Chương 2553 Nhận Nhiệm Vụ Lúc Lâm Nguy
Những nơi hư ảnh Kim Ô lướt qua, Địa Tâm Độc Diễm tứ ngược đầy đất giống như đại quân đạt được hiệu lệnh, giống như hồng thủy, trực tiếp từ ngăn cản đại quân Ma Tộc quân trận phía trước đại quân Diệp Chân.
Những nơi đi qua, phía dưới Huyền Cung Cảnh lập tức thành tro tàn.
Tướng sĩ Huyền Cung cảnh của Ma Tộc, nhục thân hủy hết, thần hồn trốn đi, nhưng trốn đi thần hồn cũng bị Địa Tâm Độc Diễm đốt đến kêu rên kêu thảm.
Chỉ có những cường giả Giới Vương Cảnh trở lên với tu vi mạnh mẽ, mới lấy thân thể miễn cưỡng chống đỡ nhưng cũng bị thương không nhẹ!
Gần như là trong chớp mắt, trước một ngàn mét từ tường thành của nội thành Huyết Quang pháo đài đến tiên phong Bắc Hải Thiên lãng quân của Diệp Chân đã bị Địa Tâm Độc Diễm Đạn dày đặt thanh lý ra một khu vực chân không dài tới hai mươi dặm, rộng năm dặm.
Qua một đợt này, số lượng đại quân Ma Tộc bị xử lý, ít thì năm sáu vạn, nhiều thì bảy, tám vạn.
Đứng trên đầu tường, Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược cầm Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng trong tay lần nữa vung lên, Địa Tâm Độc Diễm còn tứ ngược trên mặt đất, giống như có linh tính cuốn về phía hai bên, tạo ra một con đường lớn cho đại quân của Diệp Chân.
- Diệp Nguyên soái, lúc này không vào thành còn chờ đến khi nào!
Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp hô to.
- Giết, vào thành!
Một khắc này, Bắc Hải Thiên lãng quân và quân đoàn thứ nhất Bắc Bộ chiến khu sắp rơi vào tuyệt cảnh đột nhiên vang lên tiếng hoan hô như sấm, Diệp Chân kém một chút đã lấy ra Huyết Khô Lâu quân đoàn, rốt cục thở dài một hơi.
Điện chủ Hỏa Linh Điện Tổ Thần Điện Long Nhược dùng Địa Tâm Độc Diễm Đạn và Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng mở ra một con đường cho Diệp Chân.
Nếu Diệp Chân lại không thể xông vào Huyết Quang pháo đài, vậy hắn thật phải tìm một viên đậu hũ đập đầu chết cho rồi.
Cho dù Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật có gào thét, Oa Linh Thánh Tử có tức hổn hển thì cuối cùng cũng chỉ có thể trong tiếng thở dài của Tiên Tri Ma Sư Thất Xu, trơ mắt nhìn một chi viện quân nhuệ khí đã tan này xông vào nội thành Huyết Quang pháo đài.
Nguyên bản, sĩ khí tàn quân của Trấn Nam quân đoàn cực kỳ đê mê, bởi vì một chi viện quân này đến mà trở nên mừng rỡ muốn điên, từng người có hi vọng, tinh khí thần trở nên không giống với trước đó.
Ngay cả tinh khí thần của những tế vệ và các tư tế kia cũng hoàn toàn không giống.
Ngược lại, đầu tiên là bị một chi đại quân Nhân Tộc đục xuyên, sau lại dưới đại quân dày đặc vây quanh xông vào trong Huyết Quang pháo đài thành, đối với sĩ khí của đại quân Ma Tộc có ảnh hưởng cực lớn.
Dưới một tăng một giảm, chiến thế đã biến thành cực kỳ bất lợi cho Ma Tộc.
Tiếp tục cường công cũng chỉ tăng thêm thương vong.
Dù sao đã công phá Huyết Quang pháo đài ngoại thành, cầm xuống nội thành, thật ra thì chỉ là vấn đề thời gian.
Loại tình huống này, Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật thu binh mười dặm, mang theo đại quân lui giữ ngoại thành Huyết Quang pháo đài, vẫn như cũ bảo trì trạng thái cao áp đối với nội thành Huyết Quang pháo đài.
Nhưng thật ra lúc này, Oa Linh Thánh Tử đang tức hổn hển, hận không thể xông vào nội thành Huyết Quang pháo đài cứu một tộc nhân của hắn ra.
Nhưng trên nhảy dưới tránh một lát, Oa Linh Thánh Tử cũng chỉ có thể bất đắc dĩ coi như thôi, hắn thề nhất định phải làm cho Diệp Chân bị thiên đao vạn quả, cũng không nhắc tới nữa chữ cứu người.
Hắn biết rõ, trong lúc đại chiến vừa rồi thì còn có thể có khả năng cứu ra tộc nhân của hắn, bây giờ đại chiến đã tạm dừng, Diệp Chân chỉ cần có chút thời gian, chỉ sợ tộc nhân của hắn sớm đã chết không thể chết lại.
Đại quân Ma Tộc tạm thời vây thành chỉnh đốn, tàn quân của Trấn Nam quân đoàn ác chiến suốt cả đêm, còn có viện quân huyết chiến xông vào Huyết Quang pháo đài đều thở dài một hơi.
Nhưng kiểm kê kết quả chiến tổn lại làm cho vẻ mặt của Diệp Chân có chút ngưng trọng.
Trận chiến này, quân đoàn Ma Tộc chiến nô bỏ mình tám ngàn, còn lại không đến ba mươi hai ngàn người, Bắc Hải Thiên lãng quân lần nữa bỏ mình năm ngàn người, chỉ còn lại mười bảy vạn.
