← Quay lại trang sách

Chương 2572 Lượng Thực Chậm Trễ

Sau khi chiếu những cố trận pháp tiết điểm trọng điểm, nếu những trận pháp tiết điểm còn lại xảy ra chuyện thì Tiểu Yêu cũng có thể ứng đối.

Lại lấy năng lực của Khí Linh A Nguyên của Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu giám thị không gian rung động, lúc này hắn mới hơi thoáng an tâm.

Không ngờ Diệp Chân đã suy đoán là đúng.

Đối phương nổi lên đúng trong những vị trí trọng điểm Diệp Chân đã vạch ra, cũng tức là những trung tâm trận pháp tiết điểm mà Hồng Nhu đi qua.

Mới có từng tình hình cảnh tượng lúc trước, làm cho thủ đoạn của hắn lần lượt thất bại.

Nhưng suy luận chính yếu nhất vẫn là linh kính trận phù nhỏ như hạt bụi kia.

Chỉ có người từng tiến vào Huyết Hà cấm địa mới có thể thần không biết quỷ không hay bày ra linh kính trận phù này.

Hồng Nhu là một trong số không nhiều người phù hợp điều kiện.

Đồng thời, Thái Thượng Trường Lão Ô Liễn đã từ thủ pháp luyện chế trận phù, cũng có rất nhiều suy đoán.

Còn có kim phù có thể bảo hộ Tiên Thiên Thần Hồn thoát đi, muốn chế tạo cần phải tiêu hao đại lượng Chúng Sinh Nguyện Lực.

Đủ loại suy đoán phù hợp, kết luận chỉ có Thiên Miếu.

- Ừm, tất cả suy luận của các ngươi, lão phu đều đã ghi lại, sau này sẽ đưa lại cho Lạc Ấp.

Sau khi Diệp Chân và Thái Thượng Trường Lão Ô Liễn đều nói xong, đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp nói.

- Đúng rồi, Đại Thủ Tế, nếu thật có thể xác định Thiên Miếu là chủ sử sau màn, vậy Lạc Ấp có thủ đoạn phản chế sao?

Vấn đề của Diệp Chân làm cho vẻ mặt của đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp trở nên do dự.

- Diệp Nguyên soái, cho dù việc này có chứng cứ thì ngươi cũng tạm thời trước đừng rêu rao. Tin tức chứng cứ có liên quan đến việc này, lão phu đều sẽ đưa toàn bộ đến Lạc Ấp.

- Về phần Lạc Ấp làm thế nào, sẽ làm phản hay không chế Thiên Miếu. Vậy phải xem bên phía Lạc Ấp quyết định.

- Ngươi phải biết, nếu thật là Thiên Miếu, cân nhắc chuyện này đã không chỉ là chuyện bản thân, còn có ảnh hưởng chính trị to lớn!

Dừng một chút, Đệ Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp lại nói:

- Chuyện chúng ta phải làm trước mắt chính là cố thủ Huyết Hà pháo đài, ra sức bảo vệ phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường không mất!

- Ta hiểu rõ!

Sau đó, khóe miệng của Thông Nạp lộ ra một tia cười khổ muốn nói lại thôi, nhẹ gật đầu, sau khi giao phó Diệp Chân tiếp tục bố phòng cẩn thận, lúc này mới rời khỏi.

Diệp Chân đưa mắt nhìn rời khỏi Đệ Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp, nhưng trên khóe miệng giữa lại có một loại cay đắng không cách nào hình dung chậm rãi tản ra, dần dần che kín toàn bộ khoang miệng!

Diệp Chân thật hiểu rõ.

Nếu Thiên Miếu là kẻ chủ mưu phía sau, vậy chuyện này ảnh hưởng đến chính trị sẽ thật lớn đến không cách nào hình dung.

Những năm gần đây, lực ảnh hưởng của Thiên Miếu càng lúc càng lớn, thế lực đã kéo dài đến trên triều đình Đại Chu.

Nếu bọn người Ly Thân Vương Cơ Nguyên, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đều đứng một phe với Thiên Miếu.

Như vậy, hành động Thiên Miếu phản bội Nhân Tộc của Đại Chu, vậy lập trường chính trị của những người này là cái gì?

Hành động này, chỉ là hành động của riêng Thiên Miếu hay là hành động chính trị của thế lực cực lớn Thiên Miếu này?

Đây chính là một vấn đề làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vô cùng nhức đầu.

Còn nữa, cho dù bên này có chứng cứ Thiên Miếu phản bội Nhân Tộc Đại Chu, Lạc Ấp đang nhìn tình hình trước mắt, có dám chỉ trích thậm chí là hỏi tội Thiên Miếu hay không, chỉ sợ là hai chuyện.

Đừng nhìn Đại Chu trong nước thái bình, nhưng Nhân Ma Chiến Trường lại là mưa gió tung bay.

Một khi phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường sụp đổ, Ma Tộc tây tiến quy mô, ít nhất một phần tư quốc thổ Đại Chu sẽ lượt nhiễm chiến hỏa.

Mà vào thời khắc Nhân Ma Chiến Trường mưa gió tung bay này, Lạc Ấp tám chín phần mười sẽ ổn định Thiên Miếu, mà không phải hỏi tội nổi Thiên Miếu.

Những cái này, mới là chuyện vừa vừa Đệ Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp chưa nói.

