← Quay lại trang sách

Chương 2450 Tư địch?

Liêu Phi Bạch ngay từ đầu chủ tu hàn băng kiếm đạo, về sau Huyền Băng kiếm đạo, đến bây giờ là Huyền m kiếm đạo.

So với bảy đạo cung Ngũ Hành m Dương của Diệp Chân, đột phá quả là nhanh mấy không chỉ gấp mười lần.

Đây là chỗ ưu thế của Đạo cung một thuộc tính.

Trong thời gian kế tiếp, Diệp Chân theo tần suất cố định, liên hệ với Huyết Hà pháo đài Liễu Phong, sau khi xác định vô sự mới tiếp tục ở trong Kim Nguyệt Thế Giới cướp bóc.

Cách mỗi mấy ngày đều có đại lượng nô lệ và một lượng lớn thiên tài địa bảo được đưa vào trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân.

Mặc dù ba năm trước, Kim Nguyệt Thế Giới đã bị Diệp Chân cướp bóc qua một lần.

Nhưng, đây chính là một thế giới.

Cho dù là tiểu thế giới bình thường, cũng có phạm vi mấy ngàn vạn dặm, tài nguyên vô số.

Một lần, hơn ba vạn người dưới trướng Diệp Chân, chỉ cướp bóc hơn ba tháng, thật ra thì cũng chỉ cướp bóc một phần rất nhỏ trong một lượng lớn tài nguyên của Kim Nguyệt Thế Giới.

Chỉ là một lần cướp bóc đã tạo thành đả kích vô cùng nghiêm trọng đối với toàn bộ hệ thống xã hội Kim Nguyệt Thế Giới, mới làm cho Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt tức giận không thôi.

Mà lần này, sau khi cẩn thận tìm kiếm, còn có thể cướp bóc đến đại lượng thiên tài địa bảo.

Hơn nữa, nhóm Tuần Thiên Thần Liệp, Kiếm Thị, khổ tu Tế Ti được Diệp Chân phái ra thí luyện, sau khi thí luyện cũng sẽ tham gia cướp bóc.

Nhân tộc đầu não, tướng lĩnh với những đầu lĩnh Huyết Khô Lâu kia quân đoàn cũng linh hoạt không ít.

Cho nên thu hoạch cũng không tệ.

Càng quan trọng là, trọng điểm cướp bóc lần này đặt ở nhân khẩu, tù binh lần một không hề động bị đồng hóa Nhân Tộc lần này cũng bắt đầu cướp bóc.

Ngắn ngủi hai tháng, số lượng nô lệ cướp bóc tới đã cao hơn trăm vạn.

May mà sau khi hàng rào phong cấm không gian tầng thứ sáu của Thận Long Châu bị phá vỡ, không gian đã mở rộng lên gấp đôi nên mới có thể dung nạp một lượng lớn nô lệ như vậy.

Đương nhiên, sau khi cướp bóc thì Diệp Chân cũng an bài Tuần Tra Thần Tướng tinh nhuệ và tiểu Yêu giám thị toà lưỡng giới cổ na di trận có thể kết nối Kim Nguyệt Thế Giới với bên ngoài.

Một khi phát hiện đại quân Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt tiến công, Diệp Chân chuẩn bị trong thời gian ngắn nhất rút lui.

Kim Nguyệt Thế Giới chính là sân nhà của Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt, nếu Diệp Chân triển khai đại chiến với Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt ở đây thì không chỉ không có bất kỳ ý nghĩa gì, hơn nữa không cẩn thận, còn có thể gặp nhiều thua thiệt.

Ở đây tham gia cướp bóc, mỗi một bảo bối đều là vốn liếng của Diệp Chân, đừng nói là tổn thất số lượng lớn, tổn thất một hai thì hắn cũng sẽ đau lòng nửa ngày.

Cho nên, Diệp Chân rất cẩn thận.

