Chương 2484 Thánh Địa Thân Truyền (1)
Đôi mắt Diệp Chân đang chớp mắt, chợt trừng cái tròn vo, trên người Thanh Y Đồ tiên sinh có khí tức Yêu tộc, còn họ Đồ, điều đó trong chớp mắt làm cho Diệp Chân nghĩ đến Thanh Khâu Hồ Tộc ở Yêu giới.
Lúc trước, từ Yêu giới quay lại đến Lưỡng Giới thành, kém chút làm cho Diệp Chân mất mạng trong Hỗn Độn Đại Na Di phù, hắn luôn ghi nhớ khắc sâu.
Lúc trước, do Khai Nguyên Hầu Cơ Quản chủ quản Lưỡng Giới thành gặp phải ám toán, Diệp Chân vẫn cho rằng có khả năng là thủ đoạn của Đại Đô Đốc Cơ Nguyên bố trí trên Nhân Ma chiến trường.
Dù sao có thể người làm cho Nguyên Hầu Cơ Quản là con cháu Hoàng Tộc nhẫn nhịn ngoan ngoãn phối hợp, thật đúng là không có mấy người.
Nhưng, Hoàn Vương Cơ Ngao, cũng tuyệt đối là một trong số đó!
Như vậy trong chuyện này nếu như có Hoàn Vương Cơ Ngao, chẳng phải là đại biểu cho, Hoàn Vương Cơ Ngao có cấu kết với Yêu Tộc hoặc chính là Thanh Khâu Hồ Tộc?
Cùng thời khắc đó, Hoàn Vương Cơ Ngao đặt chân vào trong soái phủ ở Huyết Hà Quân Thành, Thanh Y Đồ tiên sinh cố vấn của Hoàn Vương Cơ Ngao, đang bất lực bồi tội.
- Điện hạ, kỳ thực hôm nay việc này, ngươi chỉ phạm một cái sai lầm nho nhỏ, cũng là đánh giá cao dũng khí của tên Diệp Chân kia.
- Diệp Chân này, hắn muốn công khai thượng tấu chuyện ngươi đoạt tài sản riêng của hắn, nhiều nhất chỉ có thể dừng lại ở lời nói mà thôi, tuyệt đối không dám công khai thượng tấu.
Vẻ mặt của Hoàn Vương Cơ Ngao lo lắng, bờ môi động động.
- Vì sao?
- Điện hạ, dù sao ngươi cũng là nhi tử của bệ hạ, còn là con trai trưởng, nếu Diệp Chân dám tấu chương như vậy, chuyện đó không chỉ đánh mặt ngươi, còn đang đánh vào mặt của bệ hạ trên long tọa.
- Nếu tính toán cẩn thận, gốc rễ của Diệp Chân vẫn là ở Tuần tra ti, hắn có thể đứng vững trên triều đình, cũng là do bệ hạ tín nhiệm và thưởng thức.
- Dựa vào tính khôn khéo của tên kia, tuyệt đối sẽ không có khả năng bốc lên chuyện làm mất tín nhiệm và thưởng thức của bệ hạ, không dám công khai dâng thượng tấu. Việc đó chứa rất nhiều nguy hiểm.
- Những uy hiếp đó đối với Diệp Chân, nhìn như vô cùng đáng sợ, nhưng trên thực tế, hắn cũng là ngoài miệng nói một chút, tuyệt đối không dám làm thật. Nếu lúc ấy điện hạ nhìn ra được điểm này, tuy nhiên cuối cùng vẫn cần hai bên thỏa hiệp, nhưng tuyệt đối không phải làm cho bên ta nhượng bộ thỏa hiệp trên diện rộng!
Tuy Thanh Y Đồ tiên sinh kia luôn tận lực nêu ra chứng cứ bên phe mình, nhưng khuôn mặt của Hoàn Vương Cơ Ngao vẫn là lúc trắng lúc xanh.
Chén trà trong tay Hoàn Vương Cơ Ngao bỗng biến thành bụi phấn.
- Diệp Chân tên gia hỏa kia, nhất định phải diệt trừ, mới có thể tiết mối hận trong lòng ta!
