Chương 2584 Di Ngôn Của Điện Chủ
Hai mắt A Nguyên vừa mở ra, khí tức bao trùm không gian Diệp Chân đột ngột tán đi, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu hóa thành linh quang cùng nhau trốn vào trong cơ thể Diệp Chân.
- Thiếu chủ, ta cần một chút thời gian....
Nói xong câu đó, A Nguyên mắt nhắm lại, lập tức lâm vào ngủ say, mặc cho thần niệm của Diệp Chân kêu gọi, hắn cũng không có bất kỳ phản ứng.
Việc đã đến nước này, Diệp Chân tự trách cũng vô dụng, cả người đã khôi phục lại từ trong phản phệ nghiêm trọng vừa rồi, lần nữa khôi phục sức mạnh khống chế nhục thân.
Ngay lập tức, Diệp Chân điều động mấy giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, xuân phong hóa vũ, dung nhập vào trong Nguyên Linh của mình, nhanh chóng ổn định lại thương thế của Nguyên Linh.
Đồng thời dưới tác dụng của Chúng Sinh Nguyện Lực, thương thế của Nguyên Linh Diệp Chân cũng bắt đầu thật nhanh khôi phục.
Thương thế của Nguyên Linh Diệp Chân chỉ là tổn thương do phản phệ, đối với người ngoài, có thể cần phải tốn thời gian mấy năm mới có thể triệt để khôi phục.
Nhưng đối với người có được đại lượng Chúng Sinh Nguyện Lực như Diệp Chân thì chỉ trong một khắc ở là đã khôi phục hơn phân nửa, mấy ngày là có thể hoàn toàn khôi phục.
Đợi thương thế của Nguyên Linh ổn định lại, Diệp Chân mới quan sát hoàn cảnh trước mắt.
.....
Gần như là cùng lúc đó, sâu trong lòng đất Bắc Hải Ngũ Tiên Đảo, vị thái thượng sớm trước đó dùng xuống âm dương thám linh châm truy tìm Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đột nhiên lần nữa bị ba động quen thuộc kia làm cho bừng tỉnh.
Nhưng lần này, ba động quen thuộc đó chỉ thoáng hiện ra, vừa làm hắn bừng tỉnh thì ba động quen thuộc đó đã biến mất.
Hắn thậm chí không kịp khóa chặt phương vị thì đã triệt để biến mất.
- Cốc Chủ!
Hét lên một tiếng, trong chớp mắt đã rơi vào trong tai Cốc Chủ đang tu luyện trong đại điện trên Ngũ Tiên Đảo.
Dù là lấy sự ổn trọng của Cốc Chủ thì một tiếng hét lên này cũng làm cho sắc mặt kịch biến, sợi râu dưới cằm run rẩy dữ dội, trong thời gian ngắn nhất đã thông qua môn hộ đặc biệt và bí pháp đi tới phương không gian sư tôn Thái Thượng của hắn tiềm tu.
- Không biết sư tôn gấp triệu, có gì phân phó?
Cốc Chủ quỳ bái nói.
- Cốc nhi, mấy năm trước vi sư dùng âm dương thám linh châm đã môn nhân của cho ngươi tìm kiếm một chuyện, đã có hạ lạc chưa?
Hư ảnh Thái Thượng hỏi.
- Bẩm sư tôn, trước mắt, mười lăm vị đệ tử kia vẫn đang tìm kiếm ở Hồng Hoang Đại Lục, lấy tốc độ và quy hoạch của bọn hắn, trong khoản gian năm, sáu năm là có thể lục soát toàn bộ địa vực chủ yếu của Hồng Hoang Đại Lục một lần, đến lúc đó, có thể ra kết quả!
Đường tôn Cốc Chủ đáp.
- Hừ!
Một tiếng hừ nhẹ làm cho Cốc Chủ sợ đến quỳ rạp trên đất, bỗng nhiên rùng mình một, vội vàng nói:
- Là đồ nhi vô năng, mời sư tôn trách phạt!
- Vi sư đã cảm ứng được, khí tức giống như vậy vừa xuất hiện ở trong vòng trăm vạn dặm xung quanh Ngũ Tiên Đảo, ngươi nhanh chóng phái người đi tìm, nếu có phát hiện thì ngươi có thể tự mình xuất thủ bắt giữ!
- Khi cần thiết, thậm chí có thể vận dụng Linh Phù vi sư ban thưởng để chế trụ địch nhân!
Thái Thượng nói.
- Vâng, đồ nhi lĩnh mệnh!
Sau khi Ngũ Tiên Đường đường tôn Cốc Chủ phủ phục lĩnh mệnh, lại hỏi nói:
- Xin hỏi sư tôn, người này có gì đặc biệt không?
- Người này.... tu vi khoảng Đạo Cảnh sơ kỳ, bên cạnh hẳn là có dị bảo bàng thân, trong vòng ngàn dặm, m Dương Thám Linh Châm có thể cảm ứng được.
Nói thật, đặc thù này cũng rất có hạn.
Mặc dù âm dương thám linh châm trong phạm vi ngàn dặm có thể cảm ứng được, nhưng, âm dương thám linh châm lại cực kỳ có hạn, chỉ có mười sáu cây, trước mắt ở Ngũ Tiên Đảo chỉ có một cây trong tay hắn.
Thế nhưng, số lượng võ giả lui tới xung quanh Ngũ Tiên Đảo nhiều đến mức nào.
May mắn tu vi khoảng Đạo Cảnh sơ kỳ này có thể loại đi đại đa số người, nếu không thì Cốc Chủ thân là đường tôn cũng không biết nên đi tìm như thế nào.
