Chương 2444 Hắn không gặp xui người nào không may?
Sau khi cáo từ, Diệp Chân trở lại nơi bản thân tiềm tu dưới đáy biển, bắt đầu đau đầu suy nghĩ.
Năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch, cũng không dễ có được.
Đương nhiên, năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch kia, trong vòng hai năm qua, Diệp Chân cũng không có dùng phí.
Mà kết quả trong hai trăm năm mươi năm qua, không thể bỏ lỡ, đương nhiên, sau này vẫn phải tăng thêm tốc độ cướp bóc lượng lớn vật tư và Ma Tộc nô lệ ở Kim Nguyệt thế giới bán thành tiền, đổi lấy hai mươi mốt triệu khối thượng phẩm linh thạch.
Mà lại, thời gian hai trăm năm mươi năm trong Thận Long châu, người tu luyện, cũng không chỉ có một mình Diệp Chân.
Còn có hai trăm vị Tế Ti khổ tu, sư tỷ Liêu Phi Bạch, một trăm vị Kiếm Thị tu luyện trong không gian thời tự Thận Long châu của Diệp Chân.
Tài nguyên tu luyện của những người kia đều do Diệp Chân cung ứng.
Ba trăm người liên tục khổ tu trong vòng hai trăm năm mươi năm, tiêu hao lượng lớn tư nguyên.
Đây mới là nguyên nhân chân chính Diệp Chân tiêu hao lượng lớn linh thạch như vậy, còn thiếu một khoản nợ khổng lồ năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Đương nhiên, thu hoạch cũng rất lớn.
Hai trăm năm mươi năm khổ tu trong Thận Long châu, Diệp Chân, Tế Ti, sư tỷ Liêu Phi Bạch, Kiếm Thị khổ tu, đều có thể phát huy được tác dụng.
Về phần Tĩnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải ba vị Đại Thánh Huyết Duệ Thủy Yêu, ở một năm trước đã theo yêu cầu ba vị đại ca, thả họ về lại Bắc Hải.
Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ đã tiêu hao nhiều tài nguyên tu luyện không tầm thường.
Mà lại, những năm này, khổ tu trong Thận Long châu, khiến trong ba người có Huyết Duệ Thủy Yêu, tu vi thấp nhất, đều đã đạt tới Huyền Cung cảnh trung kỳ, tu vi cao nhất đã đột phá đến Giới Vương cảnh, cũng trưởng thành đến một trình độ có thể chèo chống nổi Thủy Phủ bề ngoài.
Về phần Diệp Chân, hiện tại thì đang rất đau khổ, làm sao trả nợ đây?
Đầu tiên, thu nhập lãnh địa và Thương Đội của mình, nếu tham ô cũng không đủ, thứ hai chính là đang vào thời khắc trận chiến ngàn năm, cũng không có gì để trả nợ.
Trước mắt thu nhập lãnh địa và Thương Đội còn có Hải Nguyên Hầu Quốc bến tàu, Thượng Cổ Na Di trận, chi tiêu chủ yếu ở hai phương diện này.
Còn một Phong Địa Nhạc An quận mới được khai phát.
Hai năm này, Nhạc An quận vẫn đang trong tình trạng đổ tiền vào, khởi công xây dựng thủy lợi, khởi công xây dựng đường, khai khẩn nông điền, khai phát khoáng sơn, các loại thủ đoạn đều xuất hiện, nhân khẩu tăng trưởng rất nhanh, bất luận là nông nghiệp hay thương nghiệp cũng bắt đầu phồn vinh, thu nhập đã có thể bù đắp một bộ phận chi tiêu.
Nhưng, vẫn phải tiếp tục đổ tiền vào một hai năm.
Một hai năm sau, Nhạc An quận sẽ trở thành tài nguyên mới của Diệp Chân.
Chi tiêu trên phương diện khác, chính là quân sự.
Quân hưởng, lương thảo, quân giới tiêu hao trên Bắc Hải Thiên Lãng quân, bao gồm các loại tiêu hao quân sự ở Huyết Hà trên chiến trường, có thể xưng là số lượng trên trời.
Trong loại tiêu hao số lượng trên trời kia, chỉ có không đến ba phần là được tiếp tế từ hậu cần Đại Đô Đốc Phủ của Nhân Ma chiến trường.
Buôn bán quân công, lại có thể giải quyết hết ba phần tiêu hao của Diệp Chân.
Còn thừa bốn phần mười tiêu hao, nhất là tiêu tốn về lương thảo và quân giới, toàn bộ đều nhờ vào thu nhập Phong Địa để chèo chống.
Cho nên, thu nhập Phong Địa, Diệp Chân không thể động cũng không động nổi.
Chỉ có thể dùng những biện pháp khác.
Muốn có tiền nhanh trong thời gian ngắn, chỉ có kiếm thêm khoản thu nhập.
Diệp Chân đầu tiên nghĩ đến, hay lại đi một vòng Lạc Ấp.
Năm đó, Diệp Chân trong vòng một đêm liên tục trộm ba mươi mốt nhà vương hầu phủ đệ, có thể nói là oanh động Lạc Ấp, đến nay vẫn là vụ án kỳ lạ.
Nhưng, dù cho năm đó liên tục trộm ba mươi mốt nhà vương hầu phủ đệ, tổng thu nhập Diệp Chân thu hoạch được, cũng không có vượt qua năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Huống chi, trải qua qua sự kiện đạo tặc năm đó, các thế gia Vương Hầu ở Lạc Ấp càng thêm dụng tâm đối với Tàng Bảo Khố nhà mình.
Đều do có bài học năm đó nên canh phòng rất nghiêm ngặt.
