Chương 2556 Người Một Nhà? (2)
Lông mày Diệp Chân nhăn lại:
- Làm thật sạch sẽ! Nói như vậy, manh mối đã triệt để đoạn mất?
Ngưu Nhị do dự một chút:
- Bẩm đại nhân, đúng là như thế, tạm thời vẫn không thể tra ra!
Câu trả lời này làm cho lông mày Diệp Chân nhíu lại, Diệp Chân cau mày, cũng không phải là đáp án, mà là dị sắc hai đầu lông mày của Ngưu Nhị.
Ngưu Nhị thường làm việc dưới trướng Diệp Chân, nên hắn đã hiểu rõ vẻ mặt này của Ngưu Nhị, chính là có chuyện khác cần bẩm báo.
Nguyên bản, Diệp Chân muốn Ngưu Nhị tại chỗ bẩm báo để cho Hạ Kỳ cũng nghe chuyện này một chút.
Đối với Hạ Kỳ, lúc này Diệp Chân đã động một chút tâm tư.
Nhưng nghĩ nghĩ, Diệp Chân vẫn không mở miệng để Ngưu Nhị tại chỗ hồi bẩm.
Ngưu Nhị cũng là người thông minh, không hồi báo ngay tại chỗ, nghĩ đến là đang kiên kỵ cái gì.
Sau đó, Diệp Chân lại an ủi Hạ Kỳ vài câu, lại giao phó cho Hạ Kỳ một chút quân vụ, sau khi Hạ Kỳ rời khỏi trướng đi xử trí thì mới gọi Ngưu Nhị về lại.
Theo hai tay đánh ra mấy đạo kết giới cách âm, Diệp Chân quát nhẹ nói.
- Vừa rồi ngươi đến cùng đã giấu giếm phát hiện gì?
- Đại nhân, cũng không phải phát hiện, mà là một loại suy đoán!
Ngưu Nhị nói.
- Suy đoán gì?
- Đại nhân, thật ra không có bất kỳ phát hiện nào chính là phát hiện lớn nhất.
Làm cho Diệp Chân dở khóc dở cười là, Ngưu Nhị lại treo lên lời nói sắc bén với hắn, làm cho hắn cũng nghĩ không thông.
Con mắt đột ngột trừng một cái, Diệp Chân tức giận nói với Ngưu Nhị:
- Đừng thừa nước đục thả câu, có phát hiện gì còn không mau nói?
Ngưu Nhị nở nụ cười khổ:
- Đại nhân, ta thật sự không thừa nước đục thả câu.
- Đại nhân, ngươi có phát hiện, tên phản đồ này làm tất cả mọi chuyện quá sạch sẽ, quá không có đấu vết hay không?
- Tất cả lý lịch và quan hệ trong cuộc sống, không có bất kỳ mục tiêu nào có thể truy tra. Lý lịch trong sạch như vậy thì sao có thể làm phản đồ?
- Nhưng Tôn Hoan này hết lần này tới lần khác lại làm phản đồ!
Nghe vậy, ánh mắt của Diệp Chân đột nhiên khẽ động, hình như đã ngộ ra điều gì:
- Ngươi nói là....
Nói xong, Diệp Chân chỉ vào chính mình.
Ngưu Nhị nặng nề gật đầu:
- Đại nhân cơ trí!
Không nhẹ không nặng vỗ mông ngựa Diệp Chân một cái, trước khi Diệp Chân nổi giận, hắn lại vội vàng giải thích.
- Nếu Ma Tộc hoặc các thế lực khắp nơi bồi dưỡng tử sĩ, cho dù làm hoàn mỹ đến mấy thì trong lý lịch cũng có dấu vết để lần theo, giống như có thể người ngoài thành du học mấy năm, mà thời gian du học này có thể chính là thời gian tiếp nhận huấn luyện tử sĩ.
- Dưới tình huống bình thường, loại lý lịch này ở trong Tuần Tra Ti ta, trừ tuần liệp các phương sửa đổi, hoặc lúc ghi chép đã là như vậy thì sẽ không có bất kỳ khả năng sửa đổi.
- Không nói khác, cho dù là bí giám cọc ngầm, chỉ cần bị phát hiện thì chúng ta cũng có thể từ kỳ lý lịch tìm được ra chu ti mã tích.
- Mà lý lịch của Tôn Hoan này lại trắng như tờ giấy, thật là khiến người nghi ngờ.
- Mặt khác, khi thuộc hạ nghiệm thi đã phát hiện phương pháp Tôn Hoan ẩn tàng diệt hồn chi độc bộ đội và đều rất giống với phương pháp ẩn tàng diệt hồn chi độc của tử sĩ trong Tuần Tra Ti ta.
- Trừ cái đó ra, thuộc hạ kiểm tra thực hư diệt hồn chi độc còn sót lại trong cơ thể Tôn Hoan này, so với diệt hồn chi độc Tuần Tra Ti ta phát hạ cho tử sĩ, trừ càng tinh thuần hơn, phát tác càng nhanh hơn thì không có gì khác nhau.
- Trong đó, tử trạng đặc thù của diệt hồn chi độc giống nhau như đúc với triệu chứng độc phát khi nội bộ tử sĩ Tuần Tra Ti ta phối phát diệt hồn chi độc.
Nghe Ngưu Nhị tự thuật, vẻ mặt của Diệp Chân đã càng ngày càng khó coi, ánh mắt càng ngày càng lạnh.
- Tử sĩ Tôn Hoan làm hỏng đại sự của ta chính là tử sĩ dưới trướng Tuần Tra Ti ta?
Diệp Chân quát.
