Chương 2571 Thủ Đoạn Phản Chế Của Lạc Ấp?
Trong Huyết Hà cấm địa, Diệp Chân và Thái Thượng Trường Lão Ô Liễn liếc nhau, nhìn vẻ mặt đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp, đệ tam Đại Thủ Tế Kham Mạch vẻ mặt đìu hiu từ đằng xa chạy tới, bước ra nghênh đón.
Vung tay lên, Diệp Chân lập tức đánh một kết giới cách âm.
- Đại Thủ Tế, Kham Thủ Tế, trên cơ bản có thể kết luận, người chỉ huy đối diện, hẳn là người trong Thiên Miếu, những phản đồ này, tám chín phần mười chính là Thiên Miếu nằm vùng.
Diệp Chân nói.
Vẻ mặt của Đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp nghiêm một chút, không vội vã trả lời Diệp Chân mà liếc nhìn đệ tam Đại Thủ Tế Kham Mạch, sau đó hai người mới giống như tâm hữu linh tê, đồng thời thi lễ hướng về phía Diệp Chân, xá dài đến cùng!
- Đại Thủ Tế, Kham Thủ Tế, các ngươi đang làm cái gì vậy, mau đứng dậy đi!
Diệp Chân vội la lên.
Nhưng Thông Nạp và Kham Mạch lại vái chào thi lễ đến cùng, sau đó mới chậm rãi đứng dậy, Thái Thượng Trường Lão Ô Liễn đứng bên cạnh thấy vậy nhưng cũng không ngăn cản.
- Lần này, toàn bộ chuyện phòng ngự Huyết Hà cấm địa đều do Diệp Nguyên soái chi an bài sắp xếp. Ai, đến nay, lão phu đều nghĩ mãi mà không rõ, sao phụ tế chức vị cao trong Tổ Thần Điện ta lại biến thành phản đồ chứ?
- Hơn nữa, ta càng không nghĩ tới, nội bộ Tổ Thần Điện ta, sau khi ngàn chọn vạn tuyển vẫn có thể lưu lại nhiều nội gian phản đồ như thế.
- Nếu không phải Diệp Nguyên soái có phương pháp ứng đối thì chỉ sợ chín thành đại quân và Tế Ti trong Huyết Hà cấm địa đều đã bỏ mình, Huyết Hà cấm địa cũng thất thủ.
- Lão phu bỏ mình cũng không có gì đáng tiếc.
- Chỉ là một khi Huyết Hà cấm địa thất thủ, lão phu sẽ thật sự trở thành tội nhân thiên cổ, tội nhân thiên cổ của toàn bộ Đại Chu và Tổ Thần Điện.
Nói xong, đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp và đệ tam Đại Thủ Tế Kham Mạch lần nữa vô cùng trịnh trọng thi lễ về phía Diệp Chân.
Lần này, Diệp Chân vội vàng đỡ hai người dậy:
- Cùng là người trong Tổ Thần Điện, đây là ta việc ta nên làm.
- Diệp Nguyên soái khôn ngoan như thế, bày mưu nghĩ kế, điều binh như thần, lão phu nhất định kể lên đại công của Diệp Nguyên soái. Chờ sau khi quay lại Lạc Ấp, ta sẽ thỉnh công cho Diệp Nguyên soái.
Nói đến đây, vẻ mặt của đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp dừng lại, trên gương mặt già hiếm thấy xuất hiện vài tia xấu hổ.
- Ai, trước đây, lão phu kiến thức hạn hẹp, có rất nhiều hiểu lầm với Diệp Nguyên soái, còn xin Diệp Nguyên soái thứ lỗi.
- Đại Thủ Tế chuyện này, đó cũng là Diệp mỗ trẻ tuổi nóng tính, đối chọi gay gắt, còn xin Đại Thủ Tế thứ lỗi!
Vừa nghe đến đây ra, bốn người Thông Nạp, Kham Mạch, Ô Liễn, Diệp Chân nhìn nhau, sau đó đều cười lên ha hả.
Bọn hắn đã tiêu tan hiềm khích lúc trước.
Đến tận đây, quan hệ của Diệp Chân và đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp cũng triệt để đổi mới.
Trước đó, Diệp Chân mắt thấy hắn ở trong Tổ Thần Điện đả kích dị đã, tạo thế lực của mình, cảm nhận cực kém.
Nhưng đại chiến lần này, lão này lại hiển lộ ra dũng cảm đảm đương, lấy lợi ích của Tổ Thần Điện và Đại Chu làm vinh nhục.
Diệp Chân đương nhiên nguyện ý hòa giải với hắn.
Cơ bản, tính tình của Diệp Chân chính là như vậy.
Ngươi kính ta ba phần, ta sẽ kính ngươi bảy phần, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải vừa mắt, phải có duyên phận, mới đáng giá Diệp Chân hợp quang cùng bụi.
Giống như hôm nay, Nhân Tộc bại hoại kia cách một mặt linh kính giao phong với Diệp Chân. Sau này cho dù hắn quỳ ở trước mặt Diệp Chân thỉnh tội xin lỗi thì lúc Diệp Chân chém đầu của hắn xuống cũng sẽ không có bất kỳ nương tay.
Tình cảnh này lại làm cho Diệp Chân nghĩ đến một chuyện khác.
Thật ra thì đây chính là cái gọi là áp lực ngoại bộ.
Dưới áp lực ngoại bộ to lớn, nội bộ tất cả mâu thuẫn sẽ tiêu tan thành vô hình.
Như không bất kỳ ngoại bộ áp lực, trong lúc này bộ mâu thuẫn, sẽ bị gấp đôi gấp bội phóng đại.