Chuyện này đối với những bộ đội khác thì có thể xem là thương vong tương đối ít, thế nhưng theo Diệp Chân thì vẫn như cũ có chút thảm trọng.
Đây chính là con em của Bắc Hải, mỗi chết một người đều là tổn thất.
So sánh dưới, quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu của Hạ Kỳ có thể được xưng là thảm liệt.
Bởi vì bộ đội sở thuộc của mình bại lộ vị trí đại quân ẩn hình tiến lên, do áy náy nên Hạ Kỳ đã chủ động dẫn đầu đại quân huyết chiến cánh tiên phong nguy hiểm nhất, chiến tổn có phần hơi lớn.
Mười hai vạn tướng sĩ quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu có thể sống vào thành chỉ vừa đủ chín vạn người.
Lúc đến có ba mươi bốn vạn viện quân, cuối cùng còn sống tiến vào trong Huyết Quang pháo đài thành, không đến ba mươi vạn, bỏ mình hơn bốn vạn.
Nhất là tám ngàn Ma Tộc chiến nô quân đoàn tử trận, tu vi thấp nhất đều là Thông Thần Cảnh, càng có đại lượng Huyền Cung Cảnh và một số nhỏ Giới Vương Cảnh, đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, đủ để bù đắp được mấy vạn tinh nhuệ Đại Chu.
Đây là có dưới tình huống thủ đoạn tiếp ứng phích lịch của Tổ Thần Điện, bằng không thì có khả năng toàn quân bị diệt.
- Đến hay lắm, đến hay lắm!
Nhìn Diệp Chân cả người đẫm máu, nhị đại Thủ Tế Thông Nạp một mặt tái nhợt, bờ môi đều có chút run run, nhưng âm thanh đó lại làm cho vẻ mặt Diệp Chân biến đổi.
- Đại Thủ Tế, ngươi bị thương sao?
Thông Nạp khoát tay áo:
- Không sao, đêm qua lúc rối loạn, khi đang ổn định toàn quân thì bị trấn tộc chi bảo Ngân Nguyệt Ma Cung của Nguyệt Ma nhất tộc đánh lén, bị thương nhẹ.
Lần nữa dò xét Diệp Chân một chút, Thông Nạp lại tán thưởng:
- Quả nhiên, vẫn là nhân mã của Tổ Thần Điện ta dựa vào ngươi.
- Những người Cơ Cảnh, Hoa Dũng, Lưu Bộ Phong kia, một người cũng không đáng tin cậy.
Cười lạnh một tiếng, Thông Nạp lại gọi một tướng lĩnh qua nói:
- Diệp Nguyên soái, đây là quân chức tối cao hiện tại của Trấn Nam quân đoàn, uy vọng cao nhất Trấn Nam quân đoàn Quân Soái tả quân Miêu Bích. Trước mắt, Trấn Nam quân đoàn tàn quân tạm thời do hắn quản hạt, được lão phu bổ nhiệm làm phó soái Trấn Nam quân đoàn.
- Nhưng chuyện quân ngũ này, lão phu cũng chỉ là hơi biết một chút, cũng không am hiểu lắm, bây giờ, ngươi đã đến, chuyện quân ngũ của Huyết Quang pháo đài, lão phu sẽ triệt để giao cho ngươi.
Nói xong, nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp vô cùng nghiêm túc xuất ra Thủ Tế đại trượng của hắn.
- Lão phu Thông Nạp, nhân danh Tổ Thần Điện nhị Đại Thủ Tế, lâm thời bổ nhiệm ngươi làm thống soái phòng ngự quân Huyết Quang pháo đài, tất cả quân sự sẽ do ngươi tự quyết định.
- Dám có kẻ trái lệnh, có thể tiền trảm hậu tấu!
Nói xong, nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp nhìn lướt qua phó soái Trấn Nam quân đoàn Miêu Bích cũng được lâm thời bổ nhiệm.
- Miêu phó soái, ngươi có ý kiến gì hay không?
Nói là hỏi thăm, thật ra đây là nhị Đại Thủ Tế đang cảnh cáo kiêu binh hãn tướng của Trấn Nam quân đoàn, dù sao thì trong mắt bọn hắn, Bắc Hải Thiên lãng quân của Diệp Chân ở Đại Chu chính là tạp hào quân đoàn hoàn toàn không có chỗ xếp hạng.
Bình thường, để mắt bọn hắn nhìn thẳng Bắc Hải Thiên lãng quân một chút, chỉ sợ cũng rất khó khăn!
Nhưng phản ứng của Miêu Bích này lại có chút không ngờ.
- Diệp Nguyên soái nổi danh Thần cơ chiến lược, mạt tướng đã sớm nghe thấy.
- Bây giờ chuyện của Huyết Quang pháo đài, có Diệp Nguyên soái thống lĩnh chúng ta, quả thật phúc của chúng ta. Nhưng mạt tướng đối với Diệp Nguyên soái, chỉ có một thỉnh cầu!
- Thỉnh cầu gì?
- Chiến sự sau này, toàn bộ trên dưới Trấn Nam quân đoàn ta sẽ nghe theo quân lệnh của Diệp Nguyên soái, nhưng, cũng mời Diệp Nguyên soái toàn lực truy tra hung thủ mưu hại Bách đại nguyên soái cùng mưu hại một đám phó soái tham mưu của Trấn Nam quân đoàn ta, toàn lực truy hung!
Nói xong, Miêu Bích và một đám tướng lĩnh Trấn Nam quân đoàn sau lưng Miêu Bích, toàn bộ quỳ xuống về phía Diệp Chân.
Chuyện này làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn, có chút khó giải quyết.