← Quay lại trang sách

Chương 2545 Công chúa đi đêm

Các huynh đệ, chuyện chuẩn bị tuyệt bút thế nào rồi?

Đây là việc đầu tiên Diệp Chân hỏi thăm, sau khi hội nghị kết thúc và trở lại nơi Bắc Hải Thiên Lãng Quân đóng quân.

- Nhanh thôi, nhiều nhất là mười lăm hơi thở sau sẽ có thể hoàn tất thu thập toàn bộ rồi.

Liễu Phong đáp.

- Được, sau khi thu thập hoàn tất, trước tiên thông qua tiểu hình na di trận gửi qua Bắc Hải quận, sau này cứ theo bảng danh sách chiến tử, phái đưa cho người nhà.

Quân lệnh như núi, trận chiến quyết tử sắp đến, di thư kia, cũng coi như chút lòng mà Diệp Chân có thể làm cho các huynh đệ Bắc Hải Thiên Lãng quân.

- Bây giờ, ngươi lập tức cầm cái quân lệnh này, đến nơi Quan hậu cần nhận vật liệu quân trang cần thiết được liệt kê bên trên đi, còn nữa, lập tức đi sắp xếp xong xuôi, một canh giờ sau cho đại quân lên đường, đi tới viện binh cho Huyết Quang cứ điểm.

Diệp Chân nói.

Sau khi Bắc Hải Thiên Lãng quân nhận được quân lệnh, Liễu Phong cũng không quá ngoài ý muốn, trên thực tế, toàn quân trên dưới bên Liễu Phong đều đã sớm có chuẩn bị cho việc kia rồi.

Chỉ là, Liễu Phong vừa xem xét vật liệu quân nhu được liệt kê trên ngọc giản, lại có hơi ngoài ý muốn.

- Đại Soái, chế tạo một trăm nghìn áo giáp Hồn Khí trung phẩm và một ngàn bộ áo giáp Trấn khí hạ phẩm, có phải là hơi dư thừa hay không?

Những vật này, sợ là sẽ chiếm không gian dùng để chứa đựng quân trang khá nhiều?

- Cái gì gọi là dư thừa?

Diệp Chân không vừa lòng liếc chằm chằm Liễu Phong một chút.

- Sau khi nhận được, cứ phân phát những áo giáp đó cho huynh đệ nào đứng ở vị trí trong quân trận có nguy hiểm cao. Khoác hai tầng áo giáp, luôn có thể giúp cơ hội sống sót của những huynh đệ này nhiều hơn một chút, hiểu chưa?

Liễu Phong im lặng cười khổ một tiếng, gật đầu.

Đại Soái nhà mình vì để các huynh đệ trong Bắc Hải Thiên Lãng quân chết ít một chút, thật đúng là dùng hết tất cả thủ đoạn trên đời.

Đại quân xuất chinh, còn là viện binh gấp, Diệp Chân làm nguyên soái, thứ cần chuẩn bị cũng rất nhiều.

Nhất là chiến lược viện binh gấp, Diệp Chân lại xuất phát trước, nhất định phải sắp xếp thật tốt.

Chiến lược tốt hơn chút, nói không chừng còn có thể thay đổi cả càn khôn.

Mà muốn định ra chiến lược, căn cứ vào tình báo tình hình chiến đấu hiện giờ, nhất định phải suy diễn chính xác từng tí.

Diệp Chân phải nắm chặt thời gian mà cẩn thận suy diễn ở Linh Khí Sa Bàn đặc thù.

Ngay lúc đang suy diễn chiến lược, khí linh A Nguyên của Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đang tiềm tu trong Đạo Cung của Diệp Chân lúc này lại đột nhiên xuất hiện, mở to mắt, có hơi mờ mịt nhìn qua bốn phương.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu chơi đùa đã nhàm chán, lúc này đột nhiên lên tiếng.

