← Quay lại trang sách

Chương 2452 Trả nợ

Lần dịch chuyển này, số tiêu hao bị Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu lấy đi gấp hơn hai lần so với trước kia.

Nếu trong thời khắc mấu chốt không có Tiểu Yêu trực tiếp thôi thúc ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm, và cả Cửu Đầu Trùng, Tiểu Miêu, Huyền Cơ phân thân đưa linh lực trong cơ thể tới bổ sung vào trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, nói không chừng, Diệp Chân thật sự sẽ bị Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu hút hết linh lực mà chết ngay lập tức!

Sau đó, A Nguyên mới ngượng ngùng nói với Diệp Chân.

- Thiếu chủ, thật xin lỗi!

- Trước đó, ta cũng chưa từng gặp phải loại tình huống này! Lão chủ nhân cũng chưa bao giờ dùng Thận Long châu để di chuyển số người cao tới trăm ngàn vạn trong một lần duy nhất! Ta không biết khi tăng số lượng sinh linh, sẽ khiến cho Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu tiêu hao gấp đôi....

- Ta thật sự không cố ý....

Sau khi đã tới Hồng Hoang đại lục, trước tiên Diệp Chân trở lại không gian trong Thận Long châu, cả một đám đều yếu ớt, hơi thở mỏng manh giống như sắp chết. Thấy Diệp Chân, tiểu Yêu, Cửu Đầu Trùng và cả tiểu Miêu như thế, Thập Nhị khí linh A Nguyên của Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu sốt ruột tới sắp khóc.

- Không sao hêt.... Ta biết... Không trách ngươi...

- Lần sau.... sẽ rút kinh nghiệm....

Diệp Chân yếu ớt ỉu xìu, phất phất tay nói, thật lâu, mới đứng lên, ngồi khoanh chân ngay tại chỗ, khôi phục lại tu vi đã dùng hết sạch.

Cũng may là bây giờ Tiểu Yêu có thể thuần thục khống chế thôn phệ thần thông, muốn thôn phệ linh lực, thì chỉ cắn nuốt linh lực, bằng không, nói không chừng Diệp Chân sẽ lại bị thiệt lớn.

Đây là lần đầu tiên Diệp Chân phát hiện, khi Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên bảo châu dịch chuyển một số lượng lớn vật sống, không gian giới chỉ và thế giới, thì sẽ tiêu hao hơn rất nhiều lần.

Lần này, mấy người Diệp Chân, tiểu Yêu, tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng, tu luyện trong không gian thời tự của Thận Long châu tận ba tháng, mới hoàn toàn khôi phụn lại sức lực.

Cảm giác đan điền đều bị lấy hết, trống rỗng, thật sự vô cùng đau khổ.

Đương nhiên, thế giới bên ngoài mới trôi qua một ngày mà thôi.

....

Ngay khi Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên bảo châu mang theo Diệp Chân xuất hiện ở đâu đó trong vùng nước ngầm xung quanh Ngũ Tiên đảo trên Hồng Hoang đại lục, một người trong không gian sâu dưới lòng đất của Ngũ Tiên đảo bỗng nhiên mở mắt.

- Khí tức này? Làm sao lại quen thuộc như thế?

Khí tức đặc thù của nguyên linh dồi dào tựa biển, trong chớp mắt đã lao nhanh như một mũi tên, bắn thẳng đến vị trí Diệp Chân xuất hiện.

Tốc độ kia nhanh đến chóng mặt, nhưng lại không một ai phát hiện đạo nguyên linh khí tức này.

Trong vòng mấy hơi thở, đạo nguyên linh khí tức đó đã xuất hiện ở vị trí bí phủ mà Diệp Chân xây dựng ở vùng nước ngầm bên dưới Ngũ Tiên đảo.

Mà đúng vào lúc này, Diệp Chân do sức cùng lực kiệt nên vừa mới trở về không gian của Thận Long châu, giờ phút này khắp không gian trong bí phủ dưới đáy biển không có gì cả.

Đạo nguyên linh kia khẽ động thần niệm, ngay lập tức nguyên linh đã hóa thành một bóng dáng mơ hồ!

Nếu như Diệp Chân nhìn thấy, sẽ kinh ngạc nhận ra, đây là hình chiếu phân thân mà chỉ những bậc đại năng đã lý giải sâu sắc về nguyên linh lực lượng, mới có thể thực hiện.

Căn cứ vào sự khác biệt của tu vi, hình chiếu phân thân có sở hữu từ một đến vài phần lực lượng của bản thể, vô cùng đáng sợ!

Giờ này khắc này, thần niệm của hình chiếu phân thân đó như đã hoà tan vào dòng nước biển, lướt qua từng tấc từng tấc không gian trong bí phủ dưới nước.

- Không sai!

- Chính là khí tức của cái Tiên Thiên Linh Bảo đó, chắc chắn không sai!

- Đã nhiều năm như vậy, nó rốt cuộc đã xuất hiện!

Cảm nhận một hồi lâu, hình chiếu phân thân lại đột nhiên cười lạnh.

- Tên trộm thế mà cũng biết nhìn thời thế mà quyết định, lại có thể cảm nhận được khí tức của bản tôn đang đuổi tới, chạy nhanh như vậy!