Diệp Chân tin tưởng, chờ Tổ Thần Điện vượt qua nguy cơ lần này, sau khi đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp quay lại Lạc Ấp sẽ bắt đầu kéo bè kết phái, tranh thủ đoạt lợi.
Đây là bản tính của hắn.
Nhưng đến lúc đó, quan hệ giữa Diệp Chân và hắn đã không giống.
Sau khi tiêu tan hiềm khích lúc trước, vẻ mặt của đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp nghiêm lại, nhìn về phía Diệp Chân:
- Diệp Nguyên soái, ngươi nói phản đồ này và người chỉ huy phía sau màn, xuất phát từ Thiên Miếu là có chứng cứ gì, hoặc là suy luận nào đó?
Diệp Chân há miệng muốn nói nhưng lại bị Thông Nạp ngăn cản, đợi sau khi xuất ra một viên ảnh lưu niệm ngọc giản, Thông Nạp mới nói:
- Việc này can hệ trọng đại, thậm chí có quan hệ đến khí số quốc vận Đại Chu, nhất định phải đem ghi chép lại từ đầu chí cuối chứng cứ hoặc là suy luận, trình đưa qua, sau đó giao cho Lạc Ấp phán đoán.
- Sau đó, sau khi mở ra ảnh lưu niệm ngọc giản, Diệp Chân bắt đầu thao thao bất tuyệt nói lên suy luận của mình.
Chứng cứ và bằng chứng đều không có!
Loại chuyện này, nếu Thiên Miếu lưu lại bằng chứng hoặc là chứng cứ thì đã không gọi là Thiên Miếu.
Trên người tất cả phản đồ bị bắt đều không tìm được một chút thứ gì có liên quan đến Thiên Miếu.
Cái duy nhất miễn cưỡng liên quan đến Thiên Miếu chính là Cửu U m Lôi Châu chỉ có Tạo Hóa Thần Nhân mới có thể luyện chế kia.
Nhưng Hồng Hoang Đại Lục này không chỉ Thiên Miếu mới có được Tạo Hóa Thần Nhân.
Chỉ có điều, sau đại chiến mười vạn năm trước, số lượng Tạo Hóa Thần Nhân bên phía Thiên Miếu là nhiều nhất mà thôi, phía sau còn có tiến hành phong thần!
Trên cơ bản, tất cả đều là Diệp Chân suy luận.
Mà những suy luận này cũng phải từ bố trí lần này của Diệp Chân nói lên.
Sau khi Diệp Chân tuần qua Huyết Hà cấm địa thì phát hiện nhược điểm trong Huyết Hà cấm địa chính là ở cửa vào và trận pháp không gian chồng chất ở đầu mối tiết điểm.
Lối vào Huyết Hà cấm địa thì dễ nói.
Nhưng, trận pháp không gian chồng chất ở đầu mối tiết điểm lại có hơn bảy mươi cái.
Diệp Chân không thể nào phái hai vị thậm chí nhiều hơn Đạo Cảnh đi trấn thủ ở mỗi vị trí.
Phá hư dễ dàng, phòng thủ khó.
Nếu có Đạo Cảnh tay cầm Cửu U m Lôi Châu thì cũng không phải một Đạo Cảnh có thể ngăn cản, ít nhất cũng cần phải có hai người.
Nhưng vấn đề là một hai trăm Đạo Cảnh thời gian dài cố thủ trung tâm trận pháp tiết điểm, chuyện này là không thể nào.
Càng chết là, nếu trong một hai trăm Đạo Cảnh này có một hai người là nội gian phản đồ, vậy thật chính là tự mình đào hố cho mình.
Cho nên, trừ điện chủ các điện Thiên Miếu Tế Ti ra, những Đạo Cảnh Tế Ti bình thường khác đều không thể dùng, cũng không dám dùng.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Nhưng nếu như vậy, hơn bảy mươi trung tâm trận pháp tiết điểm, dưới trướng Diệp Chân chỉ có ba dưa hai táo như vậy thì sao có thể trấn thủ hết toàn bộ được?
Nghĩ từ góc độ của phản đồ, phản đồ sẽ chọn trận pháp tiết điểm trung tâm nào để động thủ?
Sau khi trầm tư suy nghĩ, Diệp Chân đã đưa ra một giả thiết to gan.
Giả tưởng Thiên Miếu là địch.
Như vậy trước đó, Thánh địa chân truyền kia đã từng tới Huyết Hà cấm địa.
Thế là, Diệp Chân bắt đầu từng bước từng bước điều tra, từ chỗ của Tổ Thần Điện tế vệ, điều tra Thiên Miếu Hồng Nhu đã từng đi qua nơi nào, những nơi hắn đi qua đều phải chiếu cố trọng điểm.
Cuối cùng, Diệp Chân tra ra trong mấy ngày nay, Thiên Miếu Hồng Nhu đứng ở Huyết Hà cấm địa đi qua mười bốn vị trí trận pháp tiết điểm trung tâm.
Thế là mười bốn vị trí trận pháp tiết điểm trung tâm này thành đối tượng chiếu cố trọng điểm của Diệp Chân.
Dần dần an bài tiểu Miêu, Tôn Bá, Chu Hồng, Liêu Phi Bạch, Vương Bạch Mục, điện chủ các điện Tổ Thần Điện thậm chí đệ tam Đại Thủ Tế Kham Mạch trấn thủ mười trận pháp tiết điểm trung tâm trong mười bốn vị trí quan trọng này.
Còn lại bốn vị trí thì Diệp Chân giao cho Tiểu Yêu.
Đồng thời, thông qua khống chế trận pháp, Diệp Chân bỏ mặc thân thể Tiểu Yêu trải rộng khắp các trận pháp tiết điểm trong toàn bộ Huyết Hà cấm địa.