- Diệp đại gia, tiểu tử A Nguyên này, không ngờ lại vô cùng mẫn cảm đối với dao dộng trong không gian dao động, chút rung động bất chợt nào trong không gian, cũng có thể làm hắn bừng tỉnh.

Diệp Chân giật mình, sau đó cũng kịp phản ứng, hiểu rõ câu kia của A Sửu là có ý gì, vẻ mặt cũng đột ngột thay đổi.

Thần niệm Tứ Sắc Nguyên Linh dồi dào tuôn trào ra, tựa như cuồng phong bạo vũ, quét mạnh qua bốn phương tám hướng.

- Các hạ đã đến, cớ gì lại không hiện thân gặp mặt!

Miệng vừa nói, ánh mắt của Diệp Chân lại chợt hơi kinh ngạc, trong một lần hồn quang Tứ Sắc Nguyên Linh của hắn đang quét ngang trong phạm vi ngàn mét, lại chẳng phát hiện được bất cứ tung tích nào, càng không phát hiện được một khí tức gì đang chui vào đây.

Thế nhưng, cảm ứng của khí linh Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Bảo châu A Nguyên, chắc chắn sẽ không thể sai.

Lúc Diệp Chân còn đang kinh ngạc, một tiếng cười duyên như chuông bạc lại bỗng dưng vang lên trong soái trướng của Diệp Chân.

Người mặc váy năm màu, quanh người tản ra hào quang năm màu nhàn nhạt, Hoàng Linh nhất tộc Nhị Công Chúa Khương Huy Anh trông như tiên nữ, lúc này chợt xuất hiện ngay giữa soái trướng của Diệp Chân.

- Xem ra, bản cung đã xem thường Diệp Nguyên soái rồi, không nghĩ tới, Diệp Nguyên soái lại có thể phát hiện bản cung đang đến.

- Diệp Nguyên soái đã phát hiện bằng cách nào thế, có thể nói vài điều không?

- Chỉ dựa vào hồn quang Tứ Sắc Nguyên Linh của Diệp Nguyên soái, nhất định sẽ không thể phát hiện ra động tĩnh của bản cung.

Hoàng Linh Nhị Công Chúa Khương Huy Anh bổ sung một câu, một mặt hiếu kỳ nhìn qua Diệp Chân.

- Nhị công chúa điện hạ ngược lại có lá gan thật lớn, một mình lẻ loi cũng dám xông nhập vào Huyết Hà Quân Thành ta, thật sự cho rằng, các tướng sĩ trong Huyết Hà Quân Thành ta không giữ ngươi lại nổi sao?

Diệp Chân tản ra sát khí bốn phía mà cười lạnh.

Hai mắt xinh đẹp của Khương Huy Anh khẽ chuyển, tìm một cái ghế, ống tay áo nhẹ nhàng phất một cái, phối hợp ngồi xuống:

- Nếu là bình thường, bản cung đương nhiên sẽ không dám đến, nhưng nhân dịp đại biến này, thì chuyện ra vào Huyết Hà Quân Thành lại dễ như trở bàn tay!

- Ừm? Vậy Nhị công chúa điện hạ có muốn thử chút hay không?

Một ấn tín báo động màu đỏ hiện tại đột nhiên xuất hiện trong tay Diệp Chân.

Một khi ấn tín báo động màu đỏ này bị bóp nát, chỉ trong vòng mấy hơi thở, nhất định sẽ có Đạo Cảnh Tế Ti Tổ Thần điện sẽ tới giết ngay người xung quanh Soái Trướng của Diệp Chân.

Hai mắt xinh đẹp của Khương Huy Anh lại nhíu lại, khiêu khích nói:

- Có thể thử một chút không?

Theo ý ban đầu của Diệp Chân, bây giờ nếu hắn trực tiếp bóp nát ấn tín báo động, cho dù không thể bắt sống Hoàng Linh Nhị Công Chúa, nàng cũng sẽ bị đánh thương nặng.