Rất nhiều tài sản quý giá, cũng sẽ còn đặt trong bảo khố, ngược lại cất giữ trong tiểu thế giới trong cơ thể cường giả Đạo Cảnh vô cùng an toàn.
Bất kỳ trong phủ một quý tộc nào ở Lạc Ấp, ngươi nói không có một hai cường giả Đạo Cảnh, đó là không thể nào.
Nhiều khi, những vương công quý tộc kia chính họ là Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong hoặc cường giả Đạo Cảnh.
Con đường này, rất nhanh bị Diệp Chân bỏ qua.
Sau đó, cũng là Bắc Hải Thủy Yêu.
Thủy Phủ Thủy Quân ở Bắc Hải, thật ra phần lớn đều là quỷ nghèo.
Cách mỗi mười năm đều phải cống phú đại lượng bảo bối cho các Long Vương phía trên, có thể dư ra chút tài sản cung cấp cho bản thân và thuộc hạ tu luyện, đã không tệ.
Không có gì để trộm.
Chân chính giàu có là những tầng cao tồn tại lâu dài chuyên bóc lột giai cấp thấp nhất.
Tỷ như Bắc Hải Bích Lân Long Vương, khẳng định là phú khả địch quốc, nếu là trộm vật hắn sưu tầm, đó khẳng định không chỉ năm trăm vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lấy thực lực trước mắt của Diệp Chân, đối phó Bích Lân Long Vương không khó, khó là làm sao lấy được bảo bối từ trên thân của Bích Lân Long Vương.
Cấp bậc tồn tại như Bích Lân Long Vương, phần lớn tài sản đều cất giữ trong Giới Tử thế giới trong cơ thể, nếu không có phương pháp tốt, Diệp Chân xem như giết Bích Lân Long Vương, cũng không chiếm được một tơ một hào thân gia nào.
Mà lại, Bích Lân Long Vương, đã coi như là tồn tại cao cấp nhất trong toàn bộ Thủy Tộc, hiện tại giết hắn, đây chẳng khác gì chọ vào tổ ong vò vẽ.
Diệp Chân cũng không muốn ứng phó Ma Tộc Nhân Ma chiến trường, lại bị Bắc Hải Long Quân hưng sư vấn tội.
Cho nên, Bích Lân Long Vương tạm thời không thể động, chỉ có thể từ bỏ.
Nhưng, hiện tại không động vào Bích Lân Long Vương, không có nghĩa là về sau sẽ không động.
Diệp Chân chẳng qua không muốn hai mặt khai chiến mà thôi.
Chờ chiến sự trên Nhân Ma chiến trường kết thúc, Diệp Chân khẳng định phải đi thu thập Bích Lân Long Vương, đây chính là Lão Oan Gia.
Ngoại trừ Bắc Hải Thủy Yêu, đối tượng còn lại có thể ăn cướp, chỉ có Thiên Miếu.
Thiên Miếu có nhiều Phân Đàn, thế nhưng giàu đến chảy mỡ, chỉ có công khố, có khả năng trộm được đại lượng tài phú.
Nhưng, mạo hiểm rất lớn.
Hai năm rưỡi trước Lạc Ấp đã rơi vào thế trận giằng co trong vô hình, ba Đại Thánh của Thiên Miếu lần lượt là Nguyệt Chủ, Sơn Chủ, Phong Chủ ba người xuất hiện, còn có Tổ Thần điện ở hoàng cung Lạc Ấp, tình hình rất căng thẳng.
Sau đó Diệp Chân thông qua đủ loại con đường, nắm được chút tin tức.
Nhất là từ nơi của Trường Nhạc công chúa, lộ ra rất nhiều tin tức quan trọng cho Diệp Chân.
Từ khi sự kiện kia qua đi, bên ngoài Thiên Miếu không có hành động lớn gì.
Nhưng, Thiên Miếu lại chạy không khỏi dưới con mắt nhìn chằm chằm của Tổ Thần điện.
Không ngừng có cao thủ Thiên Miếu xuất hiện ở bên trong phân đàn Thiên Miếu các nơi, tăng cường lực lượng Phân Đàn.
Hơn nữa, những kẻ lạ xuất hiện vô luận là tu vi hay chiến lực, đều mạnh hơn so với Thần Sư và Đại Thần Sư trước đó đóng ở phân đàn mỗi phân điện Thiên Miếu.
Theo Tổ Thần điện và Trường Nhạc công chúa phỏng đoán, những người lạ mặt đều thuộc Thiên Miếu, rất có thể là tinh anh vẫn luôn đang tiềm tu trong ba Đại Thánh Địa của Thiên Miếu.
So với những Thần Sư Đại Thần Sư hành tẩu ngoài thế tục, những người kia mới là cao thủ và tinh anh chân chính của Thiên Miếu.
Trường Nhạc công chúa biết một ít hành động của Diệp Chân, cố ý nhắc nhở Diệp Chân ở phương diện đó.
- Thiên Miếu cục xương này, bây giờ cũng không dễ gặm, mạo hiểm cũng rất lớn!
Diệp Chân có chút thống khổ, siết chặt hai tay, gương mặt khó chịu.
Làm sao trả nợ đây?
Ách, lại một mục tiêu xuất hiện trong đầu Diệp Chân.
Cơ hồ không cần đưa ra bao nhiêu cân nhắc, Diệp Chân đã đưa ra quyết định:
- Là nó!
- Đảm bảo có thể thu được, mạo hiểm lại nhỏ, không chọn nó, thì chọn cái nào?
- Lúc này, hắn ta không phải là người xui xẻo sao?
Vẻ mặt của Diệp Chân tràn ngập ý cười.