Vừa nghe đến đây ra, trên mặt Ngưu Nhị xuất hiện vẻ kinh hoàng, vội nửa quỳ trên mặt đất.
- Đại nhân, đây chỉ là thuộc hạ lớn mật phỏng đoán mà thôi, cũng không có chứng cứ cụ thể.
- Tuần Tra Ti ta quyết định, khi nào cần chứng cứ...
m thanh ung dung của Diệp Chân âm vang lên, chỉ là trong âm thanh ung dung lại lộ ra một loại lãnh ý không hiểu.
Tử sĩ Tôn Hoan xuất thân từ Tuần Tra Ti, chính là tử sĩ Tuần Tra Ti, mà Nhân Ma Chiến Trường chính là địa bàn của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ.
Đối phương sẽ dùng diệt hồn chi độc so với diệt hồn chi độc trong tay Tuần Phong Sứ hắn càng thêm tinh thuần.
Vậy tử sĩ này đến từ dưới trướng người nào đã không thể hiểu rõ hơn được nữa.
Về phần động cơ thì cũng rất dễ giải thích.
Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ muốn đối phó Diệp Chân, chuyện này còn cần động cơ để giải thích sao?
Nhưng, theo Diệp Chân, cho dù hắn và Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ thù riêng, nhưng nếu lúc này, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ lại mượn công báo thù riêng. Việc này, nếu xem nhẹ thì chính là Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ công khí tư dụng, mang tư trả thù.
Nếu nhìn nặng hơn thì ý nghĩa ẩn chứa trong đó cũng quá khủng bố.
Lực lượng của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ ở Nhân Ma Chiến Trường, vốn nên làm tai mắt cho Hoàng đế và triều đình Đại Chu, ngay lập tức tấu tình báo nơi này lên trên, đồng thời dùng các loại thủ đoạn bí ẩn phối hợp đại quân tác chiến với Nhân Ma.
Nhưng bây giờ, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ lại dùng lực lượng tử sĩ dưới trướng để phá hư hành động viện quân của Diệp Chân, mật báo cho Ma Tộc.
Ý nghĩa đại biểu sau chuyện này lại quá mức kinh người.
Nếu lại suy nghĩ sâu xa một chút, vậy thì càng thêm khủng bố.
Hành động tà đạo này của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, ý sau lưng, thật sự làm cho người ta suy nghĩ sâu xa.
Yên lặng thật lâu, Diệp Chân đột nhiên mở miệng lần nữa.
- Ngưu Nhị, nếu ta nói đôi mắt của Lạc Ấp nhìn về phía Nhân Ma chiến này giống như người mù, ngươi cảm giác như thế nào?
Ngưu Nhị cũng là hạng người sở trường âm mưu, nghe thấy lời ấy thì lập tức đổ mồ hôi đầm đìa, suy nghĩ thật lâu mới chậm rãi đáp.
- Bẩm đại nhân, xem tình huống trước mắt, con mắt Lạc Ấp nhìn về phía Nhân Ma Chiến Trường, cho dù không mù thì chỉ sợ cũng nhìn không rõ ràng.
- Nhìn không rõ ràng, không biết tình thế chỉnh thể trước mắt của Nhân Ma Chiến Trường, Lạc Ấp có thể nắm giữ vài phần?
Trong âm thanh của Diệp Chân đột nhiên xuất hiện vài phần bi thương và bất đắc dĩ.
Tuần Tra Ti vẫn luôn là thần mục giám sát thiên hạ của Lạc Ấp, bây giờ Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ khác thường, vậy cũng đại biểu cho việc Lạc Ấp đối với toàn bộ tình thế ở Nhân Ma Chiến Trường, chỉ sợ đã không hiểu nhiều lắm.
Phương hướng chiến sự lớn thì đương nhiên Lạc Ấp sẽ biết được, nhiều quân đội quan tướng như vậy sẽ không gạt được Lạc Ấp.
Nhưng một chút chi tiết mấu chốt cực kỳ quan trọng, nếu Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ cố ý giấu giếm thì hậu quả trong đó, bất luận là Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đảo hướng phương hướng nào đều thiết tưởng không chịu nổi.
Sau khi suy nghĩ một phen, cả người Diệp Chân đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.
Trước đó, Diệp Chân chỉ nói Nhân Ma Chiến Trường chỉ là bởi vì bố trí mấy vạn năm trước của Ma Tộc đột nhiên bộc phát, mới khiến cho chiến sự thối nát như thế.
Lúc này, từ một chuyện tử sĩ Tôn Hoan này, Diệp Chân mới đột nhiên phát giác, trong lúc vô tình, Nhân Ma Chiến Trường này đã biến thành một vũng bùn lớn vô cùng hỗn loạn.
Không, phải nói giống một thùng thuốc nổ.
Một khi ngòi nổ bị nhen lửa, cho dù chỉ là một chút thì Hồng Hoang Đại Lục cũng sẽ xảy ra biến đổi lớn long trời lở đất.
Nếu như những phỏng đoán ác ý này là đúng, như vậy, hành động lần này của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đã chạm đến ranh giới cuối cùng của nhân tộc.
Đối với loại hành vi này, cho tới bây giờ Diệp Chân đều sắc mặt không chút thay đổi!
- Đi, truyền thư cho Đại đô đốc phủ, nói ta đã thành công đạt thành quân lệnh, ta ngược lại muốn xem thử đến cùng bọn hắn muốn làm gì!
Diệp Chân nói.
Quân lệnh hạ đạt không bao lâu, soái trướng ra đã truyền đến âm thanh của thân vệ.
- Đại nhân, phó soái Miêu Bích của Trấn Nam quân đoàn cầu kiến, muốn gặp mặt đại soái báo cáo quân vụ của Trấn Nam quân đoàn.