← Quay lại trang sách

Chương 2485 Thánh Địa Thân Truyền (2)

Bên này, Kham Mạch, Đồ Môn Trường m, Cát Nghiễm, sắc mặt của mấy vị Thủ tế trở nên vô cùng đặc sắc.

Dù là Đồ Môn Trường m không thích Diệp Chân, đứng ở phe đối lập với Diệp Chân, lúc này cũng không thể mở miệng giúp Thế tử Cơ Cảnh của Ly Thân Vương phủ.

Dù sao ban đầu chuyện An Linh hầu Cơ Già sinh con ở bên trong Thiên Miếu, bản thân Tổ Thần điện cảm thấy rất phản cảm, chỉ là lo sợ thân phận một trong các Thân Vương tham gia thảo luận chính sự của Ly Thân Vương.

Nếu không, An Linh hầu Cơ Già sớm đã bị nhóm trưởng lão hoàng tộc Tổ Thần điện diệt trừ.

Lão thái giám đang khom lưng, rất bình tĩnh, cười tủm tỉm nhìn Diệp Chân, trong đôi mắt tràn ngập ba chữ, có ý tứ.

Mắt thấy Thế tử Cơ Cảnh Ly Thân Vương có chút xuống đài không được, đột nhiên, bên ngoài cửa tĩnh thất vang lên một tiếng cực kỳ lọt tai, vô cùng dễ nghe.

- Thiên Miếu Đạo Tổ ta, năm đó thời điểm Đại Chu khai quốc cũng từng xuất thủ tương trợ qua, đệ tử Đạo Tổ cũng lập xuống biết bao công huân để đời, mười vạn năm trước khi Ma Tộc xâm lấn, tinh anh Thiên Miếu ta cũng ra sa trường, rơi xuống vô số máu tươi và mạng người. Bây giờ, con cháu Đại Chu Hoàng Tộc sinh một tiểu tử mập mạp trong Thiên Miếu ta, chẳng qua là nối lại tiền duyên thôi, có gì không thể?

Một tên đầu trọc có khuôn mặt trắng nõn, trong âm thanh thật dài và vang cao, bước vào phòng họp, lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.

Dưới da mặt trắng bệch kia, như có ẩn chứa bảo quang lưu động, trong đôi mắt còn có ẩn chứa vô số quang huy chớp động, một màn này, làm cho Diệp Chân thấy giật mình trong lòng.

Lão đầu trọc Thiên Miếu trước mắt này, tuyệt đối cường đại hơn nhiều so với những tên đầu trọc Thiên Miếu trước kia Diệp Chân từng gặp qua.

- Ha ha, Đại Sư đến rất đúng lúc, mời ngồi, mời ngồi!

Thế tử Cơ Cảnh cười ha hả, vô cùng ân cần.

Hiển nhiên, bọn họ không chỉ có nhận biết, còn rất quen biết.

Lão đầu trọc áo trắng lại không vội ngồi xuống, ngược lại đi đến trước mặt Diệp Chân, một mùi đàn hương nhàn nhạt xông vào xoang mũi của Diệp Chân.

- Tiểu tăng là Hồng Nhu đến từ Thiên Miếu, gặp qua Diệp Nguyên soái, Diệp Quận Công.

Diệp Chân không rõ cho lắm, chậm rãi gật đầu, xem như hữu lễ.

- Nghe qua Diệp Nguyên soái tư thế oai hùng, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên không tầm thường! Xem ra, ba tên sư điệt số khổ của ta, lần lượt là Khổ Cúc, Khổ Trúc, Khổ Mộc, ba người đó chết không oan!

Hồng Nhu mặc áo trắng lần nữa chắp tay trước ngực nói với Diệp Chân.

Khi nghe được gốc rễ, lông mày của Diệp Chân giương lên.

- Gần đây nghe nói Thiên Miếu có biết bao nhiêu vị Đại Thần Sư biến mất, không chỉ có Khổ Cúc, Khổ Trúc, Khổ Mộc, thậm chí còn có Thủ Quế, Tĩnh Tướng các chư vị Đại Thần Sư đều mất tích bí ẩn!