Hoàn Vương Cơ Ngao nghiến răng nghiến lợi, nhìn về phía Đồ tiên sinh cố vấn của hắn.
- Còn mời tiên sinh giúp ta!
Nghe vậy, Thanh Y Đồ tiên sinh vô cùng tự tin, cười gật đầu.
- Việc này không khó, nhưng lại không thể nóng vội. Nếu điện hạ tin tưởng tại hạ, bình tĩnh chờ cơ hội là được.
- Được!
....
Diệp Chân muốn đợi tình thế Huyết Hà Quân Thành hơi ổn định lại, lại lần nữa tiến về Huyết Quang khí trường trong Lai Dương pháo đài, tiếp tục xâm nhập điều tra, nhìn xem phía dưới, đến cùng ẩn giấu cái gì, cũng thuận tiện hoàn thành kỳ hạn nhiệm vụ đệ nhị đại Thủ Tế Thông Nạp.
Đáng tiếc là, một tờ phù lệnh, đã trực tiếp triệu hồi Diệp Chân từ Huyết Hà Quân Thành trực tiếp quay lại Huyết Hà cấm địa trong lòng đất.
Phù Lệnh là do nhị đại Thủ tế Thông Nạp phát ra, nói Huyết Hà cấm địa có phát hiện quan trọng, khiến cho Diệp Chân lập tức quay lại tham gia hội nghị.
Diệp Chân hiểu rõ, nhị đại Thủ Tế Thông Nạp phát ra phù lệnh như vậy, cũng không phải thật muốn thông báo cho Diệp Chân, hoặc làm khó Diệp Chân.
Mà vì, Diệp Chân cầm trong tay thánh chỉ, từ mức độ nào đó, chính là tai mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đối với sự vụ trong Huyết Hà cấm địa.
Phát hiện quan trọng như vậy, nhất định phải thông tri với Diệp Chân.
Sau khi Diệp Chân nhận được mệnh lệnh, đã chạy tới Huyết Hà cấm địa ngay đầu tiên.
Nhưng trong phù lệnh kia nói tới Huyết Hà cấm địa phát hiện trọng đại, làm cho Diệp Chân không tự chủ được liên tưởng đến U Hồn Điện Chủ Câu Nhược Hư, còn có Tổng Giáo Đầu Tuần tra ti Việt Thương trước đó hắn cứu được.
Hai vị này ngày đó vội vã rời đi, nói có phát hiện liên quan đến sinh tử tồn vong của Đại Chu muốn trở về báo cáo.
Vậy phát hiện quan trọng kia, chắn chắc có liên quan với chuyện đó!
Vậy chuyện phát hiện trọng đại kia quan hệ đến sinh tử tồn vong của Đại Chu sẽ là gì chứ?
Hơn ba năm thời gian trôi qua, ở Huyết Hà cấm địa, Tổ Thần điện hạ đã lập nên một nơi trú quân đầy đủ công năng.
Khi Diệp Chân đến, sau khi báo ra thân phận và phù lệnh, đã được tế vệ của Tổ Thần điện dẫn tới một căn tĩnh thất có không gian hơi rộng rãi.
Lối kiến trúc căn tĩnh thất này giống như Tổ Thần điện nghiêm túc đơn điệu.
Khi Diệp Chân đến, cũng không có nhiều người, chỉ có tam Đại Thủ tế Kham Mạch, thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m, bát Đại Thủ tế Cát Nghiễm, với vị lão thái giám kia đang khom người Diệp Chân không biết tên họ, đại biểu cho một vị Hư Không Liệp Vương khác của Tuần tra ti.
Sau khi chào hỏi từng người, Diệp Chân tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, cũng không có nhìn thấy hình bóng của Tổng Giáo Đầu Tuần tra ti Việt Thương và Điện chủ U Hồn điện Câu Nhược Hư.
Không bao lâu, một nam tử khí chất bất phàm, mày kiếm dọc theo tóc mai, cước bộ nhẹ nhàng bước vào trong phòng, sau đó cũng hành lễ chào hỏi với chư vị Thủ tế ở đây, vô cùng thân thiện.