Nhưng hai tháng trôi qua, bên phía Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

Ba tháng trôi qua, vẫn không phản ứng.

Chuyện này làm cho Diệp Chân rất kỳ quái.

Sao lại không có động tĩnh?

Chẳng lẽ Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt đang nghẹn để tung đại chiêu?

Làm cho Diệp Chân có một chút lo lắng.

Thậm chí đánh gãy Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh tu luyện, để cho Đại Nhĩ Đóa cưỡi tiểu Miêu, tuần sát Kim Nguyệt Thế Giới chu thiên, miễn cho không cẩn thận bị Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt biệt xuất đại chiêu gây tai họa.

Về phần Diệp Chân thì bởi vì rất nhiều sơn mạch, địa mạch tinh hạch được Đạo Cảnh đưa tới rèn luyện thu lấy đến cũng có hơn hai mươi cái.

Diệp Chân căn cứ nguyên tắc không sống tốn thời gian, tiến vào không gian Thận Long Châu lần nữa bắt đầu rèn luyện.

Cơ bản, bên ngoài hai ngày, Diệp Chân có thể luyện hóa hết ba viên sơn mạch tinh hạch.

Tăng lên nhanh như vậy làm tăng lên uy năng của Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn.

Diệp Chân cảm giác, cho dù tính đến uy năng, Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn của hắn cũng chưa chắc kém hơn so với Huyền m Cửu Kiếp Kiếm Trận của sư tỷ Liêu Phi Bạch.

Ngắn ngủi hai tháng, uy lực của Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn của Diệp Chân lại tăng lên một thành rưỡi.

Thế nhưng, bên phía Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.

Diệp Chân không chỉ buồn bực mà còn có chút bất an.

Lại nói, hắn đã buông tay ra cướp bóc năm tháng, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt nghẹn đại chiêu còn không có bất cứ động tĩnh gì.

Thật chẳng lẽ muốn chờ Diệp Chân cướp bóc Kim Nguyệt Thế Giới không còn gì?

Chẳng lẽ hắn không đau lòng dù chỉ một chút hay sao?

- Ma Hoàng ngũ thái tử, đã giàu đến loại trình độ này sao...

Diệp Chân yên lặng ngửa đầu xem trời, nếu thật là như vậy, thế giới của thổ hào này, thật đúng là khó lý giải!

- Điện hạ, Diệp tặc này đang muốn hủy Kim Nguyệt Thế Giới cuar ngươi!

- Hắn lại phái người tại tôi luyện thu lấy sơn mạch, địa mạch tinh hạch! Toàn bộ Kim Nguyệt Thế Giới đã có cao hơn ba mươi năm ngọn núi lớn, mười địa mạch tinh hạch bị lấy đi!

- Nơi sơn mạch, địa mạch tinh hạch bị lấy đi, thiên tai không ngừng, sắp thành tuyệt vực, điện hạ!

Khi thân vệ Tả Thống lĩnh Nguyệt Nguyên hướng về phía Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt hồi báo những tin tình báo này, ngay cả âm thanh cũng đang run rẩy.

Làm thân tín, Nguyệt Nguyên rất rõ ràng, Kim Nguyệt Thế Giới đối với Ma Hoàng ngũ thái tử đại biểu cho cái gì!

- Năm tháng, đã năm tháng rồi mà cái tên này còn chưa đi!

Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt nghiến răng ken két, hắn vốn nghĩ là Diệp Chân sẽ giống lần trước, cướp bóc hai ba tháng rồi sẽ rời khỏi.

Nhưng lần này, lại cướp bóc dài đến năm tháng, cướp bóc đi nhân khẩu cũng nhiều gấp mấy lần!

Có thể tưởng tượng, lần này sau khi cướp bóc xong, Kim Nguyệt Thế Giới sẽ hỏng bét thành như thế nào.

- Điện hạ, hay là chúng ta phái binh?