- Nhưng, hòa thượng chạy được, miếu lại không chạy được, bản tôn đã nhớ kỹ khí tức của ngươi!

Trong lúc cười lạnh, các ngón tay của khối hình chiếu phân thân bắt đầu chuyển động, tạo nên một pháp quyết vô cùng huyền ảo, trong nháy mắt pháp quyết được đánh ra, từng sợi khí tức đặc trưng của Diệp Chân nhanh chóng tụ lại từ bốn phương tám hướng, sau đó tập hợp lại trong tay hình chiếu phân thân này.

Khí tức không nhiều lắm, toàn bộ tập hợp lại cũng chỉ là vài tia khí tức lớn bằng cọng tóc tơ mà thôi.

Nhưng, thận ảnh phân thân vô cùng hài lòng với những khí tức kia.

- Những khí tức này, đã đủ cho bản tôn luyện chế mười cái m Dương Thám Linh Châm! Có m Dương Thám Linh Châm, muốn tìm được tung tích của tên trộm này thì chỉ cần thời gian mà thôi!

Nói xong, hình chiếu phân thân cất dấu cẩn thận một sợi khí tức to bằng nhúm tóc tơ kia của Diệp Chân, sau đó nhìn lướt qua không gian bí phủ dưới đáy biển này, cuối cùng, lại cẩn thận xoá bỏ sạch sẽ khí tức của mình, lúc này mới biến mất lặng yên không một tiếng động, giống như là trước nay đều chưa bao giờ tới toà bí phủ dưới biển này của Diệp Chân.

Còn Diệp Chân thì đang xụi lơ giống một bãi bùn nhão bên trong Thận Long châu, lại không hề biết rằng, khi hắn mới vừa tiến vào không gian thời tự của Thận Long châu, có một phen nơi này đã xảy ra một màn nguy hiểm như vậy.

Thậm chí còn có một vị đại năng, dùng phân thân để lấy đi khí tức của hắn.

Nhưng, nếu Diệp Chân nghe được những lời vị đại năng này nói, đặc biệt là nghe được mấy chữ 'm Dương Thám linh châm' kia, sợ rằng sẽ ngay lập tức sốc nặng.

Bởi vì, trong truyền thừa của sư tôn Lục Ly cũng ghi chép về m Dương Thám Linh Châm đó.

m Dương Thám Linh Châm, chỉ cần một sợi khí tức của kẻ địch, sau đó thêm vào các loại thiên tài địa bảo và bí pháp, sẽ có thể luyện chế thành công một loại bí bảo theo có tác dụng dõi và truy tìm dấu vết.

Dùng bí pháp để thôi thúc, nếu mục tiêu ở trong vòng vạn dặm, sẽ có thể chỉ ra phương hướng chung chung, nếu ở bên trong ngàn dặm, có thể chỉ ra phương hướng càng chính xác hơn.

Chỉ cần có m Dương Thám Linh Châm, lại tốn chút thời gian và công sức,chắc chắn có thể khiến kẻ địch không có chỗ chốn!

- Dịch lão, lần này liên lụy đến ngươi rồi.

Trong phủ của Sơn Thần Dịch Tuân, vẻ mặt Diệp Chân có chút xấu hổ.

Sau khi Diệp Chân trở lại từ Kim Nguyệt giới, dùng một ngày để khôi phục những linh lực đã bị tiêu hao nghiêm trọng trong Thận Long châu, tiếp đó ngay lập tức tới gặp Sơn Thần Dịch Tuân.

Chuyện phân thân của một vị đại năng thần bí nào đó đã từng đáp xuống không gian bí mật mà hắn xây dựng ở Bắc Hải, Diệp Chân hoàn toàn không phát hiện ra.

Bởi vì không gian bí mật được Diệp Chân kiến tạo ở Bắc Hải, có bày trận pháp canh giữ.

Trận pháp cảnh giới không cảnh báo, Diệp Chân không để ý.

Đương nhiên không biết có người từng tới.

Hiện tại, đối với Diệp Chân, việc cấp bách nhất là nhanh chóng tính toán xong nợ.

Trong thâm tâm, điều Diệp Chân không thích nhất chính là nợ tiền, điều thứ hai thì chính là nợ nhân tình.

- Không có việc gì.

Sơn Thần Dịch Tuân phất phất tay.

- Ngươi có thân phận Bắc Hải quận công, khoản nợ này kéo dài mấy tháng cũng không sao cả. Nếu tiền trong tay đang eo hẹp, cũng có thể trả lại theo từng đợt. Buôn bán trên Ngũ Tiên đảo nhiều năm như vậy, ở phương diện đó, vẫn vô cùng khôn khéo.

Diệp Chân là Bắc Hải quận công, sở hữu hai quận đất phong, một chút nợ đó vẫn có khả năng trả được.

- Không cần, không cần, hiện tại, ta ngay lập tức có thể trả hết khoản vay kia, có điều, chỉ có thể định giá một số lượng lớn vật tư và thiên tài địa bảo để trả lại, hiện cũng không có nhiều linh thạch như vậy.