Suy nghĩ một chút, trong lòng đường tôn Cốc Chủ đã có kế hoạch, lĩnh mệnh mà ra.
....
Bắc Hải!
Trên mặt biển cách phía bắc Ngũ Tiên Đảo tám mươi vạn dặm.
Đây chính là vị trí cũ của Diệp Chân.
Trước đó, lúc hắn thương lượng với A Nguyên, A Nguyên nói Thái Dương Chân Hỏa không phải bình thường, nếu mang theo Thái Dương Chân Hỏa này na di vượt giới, A Nguyên sợ không đủ sức.
Trong một giới, khoảng cách càng ngắn càng tốt, như thế, A Nguyên na di sẽ tiêu hao ít lực lượng hơn một chút.
Mặc dù Huyết Hà cấm địa tự thành một giới, nhưng vẫn là không gian phụ thuộc vào Hồng Hoang Đại Lục tồn tại tự thành một thể, na di đến Hồng Hoang Đại Lục, không tính là vượt giới.
Loại tình huống này, Diệp Chân và A Nguyên đã chọn địa điểm na di ở Diệp Chân đã từng lưu lại trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu một cái ở trên bầu trời Bắc Hải.
Biển cả vô biên vô hạn, người ở thưa thớt, có chút bí ẩn, chính là lựa chọn tốt nhất.
Hơn nữa, trừ bỏ Kim Nguyệt Thế Giới, Ma Hồn Giới vượt giới na di ra, nơi khác, Diệp Chân lựa chọn cũng cực kỳ có hạn, dù sao thì vị trí trước đó dùng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đánh xuống chỉ có mấy chỗ như vậy.
Lúc này, trên đại dương bao la vạn dặm không mây, sóng cả cuồn cuộn, bạch khí trùng thiên.
Một đoàn Thái Dương Chân Hỏa đang tứ ngược trên mặt biển.
Trong chớp mắt nhiệt độ cao kinh khủng xuất hiện đã nướng đến sôi trào toàn bộ biển cả, ngay khi bạch khí trọc trời, vô số tôm cá nổi lên khắp mặt biển.
Mùi tanh của tôm cá vị tươi bay thẳng xoang mũi, trong thời gian ngắn, khu vực hải vực này đã bị nấu thành một nồi canh hải sản vô cùng to lớn.
Đột nhiên, ánh mắt của Diệp Chân chuyển dời, trên mặt biển, cách đoàn Thái Dương Chân Hỏa không xa, Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược đang bồng bềnh ở nơi đó!
Mà ngay khi ánh mắt của Diệp Chân nhìn sang, Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng lại đột ngột run lên!
Diệp Chân nhìn thấy trấn điện chi bảo Hỏa Linh Điện - Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, bản thân có chút ngoài ý muốn, không ngờ, Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này cũng bị mang ra ngoài.
Thế nhưng, khi ánh mắt nhìn sang, Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này lại chấn động một cái làm cho Diệp Chân hết sức ngạc nhiên.
Trong lòng lập tức dâng lên nghi hoặc.
Chẳng lẽ cái này là cái gọi thần vật có linh?
Chủ động chọn chủ?
Trong nháy mắt tiếp theo, càng làm cho Diệp Chân ngạc nhiên là, chấn động một cái, Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng kia lại lần nữa động, run rẩy bay về phía Diệp Chân.
Lần này, Diệp Chân thật giật mình.
Chẳng lẽ thần vật này thật sự có linh sao?
Nhưng mấy hơi sau, khi một âm thanh hơi có vẻ quen thuộc dâng lên, Diệp Chân đã hiểu rõ tất cả.
Trong lòng có bao nhiêu xấu hổ thì có bao nhiêu xấu hổ.
Cái gì thần vật có linh, căn bản không phải.
Mà trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này còn có một sợi tàn hồn của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược!
Sau khi phát hiện Diệp Chân thì mới nỗ lực thúc giục Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này đi tới trước mặt Diệp Chân.
- Diệp Nguyên soái, không ngờ ngươi còn có Tiên Thiên Linh Bảo như thế, đáng tiếc, chưa cạnh toàn công.
m thanh của tàn hồn Long Nhược vang lên.
Nghe vậy, trong lòng Diệp Chân dâng lên một chút ảm đạm:
- Long điện chủ, thật có lỗi, nếu ta sớm một chút...
- Ngươi không cần tự trách, ta đương nhiên biết quan ngại ở trong này, càng hiểu ngươi có thể xuất ra bảo vật này đã là đánh cược tương lai tài sản tính mệnh của ngươi, đáng quý.
- Thế nhưng, nếu ta sớm một chút....
- Không liên quan tới ngươi! Thật ra thì, nói trở lại, ngươi thời cơ này vừa, nếu không phải trước đó hai vị Thủ tế đã làm suy yếu lực lượng Thái Dương Chân Hỏa, lại không có ta áp chế dẫn bạo lực lượng trên phạm vi lớn, lấy lực lượng của ngươi, cho dù có Tiên Thiên Linh Bảo thì cũng chưa chắc có thể na di nó ra khỏi Huyết Hà cấm địa.
- Bây giờ, có thể na di bảy thành đoàn Thái Dương Chân Hỏa kia ra đã là vạn hạnh. Chỉ là, không biết ba thành Thái Dương Chân Hỏa còn thừa lại, bọn người Đại Thủ tế có thể đối phó hay không, cũng không biết tình hình trong Huyết Hà cấm địa lúc này như thế nào?
Tàn hồn của Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược nói.