Thân vệ Tả Thống lĩnh Nguyệt Nguyên rất vội vàng:

- Điện hạ, nếu cái tên này còn không đi, Kim Nguyệt Thế Giới của ngươi sẽ bị hắn cho hủy!

- Phái binh?

Ánh mắt Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt run rẩy một chút.

Đều đã bị cướp cướp năm tháng, bây giờ mới phái binh, còn có ý nghĩa gì?

- Lại.... Kiên trì một chút đi, hắn cũng sắp đi....

- Vâng!

Thân vệ Tả Thống lĩnh Nguyệt Nguyên chỉ có thể bất đắc dĩ lĩnh mệnh.

Thật ra thì Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt cũng có khó xử của mình.

Điều phái nhân mã đi Kim Nguyệt Thế Giới, tu vi thấp không được, số lượng ít không được.

Nhất định phải toàn bộ là tinh nhuệ chủ lực mới được.

Loại động tác này, lấy thế cục trước mắt của Nhân Ma Chiến Trường là cử động cực kỳ nguy hiểm.

Hơn nữa, đã để Diệp Chân cướp bóc năm tháng, bây giờ mới phái binh qua cũng không có ý nghĩa gì.

Huống hồ đi đường còn mất hai tháng, chờ đại quân hắn đuổi tới, nói không chừng Diệp Chân đã đi.

Đương nhiên, quan trọng nhất là, nếu hắn phái đại quân qua, nổ ra chiến đấu với Diệp Chân ở Kim Nguyệt Thế Giới, nếu tổn thất quá lớn, vậy thì sẽ rất phiền phức.

Lấy tình huống trước mắt, cho dù hắn phái bảy thành tinh nhuệ dưới trướng qua, mặc dù có thể chiến thắng nhưng hao tổn cũng phải bốn, năm phần mười.

Loại tổn thất này, trước mắt Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt còn không chịu được.

Trước mắt, căn bản của hắn ở Nhân Ma Chiến Trường.

Một khi Nhân Ma Chiến Trường hắn tao ngộ đại bại, như vậy khả năng hắn tranh đoạt Ma Hoàng chi vị sẽ giảm xuống vô hạn.

Nhưng ngược lại, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt rất chờ mong.

Chờ mong nhị thái tử Truy Nhật đang giằng co với Diệp Chân.

Nếu nhị thái tử Truy Nhật đấu với một chi lực lượng ẩn tàng này của Diệp Chân, vậy nhị ca khẳng định phải chịu thiệt thòi lớn, thậm chí là một trận đại bại?

Có một trận đại bại như vậy, nhị ca Truy Nhật chỉ có thể bị loại khỏi cuộc chiến tranh đoạt Ma Hoàng chi vị.

Đây mới là nguyên nhân căn bản Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt ẩn nhẫn.

Hắn thấy, nếu hắn phái dưới trướng đi chi viện Kim Nguyệt Thế Giới vây quét Diệp Chân, đó là tại suy yếu lực lượng Diệp Chân.

Suy yếu lực lượng Diệp Chân là đang trợ giúp nhị ca Truy Nhật.

Đó là tư địch.

Chuyện tư địch, một người khôn khéo như Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt tuyệt đối sẽ không làm!

- Điện hạ, vậy lúc này chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn họ Diệp kia trắng trợn cướp bóc ở trong Kim Nguyệt Thế Giới sao?

Thân vệ Tả Thống lĩnh Nguyệt Nguyên bất mãn nói.

Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt nhìn lướt qua Nguyệt Nguyên.

- Đương nhiên không!

- Dù sao chúng ta cũng phải tìm một chút lợi tức trở về chứ?

Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt đột nhiên nhẹ cười lên.

Nghe vậy, thân vệ Tả Thống lĩnh Nguyệt Nguyên một mặt buồn bực lập tức hưng phấn.

- Điện hạ, ngươi nói, làm thế nào?