Chương 2555 Người Một Nhà? (1)
Diệt hồn chi độc, chính là độc vật mà tử sĩ thường dùng, một khi phục dụng thì lập tức sẽ hồn phi phách tán, không có bất cứ dấu vết gì.
Lý lịch của loại tử sĩ này, Hạ Kỳ không nhìn ra bất kỳ mánh khóe nào, đúng là bình thường.
Đừng nói là Hạ Kỳ, cho dù là Diệp Chân có nhìn kỹ mấy lần thì cũng không có bất kỳ mánh khóe nào.
Chuyện chuyên môn thì giao cho người chuyên môn đi làm, Diệp Chân phất tay, lập tức gọi Ngưu Nhị chuyên tình báo điều tra, thẩm vấn, giao ngọc giản và giới chỉ của phản đồ cho hắn.
- Ngưu Nhị, ngươi đi thăm dò một chút, xem có thể tra ra lai lịch của phản đồ này hay không.
- Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh.
Sau khi tuân mệnh, Ngưu Nhị lập tức mang theo ngọc giản lý lịch và trữ vật giới chỉ trên thi thể của phản đồ kia rời khỏi, dưới tay hắn đương nhiên có một đám nhân sĩ tinh thông điều tra chuyện này.
Còn Diệp Chân thì bắt đầu mang theo Hạ Kỳ, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong tuần tra toàn bộ Huyết Quang pháo đài nội thành.
Tương lai, Huyết Quang pháo đài nội thành này chính là nơi đánh trận chủ yếu của bọn hắn, Diệp Chân cần phải hiểu rõ đối với Huyết Quang pháo đài này giống như hiểu rõ tay chân của mình.
Huyết Quang pháo đài nội thành, bởi vì rất nhiều nguyên nhân mà Huyết Hà cấm địa bảo mật đối với cửa vào trung tâm nội thành, lúc trước khi tu kiến còn dày đặc hơn, cao hơn so với Huyết Quang pháo đài ngoại thành.
Trên tường thành dày đặc rất nhiều phù văn, có thể nói là không thể phá vỡ, cho dù mất đi phòng ngự đại trận thủ hộ ủng hộ thì cũng có thể cung cấp một địa lợi cho thủ thành.
Hơn nữa nội thành dài không quá mười hai dặm, rộng tám dặm, khu vực phòng thù có phần nhỏ, rất có lợi cho việc phát huy uy năng bao trùm của quân giới Đại Chu.
Nhưng tương tự, Đạo Cảnh đại năng ra tay, nhất là Ngũ Hành Thần Thông bí thuật của Đạo Cảnh Oa Linh nhất tộc, một chiêu là có thể bao trùm toàn thành.
Nếu không có cường giả Đạo Cảnh tương ứng nghênh chiến Ma Tộc Đạo Cảnh thì dù binh sĩ có nhiều hơn nữa, khốn thủ trong hẹp thành này cũng khá khó khăn.
Nhưng Đạo Cảnh của Tổ Thần Điện đóng giữ ở đây, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là có thể ứng phó đại quân Ma Tộc Đạo Cảnh, điều đáng lo duy nhất chính là Nguyên Linh hồn quang ngũ sắc của Hoàng Linh nhất tộc.
Đây chính là lực lượng mấu chốt có thể làm cho Đạo Cảnh Tế Ti của Tổ Thần Điện giảm quân số trên phạm vi lớn, nhất định phải vạn phần cẩn thận.
Xem xét biết được tình hình đại khái, Diệp Chân đã bắt đầu dự định tìm kiếm con đường cân bằng.
Nếu giằng co trên phương diện lực lượng Đạo Cảnh đã có tai hoạ ngầm, thì phải từ một phương diện khác tìm kiếm cân bằng, thậm chí là ưu thế.
Diệp Chân ngay lập tức thăm hỏi Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược, đồng thời nói rõ ý đồ mình đến.