- Diệp mỗ bất tài, kiềm chức Tuần tra ti Tây Tuần thú đường thứ hai, dưới tay vẫn còn có mấy vị Tuần Tra Thần Tướng có thể dùng. Nếu là chuyện Đại Sư cần, cứ mở miệng, Diệp mỗ nhất định dốc hết toàn lực phái người tìm kiếm nơi mấy vị Đại Thần Sư mất tích hoặc hạ lạc.

Bản lãnh kiềm chế của Bạch y Hồng Nhu vẫn luôn rất mạnh, nhưng vẫn bị lời nói của Diệp Chân chọc giận.

Nói cho đúng, là bị lời nói phách lối của Diệp Chân chọc giận.

Người cũng là ngươi giết, ngươi còn vô liêm sỉ muốn giúp đỡ tìm kiếm.

Diệp Chân đây là đang muốn trực tiếp thừa nhận mấy vị Đại Thần Sư kia mất tích chắn chắc có ẩn khúc.

Thế nhưng, lấy thân phận của Diệp Chân hôm nay, chỉ có phỏng đoán, là không cách nào tìm phiền toái.

Chỉ có thể tìm cơ hội hoặc bản thân ra tay tìm cơ hội báo thù huyết hận.

- Hỗ trợ ngược lại không cần! Nhưng, tiểu tăng tin tưởng, vô luận mấy vị sư điệt kia mất tích ở nơi nào, bọn họ nhất định rất tình nguyện cũng rất thích nhìn thấy Diệp Nguyên soái.

Hàm ý trong lời nói của Hồng Nhu chính là muốn đưa Diệp Chân đi gặp mấy người Khổ Cúc đã hồn phi phách tán, ý tứ không nói cũng hiểu.

- Yên tâm, nếu có cơ hội, Diệp mỗ nhất định sẽ đưa thêm hoặc mang nhiều thêm mấy vị bằng hữu thân thiết với mấy người Khổ Cúc đại thần sư bọn hắn, sư huynh đệ gặp mặt, nhất định sẽ không để cho bọn họ tịch mịch, thậm chí có thể làm cho bọn hắn thêm chút náo nhiệt!

Diệp Chân đáp lại cũng rất đơn giản, muốn báo thù, cứ tới, ta không ngại đưa nhiều thêm mấy người đi gặp đám người Khổ Cúc.

Cho dù ta muốn chết, cũng phải mang thêm mấy cái đệm lưng đi theo.

Nhưng, cho dù như vậy, giờ phút này bạch y Hồng Nhu kia vẫn duy trì nụ cười nhạt.

- Chuyện đó còn phải xem thủ đoạn của Diệp Nguyên soái!

- Yên tâm, ta rất có tự tin với thủ đoạn của mình!

Nghe vậy, bạch y Hồng Nhu bình tĩnh, liếc mắt nhìn Diệp Chân, cũng không tiếp tục để ý Diệp Chân, ngược lại lịch sự, bắt đầu chào hỏi những người khác.

Mấy vị Thủ tế khác, còn có vị thái giám đang khom lưng kia, dù đời này đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng bị lực chiến đấu cường hãn vừa rồi của Diệp Chân làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Diệp Chân này, có ai chọc được hắn!

Thế tử Cơ Cảnh Ly Thân Vương phủ, nói không chừng cũng là người thừa kế vị trí Thân Vương thảo luận chính sự đời tiếp theo, người chỉ dưới Đại Chu Thánh Thiên Tử.

Tên Diệp Chân này cũng nói đổi là đổi.

Mà tên Hồng Nhu mặc áo bào trắng kia, chợt nghe vào, tên không nổi danh, thế nhưng, mấy vị Thủ tế đều biết nội tình.

Tên Hồng Nhu đó thật không đơn giản.

Đệ tử Thiên Miếu chia làm ba loại.