Nhưng theo Diệp Chân, chỉ sợ cho dù là Lạc Ấp, hay là Đệ Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp đều có chút lạc quan.

Trước mắt lo lắng của Diệp Chân thật ra là Nhân Ma Chiến Trường Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Huyết Hà cấm địa là mấu chốt liên quan đến sống còn của toàn bộ phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường, theo lý thuyết, Đại đô đốc Cơ Nguyên hẳn phải không tiếc bất cứ giá nào, cướp lại Huyết Quang pháo đài.

Lấy thực lực của Đại Chu, chỉ cần không tiếc đại giới, đánh bại Ma Tộc trên chiến trường cục bộ cũng không khó.

Nhưng đến bây giờ đã trôi qua mười ngày, nhưng ngay cả một bộ viện quân cũng không đến?

Thái độ này tuyệt đối làm cho Diệp Chân sinh nghi.

Nhất là trong Huyết Hà quân thành, Thanh Mang quân đoàn đã tạo dựng ra một hư không na di trận cỡ lớn dùng để rút lui.

Như vậy ngược lại, có phải hư không na di trận cỡ lớn này cũng có thể vận chuyển đại lượng viện quân hay không?

Mặc dù dùng hư không na di trận cỡ lớn này tiêu hao rất lớn, nhưng lấy quốc lực Đại Chu, nếu không tiếc đại giới, trong khoảng thời gian ngắn đưa tới một hai trăm vạn viện quân là không có bất cứ vấn đề gì.

Chỉ cần có viện quân đến, Tổ Thần Điện lại phái qua một bộ phận cao thủ, cướp lại Huyết Quang pháo đài sẽ không vấn đề.

Bởi vì quân đội Đại Chu không chỉ thiện ở thủ thành, mà am hiểu hơn công thành.

Ngược lại, quân đội Ma Tộc chỉ am hiểu tiến công, căn bản không am hiểu thủ thành.

Thế nhưng, tiêu hao một lượng lớn tài nguyên xây dựng hư không na di trận cỡ lớn, lúc này để đó không dùng, chờ đợi sau khi huyết quang đại trận thần bí thứ sáu bộc phát, để Thanh Mang quân đoàn và Hoàn Vương Cơ Ngao, thế tử Ly Thân Vương phủ Cơ Cảnh rút lui, chính là không phái tới một binh một tốt!

Hành động này làm cho Diệp Chân hết sức hoài nghi dụng tâm của Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Diệp Chân cảm giác, trước mắt tai họa ngầm lớn nhất của Nhân Ma Chiến Trường có lẽ không phải người khác, mà là Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Thế nhưng, mâu thuẫn lớn nhất trước mắt là tuy Diệp Chân có suy đoán này, cho dù Đại Chu Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có suy đoán như vậy thì giờ cũng không thể làm gì Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Một tay cầm hơn ngàn vạn đại quân, nắm giữ có thể xưng một lượng lớn vật tư và địa bàn, ngươi dám bức bách Đại đô đốc Cơ Nguyên quá mức?

Loại chuyện này, cho dù Diệp Chân có suy đoán, có thể mật báo thẳng tấu, nhưng cũng không dám nhắc đến nửa chữ.

Nếu thật nhắc đến, đó chính là tìm đường chết.

Lạc Ấp, trong Đông Lai Các Hoàng Cung, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n, Tuần Thiên Ti Đại Ti Thiên Ngũ Dự, Tổ Thần Điện Đại Thủ Tế Bách Tương, Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ, Hộ bộ thượng thư Dư Lượng, còn có thêm Quân Bộ, người xưng cột trụ của Đại Chu - Uy Vương Lưu Vô Bệnh.

Mấy người tụ tập cùng nhau, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long để trấn quốc Càn Khôn Tỷ tản ra ánh sáng nhạt, biểu hiện ra trong Đông Lai Các đã tự thành một giới.

Cho dù là bất luận kẻ nào thì lúc này cũng không thể nghe lén đến vài câu nửa ngữ trong Đông Lai Các.

- Uy vương, ngươi lão tại quân ngũ, ngươi nói trước đi, nói đúng cách nhìn về tình thế trước mắt của Nhân Ma Chiến Trường.

Vẻ mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long u ám, chủ động mở miệng nói.

- Vậy lão thần xin nói, trận chiến này, Đại đô đốc Cơ Nguyên thực có lòng dạ đàn bà, gây bất lợi cho chỉ huy.

- Nếu là đổi lão thần chỉ huy trận chiến dịch này, tất được ăn cả ngã về không, không tiếc bất cứ giá nào cướp lại Huyết Quang pháo đài, đồng thời vững chắc một tuyến phòng tuyến Huyết Hà quân thành, như vậy mới có thể một lần nữa cướp lại quyền chủ động.

Nói đến đây, uy vương Lưu vô bệnh chủ động xin đi:

- Nếu bệ hạ có mệnh, lão thần nguyện ý lại ra chiến trường, quên mình phục vụ vì bệ hạ!

Trên mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vừa xuất hiện sắc thái vui mừng thì vẻ mặt đã lần nữa trở nên u ám, hiển nhiên, lời nói của uy vương Lưu Vô Bệnh cũng không phải là đáp án hắn muốn, nhưng ngoài miệng vẫn phải trấn an cột trụ quân đội Đại Chu này.