy có thể ngộ nhưng không thể cầu, cuối cùng có, cũng không có mấy người bán ra, tạm thời không có!
- Vậy tinh hạch sơn mạch và Địa mạch thì sao?
Diệp Chân lại hỏi.
- Có thể tìm thêm một bộ phận! Nói đi thì nói lại, hai năm này, tinh hạch sơn mạch và Địa mạch trên thị trường, cơ hồ đã bị Ngũ Tiên đảo chúng ta quét sạch, đã càng ngày càng khó tìm.
- Thời gian một năm qua, chúng ta chỉ tìm được năm mơi viên tinh hạch sơn mạch và hai mươi viên tinh hạch Địa mạch!
Sơn Thần Dịch Tuân nói.
Ánh mắt của Diệp Chân ngẩn ngơ.
- Ít như vậy?
- Ngươi cho rằng thứ đồ chơi kia là rau cải trắng à. Một viên tinh hạch sơn mạch, đã đại biểu cho một ngọn núi lớn bị hủy diệt! Sơn mạch Địa mạch trên Hồng Hoang Đại Lục, đều rất vững chắc, không có người dám ngoài mặt thu lấy luyện hóa thành Tinh Hạch.
- Trên cơ bản, tinh hạch sơn mạch, Địa mạch lưu truyền trên thị trường, tất cả đều là luyện hóa đoạt được ở thế giới bên ngoài Hồng Hoang Đại Lục.
- Mà đại đa số thế giới đều không cho phép võ giả thế giới khác luyện hóa sơn mạch và Địa mạch thành tinh hạch, dù sao làm như vậy, sẽ hại đến lực lượng căn nguyên của thế giới. Có thể thu được nhiều như vậy, đã không tệ.
Sơn Thần Dịch Tuân nói.
- Tốt, vậy làm phiền Dịch Lão, tiếp tục giúp ta thu mua! Mấy thứ kia, ta cầm đi dùng trước tạm vậy.
Diệp Chân cắn răng nói.
Nghe vậy, Sơn Thần Dịch Tuân lại là lộ ra vẻ mặt đau đớn, nói.
- Ta nói này Diệp Quận Công, ngươi thật giống như quên một việc.
- Chuyện gì?
Diệp Chân có chút không hiểu.
- Lần trước ngươi ủy thác cho lão phu giúp ngươi gửi bán nô lệ và tư nguyên đổi lấy linh thạch, toàn bộ đã dùng hết.
Sơn Thần Dịch Tuân nói.
- Dùng hết?
Diệp Chân vô thức hỏi một câu, không ngờ, Sơn Thần Dịch Tuân lại nói ra một câu còn khiến Diệp Chân đau răng hơn.
- Không chỉ là dùng hết, mà lại, cho đến bây giờ, số lượng linh thạch ngươi thiếu nợ Ngũ Tiên đảo ta, đã vượt qua năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch.
- Năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch, đây đã là hạn mức nợ lớn nhất lão phu có thể cho ngươi. Nếu nhiều hơn, lão phu đã không còn quyền lực quyết định.
Nói đến đây, Sơn Thần Dịch Tuân có chút xấu hổ vuốt sợi râu.
- Còn có, khoản thiếu nợ, đã sắp đến kỳ hạn.
- Ngươi biết, trong nội bộ Ngũ Đường Ngũ Tiên đảo bộ chúng ta, vốn có chút không hài hòa, lão phu cho vay, nếu không thể kịp thời thu lại, lão phu sẽ gặp rất nhiều phiền phức.
- Cho nên…
Sơn Thần Dịch Tuân nháy một con mắt với Diệp Chân.
Diệp Chân âm thầm không khỏi mắng một tiếng, vậy mà thiếu nợ.
Còn thiếu nhiều như vậy!
Diệp Chân bị người ta đòi nợ ở trước mặt, có chút chút xấu hổ.
Đương nhiên, hành vi của Sơn Thần Dịch Tuân cũng không kỳ lạ.
Tính toán ra, Sơn Thần Dịch Tuân cho Diệp Chân nợ đến năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch, kỳ hạn còn là hai năm, đây đã là một đại ân lớn.
Nếu không, việc Diệp Chân tu luyện bị bỏ dở.
Mà bây giờ, chỉ còn bốn năm tháng, khoản hạn mức này sắp đến kỳ hạn, lúc này Sơn Thần Dịch Tuân mới nhắc nhở Diệp Chân.
Năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch, đối với chín mươi phần trăm người trên đời này đều không phải là một con số nhỏ.
Bao gồm Diệp Chân.
Dù cho bây giờ Diệp Chân có được hai vùng lãnh địa rộng lớn, cũng là như thế.
Một năm thu nhập của hòn đảo, thương đội, phong địa dưới trướng Diệp Chân ngược lại vượt qua năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch, nhưng thuần thu nhập cũng chỉ hơn một trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Nếu Diệp Chân nhịn ăn, nhịn uống, nhịn tu luyện, dựa vào danh nghĩa thu nhập, cũng phải năm năm mới hết.
- Dịch Lão, cho ta một chút thời gian, yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi bị làm khó đâu.
Diệp Chân chắc chắn nói.
- Điểm đó lão phu rất tin tưởng.
Vẻ mặt của Sơn Thần Dịch Tuân có chút như bị làm khó.
- Tuy nhiên ta biết cách làm người của ngươi, nhưng nhóm tinh hạch sơn mạch, Địa mạch trước mắt kia, không cách nào sớm giao cho ngươi, dù sao quyền hạn của lão phu có hạn.
- Ta biết!