Một loại là đệ tử thế tục, như An Linh hầu Cơ Già ban đầu, cũng là đệ tử thế tục, loại thứ hai chính là đệ tử Thiên Miếu, số lượng rất nhiều.

Thiên hạ này có thể nhìn thấy đệ tử chủ trì sự vụ các điện, hành tẩu giữa các đệ tử thế tục, bao gồm Khổ Cúc, Khổ Mộc trước đó bị Diệp Chân chém giết, đều là đệ tử Thiên Miếu.

Loại thứ ba, tương đối ít thấy, thậm chí người biết cũng cực ít.

Chân truyền đệ tử Thánh Địa.

Những chân truyền đệ tử thánh địa này, mới là đệ tử tinh anh chân chính của Thiên Miếu, giống như Điện Chủ Hạ Viện các điện trước mắt của Thiên Miếu, đều là chân truyền đệ tử Thánh Địa.

Những chân truyền đệ tử thánh địa kia, đều hành tẩu trên thế gian, ăn ở, tu luyện, đều vượt qua trong các Đại Thánh Địa bí cảnh ở Thiên Miếu, mỗi người đều tu hành vô số thần thông.

Bình thường, chỉ có sự vụ trọng đại, mới sẽ phái ra chân truyền đệ tử Thánh Địa đến chủ trì.

Hơn nữa, bối phận chân truyền đệ tử Thánh Địa còn chia là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang bát đại danh xưng.

Đừng nhìn cái này Hồng Nhu chỉ là chân truyền đệ tử xếp thứ bảy chữ Hồng, nhưng, dù là năm đó Nguyên Đát đại biến, Thiên Miếu phái ra đệ tử chủ trì sự vụ thế tục, cũng không có chữ Hồng.

Thiên Miếu lần này phái ra chân truyền đệ tử Thánh Địa tự Hồng tham dự chuyện này, đã đại biểu cho trình độ coi trọng đối với chuyện đó của Thiên Miếu.

Có thể đệ tử đời chữ Hồng kia bị Diệp Chân chọc giận.

Đương nhiên, đổi lại là ban đầu, Thủ tế Kham Mạch, Đồ Môn Trường m, Cát Nghiễm vẫn rất vui vẻ nhìn người Thiên Miếu bị chọc tức.

Thiên Miếu và Tổ Thần điện, cho tới bây giờ cũng là đối chọi gay gắt.

Nếu không phải bây giờ hai nhà còn có đang thể hiện hợp tác ngoài mặt, chỉ sợ ba người kia sẽ lập tức hô to gọi nhỏ.

- Cẩn thận chút, tên Hồng Nhu chính là chân truyền đệ tử Thánh Địa của Thiên Miếu, chớ nhìn hắn chỉ có Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng thực lực của hắn cũng không thể so với đám người Khổ Cúc, Khổ Mộc, tuyệt đối không thể chủ quan.

Trong đầu của Diệp Chân, đồng thời truyền đến lời nhắc nhở của tam đại Thủ tế Kham Mạch và bát Đại Thủ tế Cát Nghiễm, bát Đại Thủ tế Cát Nghiễm còn nói rõ lai lịch chân truyền đệ tử Thánh Địa Thiên Miếu cho Diệp Chân nghe.

Theo bát Đại Thủ tế Cát Nghiễm nói, trong Thiên Miếu còn có loại đệ tử thứ tư, đó chính là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ.

Nhưng cho tới bây giờ chưa ai thấy qua.

Diệp Chân cám ơn gật đầu với hai vị Thủ tế, như gửi tới lời cảm ơn, ngay lúc Diệp Chân đang tiêu hóa những tin tức kia, đồng thời tế vệ canh giữ cửa tĩnh thất, đột nhiên hô to lên.

- Thông đại Thủ tế đến!

Theo nhị Đại Thủ tế Thông Nạp đến, trên trăm trận pháp kết giới quan trọng đồng thời dâng lên để giữ bí mật.

Hội nghị phát hiện quan trọng trong Huyết Hà cấm địa, chính thức bắt đầu!