Chỉ là, nghĩ đến tung tích của Thải Y có thể đang rơi vào trên thân Hoàng Linh Nhị Công Chúa này, Diệp Chân lại có hơi do dự.

Cùng lúc đó, Khương Huy Anh cũng mở miệng lần nữa:

- Diệp Nguyên soái, trước khi ngươi bóp nát báo động phù này, bản cung lại muốn mời ngươi trả lời một vấn đề hơn. Chỉ cần Diệp Nguyên soái nguyện trả lời, bản cung có thể cho Diệp Nguyên soái một lời hứa hẹn! Một cái hứa hẹn trong phạm vi bình thường, không phạm vào lập trường và trong phạm vi năng lực của bản cung!

- Hửm?

Cái hứa hẹn kia của Hoàng Linh Nhị Công Chúa khá vượt qua dự liệu của Diệp Chân, cũng để ngay lúc hắn đang rơi vào trầm tư, trong chớp mắt lại nghĩ đến một cái.

- Công chúa điện hạ muốn biết cái gì?

Hoàng Linh Nhị Công Chúa nhẹ giọng cười một tiếng:

- Thực ra Diệp Nguyên soái thông minh như vậy, chắc phải sớm đã biết rồi!

- Bản cung muốn biết, khí tức Hoàng Linh nhất tộc trên người ta, Diệp Nguyên soái làm cách nào phát hiện ra được? Hoặc nói, là người nào trong Hoàng Linh nhất tộc ta cho ngươi dùng lượng lớn máu tươi của hắn, làm cho hồn quang tam sắc của ngươi tăng lên đến hồn quang tứ sắc, còn mang cả khí tức Hoàng Linh nhất tộc của chúng ta?

- Người đã cho ta uống lượng lớn máu tươi của Hoàng Linh nhất tộc?

Lời vừa nói ra, vẻ mặt của Diệp Chân cũng bất ngờ thay đổi.

Diệp Chân rất rõ ràng, năm đó tam sắc hồn quang của hắn đã biến thành Tứ Sắc như thế nào, dù nói, cuối cùng cũng là dựa vào một cơ duyên để đột phá, nhưng cơ sở vẫn là dựa vào Thải Y.

Năm đó, Thải Y bí mật chế ra Ninh Thần dịch và Nguyên Linh Ngọc Dịch, Diệp Chân cũng đã uống không biết bao nhiêu.

Mà Ninh Thần dịch này, cũng là nhờ Liêu Phi Bạch, tỷ muội sư tỷ tốt của Thải Y mười ngày mới có thể lấy được hai bát, cũng là chưởng môn Quách Kỳ Kinh, hơn mấy tháng mới xin được hai ba bát.

Mà Diệp Chân, lại uống như uống nước bình thường vậy.

Về phần Ninh Thần Ngọc Dịch, còn trân quý hơn biết bao nhiêu.

Trước kia Diệp Chân còn chút không hiểu, dù Thải Y chế tạo ra Ninh Thần dịch và Nguyên Linh Ngọc Dịch kia, tiêu hao tâm thần khá lớn, nên mỗi lần sau khi chế ra lượng lớn Ninh Thần dịch và Nguyên Linh Ngọc Dịch, sắc mặt cũng sẽ trở nên rất kém và yếu ớt.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân cũng đã hoàn toàn rõ ràng.

Tinh huyết!

Bên trong mỗi một phần Ninh Thần dịch và Nguyên Linh Ngọc Dịch, đều ẩn chứa tinh huyết của Thải Y, chỉ khi ấy, mới có được hiệu quả thần kỳ như vậy.

Mà khí tức Hoàng Linh nhất tộc trên người của Diệp Chân là nhờ vào Diệp Chân uống lượng lớn Ninh Thần dịch và Nguyên Linh Ngọc Dịch có chứa tinh huyết của Thải Y, mới có được.