Ý đồ Diệp Chân đến rất đơn giản.
Vừa rồi, khi ủng quân dưới trướng hắn được Tổ Thần Điện tiếp ứng vào thành sử dụng Địa Tâm Độc Diễm Đạn kia, phối hợp với trấn điện chi bảo Hỏa Linh Điện Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng của Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược, trực tiếp mở ra một con đường bằng phẳng giữa trăm vạn đại quân.
Sát chiêu như thế, nếu dùng một hai lần trong thời chiến, nếu dùng đúng thời cơ, nói không chừng sẽ có thể xoay chuyển càn khôn, đại bại đại quân Ma Tộc.
Không ngờ, sau khi biết ý đồ Diệp Chân đến, vẻ mặt của Long Nhược lại vô cùng bất đắc dĩ.
- Diệp Nguyên soái, ngươi cũng là người trong Tổ Thần Điện ta, lão phu tuyệt không giấu ngươi. Địa Tâm Độc Diễm Đạn này chính là vật tư chiến lược khẩn yếu nhất, mà lần này, sau khi được Đại Thủ Tế và các Thủ Tế khác phê chuẩn, lão phu mới dùng hết năm ngàn viên trong một trận chiến vừa rồi.
- Về phần trong Tổ Thần Điện còn có bao nhiêu hàng tồn, lão phu cũng không rõ biết, nhưng tuyệt đối không nhiều. Bởi vì Địa Tâm Độc Diễm Đạn này chính là các tư tế Đạo Cảnh Hỏa Linh Điện dưới trướng lão phu dùng bí pháp của Hỏa Linh Điện, đi vào trong địa tâm ngày đêm ngưng luyện.
- Một vị Đạo Cảnh Tế Ti Hỏa Linh Điện vất vả nửa năm mới ngưng luyện được một viên Địa Tâm Độc Diễm Đạn. Tổng sản lượng Địa Tâm Độc Diễm Đạn của Hỏa Linh Điện ta, một năm tuyệt đối sẽ không cao hơn ba trăm viên.
- Đại đa số đều dùng để dự trữ thành vật tư chiến lược quân sự thời khắc mấu chốt nhất, các quân cũng có khi phân phối.
- Dùng để khẩn cấp vẫn được, tung ra đại lượng dùng để phá địch giết địch, chỉ sợ rất khó.
- Chỉ sợ những hàng tồn trong Tổ Thần Điện cũng chèo chống không được bao lâu.
- Nếu quả thật muốn lấy dùng, Diệp Nguyên soái còn phải thỉnh cầu về phía Đại Thủ Tế, lại từ Thông Đại Thủ Tế điều động từ trong Tổ Thần Điện.
Long Nhược nói.
Nghe vậy, trên mặt Diệp Chân xuất hiện vẻ thất vọng.
Địa Tâm Độc Diễm Đạn này, sản lượng một năm của Hỏa Linh Điện cũng sẽ không hơn ba trăm viên, khi hàng năm đều có thể tồn trữ một bộ phận, nghĩ đến hàng tồn cũng không phải quá nhiều.
Ý nghĩ cần số lượng vạn viên thậm chí mười mấy vạn viên của Diệp Chân dùng để phá địch, xem ra đã thất bại.
- Tốt, nếu đã như vậy, vậy thì quấy rầy Long điện chủ. Nhưng Ma Tộc công thành sắp đến, Đạo Cảnh ba tộc Ma Tộc, Oa Linh nhất tộc, Hoàng Linh nhất tộc liên thủ sẽ vô cùng hung mãnh.
- Nhất định phải có đại lượng cao thủ Đạo Cảnh mới có thể ứng phó.
- Cho nên, ta đang muốn biết chính xác số lượng Tế Ti tế vệ và Đạo Cảnh Tế Ti của Tổ Thần Điện ở đây có thể tham chiến, còn có số lượng Giới Vương Cảnh và Huyền Cung Cảnh Tế Ti tế vệ có thể tham chiến để điều phối.