Diệp Chân cũng không nhận ra, nhưng nghe mọi người ở đây gọi người kia là Cảnh thế tử, Diệp Chân đại khái đoán ra, người này xuất thân ít nhất cũng là nhi tử của Công Tước, thậm chí là nhi tử của Vương Tước, nhưng sau khi biết thân phận của hắn, Diệp Chân vẫn còn thoáng bị kinh ngạc.
- Diệp Nguyên soái, nghe đại danh đã lâu, như sấm bên tai, tiếc rằng hôm nay mới gặp mặt, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!
Cơ Cảnh cười lánh lánh, chắp tay với Diệp Chân.
Diệp Chân đã vội vàng đứng lên.
- Tha thứ Diệp mỗ mắt vụng về, xin hỏi các hạ là?
Bờ môi của Cơ Cảnh nhấp nhấp.
- Tất cả mọi người nói Diệp Nguyên soái tâm tư cẩn thận, lo mọi chuyện đều hoàn mỹ, hôm nay gặp mặt, lại có chút thấy danh rất xứng với thực, phải nói, Diệp Nguyên soái chắc đã biết được tên thế tử.
Lời nói ẩn giấu sự châm chọc đó, làm cho vẻ mặt của Diệp Chân hơi đổi, chẳng lẽ mình có khúc mắc với người này?
Lại một lần nữa nhìn kỹ gương mặt của người đó, đột nhiên trong lòng cũng có nhất động.
- Trước đó An Linh hầu Cơ Già bị đoạt tước, chính là đệ đệ ruột của thế tử ta, thế tử Cơ Cảnh của Ly Thân Vương phủ chính là ta.
- Ừm, tha thứ cho Diệp mỗ trí nhớ quá kém.
Trong chớp mắt Diệp Chân đã kịp phản ứng, nhàn nhạt chắp tay một cái.
- Không biết lệnh đệ gần nhất ở Thiên Miếu, có thể vẫn mạnh khỏe? Nghĩ đến đến Thiên Miếu tu tâm dưỡng tính, sẽ làm hắn tĩnh tâm không ít?
Đối phương đang gây chuyện thị uy, Diệp Chân cũng không cam chịu yếu thế, bóc ra vết sẹo, không chút do dự phản đòn.
Đối với kẻ địch, cho tới bây giờ Diệp Chân đều là chính diện công kích, không chút nào nương tay.
Con mắt của Thế tử Cơ Cảnh Ly Thân Vương phủ đột ngột híp thành một đường, lạnh giọng cười nói.
- Đệ đệ sống rất tốt ở Thiên Miếu!
- Có rượu ngon uống, mỹ nhân bầu bạn, cơm ngon áo đẹp, năm ngoái còn sinh thêm cho phụ vương một tôn tử mập mạp, làm cho phụ vương ta mỗi bữa ăn đều có thể ăn thêm nửa bát cơm!
- Cao Tổ Đại Đế Đại Chu Hoàng Tộc ta khai quốc, với liệt tổ liệt tông các đời họ Cơ Đại Chu Hoàng Tộc ta, đều cung phụng Tổ Thần điện Đại Chu ta!
- Cũng không biết liệt tổ liệt tông Cơ Hoàng tộc Đại Chu ta nếu biết hậu bối bọn họ lại sinh ra một tôn tử mập mạp ở Thiên Miếu, bọn họ có thể cũng vui vẻ, nhìn các ngươi thêm vài lần hay không?
- Ngươi!
Con ngươi của Thế tử Cơ Cảnh Ly Thân Vương phủ đột ngột trừng tròn vo một cái.
Ban đầu, hắn giữ phong độ rất tốt, thế nhưng tên Diệp Chân này, trực tiếp nhắc tới liệt tổ liệt tông họ Cơ, còn nói Cơ Già sinh con ở Thiên Miếu làm nhục môn phong Hoàng tộc, ruồng bỏ tổ tông, hắn không nhịn được.
Dù sao, đây chính là đang chụp mũ.