Diệp Chân nói.
Nếu đã sắp cố thủ Huyết Quang pháo đài này, như vậy thì phải vận dụng hợp lý tất cả lực lượng, Diệp Chân cũng tức thời đưa ra yêu cầu.
Nếu là những người khác đưa ra yêu cầu này, Tổ Thần Điện có thể sẽ không để ý tới.
Địa vị của Tổ Thần Điện Tế Ti tế vệ cao siêu, há là một đám quân hán có thể điều khiển?
Thế nhưng Diệp Chân không giống, thân kiêm vô số chức, không chỉ là thống soái phòng ngự quân Huyết Quang pháo đài, càng là Tả đại chủ tế Man Linh Điện trong Tổ Thần Điện, vị phần khá cao, tuyệt đối tính là người một nhà.
Lúc này, đưa ra yêu cầu này cũng coi như thỏa đáng, nếu đổi lại những người khác, chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Mấy hơi sau, đợi Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược đáp ứng việc này, Diệp Chân mới cáo từ rời khỏi.
Vừa mới mang theo Hạ Kỳ trở về soái trướng, Ngưu Nhị lúc trước lĩnh mệnh điều tra nội tình của phản đồ cảnh báo cho Ma Tộc kia đã đến phục mệnh.
- Thế nào, có thể tra ra nội tình của phản đồ này không, hoặc là tra ra manh mối gì?
Diệp Chân nhìn về phía Ngưu Nhị đến đây phục mệnh hỏi.
Đồng thời, Hạ Kỳ cũng một mặt mong đợi nhìn về phía Ngưu Nhị, đối với phản đồ bôi đen cho quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu, làm cho hắn không có mặt mũi nào gặp người khác. Lúc này, Hạ Kỳ hận không thể tra ra gốc rễ của hắn, tru di cửu tộc.
- Đại soái, phản đồ này họ Tôn tên Hoan, chính là nhân sĩ Phong Châu, Như Lăng quận của Đại Chu, thuộc hạ đã tra khắp tất cả lý lịch lên chức, lý lịch gia tộc và tất cả hồ sơ lý lịch thăng chức quân chức của hắn, sạch sẽ, thanh bạch, không phát hiện bất cứ dị thường và chu ti mã tích nào.
Ngữ tốc Ngưu Nhị hồi báo có phần chậm, lại làm cho vẻ mặt của quân đoàn trưởng bắc bộ chiến khu quân đoàn thứ nhất Hạ Kỳ trở nên càng khó coi.
Nếu không phát hiện bất cứ dị thường nào, vậy chẳng phải nói, động cơ Tôn Hoan này làm phản rất khó tìm, hoặc là, hắn ẩn tàng rất sâu trong quân?
- Nhưng có thể xác định là, Tôn Hoan này đúng là tử sĩ của phương nào đó, ngay vừa rồi, thuộc hạ đã đi gặp Tuần Tra Ti đồng liêu ở Văn Phong Châu, gấp tra nơi hạ lạc tộc nhân của Tôn Hoan này.
Ngưu Nhị nói lần nữa.
- Kết quả như thế nào?
Hạ Kỳ hỏi.
- Hộ tịch đều có, người trong tộc Đinh Nguyên vốn không vượng, vào mười mấy năm trước đã dần chết hết, chỉ còn lại một lão mẫu, một vợ, song tử khoẻ mạnh.
- Nhưng đồng liêu đi kiểm chứng, nó lão mẫu thê tử sớm đã không biết tung tích, hỏi thăm quê nhà thì láng giếng nói đã mấy tháng không gặp, có thể là đi thăm người thân.
- Thế nhưng sau khi đồng liêu kiểm chứng, theo tình báo đã biết thì tộc của hắn cũng không có họ hàng thân thích gì.
Ngưu Nhị đáp.